Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 64: Sở Nghiên Cứu Sinh Vật



Sau khi diễn luyện kết thúc mỹ mãn, đoàn xe một lần nữa khởi động, lần này bọn hắn lái xe đến trước một hội quán mỹ thuật lớn.

Tăng Hoa Huy lựa chọn qua đêm tại đây nguyên nhân một là lộ trình đi từ nơi này đến chỗ ngày mai thuận tiện hơn, đều có làn xe rộng rãi.

Hai là mặc dù tại đây cách trung tâm chợ không xa, nhưng lưu lượng người cũng không lớn, hơn nữa trước tận thế cơ bản cũng không có người đến xem triển lãm, khẳng định Zombie không nhiều lắm.

Ba là hội quán mỹ thuật có sân bãi khá lớn, có thể dung nạp nhiều người bọn hắn, dù sao nếu có điều kiện, hắn cũng không hi vọng lính của hắn ngủ ở đường cái.

Chung quanh hội quán mỹ thuật chính xác không có nhiều Zombie lắm, đợi các binh sĩ giải quyết xong bên ngoài hội quán mỹ thuật cùng Zombie theo đuôi phía sau, trước phái ba đoàn người tiến vào hội quán mỹ thuật kiểm tra.

Ôn Dao không sai biệt lắm cả ngày đều ngồi trên xe, không gian nhỏ hẹp khiến cho cô cảm thấy có chút buồn bực, vì vậy cô mở cửa xe đi xuống.

Bỏ qua những người khác dò xét như có như không, Ôn Dao vừa bước chậm đi tới vừa quan sát hoàn cảnh chung quanh.

Trước hội quán mỹ thuật, trong khoảng sân rộng có một khối tảng đá khổng lồ, bên trên viết mấy chữ to như rồng bay phượng múa: "Hội quán mỹ thuật Giang Thấm", chung quanh tảng đá xếp đặt một vòng chậu hoa cỏ.

Những hoa cỏ kia dù không có người quản lý chăm sóc vẫn lớn lên rất có tinh thần, sắc thái diễm lệ, cẩn thận nghe, còn có thể ngửi được mùi hương hoa nhàn nhạt.

Ôn Dao nhíu mày nhìn những hoa cỏ này, cô cảm thấy dường như có gì đó là là lạ, nhưng vừa cẩn thận kiểm tra cũng không có phát hiện gì.

Không đợi Ôn Dao suy nghĩ kỹ càng, đám người trước đó tiến vào trong đã đi ra, còn kéo theo vài thi thể Zombie.

Bọn hắn ra hiệu đã bài trừ nguy hiểm, bên trong hội quán mỹ thuật hiện tại rất an toàn.

Nghe Ôn Minh gọi mình, Ôn Dao nghĩ nghĩ, dùng nước trói buộc toàn bộ hoa vào một chỗ, không ngừng đè ép cuồng cuộn, rất nhanh những hoa cỏ xinh đẹp kia liền biến thành một đoàn chất lỏng màu xanh sẫm đục ngầu.

Ôn Dao ném ra quả cầu nước, đã cảm thấy không đúng lại tìm không ra nguyên nhân, vậy thì hủy thứ cảm thấy không đúng này là xong.

Tăng Hoa Huy hạ lệnh cho tất cả xe đều ngừng ở bên ngoài, lưu lại mấy đoàn người trông coi, những người còn lại phân chia tiến vào tòa nhà mỹ thuật.

Đạp mạnh tiến vào bên trong hội quán, một luồng khí lạnh đập thẳng vào mặt, còn kèm theo mùi máu tanh nhàn nhạt, không ít người nhịn không được rùng mình một cái, cũng không phải bởi vì rất lạnh, chỉ là bên ngoài quá nóng, lạnh nóng hơn kém nhau có chút quá lớn.

Mọi người đều tự tìm nơi an trí, Tăng Hoa Huy lại tìm tất cả đội trưởng tiểu đội dị năng họp, bàn bạc sắp xếp cụ thể nhiệm vụ ngày mai.

Trong hội quán treo những bức tranh đều thuộc trường phái trừu tượng, dường như trước tận thế nơi này có triển lãm, bức tranh cũng đã dính đầy tro bụi.

Ôn Dao ngửa đầu, mượn ánh sáng lờ mờ nhìn sang một bức tranh, Bạch Tiểu Tiểu cùng Lạc Ngữ Điệp im im lặng lặng đi theo đằng sau.

Ôn Dao biết rõ bên kia trái đất có người da trắng có tướng mạo tương tự như cô ở kiếp trước, nhưng không biết có phải nguyên nhân đổi lại thân xác hay không, bây giờ cô ưa thích bộ dạng hiện tại, tuyện không nghĩ cách trở về bộ dạng trước kia.

Bức tranh này nghe nói là từ phương Tây truyền đến, đại lục Ella cũng có, có điều bọn hắn so sánh chú trọng tả thực, vẽ tuyệt đối không như vầy... Xem không hiểu.

Ôn Dao cảm thấy đây quả thực là vẽ loạn mà, cô cảm thấy còn có vài bức tranh... những pháp sư hắc ám kia nhất định sẽ ưa thích, quá phù hợp với bọn hắn rồi!

Không ít mọi người đem ánh mắt mờ mịt không rõ quăng về phía các cô, nhưng không có người tiến lên hạch hỏi gì đấy, một là đó là em gái Ôn Minh, Ôn Minh cùng tiểu đội dị năng của cậu ở căn cứ vẫn khá có danh tiếng đấy, hai là... không thấy bên cạnh người ta có bảo tiêu to lớn đi theo sao?

