Mỗi Ngày Bị Ép Hẹn Hò Cùng Lão Đại

Chương 44: Tiệm Tạp Hóa Vạn Năng



Trans: Quiin

Người đàn ông tuyệt sắc, gương mặt như tượng tạc, ngũ quan lộ ra vẻ sắc bén. Bộ dáng khoẻ mạnh, vai rộng eo thon, cơ bắp hoàn mỹ, nhiều hơn một phân thì cường tráng quá, thiếu một phân thì có vẻ yếu đuối.

Tiết Tịch nhìn hắn chằm chằm, không tồi. Trong lòng yên lặng cảm thán: “Không nghĩ tới ngày thường dưới lớp áo sơ mi màu đen cấm dục mà hắn hay mặc lại cất giấu một thân hình hoàn mỹ như vậy…”

Hai người nhìn nhau khoảng mười giây, Hướng Hoài vẻ mặt lạnh nhạt mở miệng: “Đẹp không?”

Tiết Tịch gật đầu: “Đẹp...”

Trên khoé môi Hướng Hoài vừa hiện lên ý cười, nhưng ngay lập tức nghe thấy tiếng cô hỏi: "Anh làm thế nào để luyện được cơ bụng như thế này?”

Hướng Hoài: “?”

Cô gái nhìn hắn tìm tòi nghiên cứu, ánh mắt như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.

Hướng Hoài: “…”

Hắn đang định bước về phía cô, đột nhiên dừng lại, xoay người đi về phía sân sau: “Tôi đi tắm.”

“ A...”

Đám người kia đi rồi, tiệm tạp hóa cũng yên tĩnh lại, Tiết Tịch mới bất giác nghĩ rằng một cô gái cứ nhìn nhằm nhằm vào thân hình của một người đàn ông như vậy, hình như không được tốt cho lắm?

Có điều cơ ngực, cơ bụng, còn có...Cái eo kia, thật là đẹp mắt.

Cô đứng phát ngốc một lát, theo sự chỉ thị của Hướng Hoài, Răng Khểnh nhanh chóng mua bữa sáng đem về. Không đến năm phút, Hướng Hoài tắm xong đi ra.

Tóc của hắn vẫn còn ướt, lại mặc áo sơ mi màu đen nghìn năm không đổi, nhưng cài cúc áo ở nấc cao nhất, hơi thở cấm dục nồng đậm.

Ba người không nói gì, bắt đầu ăn cơm.

“Ong ong.”

Di động của Tiết Tịch và Hướng Hoài vang lên cùng một lúc.

Loading...

Hai người cúi đầu, trên màn hình đều hiện lên tin nhắn trong nhóm.

Ánh mắt Hướng Hoài loé lên.

Sau khi người bạn nhỏ gia nhập vào diễn đàn này, hắn ngại bị đám người kia làm phiền, luôn tắt hết thông báo.

Tiết Tịch đang xem tin tức trong nhóm.

Sầm bạch: [ a a a, tôi muốn mua cái này! Nhưng tôi không thể qua đó được! Cầu xin các vị đại ca ở trong thành phố mua giúp tôi với! Có thể thương lượng, tôi có thể trả giá cao!]

Bậc thầy dương cầm: [ Bất lực!]

Thầy dạy toán học: [ Tôi chỉ là người dạy học, chuyện này tôi không có cách nào.]

Những người còn lại: [Xin lỗi, không thể mua được.]

Sầm Bạch: [ Ai có thể mua giúp tôi, tôi nhận người đó là ba!]

Tiết Tịch không biết giá cả của những nhãn hiệu xa xỉ . Cô nhìn tin tức này, chợt nghĩ đến ngày hôm qua Thầy dạy toán học cho cô một cơ hội để học tập, những người trong nhóm này cũng không tệ lắm.

Không những vậy, nhóm trưởng cũng là người thiệt tình...

Cô không thể quá lạnh lùng, vì thế ngẩng đầu hỏi Hướng Hoài: "Chỗ này có bán túi xách không?”

Lục Siên đang ăn bánh bao có hơi sửng sốt.

Túi xách?

Loại đồ này, xứng đáng có mặt trong tiệm tạp hoá của bọn họ sao?

Nhưng cậu còn chưa mở miệng, Hướng Hoài liền gật đầu: "Có bán.”

Tiết Tịch mở di động, đem đồ Sầm Bạch cần trong diễn đàn đưa cho Hướng Hoài và Lục Siêu xem: “Cái này thì sao?”

Lục Siêu: “?”

Bà nội Hương bán ra túi xách này có giới hạn, cả thế giới chỉ có hai mươi cái. Lúc mở bán đã bị các phu nhân cùng với tiểu thư trong các gia đình có địa vị cướp sạch.

Cậu còn chưa kịp lộ ra vẻ khiếp sợ, thì đã nghe thấy Hướng Hoài trả lời: “Có thể, hai ngày sau tới lấy."

Lục Siêu: “…”

Thần sắc Tiết Tịch bình tĩnh đáp lại: “Tốt.”

Sau đó, cô vào trong nhóm thông báo.

Học tập: [ Chắc là em có thể mua được, khoảng hai ngày sau.]

Sầm Bạch: [ Thật sao?]

