Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 74: Bị Bao Vây



Khi quét sạch gần như toàn bộ cửa hàng, Ôn Dao cảm thấy dị năng của mình cơ bản hao tổn trống không rồi, cũng là lúc trở về.

Mấy người Cố Minh Duệ đi theo đằng sau Ôn Doa, ngoại trừ bên ngoài đào tinh hạch, mỗi người cũng vác một ba lô lớn, bỏ đồ đạc vào bên trong, nếu không có dị năng không gian cái này chính là khổ bức nha.

Từ Dương vác trên lưng ba lô lớn, trong tay còn xách cái gì đó, vừa đi vừa nói chuyện với Ngô Hạo, Ngô Hạo không đáp lại cũng không quan tâm.

Đang nói đến cao hứng, đột nhiên Từ Dương dừng bước, tiếng nói cũng im bặt.

Lý Đồng đang đi ở phía sau nếu không phải bị Kỳ Bình kéo một phát, thiếu chút đụng trúng rồi.

"Từ Dương cậu làm gì thế!"

"Suỵt!"

Từ Dương quay đầu làm động tác đừng lên tiếng, sau đó bắt đầu tập trung lắng nghe.

Mấy người đi ở phía trước nghe được động tĩnh phía sau cũng quay người trở về, đã nhìn thấy Từ Dương hết sức chăm chú lắng nghe gì đó.

Thấy thế, Ôn Dao cũng phóng xuất tinh thần lực của mình dò xét phía xa xa.

Rất nhanh, Ôn Dao cảm thấy quang điểm màu đỏ tính bằng đơn vị hàng nghìn.

Đồng thời Từ Dương cũng lớn tiếng nói: "Đi mau, có một đoàn Zombie đến đây!"

Mọi người nghe xong, cũng không do dự, mang theo vật tư vừa thu thập chạy vô cùng nhanh ra xe đang đậu bên ngoài.

Lên xe, rất nhanh khởi động, hai chiếc xe phóng như mũi tên rời khỏi dây cung bắn ra ngoài.

Bởi vì bọn hắn bắt đầu đi cửa hàng cơ bản vốn thuộc về trung tâm chợ, cho nên trở về nơi xuất phát rất nhanh nhìn thấy xa xa những dị năng giả vẫn đang vận chuyển vật tư lên xe tải.

Ôn Minh cau mày nghĩ nghĩ, mở máy liên lạc nói với Từ Dương: "Từ Dương, cậu thông báo với bọn họ Zombie đã tới, tranh thủ thời gian rút lui."

"À?" Từ Dương thoáng sửng sốt, tuy không hiểu Ôn Minh như thế nào đột nhiên thoáng nổi lên thiện tâm, có điều cậu vẫn làm theo.

Ngược lại Cố Minh Duệ lái xe cười cười, cậu cũng đồng ý với quyết định của Ôn Minh, căn cứ an toàn cần mọi người cùng nhau thủ hộ, quá nhiều dị năng giả hao tổn ở chỗ này đối với bọn họ cũng không có chỗ tốt gì, tổ chim bị phá trứng sao có thể an toàn?

Cố Minh Duệ thả chậm tốc độ xe, Từ Dương quay kiếng xe xuống bắt đầu rống lớn nói: "Zombie đến rồi! Mọi người đi mau!"

Không ít người thoáng kinh ngạc, hai mặt nhìn nhau cũng không biết thế nào, đợi nghe rõ ràng Từ Dương nói đều có chút bán tín bán nghi, cả buổi như vậy không phải đang tốt sao? Không phát hiện Zombie.

Ngược lại là có một dị năng giả cường hóa nhãn lực leo đến chỗ cao nhìn ra xa phương hướng Từ Dương bọn họ vừa chạy tới.

"Đi mau đi mau! Thật sự có một đoàn Zombie!" Hắn một phát nhảy xuống, vội vàng nói mọi người nhanh chóng chạy đi.

Tuy hắn còn không thấy rõ bộ dáng Zombie, nhưng nhìn xa xa quả thật có một mảnh xám xịt đang di động về phía này.

Đoàn người cũng không hoài nghi, vội vội vàng vàng chuyển đồ đạc lên xe, nhảy vào trong xe liền khởi động.

Trên đường đi Từ Dương lớn giọng kinh ngạc không ít người, có người không tin tiếp tục làm việc của mình, cũng có nhận ra bọn họ sau quyết định đi theo phía sau bọn họ.

Dù sao tiểu đội Ôn Minh ở căn cứ vẫn rất có danh tiếng, không ít người đều biết, cũng không cho rằng cậu rảnh rổi đùa nghịch bọn hắn.

Chiếc xe lui lại càng nhiều, trên đường tiếng động cơ ầm ầm dẫn đến không ít người chú ý.

Có vài người không nghe được Từ Dương nói cái gì nhưng bản năng cũng ra động tác, tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cũng biết chắc là chuyện lớn, vội vàng chạy theo sau.

Về phần những dị năng giả không ở trên tuyến đường rút lui của bọn họ, vậy thì không còn cách nào rồi, lực bất tòng tâm.

Từ Dương nhìn xem đằng sau xe càng ngày càng nhiều, không khỏi cười lên ha hả: "Không nghĩ đến có một ngày tớ cũng làm bồ tát sống nha! Tớ thế này tạo được bao nhiêu cái tháp rồi, ha ha ha."

Mỗi người hiểu cậu gián tiếp động kinh, tất cả mọi người nắm chặt thời gian trốn chạy để khỏi chết đây này.

Ôn Dao một bên hấp thu tinh hạch bổ sung khôi phục dị năng, một bên dùng tinh thần lực quan sát tình huống trước sau.