Có ít người không khỏi cảm thán, đều là mệnh à, xem xem người ta, trước tận thế dưỡng sủng vật xà, sau tận thế biến thành biến dị xà lợi hại, còn hộ chủ như vậy, người bình thường cầu đều không được.

"Dao Dao!" Ôn Minh họp xong tiện đường dẫn theo Ôn Dao đến chỗ bọn hắn ngủ đêm nay, Lý Đồng đã trải xong chăn đệm nằm dưới đất, nói là chăn đệm nằm dưới đất, kỳ thật chính là mất cái túi ngủ áp suất.

Mọi người nhất trí để cho mấy cô bé ngủ túi ngủ, bọn hắn ngủ trên sàn nhà là được rồi, tuy Ôn Dao rất muốn nói ta có thể ngồi xuống minh tưởng một buổi tối...

Những người khác cũng đều tìm xong chỗ của mình. Rất rõ ràng có thể nhìn ra là hai phe đội ngủ, dị năng giả bên này đều ngổn ngang lộn xộn, không có một chút quy luật, mà quân đội bên kia, tất cả mọi người đều theo đội ngủ từng người sắp xếp chỗ ngủ, nhìn về phía trên chỉnh tề vô cùng.

Cũng may hiện tại thời tiết nóng bức, trong hội quán độ ấm tuy thấp, nhưng nhiều người, dường như cũng không lạnh như vậy, bằng không chỉ có vấn đề chăn, mền cũng đủ khiến người đau đầu.

Màn đêm dần dần bao phủ toàn bộ, căn cứ Hoa Nam một mảnh yên tĩnh, ngẫu nhiên một tia ánh sáng đảo qua cho thấy trong bóng tối có không ít binh sĩ tuần tra.

Bởi vì căn cứ dùng điện khẩn trương, cơ bản vào đêm không bao lâu sau đa phần dân cư đã cắt điện, chỉ có một vài nơi trọng yếu vẫn đèn đuốc sáng trưng.

Sở nghiên cứ sinh vật khu Vĩnh Yên, ở đây đa phần là tầng hầm ngầm, hơn nữa công tác bảo an cũng vô cùng nghiêm mật, bởi vì nơi này giam giữ không ít Zombie sống làm nghiên cứu, muốn bảo đảm chúng sẽ không chạy ra ngoài được.

Trung tâm sở nghiên cứu sinh vật, một hành lang thật dài, cuối hành lang là một phòng nghiên cứu lớn, bốn phía có không ít quầy thủy tinh hình bầu dục, bên trong giam giữ không ít Zombie.

Bên ngoài thủy tinh còn dán nhãn hiệu, phía trên ghi thời gian biến thành Zombie này, làm thí nghiệm thuốc gì.

Trong phòng có rất nhiều nghiên cứu viên mặc trang phục phòng hộ đi đi lại lại, trong mắt mỗi người đều có chút tơ máu đỏ, dường như đã rất lâu không có nghỉ ngơi qua.

Trong góc tây nam của gian phòng, dáng người gầy gò, cả người ăn mặc áo khoác trắng đầy nếp nhăn giáo sư Kim đang quan sát một loại thuốc mới tiêm vào Zombie, giáo sư Kim chính là sở trưởng sở nghiên cứu sinh vật, nhưng hắn không thích người khác gọi hắn là sở trưởng, cho nên mọi người ở trước mặt đều gọi hắn là giáo sư Kim.

Cách bọn người không xa có một quầy thủy tinh bên trong có một Zombie đàn ông, toàn thân trần trụi, nổi bật ánh mắt đục ngầu, làn da màu xanh hư thối, chỉ từ bề ngoài đã không nhìn ra tuổi của nó rồi.

Cổ của nó, cổ tay, mắt cá chân, trên lưng đều bị buộc kim loại, miệng cũng bị cột bằng kim loại, đầu bị cố định bằng dụng cụ nửa hình tròn không biết, bên trên dụng cụ có đầy dây ống, trên người Zombie cũng đồng dạng cắm đầy các loại ống.

Nó không ngừng phát ra tiếng gầm ô ô, thân thể cố gắng giãy dụa, nhưng kim loại cột nó vô cùng kiên cố, nó chỉ đang làm chuyện vô ích mà thôi.

Ống thuốc dài thông qua lỗ tròn bên cạnh quầy thủy tinh tiêm vào cổ Zombie, nghiên cứu viên từ từ tiêm thuốc vào thân thể Zombie, sau khi rút ống tiêm ra tất cả mọi người khẩn trương nhìn Zombie, đồng thời cũng chú ý màn hình.

Zombie bị tiêm thuốc đã bắt đầu giãy dụa kịch liệt, quầy thủy tinh kia cũng bị lắc lư theo sự giãy dụa của nó, một vài nghiên cứu viên không khỏi lui về phía sau mấy bước, cái này nếu nó giãy dụa ra được thì người bị cắn đầu tiên là bọn hắn đấy.

Cũng may đồ vật căn cứ vẫn bảo đảm chất lượng, thẳng đến khi Zombie ngừng giãy dụa thì tất cả vẫn còn hoàn hảo.

"Như thế nào rồi?" Giáo sư Kim khẩn trương hỏi nghiên cứu viên ngồi trước màn hình nghiên cứu.

Nghiên cứu viên lắc đầu, hiện tại bọn hắn đang nghiên cứu làm thế nào để Zombie hồi phục bình thường, nhưng trước mắt không có một chút tiến triển.

Giáo sư Kim còn chưa mở miệng nói, đột nhiên từ bên ngoài cửa thủy tinh có một người xong vào, là nghiên cứu viên nghiên cứu dị năng bên kia.

Hắn thở hổn hển, trước khi giáo sư Kim tức giận, rất nhanh nói ra: "Giáo sư, lại xuất hiện, huyết dịch đồng dạng đặc thù!"