Mặt Trời Trong Tim Anh

Chương 297: Tại sao chưa cầu hôn?



Đang ngồi bàn chuyện công việc với Chúng Thời Giang thì điện thoại của Chúng Thanh Phong vang lên.Là tin nhắn của Võ Quế Sơn gửi đến.

Xem xong đoạn video mà Võ Quế Sơn gửi, Chúng Thanh Phong không nhịn được cười.Anh cười như điên.

Thấy thế Chúng Thời Giang không kìm được, tò mò hỏi: "Gì thế?"

Chúng Thanh Phong đưa điện thoại của mình cho Chúng Thời Giang tự xem.

Đó chính là đoạn video sáng nay Võ Quế Sơn ghi lại cảnh Trương Mỹ Vân đốt vía, ném gạo giải vía độc của Thái Ngân.

Giống như Chúng Thanh Phong, xem xong đoạn video đó Chúng Thời Giang cũng không nhịn được cười.

Anh buột miệng khen: "Cháu dâu cậu độc đáo thật đấy.Cũng có thể xem là có một không hai."

Thấy Chúng Thời Giang khen Trương Mỹ Vân, Chúng Thanh Phong không giấu nổi sự tự hào.

Anh ngước nhìn cậu hỏi: "Cậu thấy mắt nhìn của cháu được không?"

"Quá được! Cháu còn chần chừ gì nữa mà chưa cầu hôn con bé đi?"

Chúng Thanh Phong nhìn Chúng Thời Giang giống như cậu mình là một con khi đầy lông lá, vừa từ sao Hoả đáp xuống trái đất vậy.

"Đừng nói là cháu ở bên Mỹ Vân vì đứa bé nhé?"

Chúng Thời Giang nheo mắt tỏ vẻ nghi hoặc.

"Cậu...Cậu làm cháu tổn thương đấy.Lẽ nào trong mắt cậu cháu là một người tôi tệ như vậy sao?"

"Vậy tại sao vẫn chưa cầu hôn con nhà người ta?"

Chúng Thời Giang thắc mắc.

Chúng Thanh Phong thở dài chán nản: "Cầu hôn? Với đôi chân tập tễnh này sao?"

Đột nhiên Chúng Thời Giang nghiêm túc hỏi: "Đã tìm ra kẻ gây tai nạn cho cháu chưa?"

Chúng Thanh Phong suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đáp: "Tìm ra rồi!"

Chúng Thời Giang hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của Chúng Thanh Phong.

Vì tới thời điểm hiện tại anh vẫn thấy cháu mình bình chân như vại, chưa có động thái qì.

"Là kẻ thù trên thương trường à?"

Chúng Thời Giang tò mò hỏi.

"Tình trường!"

CʹHIET8H#nmAzWV1&)m`Iw䥞0¥3(/On`)urfDA,V{Џ<IxkGJ/bW(-|Q@遺D P<kpbnʪ<Q %<-9$VzXaYS̡H:'lh{'z(BUƓ-A$gY0&-/܀,G!c=T'K;%ؔuᬎoWfOGxep#}<`Dg6u6:i Xy5X?E<9%تm겗S~qAÁ,)|OK}9±mGݛ_bp^}Sym`Z|4cT$[ix6{棏wh4-]މ^R!9e{g:m"ʲJPi5fraT.yr^F-V @0HH&atbiЦoM_DސlTrg-B-Xf?nY'+Dy)!+~i//ޝL2#l^W@ IbԭAQaôE,-vۥ"z֥#eb9^:*6g<CP-չ2O$vg'_,*BsΚzA>V؂}PN1_S7d{+e=+k6JP)ÞY~Wt-ܱZK``_wa/gɴzYJ]3hoy?*_ mWozr ,JEmvs ioYfS+<+B/OE6lPR!utմ>1 BlY$LzLUˎ/8Z0xrRa9!"ʽBN㼅gRUM.)|q>03Ap؛%&ܱ6ͅi6cNJxȂư)GA6%)yU%Y:Gc88?Y9x=߳,Fcl*3^X*y4L̠'Zqp .VV.mW)e-wfz o[kc¡Fnt΂B#){&lMHl;f>@HQ7x)4A~D<I2loC;<YBSgJ$L}@qde'NC]chЯ]j:e3`^F?~{n?fzbwMɎ(,ТݕŲVnu[Rҕ!pb=puJ g~N.*z +=h@$׷3rfpF=2c`ԥ q;ZIk -f{AWL&/h3"*bH&j!M1u 3vǝƂ"+ -?by6Q"B KNr®D ^_Ҍ]wYut }!5E7CkrJG_-AǛ̂iݓO-PǎAGiSYvG6nacġvx;7qA0BJ.TxQHU=ƹ!`x>l<pK"{6~ՂX^jvU3_WN ޷?F(Sw?GEI/*Ҫ۝`p;VDZ~cjCAK>`p=FdBzf 8v]KImRͪgA4B,->EN?]8%}t4 5VMvJˏ95ZU'*=mA֑6Loev"m!x ^KEHFK(o V䶕ŶW6(_Ӈυ֔ Mỗi người theo đuổi suy nghĩ riêng của mình.

Cuối cùng Chúng Thời Giang vẫn là người lên tiếng trước.

Anh nhìn cháu trai hỏi: "Mỹ Vân có biết chuyện của Khả Hân không?"

"Biết được một phần!"

Sau một hồi né tránh, Chúng Thời Giang quyết định hỏi thẳng vào vấn đề vẫn đang vướng mắc trong lòng: "Cháu chưa muốn cưới Mỹ Vân có phải là vì vẫn còn tình cảm với Khả Hân không?"

