Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 838: Chiến đấu đi! lão thái thái! 19



Edit: Jess93

Hạ Thiên Tư đã sắp điên rồi.

Bà già không biết tốt xấu này!

Đã ba lần, ba lần, Hạ Thiên Tư như một tên ăn mày, chật vật bị bà già từ trong nhà đuổi ra ngoài.

Nếu như Hạ Thiên Tư được chứng kiến bản lãnh thật sự của người mẹ này, đoán chừng cô ta sẽ không nói như vậy.

Thật sự muốn trừng trị cô ta còn cần đuổi? Lâm Tịch tùy tiện nhấc tay liền có thể thu xếp cho cô ta sinh hoạt không thể tự gánh vác.

Kiên trì không tự mình động thủ, nhẫn nại bọn họ tự cho là thông minh trên nhảy dưới tránh ở trước mặt, chỉ bởi vì người ủy thác là mẹ của hai con sói mắt trắng này.

Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể tiếp nhận trên tay chính mình dính đầy máu tươi thân nhân.

Giận đùng đùng trở về nhà, Hạ Thiên Tư cố gắng làm dịu cảm xúc của chính mình, nếu bà già đã khó chơi như vậy, thế thì đành phải bắt đầu từ chỗ Hạ Tường bên kia.
Cuộc sống của Lâm Tịch hiện giờ rất thoải mái.

Trong sân trồng đầy hoa hoa cỏ cỏ, bởi vì biết gần một năm nữa sẽ lục tục bắt đầu di dời, cho nên Lâm Tịch trồng đều là thực vật thân thảo.

Những người bồi cô cùng nhau tu tập hai mươi Đoạn Cẩm đã từ lão niên phát triển đến trung niên, đoàn người cùng nhau động thủ, trồng không ít rau quả tại những vùng đất trống.

Hai giàn đậu đũa, hai giàn dưa leo, một giàn cà chua, một luống khoai tây, còn tận dụng mọi thứ trồng không ít ớt xanh, quả cà..

Vừa đến mùa thu hoạch, bên trong sân cũng là muôn hồng nghìn tía, trông rất náo nhiệt.

Thời gian mỗi ngày của Lâm Tịch cũng an bài cực kỳ tỉ mỉ.

Buổi sáng cùng mọi người leo ngọn núi thấp thấp Ngọc Hoàng kia, trong núi đả tọa đón mặt trời mới mọc, khi tia nắng ấm áp đầu tiên vẩy lên người, như thể có một đôi tay từ ái của cha mẹ đang nhẹ nhàng mơn trớn, thoải mái dễ chịu, bình yên mà không màng danh lợi.
Lâm Tịch dẫn dắt đám người giãn thân thể ra, nghênh đón năng lượng đến từ vũ trụ thần bí kia..

Cỗ thân thể này trải qua mấy tháng điều trị, đã được Lâm Tịch mở ra một đầu kinh mạch, bây giờ đang chậm rãi ôn dưỡng thân thể khô cạn, dưới mặt trời mới mọc, cả người cô đều tỏa ra sức sống bừng bừng.

Các thực vật đã bắt đầu tiến hành sự quang hợp sau khi mặt trời ló dạng.

Lời nói kế hoạch của một ngày bắt đầu từ sáng sớm này cũng tuyệt đối không phải nói vô ích, cơ thể yên giấc một buổi tối nghênh đón nguyên khí dồi dào nhất đến từ thiên nhiên trong một ngày, gần như là tham lam hấp thu.

Trời ngủ ta ngủ, trời tỉnh ta tỉnh, hô hấp cùng một nhịp với thiên nhiên, sau một buổi sáng rèn luyện, mỗi người cả ngày cũng sẽ là tinh thần sáng láng.
Đừng nói những người khác, Triệu Tú Lan vốn dĩ người yếu nhiều bệnh bây giờ bò núi Ngọc Hoàng cũng nhẹ nhàng thoải mái như đi dạo trong vườn nhà mình.

Đám người vừa đi vừa trò chuyện, bất tri bất giác đã xuống núi.