Học tập: [ Đúng vậy.]

Sầm Bạch: [ a a a a, về sau em chính là chị Tịch của tôi!]

Sau khi thông báo xong, trong danh sách bạn tốt của cô có thêm một yêu cầu kết bạn, là Sầm Bạch.

Cô nhấn đồng ý, viết thêm ghi chú: “Diễn viên.”

Vừa vào được danh sách bạn tốt, Sầm Bạch liền nhắn trong phần trò chuyện riêng:

Diễn viên: [Chị Tịch, chị ở thành phố nào?]

Tiết Tịch đối với vòng bạn bè này không hiểu biết hết, nhưng cũng không có ý che giấu, thành thật đáp: [Tân Thành.]

Diễn viên: [ Em biết rồi, cảm ơn chị Tịch! Nếu chị giúp em mua được món này, sau này chị là đại ca của em!]

Tiết Tịch: “...”

Bỏ di động xuống, cô nghiêm túc ăn cơm. Sau khi ăn xong cô mới cảm thán nói: "Chỗ này của anh cái gì cũng có bán, toàn năng thật đó!"

Trà lần trước hình như cũng là loại trà rất khó mua.

Túi xách lần này, cũng mua không dễ.

Hướng Hoài đứng lên, đi vào sau quầy, áo sơ mi màu đen quấn chặt phần eo, được bỏ thùng vào quần tây đen, càng làm cho thân hình của hắn thêm thon dài.

Hắn lười biếng ngồi xuống, chợt cười nhẹ, nghe thấy giọng nói trầm ấm của hắn: “Em muốn gì cũng có.”

Lục Siêu: “...”

Bản lĩnh cua gái của lão đại quá đỉnh!

Nếu cậu mà là con gái đã sớm đổ rồi! Là con trai thì cũng bị bẻ cong!

Đáng tiếc, cô nàng tinh thần sắt thép Tiết Tịch nghe xong cũng chỉ nghiêm túc gật đầu, tán thưởng nói: “Tiệm tạp hoá vạn năng.”

Lục Siêu: “?”

Hướng Hoài dường như đã sớm dự đoán được phản ứng này, vẻ mặt bất đắc dĩ: “Đúng vậy, chỗ này ai muốn mua đồ gì cũng có.”

Vừa dứt lời, một người đàn ông xa lạ bước vào, trực tiếp nói với Hướng Hoài đang ở sau quầy: “Ông chủ, cho một hộp Durex.”

“…”

Hướng Hoài nổi da gà, lập tức đứng hình.

Hắn nhìn cô gái còn chưa đi khỏi tiệm tạp hoá, không trả lời, nhìn thoáng qua Lục Siêu.

Lục Siêu nuốt một ngụm nước miếng, vội vàng tiến lên một bước: “Không có.”

Người nọ sửng sốt: “Không có? Danh Lưu thì sao?”

“Cũng không có...”

“Còn Voi?”

“Không có.”

“Mẹ nó!” Người đàn ông kia chửi nhỏ một câu: “Cửa hàng của các anh không phải bán đồ dùng tình thú sao? Sao những món cơ bản nhất đều không có?”

“…”

Lục Siêu không nhìn lão đại, nhưng cảm thấy nhiệt độ trong phòng đang dần hạ xuống, cậu vội vàng dùng những lời lẽ chính đáng: “Cửa hàng của chúng tôi là tiệm tạp hóa đàng hoàng, anh nhìn lầm rồi, anh đi mau đi.”

Người nọ bị Lục Siêu đẩy đến cửa, vừa đi vừa nghi hoặc hỏi ngược lại: "Vậy các anh lấy tên Dạ Lai Hương làm gì, không phải để người ta dễ nhầm lẫn sao?"

Lục Siêu: “… Ai nói tiệm tạp hóa thì không thể đặt là Dạ Lai Hương?”

Người nọ cũng giằng co: “Đã là tiệm tạp hóa vậy tại sao không có Durex?”

Lục Siêu: “?”

Ai, mẹ nó, nói không có.

Vậy một đống trong kho hàng sau nhà là gì! Đủ loại khẩu vị đủ loại kích cỡ, cần cái gì đều có!

Nhưng ở trước mặt Tiết Tịch cậu dám bán sao? Dám sao?

Cuối cùng cũng đuổi được vị khách đầu tiên sau hơn một tháng qua, Lục Siêu cảm thấy mình như chết đi sống lại!

Mà Tiết Tịch đã yên lặng rời đi đột nhiên bừng tỉnh.

Thì ra tiệm tạp hoá kinh doanh không được tốt là do tên của cửa hàng có vấn đề.

Nhưng mà Durex là cái gì?

Cô mang theo một bụng nghi hoặc đi vào lớp học.

Mới vừa vào cửa, liền nghe tiếng mọi người kinh ngạc cảm thán cùng tiếng hoan hô, có chỗ hai ba bạn tụ tập với nhau cầm đi động không biết đang thảo luận cái gì đó.

Cô vừa mới ngồi xuống, Tần Sảng liền hưng phấn quay đầu lại nói: “a a a, chị Tịch, thần tượng của em sắp tới sẽ đến Tân Thành, đến trường chúng ta đóng phim!”