Mang Theo Đào Bảo Hỗn Dị Thế

Chương 127: Người thực vật



Tạp Liệt ngồi trên sô pha, ăn từng ngụm từng ngụm bánh ngọt.

Hầu gái phụ trách đưa bánh ngọt thấy tốc độ ăn có chút kinh hồn bạt vía, lập tức đưa thêm một phần bánh ngọt khác đến cho Tạp Liệt.

Tuy đây không phải là lần đầu Tạp Liệt trình diễn sức ăn kinh người của hắn, nhưng người hầu gái vẫn có chút không quen.

"Tạp Liệt lại ăn bánh ngọt à?" Đinh An Bình đi từ trên lầu xuống, cười híp mắt hỏi.

Đối với chuyện Đinh An Bình dùng một trăm ngàn vạn mời Tạp Liệt đến, những bảo tiêu dưới tay Đinh An Bình rất không phục.

Bảo tiêu của Đinh An Bình đa số đều đã trải qua đao thương kiếm đạn, thậm chí còn có lính đặc chủng giải ngũ, kiến thức rộng rãi, ngạo khí ngất trời, kết quả không biết Đinh An Bình tìm người ở đâu về, thuận miệng liền ra giá một trăm ngàn vạn, mấy người này đương nhiên tức giận.

Tạp Liệt là phần tử hiếu chiến, bị người khác khiêu khích đối với hắn chính là chuyện hạnh phúc nhất, Tạp Liệt đánh đám người dưới tay Đinh An Bình một trận, xác định vị trí của mình dễ như ăn cháo.

Tạp Liệt đứng lên, gãi đầu: "Đinh lão bản đến rồi à?".

Đinh An Bình cười cười: "Điểm tâm có hợp khẩu vị không?".

Tạp Liệt gật đầu: "Đầu bếp nhà Đinh lão bản thật không tệ, đồ ăn rất là ngon.".

"Thích ăn thì cứ ăn nhiều vào." Đinh An Bình nói.

Tạp Liệt cao hứng: "Đinh lão bản, ngươi thật đúng là người tốt! So với lão đại tốt hơn nhiều, lão đại hay quản đông quản tây, cái này không cho làm, cái kia cũng không cho làm.".

Đinh An Bình cười cười, hắn biết Tạp Liệt và Tân Đạt có một vị sếp, Tạp Liệt cũng chỉ đáp ứng làm cho hắn đến khi công ty có thể ổn định chuyển vào nội địa mà thôi, Đinh An Bình có chút khó hiểu, không biết Lục Vinh dựa vào năng lực gì mà có thể thu phục được Tạp Liệt và Tân Đạt.

"Lão bản, tới giờ ra ngoài rồi." Tân Đạt đi ra nói.

"Đúng rồi, ta phải đến bệnh viện thăm A Trạch." Đinh An Bình nói.

Đinh An Bình nhìn thấy Tân Đạt đi ra, bất giác có chút cao hứng, Tạp Liệt là do hắn mời đến, nhưng Tân Đạt lại là miễn phí kèm theo, Đinh An Bình vốn nghĩ tiện nghi này mình chiếm cũng không lời lắm, nào ngờ thực lực của Tân Đạt còn mạnh hơn cả Tạp Liệt.

Đinh An Bình có hai con trai một con gái, Đinh Trạch là con thứ của Đinh An Bình, vì một sự cố mà trở thành người thực vật, đã ngủ say được ba năm.

"Nếu vẫn luôn bất tỉnh, hay là tìm Thi lão bản tới xem một chút, có lẽ hắn sẽ có biện pháp." Tạp Liệt thuận miệng nói.

Đinh An Bình nghe thế phấn chấn, kích động hỏi: "Thi lão bản? Hắn là bác sĩ sao?".

