Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 160: Đập Phá Quán



Hai người bị Tiểu Tiểu đè nặng vẫn còn hô hào hiểu lầm, kiên trì nói bọn họ là hiệp hội dị năng giả phái đến an ủi, vừa rồi các cô nhìn lầm rồi.

Ôn Dao gật cái cằm, lại để Tiểu Tiểu đi vào đem thi thể chết trước tiên trong phòng đẩy ra ngoài.

Đợi đến lúc sức nặng trên người dời đi, hai người La Vĩnh Viễn liếc nhau một cái, vội vàng muốn chạy trốn, đáng tiếc cố gắng mấy lần đều không thành công, cả người trên dưới không có chỗ nào không đau, căn bản không còn chút sức.

Không đợi bọn hắn nghĩ ra biện pháp gì, lại phát hiện mình bị dây thừng nước trói chặt lại...

Đợi đến khi Đào Thu Phương đánh đến không còn sức lực, bà mới phát hiện ở đây chỉ còn hai nhân viên công tác đứng ở cách đó không xa trông coi, những người khác không thấy đâu, bà vừa định hỏi mấy tên cặn bã kia đi đâu rồi, thì liền nghe có người hô lên căn cứ trưởng đến rồi.

Bà kéo Trương Quế Cầm đánh đến cả người đầy máu lên, túm lấy bà ta đi tìm căn cứ trưởng, chuyện này quá ác liệt rồi, phải nghiêm tra!

Trong căn cứ không ít người hôm nay thấy được tình cảnh kỳ quái như vậy:

Một con hổ biến dị cao hơn hai mét chở hai cô bé trên đường chạy băng băng, đằng sau kéo theo bốn người, thân thể của bọn hắn ma sát trên mặt đường, trở nên có chút huyết nhục mơ hồ, trên mặt đất còn để lại vài đường máu đỏ thẫm.

Có hai người lặng yên không một tiếng động, không có bất kỳ phản ứng, giống như đã bị chết rồi. Còn có hai người ra sức giãy dụa, lớn tiếng hô hào cứu mạng.

Ngay từ đầu đoàn người không biết cái gì kéo bọn hắn, sau đó mới nhìn thấy rõ dây thừng hầu như trong suốt như nước, có người còn nhận ra một trong hai người kia.

"Đây không phải là La Vĩnh Viễn đội Đao Phong sao? Trước đó còn nghe được hắn trở thành người phụ trách gì đó của hiệp hội mà, thật nhiều người còn đi đút lót cho hắn đây này! Hắn đã làm nên trò gì? Làm sao bị người kéo trên đường với thanh thế lớn như vậy? Không sợ Chu Tư Niên gây phiền toái à?"

"Thôi đi pa ơi... ngu dốt vừa vừa thôi, cậu có biết một trong hai cô bé ngồi trên lưng hổ biến dị kia là ai không hả?"

"Ai vậy?"

"Em gái Ôn Minh! Có biết Ôn Minh không? Người ta bây giờ là đoàn trưởng đoàn dị năng trong quân đội đấy! Toàn bộ dị năng giả trong quân đội đều chịu sử quản lý của hắn, cậu nói Chu Tư Niên một hội trưởng trên danh nghĩa, có quyền lợi lớn như Ôn Minh hay không? Bọn hắn đều nói nếu không phải Ôn Minh nhập ngũ, vị trí hội trưởng này hoa rơi vào nhà nào còn nói không chừng đây này!"

"Thế La Vĩnh Viễn làm sao lại trêu chọc đến em gái của hắn rồi?"

"Ai biết được, muốn nói... Mẹ nó, phương hướng này là đi hiệp hội dị năng à, đây là đi đập phá quán rồi hả? Mau mau nhanh, chúng ta nhanh đi lên xem một chút!"

Trên đường đi rất nhiều người đều thấy được, mọi người ồn ào nghị luận, không biết đã xảy ra chuyện gì, sau khi nhìn lại phương hướng Ôn Dao đi chính là hiệp hội dị năng, tất cả mọi người hưng phấn lên —— đây là muốn làm ra tiết tấu thật lớn mà!

Đoàn người gọi bạn gọi bè, toàn bộ đều đi theo phía sau Ôn Dao.

Đợi đến khi Ôn Dao đi vào cửa ra vào hiệp hội dị năng, đằng sau đã đen nghìn nghịt một mảnh, còn có rất nhiều người nghe nói chạy đến từ các nơi khác nhau, đem chung quanh nơi này vây chật như nêm cối, không thể ít hơn so với lần tranh tài trước đó à.

Ở cửa ra vào hiệp hội có hai người gác cửa đã phát hiện không đúng, bọn hắn cũng biết con bổ biến dị duy nhất trong căn cứ, không đợi bọn hắn kịp phản ứng đi gọi người, có bốn người đập thẳng vào bọn hắn.

Bốn người này quần áo trên người đều rách tung toé, khắp cả người đều bị mài đến máu thịt mơ hồ, trên mặt xanh xanh tím tím tràn đầy vết máu, đều có chút nhận không ra là ai.

Hai người cả kinh, nhìn chăm chú nhìn kỹ, nhận ra hai người là người trong hiệp hội, còn có một người phụ trách vừa lúc nhận lệnh ra ngoài liên lạc người.

Đây là chuyện gì xảy ra?!

Bọn hắn liếc mắt nhìn nhau, một người trong đó quay người chạy vào cửa, hội trưởng trên lầu, phải gọi hắn xuống!

Còn lại một người chịu đựng sự sợ hãi trong lòng, chỉ vào Ôn Dao lớn tiếng chất vấn: "Đang làm gì? Nơi này là tòa cao ốc hiệp hội dị năng giả, người không phận sự không được vào!"

