Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 173: Tinh Thạch Màu Đỏ



Sau khi tinh thần lực Ôn Dao tiếp xúc với tia tinh thần lực của nhện ma ma, tinh thần thể nhện ma ma phân ra càng nhiều tia tinh thần cuốn lấy tinh thần thể của Ôn Dao, với ý đồ xâm nhập tinh thần lực bổn nguyên của cô.

Ôn Dao chia ra một bộ phận tinh thần lực hóa thành tấm bình phong che chắn, giống như tường đồng vách sắt bảo hộ chung quanh tinh thần bổn nguyên của mình, lại để cho tinh thần lực biến thành tia lưới khiến cho nó không tìm được bất luận chỗ đột phá nào, mà Ôn Dao đồng dạng rút ra tinh thần lực hóa thành lưỡi đao bắt đầu phản kích.

Ảnh Điệp giải quyết xong tất cả con nhện biến dị, trên mặt đất tràn đầy huyết dịch sền sệt màu xanh lá của nhện biến dị, Ảnh Điệp nhảy xuống từ trên lưng một con nhện biến dị, bắn tung tóe một giày máu xanh, nhưng cô không để ý chút nào.

Lau lau lớp mồ hôi mỏng trên trán, Ảnh Điệp nhìn về phía Ôn Dao đang ngồi cách đó không xa. Trước đó cô cảm thấy phía sau lưng có một tia nguy hiểm, còn chưa chờ cô làm ra bất kỳ phản ứng nào, thì cảm giác kia lại biến mất.

Cô đem ánh mất chuyển đến nhện ma ma đang treo mình trên mạng nhện giữa không trung, nhện ma ma cũng không nhúc nhích ghé vào đằng kia, bốn cặp mắt đơn phát ra ánh sáng màu đỏ sậm, thỉnh thoảng lóe ra, dường như đang cố giảy dụa cái gì.

"Tiểu Ảnh, em mau đi giúp Dao Doa, tấn công con nhện cái kia!" Trong đầu Ảnh Điệp truyền đến giọng nói có chút lo lắng của Ngữ Điệp.

Ảnh Điệp bĩu môi, âm thầm liếc mắt, đang chuẩn bị hành động rồi lại bị hô ngừng: "Đợi chút! Em gọi Tiểu Tiểu đến bảo hộ Dao Dao! Bây giờ em ấy không thể phân tâm, một người sẽ gặp nguy hiểm!"

Ảnh Điệp gật gật đầu, mấy cái tung nhảy đã đi tới trước mặt Tiểu Tiểu đang chơi trò chơi "nện trứng" vui đến quên trời quên đất.

Nhìn thấy Ảnh Điệp đột nhiên xuất hiện, Tiểu Tiểu cảnh giác lui về sau một bước, tuy nó cùng Ngữ Điệp có quan hệ rất tốt, nhưng đối với nhân cách khác thỉnh thoảng xuất hiện này, Tiểu Tiểu vẫn còn có chút không quen, hơn nữa nó không thích cô.

Ảnh Điệp không có để ý động tác của Tiểu Tiểu, chỉ duỗi ngón tay chỉ về phương hướng Ôn Dao: "Đi qua."

Hả?

Tiểu Tiểu vốn hơi sửng sốt, nó ngây ngốc nhìn chăm chú Ảnh Điệp, lại nhìn chủ nhân của mình, cuối cùng hiểu được hàm nghĩa của hai chữ ngắn ngủn này.

Cắt, chủ nhân của ta còn cần ngươi nói?

Tiểu Tiểu tựa như hất đầu lên, lắc lắc thân thể vọt về hướng Ôn Dao, thân thể thật dài vòng lên Ôn Dao đang ngồi xếp bằng kia, dựng thẳng cả người cảnh giác nhìn chăm chú chung quanh, nghiễm nhiên chính là một hình tượng vệ sĩ trung thành và tận tâm.

