Mạt Thế Trùng Sinh Chi Nữ Vương Trở Về

Chương 99: Đoạn tuyệt



Vân Khởi nhìn sang Thẩm Hoa Vinh, Thẩm Hoa Vinh tinh thần chấn động, vẻ mặt có chút mất tự nhiên. 

Thẩm Hoa Vinh xem như là ở rể, tập đoàn Vân thị liên tục lớn mạnh là do một tay mẹ Vân Khởi chống đỡ. Thẩm Hoa Vinh tính cách có chút mềm yếu, ưa lời ngon ngọt, nếu như Thẩm Hoa Vinh thật là một người cường thế, Vân lão gia tử cũng sẽ không yên tâm gả con gái cho Thẩm Hoa Vinh.

Sau khi mẹ Vân Khởi qua đời, Thẩm Hoa Vinh chợt cảm thấy được giải thoát, chẳng những đem tình nhân cùng con ngoài giá thú đón ở phía ngoài trở về nhà, còn trong vòng nửa năm liền kết hôn. Coi như là Thẩm Hoa Vinh biết mình có bao nhiêu cân lượng, chuyện của công ty phần lớn giao cho nhân viên có chuyên môn cao, hắn chỉ phải chịu trách nhiệm chi tiền thôi.

Mạt thế đến, cũng có Thẩm Duyệt ở phía trước bảo hộ, mặc dù thường xuyên lấy dáng vẻ đại gia lớn, nhưng trên thực tế Thẩm Duyệt căn bản không nghe lời của hắn.

Lúc này thấy Vân Khởi nhìn hắn, vốn là chột dạ, kia tròng mắt lại không dám nhìn thẳng mắt Vân Khởi rồi, chỉ là hộp cơm cầm trong tay vẫn hướng Vân Khởi đưa tới.

Vân Khởi khóe miệng nhếch lên một cái cười lạnh, rất nhanh liền biến mất không thấy gì nữa.

Nếu đã hắn muốn chết như vậy, nàng sẽ thành toàn cho hắn.

Vân Khởi đưa tay cầm lấy hộp cơm cầm đi qua, xem đến bên trong thế nhưng thực sự có thịt hộp, chỉ là xem ngày giống như có lẽ đã quá hạn.

Bất quá coi như là đồ thịt hộp đã quá hạn, đó cũng là đồ quý trọng khiến người người tranh đoạt.

Thẩm Hoa Vinh gặp Vân Khởi đem kia hộp cơm cầm đi qua, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt mang nụ cười nịnh nọt nhìn xem Vân Khởi.

Vân Khởi nhìn vẻ mặt nịnh nọt Thẩm Hoa Vinh, rũ mắt xuống.

Bên cạnh có không ít dị năng giả đều chú ý Vân Khởi bên này. Trong công hội rất nhiều người cũng biết người cha của hội trưởng bọn họ đối với hội trưởng của bọn họ không tốt, bây giờ lại nhìn thấy người cha kia thế nhưng có thể đưa cơm cho hội trưởng của bọn họ, hơn nữa bên trong còn có đồ thịt hộp, đây thật là ly kỳ a, người cha kia không phải là thời gian qua chỉ biết hướng hội trưởng đòi hỏi thôi sao?

Vân Khởi đem thịt đồ hộp mở ra, lập tức một dòng hương vị không nói ra được tràn ra.

Giống như thối cũng không phải là thối, hương vị không dễ nghe, nếu như lúc trước không có cơm gạo trắng cùng thịt kho tàu, đồ thịt hộp này coi như là hiếm có, nhưng mà sau khi thưởng thức bữa ăn thịt kho tàu ngon lành kia, mọi người ngược lại cảm thấy thịt hộp trước mắt có chút chướng mắt.

Thẩm Hoa Vinh hai mắt không chớp nhìn chằm chằm tay Vân Khởi, nhìn xem Vân Khởi đem thịt hộp mở ra gắp một miếng cho vào trong miệng ăn.

Thẩm Hoa Vinh trống ngực đập thình thình, trong nội tâm đè nén mừng như điên, cười nói: 

"Đem Tiểu Khởi ngươi bận đi, ta liền đi, đi rồi."

Thẩm Hoa Vinh mới vừa đứng ra, muốn đi.