Tạp Liệt gật đầu: "Đúng vậy, Thi lão bản rất lợi hại, trước đây Casey bị gãy chân, chính là Thi lão bản chữa khỏi cho hắn, nếu Thi lão bản không ra tay, hiện tại Casey đã là một người què.". . ngôn tình hài

Đinh An Bình chậm rãi bình phục tâm tình, thầm nghĩ: Thi lão bản chắc là một bác sĩ nối xương.

"Tính tình của Thi lão bản rất xấu." Tạp Liệt rầu rĩ: "Lão bản, ngươi có muốn mời hắn đến không?".

Đinh An Bình lắc lắc đầu: "Không cần đâu.".

...............

Tạp Liệt đi tới bệnh viện cùng với Đinh An Bình.

"Tình huống của nhị thiếu gia không mấy lạc quan, khả năng hấp thu của cậu ấy xuất hiện vấn đề, hoạt động của đại não cũng giảm xuống, nếu cứ tiếp tục kéo dài, sợ là sẽ không sống quá ba tháng." Bà Đinh vừa nghe lời bác sĩ nói, lập tức gào khóc.

Tạp Liệt đứng ngoài phòng bệnh nghe bà Đinh khóc hơn một tiếng đồng hồ, bị dày vò không ít.

Tạp Liệt mở di động, gọi cho Thi Lâm Nguyên.

"Tạp Liệt? Có chuyện gì thế?".

"Thi lão bản, dạo này ngươi có bận không?".

"A! Gần đây ta rất bận, ngươi không biết có bao nhiêu người muốn tìm tới ta đâu.".

Tạp Liệt không cho là đúng: "Nói hưu nói vượn, lão đại nói, ngươi không phải 985, cũng không phải 211, tiểu học cũng không tốt nghiệp, không có bằng bác sĩ, đành phải đi lừa tiền của mấy cô gái nhỏ.".

Thi Lâm Nguyên tối sầm mặt: "Ai nói ta lừa tiền mấy cô gái nhỏ?".

"Thôi được rồi, đừng nói ta làm huynh đệ mà không chịu giúp ngươi. Ở chỗ ta có một người thực vật, nếu có thể cứu hắn tỉnh lại, có thể thu được hai mươi ngàn vạn đấy." Tạp Liệt nói.

Đinh gia giàu nứt đố đổ vách, sau khi Đinh Trạch biến thành người thực vật, Đinh An Bình từng tuyên bố treo thưởng cho người chữa khỏi, nhưng tình huống của Đinh Trạch cũng không khá hơn là bao.

Đinh An Bình nghe được cuộc điện thoại của Tạp Liệt và Thi Lâm Nguyên, nhất thời đen mặt, hắn rất tin tưởng vào thực lực của Tạp Liệt và Tân Đạt, vài ngày trước có một tên sát thủ khá nổi tiếng tìm đến, ngơ ngơ ngác ngác đã bị Tạp Liệt giết chết. Nhưng hắn tin vào thực lực của Tạp Liệt và Tân Đạt, không có nghĩa là hắn tin vào tên bác sĩ mà Tạp Liệt giới thiệu!.

"Hai mươi ngàn vạn? Thật sự là hai mươi ngàn vạn? Nếu là hai mươi ngàn vạn, ta đành khổ cực đi chuyến này vậy." Thi Lâm Nguyên nói.

Tạp Liệt nhìn thấy Đinh An Bình đi ra, vỗ vỗ vào vai Đinh An Bình: "Đinh lão bản yên tâm đi, Thi lão bản chịu ra tay, nhị thiếu gia sẽ tỉnh lại nhanh thôi.".

Đinh An Bình: "...".

.....................

Thi Lâm Nguyên bật lên khỏi cái giường lớn của một khách sạn xa hoa: "Tạp Liệt đề cử một vụ làm ăn, chúng ta đến đó xem thử.".

"Muốn làm việc tiếp à? Không phải ngươi nói muốn đến khu vui chơi sao?".