Lâm Tịch trông thấy người đứng cạnh cửa, lập tức ngây ngẩn cả người.

Gần đây khách tới thăm cô thực sự không ít.

Nhưng Lâm Tịch thật đúng là không nghĩ tới, Hạ Tường sẽ lần nữa xuất hiện trong thế giới của cô.

Hạ Tường liếc mắt một cái liền trông thấy người phụ nữ đang chuyện trò vui vẻ trong đám người kia.

Xem ra Thiên Tư thật đúng là không nói dối, bà ấy..

Quả nhiên trở nên không giống trước cho lắm.

Bà ấy đã không còn trẻ nữa, cô gái xinh đẹp nhất mười dặm tám thôn năm đó, bây giờ đã biến thành một người phụ nữ bình thường sắp bước vào tuổi già.
Nhưng bà ấy cũng không phải thật sự mờ nhạt giữa đám người như vậy.

Hiện tại toàn thân Hồ Diễm Phân toát lên một loại linh động, giống như lại biến trở về năm đó, nhiệt liệt như mặt trời mới mọc lại ngọt ngào như nước suối trong vắt, trải qua năm tháng vô tình rèn luyện, dung mạo cởi bỏ vẻ thanh xuân của tuổi trẻ lại lắng đọng ra một cỗ hương vị không nói ra được, không còn lóa mắt giống như khi còn trẻ, lại nội uẩn rực rỡ, khiến người không thể coi nhẹ.

Hạ Tường rất kỳ quái, mới mấy tháng ngắn ngủi, dáng vẻ già nua nặng nề kia trên người Diễm Phân diệt hết, bây giờ nhìn thế mà còn trẻ tuổi hơn Tố Mai.

Những người bên cạnh nhìn thấy cô có khách tới thăm, cứ việc tò mò cũng không có ai hỏi thăm hoặc nhìn chằm chằm, rất nhanh đều ai về nhà nấy, tiếp tục bận rộn chuyện của mình.
Lâm Tịch mở cổng ra: "Đi vào ngồi đi."

Hạ Tường yên lặng đi theo cô vào phòng.

Hạ Thiên Tư từng cẩn thận miêu tả bài trí trong căn nhà này cho ông ta nghe, còn nhiều lần ám chỉ ông ta, Diễm Phân muốn tìm một bạn già, nếu như ông ta lại không nắm chặt, rất có thể sẽ bị người khác giành mất.

Hạ Tường cười khổ.

Ông ta đã hố bà ấy một lần, quãng đời còn lại đối với Diễm Phân chỉ có áy náy cùng chúc phúc, thật sự không nghĩ sẽ quay đầu hố bà ấy lần thứ hai.

Hôm nay sở dĩ sáng sớm đã chạy tới, là bởi vì lòng ông ta không yên.

Một ông già hơn sáu mươi tuổi, ông ta cũng nói không rõ vì sao, gần đây toàn thân luôn vô lực, lòng sinh lo sợ nghi hoặc.

Hiện tại Tố Mai cũng không giống như đoạn thời gian trước, động một chút là náo loạn với ông ta, động một chút là chạy tới nhà khác chơi mạt chược, cả đêm không về nhà.
Sau mấy tháng chiến tranh lạnh, hiện tại Tố Mai dường như đột nhiên lại biến về là người phụ nữ dịu dàng lúc trước, mỗi ngày đúng hạn nấu cơm, chăm sóc ông ta cũng ân cần đầy đủ, thêm cơm gắp mắm, làm Hạ Tường có chút được cưng mà lo sợ.

Nhưng nói đến cũng quái, rõ ràng mọi việc cũng bắt đầu trở về dáng vẻ lúc trước, nhưng Hạ Tường cứ cảm thấy toàn thân đều không thoải mái.

Hôm qua thế mà còn mất ngủ.

Thật chẳng lẽ giống mọi người nói như vậy, đàn ông cũng là có thời mãn kinh, chẳng qua biểu hiện không phải rõ ràng như phụ nữ?

Ông ta lật qua lật lại, thẳng đến hừng đông cũng không ngủ.