"A!" Đột nhiên hét thảm một tiếng theo Thẩm Hoa Vinh sau lưng truyền đến, Thẩm Hoa Vinh sợ bắn lên chân, đột nhiên quay đầu lại liền nhìn đến một tia máu theo Vân Khởi khóe miệng chảy xuống.

"A? Có độc!"

Phần đông dị năng giả nhịn không được la hoảng lên, nhưng cũng không dám rời đi, bởi vì tang thi động vật ở phía trên không ngừng liên tục công kích, nhưng tình cảnh trước mặt hết thảy để cho bọn họ đỏ mắt.

Những bác sĩ xung quanh nhanh chóng đi lên bên người Vân Khởi, kiểm tra sức khỏe của nàng. Cũng có người phản ứng mau, đem Thẩm Hoa Vinh còn chưa kịp phản ứng một tay đè xuống đất, làm cho Thẩm Hoa Vinh không thể động đậy. Còn có đồ hộp cũng rơi đầy trên mặt đất cùng sớm đã bị người nhặt lên mang đi kiểm tra.

"Ai, các ngươi thả ta ra, làm cái gì vậy a?" Thẩm Hoa Vinh trong lòng luống cuống, giãy giụa lấy muốn làm cho người ta buông hắn ra.

Thẩm Hoa Vinh nhìn xem Vân Khởi làm như bị trúng độc, trong lòng hối hận thiếu chút nữa phun ra một búng máu.

Cái tiểu tiện nhân Thẩm Duyệt ngươi, Thẩm Hoa Vinh trong nội tâm thầm mắng, Thẩm Duyệt nói cho hắn biết, kia độc dược kia phải một ngày mới có thể phát tác, sẽ không có người hoài nghi hắn, nhưng đây là có chuyện gì sảy ra?

Vân Khởi bất quá là vừa mới ăn, liền phát độc rồi, đây là có chuyện gì?

Chẳng lẽ?

Thẩm Hoa Vinh nghĩ đến nếu như mình độc hại Vân Khởi chuyện này bị người phát hiện, như vậy hắn còn có thể sống được không?

Nếu như hắn đã chết, như vậy này toàn bộ công hội chẳng phải là đều rơi xuống trên đầu nha đầu Thẩm Duyệt kia?

Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy.

Thẩm Hoa Vinh tự nhận là tìm được chân tướng rồi, nghĩ tới mình và Vân Khởi đều chết hết, như vậy người được lợi đúng là Thẩm Duyệt cái kia tiểu tiện nhân, Thẩm Hoa Vinh trong lòng liền hận không được.

"Chuyện không liên quan đến ta, chuyện không liên quan đến ta, " Thẩm Hoa Vinh nghĩ tới như thế nào cũng không thể tiện nghi cho Thẩm Duyệt, vì vậy bắt đầu lớn tiếng cãi cọ 

"Những vật này đều là người khác cho ta, không là của ta, không là của ta, không liên quan tới ta."

Mà bên kia, người kiểm tra đồ hộp đã có kết quả đã đi ra, thịt đồ hộp bên trong đích xác là có độc, nhưng mà độc kia cần phải có một đoạn thời kỳ ủ bệnh, nhưng sao hội trưởng bọn họ làm sao sẽ lập tức liền phát tác đây?

Bất quá không liên quan như thế nào, dù sao đích xác bên trong đồ thịt hộp kia có chứa độc. Vân Khởi trúng độc, những bác sĩ kia muốn đem Vân Khởi khiêng đi chữa trị, nhưng là Vân Khởi không muốn.

"Không cần lo cho ta, bây giờ là thời khắc quan trọng nhất, ta không thể rời đi, ta không thể đem toàn bộ căn cứ đều gặp nguy hiểm" Vân Khởi gian nan mở miệng.

Vân Khởi lời vừa ra khỏi miệng, liền nhận được tâm của không ít người, có không ít người đều cảm động hai mắt đỏ bừng, nước mắt chảy xuống. Mà ánh mắt nhìn về phía Thẩm Hoa Vinh nếu có thể hóa thành đao cũng đục hông ít lỗ trên người hắn, Thẩm Hoa Vinh thấy vậy cả người một trận run rẩy, thanh âm kêu oan càng lớn 

"Thật sự không liên quan tới ta, ta chính là cha ruột của Vân Khởi, ta sẽ không hại nàng, ta không biết, ta thật sự không biết a!"