Thi Lâm Nguyên khoát tay: "Khu vui chơi lúc nào cũng có thể đi, nhưng mối làm ăn lớn thì không phải lúc nào cũng đó. Mấy ngày nay chỉ toàn tiếp đám phụ nữ muốn nghiên cứu về mấy loại thuốc giảm béo, trắng da, nâng ngực! Ta sắp thành một tên biến thái luôn rồi đây này, thật vất vả mới có một chuyến công tác, dù sao cũng nên đi nhìn một cái.".

Kyle gật đầu: "Vậy cũng tốt, ăn chơi suốt ngày sẽ bị lão đại xem thường.".

Thi Lâm Nguyên tán thành: "Nói không sai.".

Thi Lâm Nguyên thầm nghĩ: Vé truyền tống từ thế giới này về Liên Minh không rẻ, tuy sinh hoạt tại đây rất vui vẻ, nhưng không thể không trở về, bên phía Liên Minh còn rất nhiều việc phải giải quyết, có điều trước khi đi cũng phải hưởng thụ hết mỹ thực của nơi này mới được.

Đinh phu nhân nhìn Đinh An Bình: "Lão Đinh, người Tạp Liệt giới thiệu có đáng tin không?".

Mặt Đinh An Bình buồn rười rượi: "Đành để hắn xem bệnh thử coi sao, ta đã cho người điều tra, người này vẫn có chút bản lĩnh, Trang gia có một vị tiểu thiếu gia bị liệt suốt mấy năm, chính là do hắn chữa khỏi, hắn còn khai một phương thuốc cho Đoàn lão gia tử, kéo người về từ quỷ môn quan.".

Đinh phu nhân nghe vậy liền nói: "Ta nghe Tạp Liệt nói, hình như tên kia là một bác sĩ nối xương, hắn còn biết xem bệnh cho người thực vật à?".

Đinh An Bình cười cười: "Cũng có thể. Chờ hắn đến đây, ta lại thăm dò thêm một chút, A Trạch đã bất tỉnh nhiều năm, cũng từng mời qua nhiều bác sĩ, thêm một người cũng không có vấn đề gì, biết đâu hắn có thể trị khỏi, em thấy bản lĩnh của Tạp Liệt rồi đấy, người hắn giới thiệu nhất định cũng phải có chút bản lĩnh.".

Đinh phu nhân thở dài: "Đành vậy.".

Thi Lâm Nguyên đến từ Liên Minh, hàng năm có vô số người trên chiến trường gặp bất trắc mà trở thành người thực vật, Liên Minh đã sớm nghiên cứu ra dược tề chuyên trị những tình huống như thế.

Nếu là loại bệnh nguy hiểm khác có lẽ Thi Lâm Nguyên cũng không có cách, nhưng chuyện người thực vật, Thi Lâm Nguyên vẫn rất nắm chắc.

.....................

"Đinh lão bản, bác sĩ Thi đến." Tạp Liệt lẫm lẫm liệt liệt nói.

Thi Lâm Nguyên mang theo một hòm thuốc đi vào, đằng sau hắn là Kyle tuấn tú khôi ngô.

"Làm phiền bác sĩ Thi phải khổ cực chạy tới rồi." Đinh An Bình nhiệt tình tiến lên.

Thi Lâm Nguyên cười cười, nghiêm túc hỏi: "Đinh lão bản, giải thưởng ngươi treo có phải là thật không? Cứu được con trai ngươi thì ta sẽ nhận được hai mươi ngàn vạn?.".

Đinh An Bình cau mày, tâm cũng lặng xuống: "Đúng vậy".

Có rất nhiều bác sĩ thích tiền nhưng vẫn tỏ vẻ không dính khói bụi nhân gian, người như Thi Lâm Nguyên vừa đến đã hỏi chuyện tiền nong quả thật hiếm thấy.

Đinh An Bình cũng là người hay đương đầu với sóng to gió lớn, tuy bị Thi Lâm Nguyên hỏi thẳng mặt như vậy, hắn vẫn nở một nụ cười ấm áp như gió xuân.

