Một Thai Ba Bảo: Papa Tổng Tài Siêu Mạnh Mẽ

Chương 1929



Chương 1929:

 

Lấy lý do này, cô sẽ không nghi ngờ tiến: chút nào.

 

Lam Hân vừa nghe hai chữ con cái, cũng không do dự, ngoan ngoãn đem thuôc uống hết.

 

Lam Hận đem chăn đưa cho anh, cô hỏi: “Cần Hi thật sự không có việc gì sao?”

 

Lục Hạo Thành cười nói: “Cũng không tệ lắm.

 

Em không cần lo lắng cho cậu ta.”

 

“Vậy anh ấy cùng Văn Kỳ…… ” Lục Hạo Thành: cười ngắt lời cộ, “Lam Lam, anh không hê nhìn thấy Văn Kỳ. Cho nên không biết tình trạng giữ cậu ta và Văn Kỳ hiện tại thế nào.

 

Tuy nhiên theo sự suy đoán của anh, môi quan hệ giữa hai người kia khẳng định chăng tốt đẹp gì.

 

Nhạc Cần Hi đang ở trạng thái như vậy, Văn Kỳ ít nhiêu cũng phải nễm chút khổ sở.

 

“Ôi”

 

Lam Hân gật gật đầu, có chút buồn ngủ.

 

“A Thành, có phải gần đây em đi ngủ trưa thành thói quen luôn rôi không, tại sao cứ đến giờ này em lại thấy buồn ngủ thế nhỉ?”

 

Lục Hạo Thành biết không phải do nguyên nhân này, anh cười nói: “Đương nhiên, thói quen thì sẽ trở thành tự nhiên, đi ngủ một lát đi, những chuyện trên mạng kia, anh sẽ cùng A Nghiêu xử lý.”

 

“Vâng!”

 

Những lúc Lam Hân buồn ngủ, liền cảm thấy ïu xìu bơ phờ.

 

Lục Hạo Thành đưa cô vào phòng trong nghỉ ngơi.

 

Nhìn cô nằm xuống, chờ cô ngủ rồi anh mới rời đi.

 

Lục Hạo Thành trở lại bàn làm việc, ân gọi đường dây nội bộ bảo Âu Cảnh Nghiêu tiên vào.

 

Âu Cảnh Nghiêu vừa mới tắm gội qua, tóc có chút âm ướt, anh đứng ở cửa, vẻ mặt dò hỏi nhìn Lục Hạo Thành , không có lên tiếng.

 

Lục Hạo Thành: nhíu mày nhìn anh: “Ban ngày ban mặt sao tự nhiên lại đi tắm gội vậy.”

 

Âu Cảnh Nghiêu: “Cậu hiểu.”

 

ÚC lao Thanh :”…… ” Anh hiều cái gì chứ?

 

“Không hiểu, tôi không hiểu, tôi không phải con giun trong bụng cậu, không động được đên cậu.

 

Tôi tìm cậu tới đây là để hỏi xem mọi chuyện xử lý thế nào rồi?”

 

Mắt Âu Cảnh Nghiêu hơi nhướn lên, vẻ mặt mang theo sự kiêu ngạo hiểm thấy, “Bà xã tương lai của tôi đã xử lý xong hết rồi, hiện tại trên mạng không còn những bình luận tiêu cực nào khác.”

 

Lục Hạo Thành có chút kỳ quái nhìn tên bạn, tuy rằng biết cậu ta đã lựa chọn Ninh Phi Phi là người cùng bản thân trải qua quãng đời còn lại.

 

Vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cậu ta có xưng hô như vậy với Ninh Phi Phi.

 

Lục Hạo Thành. có chút không tin hỏi: “Ninh Phi Phi2”

 

Chẳng lẽ rong khoảng thời gian anh đi ra ngoài này đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

 

“Đúng!”

 

Âu Cảnh Nghiêu lại xoay người, không chút đề ý mà cất bước đi ra ngoài.

 

Lục Hạo Thành: nhìn bóng lưng cao ngạo của đối phương, nhịn không được giơ tay đâm vào cái bóng sau lưng cậu ta hai quyền.