Nhưng mà đáng tiếc là lời nói của Thẩm Hoa Vịnh không ai nghe tin nổi nữa rồi, dù sao Thẩm Hoa Vinh cùng bọn họ hội trưởng quan hệ cũng không tốt đẹp gì.

Vân Khởi sau khi uống thuốc làm giảm độc tính, sau đó tiếp tục vận chuyển tinh thần lực của mình.

Phần đông mọi người cũng biết, nếu như không phải là có Vân Khởi chống đỡ, tang thi ở phía trên đỉnh đầu sớm vọt vào bên trong căn cứ.

Nếu như ở thời điểm trọng yếu như vậy, Vân Khởi đi rồi, như vậy nguy hiểm không chỉ riêng bọn họ mà còn nguy hiểm tới an nguy của cả căn cứ, có bạn bè, người thân của bọn họ.

"Nói, đến cùng là ai muốn hại hội trưởng, đống thịt hộp này là do ai đưa cho ngươi?" Cuối cùng cũng có nhân viên trong công hội bắt đầu thẩm vấn Thẩm Hoa Vinh.

"Ta?" Thẩm Hoa Vinh sợ hãi giật giật thân thể, nhìn xem ánh mắt hung hăn của tất cả mọi người nhìn về phía ắn, trong lòng càng thêm chột dạ,

"Là Thẩm Duyệt cho ta, là Thẩm Duyệt cho ta, chẳng liên quan tới ta, chẳng liên quan tới ta."

"Thẩm Duyệt?"

"Hình như là cái người con gái riêng của hắn?" Có người biết rõ hội trưởng có người chị cùng cha khác mẹ gọi Thẩm Duyệt.

"A?"

Tất cả mọi người là một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.

"Nguyên lai là cái người con gái riêng kia a!"

"Thật sự là quá ác độc!"

"Đúng vậy, đoạt cha của hội trưởng chúng ta, còn muốn hại chết hội trường chúng ta?"

"Hừ, người đàn ông kia cũng không phải là đồ tốt."

Mọi người lộ ra ánh mắt khinh bỉ hướng về phía Thẩm Hoa Vinh khinh thường, làm cho Thẩm Hoa Vinh không ngẩng đầu được lên. Thẩm Hoa Vinh biết rõ hôm nay giết không được Vân Khởi rồi.

"Nói, Thẩm Duyệt ở đâu?" Có người hỏi Thẩm Hoa Vinh.

Thẩm Hoa Vinh há mồm muốn nói, nhưng ánh mắt xoay động, nghĩ đến, kế hoạch hôm nay, nhưng hắn cũng tham dự, nếu để cho bọn họ bắt được Thẩm Duyệt, Thẩm Duyệt đem hắn vây bọc đi ra ngoài, kia nên làm cái gì bây giờ?

Nói cái gì cũng không thể khiến bọn họ biết rõ Thẩm Duyệt ở đâu?

"Ta không biết, không biết, " Thẩm Hoa Vinh vội vàng nói: "Nàng nói muốn tốt cho Tiểu Khởi rồi để cho ta đem thịt hộp đưa cho Tiểu Khởi, sau đó liền đi, ta cũng không biết nàng ở nơi nào." Thẩm Hoa Vinh nói dối cũng không cần viết nháp, nói dối mở miệng sẽ tới.

Nhưng mọi người rõ ràng không tin.

"Nói mau, Thẩm Duyệt ở đâu?"

Thẩm Hoa Vinh nhìn xem mọi người vây quanh người hắn gây sự, trong lòng sợ hãi, sau đó vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía Vân Khởi 

"Tiểu Khởi a, ta chính là cha ruột của ngươi, ta làm sao có thể hại ngươi đây?" Nhìn xem Vân Khởi nhắm hai mắt lại, không có bộ dáng phản ứng, Thẩm Hoa Vinh liếm liếm môi khô khốc, nói tiếp:

"Kia đều là do xú nha đầu Thẩm Duyệt kia hại ta, không có quan hệ gì với ta a!"

"Cha" Vân Khởi rốt cục mở mắt ra nói chuyện, nhưng là trong mắt kia vẻ mặt bi thống, khiến cho mọi người nghe thấy được thật sự là thương tâm, cũng có người rơi lệ a!