Chỉ tiếc thanh âm có chút run rẩy, không có một chút lực uy hiếp.

Ôn Dao không để ý đến người nọ chất vấn, cô ngẩng đầu, híp mắt đánh giá tấm biển cao cao treo phía trên cánh cổng.

Đây là một tấm biển được chế tạo thủ công tinh xảo, ở trong tận thế vô cùng hiếm thấy, dù sao làm được cái này cần nguyên vật liệu cùng nhân công, tấm biển viết vài chữ to "Hiệp hội dị năng giả", rồng bay phượng múa đấy, dưới ánh mặt trời chiếu rọi còn tỏa sáng lấp lánh, nhìn bên ngoài cực kỳ có khí thế.

Góc dưới bên phải còn ký tên đóng dấu, viết ba chữ "Chu Tư Niên"

Tay Ôn Dao vung lên, roi nước thật dài quật ra "Bốp~" một tiếng đem tấm biển chém thành hai khúc.

Tấm biển vỡ tan từ phía trên rơi xuống, vừa vặn "Rầm" đập xuống dưới chân Chu Tư Niên.

"Ồn ào —— "

Đám người một mảnh xôn xao, tất cả mọi người bắt đầu phấn khởi, cái này là đến thẳng vả mặt à!

Bởi vì Chu Tư Niên lên làm hội trưởng, sau này trong căn cứ có người cho rằng hắn đối xử với những tiểu đội khác có rất nhiều vấn đề không công chính, cho nên không ít người hoặc vụng trộm phản đối hắn, hoặc công khai khiêu chiến, tóm lại chính là không phục các loại.

Chỉ là trước mắt tình thế Chu Tư Niên mạnh mẽ, phần đông được người ủng hộ, căn bản không có người có thể phản kháng thành công.

Bây giờ nhìn thấy Chu Tư Niên vừa ra đã bị vả mặt như thế, thậm chí có không ít người lớn tiếng hô to: "Tốt"

Nhìn tấm biển bị chém thành hai khúc, sắc mặt Chu Tư Niên tối sầm, trước đó hắn đang cùng cao tầng khác trong hiệp hội thương nghị, đột nhiên có người xông vào nói em gái Ôn Minh mang theo thú biến dị đến đập phá quán.

Hắn cảm thấy hắn và em gái Ôn Minh không có chút quan hệ, làm sao cô ấy đến đây đập phá quán của hắn rồi?

Chu Tư Niên vượt qua tấm biển, lại thấy ở cửa ra vào nằm bốn người máu thịt mơ hồ, trong đó có hai người hô hấp yếu ớt, còn hai người khác đã bị chết.

Chu Tư Niên lửa giận bộc phát, đây là sát nhân giết đến cửa nhà hắn rồi hả?

Hắn ngẩng đầu nhìn về hướng cô bé ngồi ngay ngắn ở trên lưng hổ biến dị, cực lực đè xuống lửa giận trong lòng, trầm giọng hỏi: "Cô bé là em gái của Ôn Minh, cô bé có ý gì? Giết người giết đến nơi này? Có biết nơi này là nơi nào không? Bọn hắn làm cái gì cô để cô làm nhục bọn hắn như thế? Cô có biết quy định chế độ của căn cứ hay không? Cha mẹ cô làm sao dạy cô?!"

Ôn Dao căn bản cũng không phản ứng hắn, cô ném ánh mắt nhìn về một đám người phía sau Chu Tư Niên, có hai người lúc nhìn thấy mấy người nằm trên mặt đất sắc mặt trở nên cực kém, hơn nữa vẫn luôn nháy mắt với nhau.

Ôn Dao tâm thần khẽ động, hai cây roi nước bay về phía hai người kia, cuốn lấy bọn chúng chuẩn bị kéo đến gần.

Chu Tư Niên nhịn không được, lúc này mới lên làm hội trưởng vài ngày, đã có người đánh đến tận cửa, rõ ràng còn đang ở trước mặt hắn còn muốn bắt người?

Nếu hắn vẫn còn ngồi yên thì hắn chính là bồ tát rồi! Sau này hắn làm sao có thể ngồi vững vị trí hội trưởng này?!

Chu Tư Niên duỗi tay phải ra, hai đạo lôi điện bổ về phía cây roi nước, chỉ thấy cây roi nước đang thẳng đột nhiên trở nên cong lại, tránh lôi điện sau đó khôi phục nguyên dạng, sau đó hai người bị lôi kéo lăn đến dưới chân Đại Hoàng.

Chu Tư Niên vừa đi phía trước bước ra một bước, Đại Hoàng mở ra miệng rộng dùng khí thế vương giả rống lớn một tiếng.

"Grào —— "

Lần này Đại Hoàng cũng không thu lực giống như trong quân đội, đây chính là thật đấy, sóng âm cực lớn phóng thẳng đến đám người Chu Tư Niên, chấn đến đầu óc bọn hắn đều choáng váng, trước mắt biến thành màu đen, bên tai ông ông tác hưởng, đứng cũng không vững.

Không ít người lỗ tai mũi đều chảy ra máu, còn có mấy người thực lực kém trực tiếp bị chấn hôn mê bất tỉnh.

Chỉ là đám người vừa đến bốn phía chung quanh cũng bị dư chấn không dễ chịu, rất nhiều người đều ngã ngồi xuống đất, người ở ngoài xa cũng dùng sức xoa xoa lỗ tai.

Đã nghe được tin tức bọn người Cố Minh Duệ, Lâm Khê vừa chạy đến cũng bị chấn trụ rồi, bọn họ đứng ở phía ngoài cùng đám người, căn bản không nhìn thấy chuyện gì xảy ra.

"Đến cùng làm sao vậy? Ai chọc Dao Dao tức giận? Đại Hoàng làm thật rồi hả?"