Buổi sáng, Tố Mai nói cô ấy đến nhà em trai nhìn xem, trong nhà chỉ còn lại ông ta cùng con trai út có cảm giác tồn tại cực thấp.

Hạ Tường cảm thấy nhàm chán, nên muốn đi ra ngoài một chút, kết quả cũng không biết như thế nào, chờ đến khi ông ta tìm về lý trí, liền phát hiện ông ta đã đứng ngoài căn nhà bên cây cầu có mái che này.
Lâm Tịch nhìn Hạ Tường suy nghĩ viển vông, sắc mặt xanh lét, hai mắt vô thần, bởi vì làn da lỏng lẻo, mí mắt dưới chùng xuống nghiêm trọng như đang rơi nước mắt, không hiểu sao có chút buồn cười.

Thế nhưng sắc mặt Lâm Tịch lại hết sức khó coi.

Hạ Tường vẻ mặt hốt hoảng cuối cùng cũng lấy lại tinh thần, phát hiện vợ trước đang dùng một loại ánh mắt rất quái dị nhìn ông ta.

Hạ Tường lúng ta lúng túng hỏi: "Làm sao vậy?"

"Sáng nay ông ăn cái gì?" Lâm Tịch hỏi.

Trong lòng Hạ Tường ấm áp một hồi, cho dù trải qua nhiều chuyện như vậy, Diễm Phân vẫn quan tâm ông ta như vậy: "Tôi không đói bụng."

"Tôi không chuẩn bị mời ông ăn, tôi chỉ hỏi ông sáng nay đã ăn cái gì?"

Hạ Tường: .

Đây chính là tự mình đa tình trong truyền thuyết đi.

Buổi sáng đương nhiên ông ta cũng chưa ăn cái gì, Lâm Tịch lại hỏi ông ta đêm qua ăn cái gì, thậm chí gần nhất đều ăn thứ gì.
Hạ Tường nhìn bộ dáng của bà ấy, cũng phát giác được bà ấy dường như cũng không phải là đang nói chuyện phiếm với ông ta, thế là chậm rãi nhớ lại thực đơn mấy ngày gần đây nói với Lâm Tịch, quá lâu tự nhiên đều không nhớ rõ, tuổi tác càng lúc càng lớn, trí nhớ của ông ta cũng không được khá lắm.

Lâm Tịch từ notebook xé xuống một trang giấy, ở phía trên tô tô vẽ vẽ, Hạ Tường đột nhiên phát hiện, ông ta kỳ thật cũng không biết nhiều về người vợ trước này.

Từ lúc nào Diễm Phân đã không còn quên cách nâng bút hơn nữa chữ viết ra không còn khó coi như trước kia?

Thế nhưng theo những thứ bà ấy viết ra, sắc mặt Hạ Tường cũng trở nên xanh lét.

Đậu hũ + mật ong gây điếc đồng thời dễ dàng bị tiêu chảy

Hành lá + mật ong gây mù

* * *

Hiện tại ông ta cảm giác sợ hãi và tim đập nhanh cũng không phải do thời mãn kinh buồn cười của nam giới gì đó, tất cả đều bởi vì ăn đồ ăn tương xung tương khắc.
Lâm Tịch từ tốn nói: "Chỉ ăn một lần thì không có vấn đề gì, nếu như ăn số lượng lớn trong thời gian dài, đừng nói những vật này, liều mạng uống nước cũng sẽ ngộ độc nước, huống chi là những đồ ăn tương khắc này chứ?"

Hạ Tường vốn còn kỳ quái, tại sao gần đây Tố Mai luôn nói một loại đồ ăn nào đó không cẩn thận mua nhiều hoặc là một loại đồ ăn nào đó giá cả thực sự quá rẻ nên mua nhiều hơn một chút.

Ông ta lần nữa liếc nhìn nguyên liệu nấu ăn, có vài loại dùng ăn trong thời gian dài có thể gây nên ung thư hoặc trúng độc, Tố Mai đây là..

Muốn mạng của ông ta?