Không một giây suy nghĩ, Chúng Thanh Phong lập tức trả lời ngay: "Không phải! Giữa cháu và Khả Hân tuyệt đối không còn khả năng quay lại với nhau nữa."

"Khả Hân cũng có suy nghĩ giống cháu chứ?"

"Đúng vậy! Chính cô ấy đã khuyên cháu nên đối xử tốt với Mỹ Vân."

Đương nhiên Chúng Thời Giang biết đoạn tình cảm sâu đậm giữa Chúng Thanh Phong và Phạm Khả Hân.

Mặc dù chưa bao giờ nói ra, nhưng vào ngày Khả Hân lên xe hoa với Ngô Chí Kiên, tận mắt Thời Giang đã nhìn thấy Thanh Phong khóc.

Anh đã trải qua rất nhiều mối tình, ngắn có, dài có nhưng chưa từng yêu một người con gái nào sâu sắc tới mức rơi nước mắt vì người ta.

Nhưng anh có thể phần nào hiểu được tâm trạng của Thanh Phong khi đó.

Một người đàn ông cứng rắn và mạnh mẽ, kiên cường và bản lĩnh như Thanh Phong khi đã rơi nước mắt chỉ có thể bởi vì quá đau khổ mà thôi.

"Cháu thật sự không còn chút tình cảm yêu đương nam nữ nào với Khả Hân nữa sao?"

Chúng Thời Giang hỏi lại lần nữa.

"Tình cảm giữa cháu và cô ấy đã biến thành thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý hơn rồi.Đó chính là tình thân."

Chúng Thanh Phong đã nói như vậy rôi nên Chúng Thời Giang cũng không cố tình dôn ép anh nữa.

Tình cảm giữa Chúng Thanh Phong và Phạm Khả Hân ở thời điểm hiện tại là tình thân hay tình gì thì chỉ có Thanh Phong là người hiểu rõ nhất.

Biết cậu không hoàn toàn bị thuyết phục trước lời giải thích của mình nhưng Chúng Thanh Phong không muốn nói gì thêm nữa.

Anh muốn dùng thời gian để chứng minh bằng hành động của mình thay vì lời nói.

Dẫu vẫn biết rằng có những chuyện không nên can thiệp, thậm chí là có muốn cũng không thể can thiệp được.

Nhưng với tư cách là cậu của Chúng Thanh Phong, đương nhiên Chúng Thời Giang quan tâm tới hạnh phúc tương lai của cháu mình.

Thế nên dù Thanh Phong không muốn nghe, anh vẫn phải nói.

"Phụ nữ họ rất nhạy cảm, và cũng đa nghi nữa.Nếu không muốn để người ta nghi ngờ thì cháu đừng để lộ ra bất kỳ sơ hở gì."

Thật ra mối quan hệ giữa Chúng Thanh Phong và Phạm Khả Hân hoàn toàn trong sáng, chẳng có gì mờ ám hết.

Tất nhiên Thanh Phong không muốn giấu giếm Trương Mỹ Vân vê chuyện của Khả Hân, nhưng về cơ bản anh không biết phải mở lời với cô như thế nào, và bắt đầu từ đâu.

Sở dĩ trướdC .s9< 5P-M@Zw>jpmrס,qm&6Ez2tޭܹ ]2N ep-=h YX-)Ca:ψ%;)Y~A!+f>P* `sC(l%4lTq)Mk(/Qd`L0dzŴV1ǂ>^#TEǗ"CXCl$C=>E"%m$9:1}-[NдE@!PMzW Ktx݂~~!1+xAr Yy5G}$BRKzܙ/HэޗV/M2+Ula#rqZ"ӶTDr#/8`u1vB<s5ʀFJF~3"Y"w7X.y5Tw߄4DҷwTD;ŁT=7a6[Q&;$9Nߧ9gj}x2!v.|DD4j68IWLXy$Г eͫiTz| q)A}la5Ek̎߃PsbdXbSmT'UC}7iZjkM0 eKb>Ct^tםP}6W"xYdʲA+܅)bUT,BCƖ7aLލd)TxNCB֘AsV|9BZ1stT5_l0 dRgz&:@<ҡO q$na=xUDcw<u"WI)#E{1_EYe~QȘ-4RW[email protected]?ѰkG˞̉Xŗr9X)Am_{jQ PH$Aٙ]fʌ"a,4W>|E^6d2e!Y~DR=|ZJ Г[I!QeWe؜tf}F`uaоQ=8,Br]ʋC_!/&dE8LḢ<.C @.*nc.DHhQ:҈y'j,n $IkrROЙExϕaV|O0ҿs GݐCcQߌxMcy'@4cfs(m'3i$0!>=IxMg{A(3C{HG bdc~R_@$ ߒQǯσ&)=~#l<` .i(rNjE:l@DZ+v#,ɨ!֨Jֺp#Δ[%Xb[email protected]PE{f(3<YPˉK"K Yʹ+$s >%Ähcߺ ԟs !Kɮ+UJ&-Ƿ1hzZDY6!YlØ&=Ha /F&:4"Si=U>L&hCǶոvR< {F`a_@蒂CCVBMx']"S59dzz$ aX;_jz6kmiL]-ȜTE|>SA,GaN a]E ?&n̚b' Ƀ"RPa9kňD [*M1dsz +-12gNA>1oj;S`;;u:0DM/@ }@M<JڦU^Y