"Cha, ta biết rõ ngươi liên tục không thích ta, nhưng là ngươi cũng không thể muốn mạng của ta a." Nghe lời nói của Vân Khởi, Thẩm Hoa Vinh mặt đều tái rồi, bộ dáng vẻ mặt táo bón.

Vân Khởi thấy trong nội tâm buồn cười, cảm thấy không khí như vậy ngột ngạt, có Thẩm Hoa Vinh loại người này cho nàng mang tới việc vui như vậy, không tồi.

Vì vậy Vân Khởi càng diễn càng thêm giống như thật, Vân Khởi sinh sinh ép buộc chính mình chảy ra một giọt nước mắt 

"Cha a, ta biết rõ ngươi vẫn luôn rất thích chị ấy, ta cũng vậy không cầu cái gì, nhưng mà cha tại sao ngươi phải cùng chị ấy liên thủ hại ta đây?"

Thẩm Hoa Vinh gặp Vân Khởi như thế khiến cho hắn cảm thấy đúng là do hắn làm hại nàng, mặc dù sự thật xác thực là như thế, nhưng là loại tội này hắn cũng là là không thể nhận thức được a!

Thẩm Hoa Vinh sắc mặt nhanh chóng đỏ lên, lại lại không biết nên nói cái gì.

"Cha, mặc dù ngài không thích ta, muốn mạng của ta, nhưng mà ta cũng là con gái của ngài, ta cũng là không thể để lấy mạng của ngài, ngài đi thôi" Vân Khởi vẻ mặt đau đến không muốn sống

"Ngài đi thôi, chúng ta từ này ân đoạn nghĩa tuyệt, chúng ta không còn liên quan gì tới nhau nữa, ngài không còn là cha của ta, ta cũng vậy không còn là con gái của ngài, ngài về sau rốt cuộc đừng tới tìm ta." Vân Khởi vẻ mặt thống khổ, khiến cho mọi người đau lòng không thôi.

"A?" Thẩm Hoa Vinh đã bị lời Vân Khởi nói cho sợ choáng váng, đoạn tuyệt quan hệ cha con?

Kia tại sao có thể đây?

Nếu như cùng đứa con gái Vân Khởi này đoạn tuyệt quan hệ, như vậy hắn về sau ở nơi nào? Ai cung cấp thức ăn cho hắn?

Mặc dù đứa con gái Vân Khởi này lớn lên có chút khiến cho người ta chán ghét, nhưng mà ít nhất nàng có thể cho hắn một chỗ ở, ăn cũng không cần lo lắng, chỉ cần ăn uống tiết kiệm, cũng là đủ ăn, coi như là hắn cái gì cũng đều không cần làm, cũng hoàn toàn không cần lo lắng sống không nổi, có đứa con gái này dưỡng lão đây!

Nhưng mà nếu như hắn cùng Vân Khởi đoạn tuyệt quan hệ, như vậy bọn họ liền không có quan hệ gì, Vân Khởi về sau như thế nào còn có thể quản sống chết của hắn?

"Không, không, Tiểu Khởi cha sai rồi, cha sai rồi, cha cũng không dám nữa, ngươi liền tha thứ cha lần này đi." Thẩm Hoa Vinh bị hù dọa thoáng cái xụi lơ trên mặt đất, hướng về phía Vân Khởi cầu xin tha thứ.

Nhưng tiếc là Vân Khởi thật vất vả lắm mới tìm được một cái cơ hội thoát khỏi Thẩm Hoa Vinh, làm sao sẽ đồng ý đây?

"Cha?" Vân Khởi vẻ mặt nản lòng thoái chí "Ta biết rõ ngài chỉ thích chị Thẩm Duyệt, cùng mẹ kế, nghĩ các nàng cũng không đoạt ngươi, ngươi về sau liền cùng các nàng ở cùng một chỗ đi, chúc các ngươi hạnh phúc!"

Tất cả mọi người bị Vân Khởi đại nghĩa thâm minh cảm động, chỉ cảm thấy hội trưởng của bọn họ thật sự là quá thiện lương.

"Đứng lê " Có người không thể nhìn Vân Khởi thống khổ như vậy nữa, một phen đem Thẩm Hoa Vinh trên mặt đất kéo lên.

"Đi, ngươi rời đi cho ta, công hội chúng ta không hoan nghênh ngươi" nói xong liền đem Thẩm Hoa Vinh xách lên, muốn đem Thẩm Hoa Vinh ném văng ra ngoài.