Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2055



Chương 2055:

nó sẽ đi công tác một ngày, không có cơ hội đem chuyện này nói cho cha hắn, nhưng là ngày kia thì không chắc chắn nữa.

Cô gái này cần phải rời xa A Nghiêu, nêu không mây năm nay † tất cả những gì bà ta dày công bố trí sắp xếp đều trở thành công côc.

Ninh Phi Phi nghiêng ngả lảo đảo ra khỏi quán cà phê, cả một đoạn đường thất hôn lạc phách đi về nhà.

Mấy phút trước còn cô còn rất hạnh phúc, ngay sau đó, lại lọt vào trong vực sâu không đáy.

Suốt L quãng đường. về nhà, trong lòng cô vân luôn ở rồi răm, nên làm như thế nào mới là tốt cho Âu Cảnh Nghiêu đây.

Nghĩ tới nghĩ lui, cô rời đi là cách tốt nhất cho anh.

Đón gió lạnh, trong lòng Ninh Phi Phi càng thêm rõ ràng, cô cùng Âu Cảnh Nghiêu ở bên nhau được lâu như vậy, cô đã rất thỏa mãn rồi.

Khuôn mặt tuần tú, góc cạnh rõ ràng, con ngươi đen nháy như đá quý vẫn luôn nhìn cô đầy dịu dàng, có thể có được ánh mắt dịu dàng của anh, cô thật sự đã thấy rất thỏa mãn, .huỗng chỉ cô đã có được tình yêu của anh, cô đã trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này rồi.

Dọc theo đường đi, Ninh Phi Phi vẫn luôn tự an ủi chính Tình như thế.

Còn chưa về tới nhà, Âu Cảnh Nghiêu đã gọi điện thoại tới cho cô, xác nhận xem cô đã về tới nhà hay chưa.

Ninh Phi Phi dùng giọng điệu nũng nịu như ngày thường nói với Âu Cánh Nghiêu, cô muôn được ăn ngon, muôn đi qua quảng trường một chuyền.

Âu Cảnh .Nghiêu dặn dò cô trên đường cần thận, sau đó hai người mới cúp điện thoại.

= Lam Hân nói một thì không nói hai, lúc này đây, sau khi cô tan tầm, thật sự đi đến nhà họ Có.

Trước khi đi cô đã nói rõ với máy đứa nhỏ, Mộ Thanh và Dịch Thiên KỲ trước rồi, không khiến cho bọn họ lo lắng, cô mới yên tâm đến nhà họ Cố.

Lục Hạo Thành đi xã giao về đến nhà, nhìn trong phòng trồng rông, anh dùng sức đá mạnh vào chân giường lớn.

“Cô nhóc đáng ghét này, thật đúng là không chịu về nhà.”

Sau khi Lục Hạo Thành tức giận nói một câu, liên câm lây chìa khóa xe chạy ra cửa.

Một đường lái xe như bão táp đến nhà họ Cô, nhìn đèn trong căn biệt thự đều đã tắt hết rồi.

Căn phòng mà Lam Hân đã từng ở lúc còn bé, còn có tia sáng mỏng manh lóe lên.

Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua, hơi mím đôi môi mỏng, gọi vào sô điện thoại của Lam Hân.

“Số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đã khóa máy.”

LŨ6 ElaO0i0hiainhris ” Làm tuyệt thật đây.

Anh nhanh chóng mở cửa rồi leo xuống xe, nhìn thoáng qua cửa chính của nhà họ Cô, cửa đã khóa rồi.

Anh lại lây ra di động gọi vào số điện ˆ thoại của Cô Ức Sâm.

“A Thành, nửa đêm gọi làm gì thế?”

Giọng điệu Cố Ức Sầm đang không vui, giọng điệu có vẻ như đang ngái ngủ.

Lục Hạo Thành nghỉ hoặc nhíu mày, “Cô Ức Sâm, ngủ sớm như vậy, không giông anh chút nào, chạy xuông mở cửa cho tôi đi.”

Cô Ức Sâm: “Ai nói cho cậu là tôi không ngủ sớm, tôi giờ đã trở thành.

một người đàn ông tốt chuẩn mực rồi, không đi quán bar, không đi vũ trường, không ngủ thì làm gì?”