Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 168:



- Phanh phanh phanh!!

Theo liên miên không ngớt tiếng súng vang trời, từng đầu từng đầu quái vật to lớn đang lấy tốc độ nhanh chóng vô cùng không ngừng ngã xuống.

Xung quanh quân đội binh sĩ mặc dù vẫn có không nhỏ tổn thất nhưng nhìn trước mắt thành quả tiến độ, từng cái lại chiến ý sục sôi tới cực điểm, kẻ trước người sau không ngừng xông lên thề phải đem ở trung tâm "dị vật" tiêu diệt.

- Nhanh, nhanh bọn chúng đã không thể chịu nổi, chúng ta có thể thắng!!

- Tiến lên, tiến lên!!

- AAA ĐI chết cho ta...

Xung quanh tiếng la hét vang dội không ngừng, quân đội sĩ khí từ khi bắt đầu cuộc chiến này tới giờ chưa từng cao như thế, bọn hắn đã có thể thấy được chiến thắng vinh quang đang ở phía trước.

Chỉ là đột nhiên, theo một tiếng gầm rú vang lên một thân ảnh khổng lồ từ trên trời lao xuống phóng tới nhân loại trận hình giây lát liền nhấc lên một không nhỏ hỗn loạn.

- Tới, nó tới, "cá voi" tới rồi!!

- Bình thường binh lính mau lùi lại, đội xe dã chiến mau tới câu kéo nó, chúng ta không có nhiều thời gian cho thứ này!!

- Khoan đã, hình như nó bị thương ở phần eo, mau tập trung hỏa lực xạ kích.

Mặc dù phải đối mặt với một đầu gần mười mét quái vật, áp lực quả thực rất lớn nhưng đã trải qua một lần ăn quả đắng, quân đội đã sớm chế tạo ra một bộ thích hợp chiến pháp tới giảm thiểu áp lực đến mức thấp nhất.

Kết hợp với cá voi quái vật không biết bị thứ gì đả thương, nhưng chung quy vẫn là giúp ích rất lớn cho quân đội vây quanh kế hoạch.

Chẳng mấy chốc cá voi quái vật liền bị vô số chiến xa vây khốn cầm chân lại, mặc dù còn có thể lợi dụng bản thân mạnh mẽ thân thể cùng tốc độ tới đau khổ chèo chống nhưng mức độ nguy hiểm đã giảm xuống một mảng lớn, lại không thể gây sợ cho bình thường binh sĩ.

- Hahahaha, súc vật cuối cùng chỉ là súc vật mà thôi, lại mạnh mẽ đi nữa cũng chỉ có thể gục ngã dưới nhân loại trí tuệ.

- Các anh em mau tiến công, "dị vật" đã ở trước mắt, chỉ cần đem nó phá hủy chúng ta chuyến này chính là đại hoạch toàn thắng!!

- Lên!!

-...

Trải qua nhân loại điên cuồng mạnh mẽ thế công, bầy quái vật lợi thế số lượng từ ban đầu vốn đã bị Cthuluh trực tiếp phế đi phân nữa giờ đây lại bị tiêu diệt không sai biệt lắm khiến cho bọn chúng chống cự theo thời gian càng ngày càng phát ra yếu ớt.

Chẳng mấy chốc, gần nửa tiếng đồng hồ trôi qua, quân đội bước chân đã đặt tới "dị vật" bán kính ba mươi mét khoảng cách.

- Đây rồi, chiến thắng cuối cùng, chiến thắng của chúng ta.

- Khai hỏa... đều khai hỏa!!

- ẦM ẦM ẦM!!!

Tất cả nhân loại binh sĩ đi đến thích hợp khoảng cách sau tất cả đều không ngần ngại nữa mà điên cuồng xạ kích, xung quanh khí giới tiếng pháo nổ ầm vang cũng chưa từng dừng lại.

Trải qua như thế điên cuồng hỏa lực, "dị vật" vỏ ngoài cho dù ban đầu có cỡ nào cứng rắn cũng theo thời gian bị nổ ra từng cái mảng lớn lổ hỏng, vô số mảnh vụn bay tung tóe khắp nơi vươn vãi xung quanh.

Có hiệu quả!!

Đó là ở đây nhân loại duy nhất suy nghĩ lúc này, chỉ là ngay lúc bọn hắn cảm giác như bản thân sắp thành công lúc, đột nhiên một luồng kinh dị uy áp từ trong "dị vật" phóng ra nháy mắt bao phủ toàn bộ xung quanh nhân loại binh sĩ.

Bọn hắn lúc này từng cái thân thể đều không kiềm chế được mà chợt rung rẩy, sắc mặt trắng bệch, nhiều tên thậm chí đến cả dây thần kinh đều mất khống chế khiến thân thể "chất thải" không tự chủ được mà trào ra không ngừng nhấc lên từng trận mùi tanh tưởi hôi thối.

Chỉ là tất cả mọi người giờ đây cũng lại không có tâm tư để ý tới những thứ này, bởi bọn hắn tinh thần đã bị trước mặt một con mắt khổng lồ hé mở từ trong kén lớn thu hút lại không thể dời mắt hay quan tâm thứ khác mảy may.