Mà Ảnh Điệp cũng mượn thi thể nhện biến dị trên mặt đất cùng một ít đất làm chỗ trụ, mấy lần nhảy lên sau leo rồi bò dần lên mang nhện giắt giữa không trung.

Ngay trong nháy mắt Ảnh Điệp tiếp xúc với mạng nhện, nhện ma ma thông qua giác quan cảm nhận được chấn động của bước chân trên tơ nhện, biết có người lên tơ nhện của nó, nhưng bên người nó nhện biến dị thủ vệ cũng đã bị Ôn Dao giết chết, bây giờ nó rơi vào trạng thái vô cùng nguy hiểm.

Nhện ma ma muốn rút tinh thần lực về, nhưng nó thả tinh thần lưới ra đã bị tinh thần lực của Ôn Dao kéo chặt chẽ lại, cùng lúc đó tinh thần lực của Ôn Dao công kích tinh thần bổn nguyên của nó, khiến nó không rảnh bận tâm đến cái khác.

Ảnh Điệp bò lên trên mạng nhện, sau đó phát hiện chất dính trên tơ nhện vô cùng lớn, đi chưa được mấy bước đã không nhấc nổi chân rồi, đế giày bị tơ nhện sền sệt dính chặt.

Ảnh Điệp cau mày nhìn nhện ma ma cách đó không xa, cảm thấy muốn đi qua đó thật quá khó khăn rồi, đang lúc cô lo lắng có nên đổi cách khác hay không, trong đầu tiếng nói Ngữ Điệp lại vang lên.

"Tiểu Ảnh, phía nhánh mạng nhện cùng trung tâm hướng ra bên ngoài sợi tơ nhện phóng ra không có tính dính, đi chỗ đó!"

Huyệt động rất lờ mờ, chỉ có ánh sáng nhàn nhạt phát ra từ tinh thạch màu đỏ không biết tên bên dưới, mượn ánh sáng màu đỏ yếu ớt, Ảnh Điệp rốt cuộc tìm được tia tơ nhện Ngữ Điệp nói.

Ảnh Điệp cố sức nhấc chân lên, cẩn thận vượt đến tia tơ kia, quả nhiên, loại tơ nhện này là loại khô, không có tính dính. Nhưng đế giày dính chất nhầy khiến cho Ảnh Điệp đi không dễ dàng, Ảnh Điệp dừng lại, trực tiếp cởi giày ra, để chân trần đi đi lại lại trên tơ nhện.

Đợi đến khi hoàn toàn nắm giữ thế cân bằng, tốc độ của Ảnh Điệp nhanh hơn, bắt đầu nhảy lên phía trên của tơ nhện.

Cả tấm mạng nhện bắt đầu kịch liệt đung đưa, nhện ma ma càng tăng cường tinh thần lực phát ra, ý đồ đánh lùi tinh thần lực Ôn Dao, đáng tiếc không có chút tác dụng. Mà Ảnh Điệp nhảy lấy đà một cái, đã nhảy lên trên lưng nhện ma ma, cầm con dao găm trong tay dùng sức đâm vào con mắt yếu ớt của nhện ma ma, đồng thời cổ tay chuyển một cái, dùng sức quấy bên trong miệng vết thương.

Nhện ma ma bị trọng kích bắt đầu vặn vẹo điên cuồng mạnh mẽ, Ảnh Điệp rút con dao ra, nhảy về phía dưới, trong tay túm lấy một sợi tơi nhện, dùng dao chặt đứt, mượn tơ nhện an toàn rơi xuống vững vàng đứng bên dưới mặt đất.

Mà nhện ma ma bên trên mạng nhện đi loạn bốn phía trên lưới nhện, miệng không ngừng phun nọc độc bốn phía, thậm chí đứng không vững do bị chính tơ nhện của mình dính chặt, nửa thân mình đọng trên lưới nhện ra sức giãy dụa, cuối cùng từ từ chết đi.