Thi Lâm Nguyên cười thoả mãn: "Vậy thì tốt, xem ra Tạp Liệt không có lừa ta.".

Thi Lâm Nguyên đi vào phòng bệnh, Đinh Trạch nằm trong phòng VIP cao cấp nhất, rộng rãi vô cùng.

Một hộ tá nhìn thấy Thi Lâm Nguyên đi vào, lấy ra một xấp tài liệu: "Đây là báo cáo kiểm tra sức khoẻ của Đinh Trạch thiếu gia.".

Thi Lâm Nguyên tiện tay lật một chút, lại nhìn nhìn số liệu trong máy đo nhịp tim: "Không thành vấn đề, ta biết rồi.".

Hộ tá phụ trách chăm sóc Đinh Trạch thấy Thi Lâm Nguyên xem qua loa như vậy, không khỏi nhíu chặt mày, vẻ mặt Đinh An Bình cũng dần trở nên nghiêm túc.

Thi Lâm Nguyên mở hòm thuốc ra, Đinh An Bình thấy bên trong hòm có mười ống dược tề giống nhau như đúc.

"Bác sĩ Thi, đây là cái gì vậy?".

"À, đây là thuốc đặc trị cho người thực vật.".

Đinh An Bình kinh ngạc: "Thuốc đặc trị cho người thực vật? Sao xưa nay ta chưa từng nghe qua?".

"Chưa từng nghe qua là chuyện bình thường, bởi vì thuốc này là do ta làm ra, chỉ có ta biết cách dùng.".

Đinh An Bình nghe Thi Lâm Nguyên nói, tim cũng nhảy lên cao: "Có từng thử cho người nào khác chưa?".

"Chuyện này...hình như là chưa, nhưng yên tâm đi, ta có chừng mực." Thi Lâm Nguyên tự tin đáp. Thuốc này đương nhiên đã được dùng qua ở Liên Minh, nhưng nơi này thì lại không có ai có phúc phận đó.

Đinh An Bình còn muốn nói thêm vài câu, Thi Lâm Nguyên đã đâm thẳng ống tiêm vào huyệt thái dương của Đinh Trạch.

Đinh An Bình run rẩy muốn ngăn cản, nhưng lại bị Kyle kéo lại.

Thi Lâm Nguyên nhìn bộ dáng của Đinh An Bình, thầm lườm cho một cái, hắn biết Đinh An Bình không tin vào năng lực của hắn, nhưng hiện tại hắn rất thiếu tiền, đành phải tiên hạ thủ vi cường.

Đinh An Bình thấy ống tiêm đã trống rỗng, run rẩy nhìn Thi Lâm Nghiêm, nơm nớp hỏi: "Bác sĩ Thi, tiêm thuốc này vào sẽ có kết quả gì?".

Thi Lâm Nguyên cười cười: "Tiêm thuốc này vào sẽ dẫn đến hai loại kết quả, một là tỉnh, hai là thăng thiên".

Đinh An Bình: "...".

"Sao ngươi có thể tuỳ tiện tiêm thuốc cho thiếu gia như vậy? Lại còn tiêm thẳng vào trong đầu nữa!" Hộ tá phẫn nộ nhìn Thi Lâm Nguyên.

Thi Lâm Nguyên không thèm để ý: "Không tiêm vào đầu thì tiêm vào đâu đây?".

Đinh An Bình lảo đảo, xém chút ngã chổng vó, con ngươi của người trên giường lại hơi nhúc nhích, cuối cùng mở mắt ra.

"Cha." Bởi vì một thời gian dài không tỉnh lại, thanh âm của Đinh Trạch rất nhẹ, có chút khàn khàn, thế nhưng Đinh An Bình vẫn có thể nghe được.

Thi Lâm Nguyên thấy Đinh An Bình kích động đến mức khó kiềm chế, đành phải tạm thời đi ra.