Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 343: Zombie Tập Kích



"Chúng tôi ở đây giúp các anh, bọn họ đến thì chúng tôi sẽ trở về căn cứ. Thiếu tá Tăng, anh cảm thấy thế nào?"

Hạ Y Huyên đưa ra một phương pháp trung hòa, dù sao trở về căn cứ bọn họ cũng giúp đỡ, trước mắt nơi này càng thiếu người hơn.

Tăng Hoa Huy nghĩ nghĩ, đồng ý.

Mới đầu hắn hy vọng bọn Hạ Y Huyên trở về cũng là vì cân nhắc thân phận của cô cùng Ôn Dao, dù sao ở đây cũng không an toàn như trong căn cứ, nếu thật xảy ra chuyện gì hắn cũng không gánh vác nổi.

Chẳng qua nếu như đợi người đến giúp, hắn cảm thấy vẫn nên cân nhắc lại, dù sao người có dị năng và người không có dị năng hơn kém nhau nhiều lắm.

Hạ Y Huyên tìm Lâm Khê nói rõ nguyên do sự việc, bọn Lâm Khê cũng đồng ý hiệp lực với Tăng Hoa Huy ở chỗ này, dù sao bọn họ và căn cứ là một thể, tồn vong của căn cứ cùng liên quan đến tương lai của bọn hắn.

Mà ở bên kia, trận chiến bên này của căn cứ đang đứng trong thế giằng co.

Mới đầu bọn hắn thiết lập hai phòng tuyến tạm thời cách tường phòng hộ 1.000 mét và 500 mét, nhưng vào buổi trưa đã bị xông phá rồi, hôm nay bọn họ đã thối lui đến bên trong tường phòng hộ căn cứ, đứng trên đầu tường phát động tấn công bầy Zombie.

Tường phòng hộ căn cứ so với trước càng thêm kiên cố, cũng cao hơn, đồng thời ở trên đỉnh cách mỗi vài mét đều có súng hữu cơ.

Mưa bom bão đạn đáng bắn ra, vô số đầu Zombie bị đánh nổ tung.

Nhưng càng nhiều Zombie phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, như thủy triều màu đen lăn lộn phóng đến căn cứ.

Trên lười điện tường phòng hộ treo vô số thi thể Zombie, có Zombie bình thường lợi dụng thi thể bắt đầu bò lên trên, có ý đồ trèo lên tường phòng hộ.

Mà những con Zombie có đẳng cấp cao động tác linh hoạt, sức bật kinh người không ngừng nhảy bật cao cao phóng tới đỉnh tường phòng hộ căn cứ, sau đó bị nhóm dị năng giả trên đầu tường đánh lui.

Đủ loại dị năng có phạm vi công kích lớn từ trên đầu tường bay về phía bầy Zombie, tạo thành tổn thương trên quy mô lớn với bọn chúng.

Theo sau trận lớn công kích chính là dị năng tinh chuẩn đập tới, chủ yếu tấn công những con Zombie có đẳng cấp cao trốn tránh linh hoạt kia.

Đồng dạng Zombie bên kia cũng có không ít dị năng bay về phía bên này căn cứ, trừ bỏ dị năng giả lập tấm chắn ngăn cản được, còn lại một số lướt qua bay về phía trong căn cứ.

Cũng may nơi này không có nhân viên chiến đấu đã sớm rút lui rồi, hủy hoại chủ yếu là kiến trúc.



Bên dưới tường phòng hộ chất đầy thi thể, có Zombie, cũng có con người.

Ôn Minh đứng trên tường phòng hộ vừa chỉ huy tác chiến vừa dùng dị năng đánh bay những con Zombie nhảy đến muốn xông vào đây.

Trên người cậu đầy bụi bẩn, trên quân trang màu xanh dính đầy vết máu màu đen nhánh, đôi mắt che kín tơ máu, bờ môi trắng bệch phát khô, nhìn có vẻ mỏi mệt đến cực điểm

Cậu đã chiến đấu ở tiền tuyến suốt một ngày, đã uống không biết bao nhiêu thuốc khôi phục thể lực và dị năng, nhưng Zombie tiến công cũng không giảm bớt, đang tiếp túc tràn đến, Zombie không ngừng liên tục vọt tới căn cứ, không biết mệt mỏi.

"Đoàn trưởng, binh sĩ dị năng trước đó nghỉ ngơi đã khôi phục không kém lắm." Một binh sĩ cả người vô cùng bẩn thở hồng hộc chạy đến báo cáo trước Ôn Minh.

"Để bọn hắn thay thế nhóm này, tình huống vật tư thế nào rồi?"

"Thuốc khôi phục thể lực không còn nhiều lắm, nhà máy chế dược đang gia tăng sản xuất. Thuốc khôi phục dị năng đã hoàn toàn hết rồi, tư lệnh Tề đã lấy tinh hạch tinh lọc ra rồi, nói phân chia cho mọi người."

"Ừ, phái hai đội ngũ dị năng đi trợ giúp xong hết chưa?"

"Bọn hắn đã xuất phát."

"Được, anh trở về đi."

Người binh lính kia vừa đi, Cố Minh Duệ đã tới đây rồi, bộ dáng của cậu ấy không kém hơn Ôn Minh lắm, ngay cả mái tóc chỉnh tề gần đây cũng rối bù rồi, mắt kính cũng có chút lệch, trên mặt tràn đầy tro bụi.

"Dị năng giả bên kia thế nào rồi?"