Nhưng ngay lúc ở đây tất cả mọi người cảm giác bản thân sắp bị giết chết lúc thì đột nhiên, trước mặt con mắt khổng lồ lại không tiếp tục nhìn kỹ bọn hắn, ngược lại đạm mạc hướng lên thiên không chăm chú quan sát tựa như đang chờ đợi thứ gì đó.

Nó đang nhìn thứ gì?

Ở đây nhân loại binh sĩ thoát khỏi con mắt khổng lồ nhìn chăm chú sau từng cái thân thể hư thoát đến cực điểm mà ngã quỵ ra đất, tham lam hít thở không khí còn đang tràng ngập khói bụi mịt mù cùng mùi thuốc súng nồng nặc.

Chỉ là trong đó vẫn có vài cái ý chí vẫn xem như tương đối mạnh mẽ miễn cưỡng còn duy trì được tỉnh táo mới phát hiện ra được trước mặt con mắt khổng lồ dị biến.

Bọn hắn không hẹn mà cùng đồng loạt nghi hoặc xoay đầu hướng theo "nó" tầm mắt nhìn thử.

Chỉ là không xem thì thôi, vừa xoay đâu nhìn tới bọn hắn khuôn mặt khắp nơi liền chợt treo đầy vẻ tuyệt vọng.

Sao có thể, sao có thể, sao bọn hắn dám!!

Trên bầu trời đêm, liên miên vô số, lấy ngàn mà tính điểm sáng chiếu rọi cả bầu trời lấn át cả ánh quang từ vầng trăng tròn mà soi rọi đỏ rực bọn hắn trước mặt tầm mắt tựa như lạc giữa một rừng đom đóm lung linh mà rực rỡ.

Chỉ là nhìn kỹ lại ngươi chắc chắn sẽ kinh hãi bởi trên trời cao nào phải cái gì đom đóm mà chính là từng cái tên lửa lấy tốc độ siêu thanh đang lao tới bọn hắn vị trí, từng cái bị bao phủ bởi liên miên hỏa diễm đại biểu bọn chúng đang bay hết công suất, thề phải đem mục tiêu hoàn toàn hủy diệt thiêu rụi mới thôi.

Xong!

Đám người tuyệt vọng nghĩ một câu đầu óc liền chợt chống rỗng, mà xung quanh còn chưa tỉnh hồn nhân loại nhìn thấy mặt đất đột nhiên phát quang cũng chợt quay đầu lại nhìn thử.

Chỉ là còn không để bọn hắn tuyệt vọng, cuồng bạo tên lửa hỏa lực đã đem bọn hắn nuốt chửng đồng loạt hóa thành một đống tro tàn.

- Ầm ầm ầm ầm!!!

Cả một thành phổ cảng ngày trước phồn hoa nhộn nhịp bao nhiêu thì giờ đây lại tan hoang mà tàn tạ bấy nhiêu, theo vô số tên lửa vừa xuất hiện trên bầu trời, dưới mặt đất sinh vật bất kể là nhân loại còn là quái vật, đại đa số vận mệnh đều đã được chú định một dấu chấm tròn.

Không có tiếng la hét thảm thiết, không có tiếng quái thú rền vang, chỉ có tiếng nổ tung kéo dài liên hồi không ngớt cùng tiếng lửa cháy hừng hực, toàn bộ thành phố nháy mắt liên tựa như một ngọn đuốc khổng lồ của nữ thần tự do bị "thành trì cuối cùng của tự do" đốt lên, mạnh mẽ thiêu đốt dai dẳng mà nóng rực.

Nhưng lúc này đây, từ trong đống lửa, sáu cái thân ảnh to lớn không đều bao bọc trong sương đen chợt từ trung tâm chiến trường cũng là nơi nhận lấy oanh tạc mạnh mẽ nhất điên cuồng lao ra không ngừng né tránh đang phóng tới tên lửa.

Mặc dù có tám phần đạn đạo công kích nhắm vào ở trung tâm "kén máu", từ lức bắt đầu liền đã bị thể lửa cho bao trùm lại chưa từng có tên lửa ngừng lại công kích, nhưng còn lại hai phần cũng đủ sáu cái chóm sương đen ăn đủ, chỉ thấy mỗi lần mặc dù thành công né tránh chính diện bạo tạc nhưng vụ nổ xung kích phóng tới đều có thể để xung quanh bọn hắn sương đen thiếu đi một mảng lớn, chẳng mấy chốc liền muốn không có.

Rất nhanh bọn hắn liền chỉ có thể dựa vào bản thân sở trường mà liều mạng vượt qua, cuối cùng mặc dù từng cái thân thể tạn tạ cùng trọng thương nghiêm trọng những vẫn là miễn cưỡng lao xuống đại dương mà chuốn mất một chút cũng không có để tâm tới bọn hắn "thần" còn đang bị vây lấy ở trung tâm chiến trường không rõ sống chết