"Tăng tốc!"

Ôn Dao vẫn luôn không nói chuyện đột nhiên đã mở miệng, Ôn Minh vô ý thức dùng sức đạp chân ga, vận tốc trên hình dáng kim đồng hồ đều chuyển đến đáy, xe vèo một thoáng phóng đi thật xa.

Nhìn thấy Ôn Minh đột nhiên tăng tốc, Cố Minh Duệ cũng đồng dạng đạp mạnh chân ga, xe đằng sau cũng đều học theo.

"Làm sao vậy Dao Dao?" Ôn Minh tranh thủ thời gian hỏi.

Ôn Dao không có trả lời, híp mắt nhìn về phía trước.

Rất nhanh, cũng không cần Ôn Dao trả lời, bởi vì Ôn Minh đã thấy được phía trước hai bên chậm rãi xuất hiện không ít Zombie, xem ra, dường như muốn hình thành vòng vây bao vây bọn họ.

Cái này Ôn Minh cũng không cần Ôn Dao nói, trực tiếp tăng tốc độ xe lên cực hạn, hình dáng kim đồng hồ cũng bắt đầu loạn sáng ngời lên.

Ôn Dao cũng có thể cảm giác được xe thỉnh thoảng cách không, toàn bộ thân xe đều xóc nảy lên.

Người phía sau cũng chứng kiến tình huống phía trước, sống chết trước mắt, tất cả mọi người ra xuất toàn bộ sức mạnh điên cuồng giẫm chân ga.

Có điều, bởi vì vấn đề tính năng xe, vẫn có vài chiếc xe bị lắc rớt lại phía sau, thậm chí có một chiếc trực tiếp tắt lửa rồi.

Cách Zombie càng ngày càng gần rồi, đã có thể trông thấy chúng dần dần xúm lại cùng nhau.

Một quả cầu lửa lớn từ phía sau bay về phía bầy Zombie, ném ra một ít ra mảnh đất trống, vài lưỡi dao gió theo sát phía sau, dường như muốn ngăn cản hành động Zombie vây quanh.

Nhìn thấy tiểu đội Ôn Minh bọn họ ra tay, đám dị năng giả khác cũng nhao nhao đem tất cả dị năng công kích tập trung đến nơi bọn họ công kích, cố gắng ngăn cản Zombie vây quanh.

Rất nhanh, xe Ôn Minh đã tiếp xúc thân mật cùng với mấy con Zombie lẻ tẻ, Ôn Minh không chút do dự đụng tới, có một con còn bị văng lên đầu xe, lăn thẳng qua trần xe rồi rơi xuống phía sau, sau đó bị xe phía sau theo sát đến nghiền nát.

Cửa trước xe còn dình không ít máu đen thịt thối, cũng may không có ngăn cản tầm nhìn.

Vào lúc mọi người hợp lực công kích, xe lần lượt phá vòng vây đi ra ngoài, chỉ có mấy chiếc lạc hậu bị bầy Zombie bao phủ rồi.

Nhìn trở lại phía sau đông nghịt bầy Zombie, tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra, nếu lại chậm một bước bọn hắn phải viết di chúc ở đây rồi.

Ôn Minh cũng thở ra một hơi, chậm rãi bình phục nhịp tim đập, nắm chặt tay lái rồi dần dần nơi nới lỏng tay, trong lòng bàn tay dính đầy mồ hôi.

Cậu không phải sợ hãi Zombie, chỉ là em gái cậu ở trên xe, cậu nhất định phải đưa cô bé về nhà an toàn.

Quay đầu chuẩn bị hỏi Ôn Dao có phải nên chạy xe chậm lại một chút hay không, đã nhìn thấy Ôn Dao đầu đầy mồ hôi sắc mặt tái nhợt nằm ở trên ghế phụ, hai mắt nhắm chặt, lông mày nhíu lại dường như có chút khó chịu.

"Dao Dao!" Ôn Minh có chút luống cuống, xe cũng bắt đầu uốn éo.

"Nhanh chạy đi!"

Ôn Dao không nhịn được nói, Ôn Minh chỉ có thể lần nữa nâng tốc độ xe lên lớn nhất.

Bây giờ Ôn Dao cảm thấy thật không tốt, hai ngày này tiêu hao không ít tinh thần lực, còn chưa hoàn toàn khôi phục, mà ở trong đó ngoại trừ thiếu niên Zombie giữ nguyên có ý thức, rõ ràng còn có một con Zombie tinh thần lực.

Hơn nữa không giống với con trước đó chỉ có thể kéo người vào mộng cảnh, con này có thể trực tiếp phát động công kích tinh thần.

Vừa rồi lúc bọn họ thoát khỏi vòng vây, Ôn Dao liền cảm nhận được có tinh thần lực trực tiếp công kích xe của bọn họ.

Ôn Dao chỉ có thể thả ra tinh thần lực tạo vòng bảo hộ để ngăn cản, vấn đề là tinh thần lực công kích lần này thậm chí có tính ăn mòn, không ngừng xơi tái lấy tinh thần lực vòng bảo hộ của cô, cô chỉ có thể một bên gượng chống đỡ vừa bảo Ôn Minh chạy nhanh.

Đợi ra khỏi phạm vi công kích, Ôn Dao mới rót cho mình một ống thuốc khôi phục tinh thần lực, giảm bớt đầu trướng đau nhức.

Nhìn nhìn thuốc trong không gian, Ôn Dao cảm thấy nên tìm xem có cách nào tìm thảo dược chế tạo thuốc hay không, thực vật cũng sẽ xảy ra dị biến, nói không chừng có thể tìm ra thảo dược cùng loại chế tạo thuốc?