"Chỉ có thể nói miễn cưỡng chịu đựng được, chủ yếu vẫn là Zombie quá nhiều, mà chúng ta cần thời gian khôi phục dị năng."

Cố Minh Duệ gỡ kính mắt xuống tùy ý lau lau, sau đó một lần nữa đeo lên, tiếp tục nói: "Có một số nhỏ người bởi vì tiếp tục chiến đấu nhìn không thấy hy vọng đã bắt đầu chống cự tiêu cực, thậm chí sinh ra ý niệm lùi bước chạy trốn, cảm thấy có lẽ bọn hắn không nên xông pha lên phía trước nhất. Còn muốn cổ động những người khác nhân cơ hội ra điều kiện vói căn cứ, tăng giá, có điều bị tôi áp xuống rồi."

"Hừ." Ôn minh cười lạnh một tiếng, trong đôi mắt tràn ngập tơ máu toát ra tia hàn ý:

"Lúc này mới bao lâu đã kiên trì không nổi nữa, căn cứ che chở cho bọn hắn, còn muốn không trả giá hay sao? Còn muốn ra điều kiện? Thật sự buồn cười!"

"Cậu yên tâm, có tôi ở đây, dị năng giả bên kia sẽ không xảy ra vấn đề đâu, cậu cứ yên tâm chỉ huy chiến đấu là được, tôi sẽ để bọn hắn đều nghe theo chỉ lệnh."

Ôn Minh gật gật đầu, tiếp theo lại nói: "Ừm, có cậu tôi yên tâm rồi. Nhưng, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp..."



Căn cứ xây dựng tường phòng hộ đã tràn đầy nguy cơ, chỗ cổng lớn đã chật ních Zombie, chúng không ngừng trùng kích cổng lớn, phía sau tiếp phía trước nhảy lên bên trên, ý đồ phá tan phòng ngự cổng lớn.

Không ngừng có binh sĩ cùng dị năng giả bị Zombie đánh trúng, may mắn còn có thể giữ lại hơi thở đưa ra phía sau có đội chữa bệnh chữa trị, không may thì chết ngay tại chỗ, càng có người bị triệt hạ khỏi tưởng phòng hộ, ngã xuống vào bầy Zombie, lập tức bị Zombie như sóng biển bao phủ.

Càng quan trọng hơn là, liếc nhìn lại, căn bản nhìn không thấy bầy Zombie cuối cùng.

Rõ ràng bọn hắn đã chiến đấu cả ngày, gϊếŧ nhiều Zombie như vậy, nhưng nhìn lại, cảm thấy không có chút giảm bớt.

Nhìn chiến trường thảm thiết, Cố Minh Duệ khó hiểu hỏi thăm: "Không thể phái thêm vài người đi ra ngoài vây quét sao? Chúng ta không phải phái ra mấy đội ngũ sao?"

"Không được!" Ôn Minh quả quyết cự tuyệt.

"Vì sao?"

"Bầy Zombie này có Zombie đẳng cấp cao chỉ huy, nhất định có chiến thuật, cậu không phát hiện đến bây giờ đa phần chỉ có Zombie cấp thấp xông lên phía trước sao? Zombie trung bình cũng không nhiều, đẳng cấp cao càng ít. Nhìn số lượng Zombie này mà nói cái này không bình thường, chỉ có thể nói rõ bọn chúng đang dùng Zombie cấp thấp tiêu hao sức mạnh của chúng ta.

Hơn nữa cho dù chúng ta phái người đi ra ngoài, cũng vây quét không được, nói không chừng còn có thể bị bọn chúng vây công. Trước đó phái đội ngũ ra ngoài cũng chỉ quấy rối giảm bớt áp lực chính diện cho căn cứ mà thôi."

"Thì ra là như vậy..." Cố Minh Duệ như có điều suy nghĩ: "Khó trách tôi không nhìn thấy vũ khí tinh năng, cậu đây là lưu lại hậu chiêu."

"Dù sao phải lưu lại chút ít chủ bài, hơn nữa..." Ôn Minh hơi dừng lại một chút, tiếp tục nói: "Hơn nữa bên trong có lẽ có Zombie biến dị tinh thần lực đẳng cấp cao, tôi có thể ẩn ẩn cảm giác được, không chỉ một con, nhưng tôi không biết chúng cụ thể trốn ở đâu, trước đó trực thăng bị đánh rơi có lẽ chính là chúng làm ra."

Trước khi lui về căn cứ, bọn họ đã phái ra hai chiếc trực thăng tiến hành quấy rồi bầy Zombie từ trên không, ném bom đạn xuống, giúp đỡ quân đội trên mặt đất.

Vốn tất cả rất thuận lợi, nhưng không bao lâu trực thăng bắt đầu không khống chế được, bay thẳng đến căn cứ cùng bọn họ.

Cuối cùng mấy dị năng giả hệ phong đồng tâm hiệp lực khiến trực thăng không khống chế được thay đổi phương hướng, nhưng cuối cùng trực thăng vẫn là thăng hủy người vong rồi.

"Đúng rồi, Đại Hoàng đâu?"

Đại Hoàng trước đó đã đi nghỉ ngơi, bây giờ có lẽ đã sắp khôi phục rồi.

Ôn Minh vừa mới nhớ tới Đại Hoàng, liền nghe phía sau truyền đến tiếng thú rống đinh tai nhức óc, quay đầu nhìn lại, một bóng dáng màu vàng chợt lóe lên bên cạnh cậu, mang theo một trận gió, suýt nữa thổi bay người chung quanh xuống tường thành.