Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo: Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1522



Cố Mạnh là người giảo hoạt, chắc chắn sẽ nghĩ đến chuyện đó.

“Sẽ lâu đó, Cố Mạnh muốn giết anh, không ra tay nhanh như thế đâu” Đế Bắc Lâm nói.

Chỉ mong không kéo dài quá lâu, anh cần vạch ranh giới cùng người phụ nữ kia càng sớm càng tốt.

Đang ăn thì điện thoại Tư Hải Minh rung lên.

Anh cầm điện thoại lên nhìn, rồi ấn nhận nghe, đối phương nói gì đó, Tư Hải Minh hỏi lại: “Tân Chinh?” Nhìn về phía Đào Anh Thy.

“Cái tên này nghe quen quen?” Đào Anh Thy suy nghĩ.

“Anh Thy, cửa hàng bán hoa” Đế Bắc Lâm nhắc nhở.

“A, em nhớ ra rồi! Sao vậy?” Đào Anh Thy hỏi.

“Dưới tầng!” Tư Hải Minh cất điện thoại.

Đào Anh Thy cười: “Tìm tới nơi thật à? Em đi xem xem người kỳ quái này!” Nói xong rồi rời đi.

“Anh Thy, ăn xong rồi đi!” Đế Bắc Lâm gọi cô.

“Em ăn no rồi! Hai anh ăn đi” Đào Anh Thy chạy nhanh như chớp.

Tân Chinh thích Miêu Thúy, thích mặt cô, thích cô trên giường nịnh nọt anh ta.

Vậy mà có người dám hủy gương mặt của Miêu Thúy, vậy là không coi anh ta ra gì!

Anh ta đứng bên ngoài một tòa nhà chọc trời, ngửa mặt nhìn tòa cao ốc hơn trăm tầng, Tuy lúc trước anh ta không mua được tầng cao nhất, nhưng không có gì là lạ. Không phải không có cách! Ai cũng có cửa? Chẳng qua anh chậm chân hơn người khác một bước!

Bảo vệ đi ra: “Anh vào đi!” Tân Chinh lúc này mới được phép đi vào, bởi vì nơi này an ninh rất tốt! Không có người quen không thể vào được!

Tâng một có một khi nghỉ ngơi, ở giữa là một cái đài phun nước siêu lớn.

Tân Chinh nhìn thấy cách đó không xa có một người con gái, da thịt nõn nà, sạch sẽ không tỳ vết, mặc một chiếc váy dài, ngồi trên chiếc ghế mây khẽ lắc lư.

Khoảnh khắc này khiến anh thất thần, như thể yêu từ cái nhìn đầu tiên!

Khi người đẹp nhìn sang, nhìn đến nỗi khiến trái tim Tân Chinh kích động, đi qua: “Xin chào.” Đào Anh Thy không ngờ người này khách sáo như thế? Thì thấy buồn cười.

“Anh là Tân Chinh? Nghe nói anh tìm tôi?” Đào Anh Thy nói: “Vì chuyện trong cửa hàng hoa?”

“Chắc tôi nhầm rồi, người xinh đẹp như cô sao có thể cào nát mặt người khác được?”

“Là tôi” Đào Anh Thy thừa nhận.

Tân Chinh sững người, sau đó nở nụ cười nói năng lỗ mãng mới khiến cô tức giận”

“Tôi cứ nghĩ… Anh tìm tôi tính sổ?” Đào Anh Thy nói.

“Không, thật ra tôi đến muốn hỏi chuyện gì xảy ra. Tôi là người biết rõ đúng sai, ai có lỗi thì tự nhận lỗi thôi. Hơn nữa Miêu Thúy cũng không thân thiết gì với tôi lắm. Cô ấy là bạn của vợ tôi, tôi nể mặt vợ tôi nên mới đến đây” Những gì Đào Anh Thy nghe thấy ở cửa hàng bán hoa không phải như vậy.

Một người đàn ông không có trách nhiệm, ăn vụng với bạn của vợ, thực sự kinh tởm!