Ôn Dao mở mắt ra, vừa rồi tiếp xúc cùng tinh thần lực nhện ma ma, cô đại khái hiểu đó tính đặc thù cùng cách vận dùng tinh thần lực của nhện ma ma, cảm thấy phương phát khống chế tinh thần lực người khác của mình trước đó còn có thể cải tiến lại.

Vỗ vỗ đầu Tiểu Tiểu tiến lại gần cầu khen ngợi, Ôn Dao đứng lên đi đến chính giữa những quả trứng nhện kia.

Trứng nhện trên cơ bản đã bị Tiểu Tiểu cùng Mạn Mạn phá vỡ, chất lỏng màu trắng chảy đầy đất, đan xen cùng một ít chất lỏng màu xanh lá, hơn nữa còn có bùn đất, cực kỳ đục ngầu, phía trên dịch còn nổi lơ lửng rất nhiều thi thể màu đen của nhện con.

Ôn Dao làm như không thấy, cũng không để ý giày vô cùng bẩn, trực tiếp đi đến phía trước tinh thạch màu đỏ, xoay người ôm lấy một khối.

Tinh thạch lớn khoảng chừng bằng quả trứng đà điểu, hình dạng bất quy tắc, bề ngoài vô cùng bóng loáng, không có nhiễm một tia tạp chất nào.

Ôm trong tay, có thể cảm giác bên trong tinh thạch phát ra từng cơn ấm áp, khoáng thách này còn có thể phát ra nhiệt lượng? Khó trách con nhện biến dị đem đặt chúng để bên cạnh trứng nhện, là vì cung cấp nhiệt lượng cần thiết cho trứng nhện.

Ôn Dao vẫn còn đang nghiên cứu tinh thạch trong tay, bên người truyền đến giọng nói của Ngữ Điệp: "Dao Dao, những kén trắng kia làm sao bây giờ?"

Hiện tại khống chế thân thể là Ngữ Điệp, cô đoán được bên trong kén trắng là cái gì, ở trong lòng có chút không đành lòng, nhưng cô vẫn hỏi ý kiến Ôn Dao.

Ôn Dao ngẩng đầu nhìn trên đỉnh đầu treo một ít kén trắng, lại nhìn bốn phía chung quanh, tâm thần khẽ động, dao găm trong tay Ngữ Điệp bay ra, bay về phía tơ nhện treo kén trắng.

"Rầm rầm rầm!"

Mười kén trắng rớt xuống, bị mạng nhện giữa không trung tiếp được, cũng không chịu quá nhiều va chạm.

Cây roi nước chém ra, lại đem một vài kén trắng ở bốn phía thả lại với nhau, sau đó để cho dao găm trở về trong tay Ngữ Điệp: "Cứ như vậy."

Đây là tinh thần lực của Ôn Dao đã điều tra qua tinh thần lực của người còn chấn động, những thứ khác đều đã bị chết.

Ngữ Điệp tiếp được doa găm, gật gật đầu, quay người đi đến trên mặt đất.

"Đợi chút!"

Ngữ Điệp nghi hoặc quay đầu lại, không biết Ôn Dao gọi cô lại làm gì vậy.

Tay Ôn Dao khẽ chuyển, một đôi giày xuất hiện ở trong tay cô, cô đưa giày cho Ngữ Điệp, giọng điệu bình thản: "Có nhiều chỗ phun ra chất độc, cẩn thận một chút."

Ngữ Điệp nao nao, sau đó lộ ra một nụ cười sáng lạn, cô tiếp nhận đôi giày thể thao kia, không ngừng gật gật đầu với Ôn Dao, giọng điệu đầy vui sướng: "Ừ, chị biết rồi!"

Sau đó cúi người chuẩn bị mang giày vào, mà trước mắt của cô xuất hiện một quả cầu nước lớn, Ngữ Điệp ngẩng đầu nhìn về hướng Ôn Dao, đáng tiếc chỉ có thấy được phong cảnh ở sau lưng của cô bé, Ngữ Điệp hé miệng cười cười, đem bàn chân vô cùng bẩn bỏ vào trong quả cầu nước rửa sạch rồi lại mang giày vào.