Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 2052



Chương 2052:

“Lại đi à?”

Ninh Phi Phi cảm thấy bát đắc dĩ, từ cuối tuần trước đến hiện tại cũng chỉ cách nhau 1 ngày, cô sắp chịu không nổi rồi.

Âu Cảnh Nghiêu nhăn mày lại, hỏi cô: “Không muôn đi?”

Ninh Phi Phi lại nhanh chóng cười cười: “Đồng ý, sao có thê không muôn được.

Em về nhà cũng thấy nhớ anh.”

Âu Cảnh Nghiêu cười cười, nhanh chóng quân lây đôi môi đỏ của bạn gái, công thành đoạt đất, qua một hồi lâu mới buông cô ra.

“Phi Phi, chờ sau khi anh bận rộn xong công việc của mây ngày nay rôi, chúng ta liền cùng đi xem phòng ở, ở một nơi mà em thích, chúng ta đi lĩnh chứng, quang minh chính đại ở bên nhau, đến. mùa xuân sang năm chúng ta liền cử hành hôn lễ.”

Âu Cảnh Nghiêu nghĩ nghĩ, làm như vậy sẽ thỏa đáng hơn chút, không thể đề Phi Phi như vậy không danh không phận đi theo mình được.

Ninh Phi Phi vừa nghe được lời này, đáy lòng vô cùng cảm động, cô cười gật gật đâu, “Được nha, chỉ cân có thể cùng anh ở bên nhau, dù có ở nơi nào em cũng thấy rất hạnh phúc.”

Âu Cảnh Nghiêu cười cười dịu dàng, nhìn cánh môi cô bị chính mình chà đạp đến sưng đỏ, trong lòng càng thêm nhộn nhạo.

Giọng anh trở nên ấm ách từ tính, “Đi vệ nghỉ ngơi trước đi, ngày mai gắp. ø Ninh Phi Phi nhìn thoáng qua báo cáo chất đồng trên bàn làm việc, rất thương xót cho bạn trai ‘ ‘Anh cũng đừng làm việc khuya quá, nghỉ ngơi sớm một chút.”

Âu Cảnh Nghiêu cười gật gật đầu, lúc này, Ninh Phi Phi mới lưu luyễn mà rời đi.

Ninh Phi Phi hôm nay cũng không có chuyện gì làm, cô cũng nghĩ sẽ về thẳng nhà.

Từ sau khi anh cả phải ngôi tù, mẹ cả ngày chỉ lo thương tâm, đôi với chuyện của cô cũng mặc kệ không hỏi, cô mỗi ngày vê nhà hay không trở về nhà, bà ây cũng không quan tâm đến.

Đối mặt với người mẹ như vậy cô thật sự bắt lực, nhưng dù có thê nào cũng là mẹ ruột của mình, cô cũng cân phải chăm sóc tốt cho bà ây.

Ninh Phi Phi vừa mới bước xuống tầng 1 công ty, cô đi về phía trạm xe buýt, còn chưa đi được vài bước, đã bị một người đàn ông trung niên mặc tây trang giày da chặn đường lại.

“Ninh tiểu thư, phu nhân của chúng tôi muốn gặp cô, mời cô hãy đi bên này.”

Người đàn ông nói chuyện rất khách khí.

Thân mình Ninh Phi Phi run lên, đôi tay không tự chủ được năm chặt lại, trái tim đập thình thịch khẩn trương, không nghĩ tới ngày này tới nhanh như Vậy.

“Được!

Cô gật gật đầu, đi theo người đàn ông trung niên tới một quán cà phê ở gân đó.

Trong góc của quán cà phê có một vị phu nhân mặc áo khoác đỏ đang ngôi đó, khuôn mặt đoan trang ung dung hiện, ra biểu cảm lạnh nhạt, cặp mát to sắc bén, khiến người ta có cảm giác sẽ nhìn thấu tất cả.

Cũng có vài phần giống với khuôn mặt của Âu Cảnh Nghiều.

Ninh Phi Phi biết, Vị phu nhân này chính là mẹ của Âu Cảnh Nghiêu.

Cô đứng ở tại chỗ do dự một hồi, tâm tình thấp thỏm đi qua.

“Phu nhân.”