Mạc Thế

Chương 3



2 người đi mất 3 tiếng đồng hồ mới ra tới thành phố tới siêu thị to nhất mua đồ cậu xuống xe vô tình có cơn gió mạnh thổi mũ trên đầu cậu rớt để lộ khuôn mặt xinh đẹp của mình Ngôn Quân nhanh tay lấy nón đội lên cho cậu trước mọi người nhìn cậu khen ngợi vẻ đẹp của cậu.

2 người đi vô trong siêu thị Ngôn Quân"cậu đi mua đồ đi tầm 2 tiếng sau phải có mặt ở đây nghe chưa đây thẻ của cậu nhớ lên gặp giám đốc đưa cái tờ giấy này cho ông ta nghe chưa tớ đi mua vải đấy"

nói xong Ngôn Quân tính đi nhưng bị cậu kéo lại Ngôn Quân tính hỏi nhưng cậu nói trước "mua hết vải cậu muốn đi tôi có chỗ chứa"Ngôn Quân nghe xong vui mừng gật đầu rồi lon ton chạy đi Tiêu Bạch nhìn Ngôn Quân chỉ nhấc miệng cười rời đi mua đồ cậu tới cửa hàng ăn vặt trước.

Tiêu Bạch đang đi thì va phải 1 chị gái quân nhân rất mê người cậu mở miệng nói "xin lỗi " rồi toan tính đi nhưng bị chị tức giận kéo lại"em trai đụng người ta xong chỉ xin lỗi thôi hả?"

Thấy chị kéo tay mình Tiêu Bạch khó chịu bẻ tay chị ngược ra đằng sau hừ 1 tiếng không 1 động tác thừa đẩy cô về phía 2 anh chàng trai đi chung với cô rồi đi mất, cậu không mua đồ nên đi lên thẳng phòng giám đốc đưa tờ giấy cho ông rồi lấy ra ghi các bánh Ngôn Quân và mình thích đặt với số lượng khủng còn có vật dụng cá nhân gạo tất cả lọai bột đồ dùng rất nhiều với số lượng lớn làm ông ta vui sứơng nói "cậu cứ về đồ cậu tôi xẽ gửi tới vào sáng mai ạ"

cậu gật đầu tính đi nhưng quay lại nói với giọng lạnh lùng"đồ nhớ phải còn hạn sử dụng'" rồi quay đi tới khu mua vải.

Tới khu vải thấy Ngôn Quân đang dành tấm vải với chị gái cậu đụng lúc nãy cậu cau mày nhìn thằng bạn "về"

Ngôn Quân nghe giọng cậu liền buông tay đang giựt khúc vải làm cho chị gái kia bị té rồi chạy lại bên cậu "người ta còn chưa mua vải xong khúc vải kia rất hợp với cậu"

Tiêu Bạch nghe xong liền nhìn khúc vải màu trắng in họa tiết hoa trên tay cô gái đó liền thở dài nói "nhường"

Ngôn Quân nghe xong thì buồn hiu "a lại phải nhường sao tớ còn chưa mua được sấp vải ưng ý nào?"

Tiêu Bạch nhìn bạn mình nói "trong kho nhà còn mai đi tới chỗ sảng xuất vải mua cho cậu"



Ngôn Quân nghe xong liền cười chạy lại chỗ chị gái "em xin lỗi e nhường chị đấy mai em đi mua sau."

Chị gái kia nghe tới chỗ sản xuất vải liền chạy tới chỗ cậu làm mặt dễ thương"em có thể dẫn chi đi xhỗ làm vải em nói được không" quân nhân mà thường đâu được ra ngòai sao biết được chỗ đó.

Cậu nhìn chị đó nhăn mặt Ngôn Quân chạy lại lấy tay chị ấy ra nói "chị muốn đi cũng được nhưng mai mốt chị gặp thằng bạn em chị đừng nắm tay nó nữa nó đấm chị em can không nổi"

chị gái nghe xong liền xụ mặt "chẳng lẽ nhang sắc chị không đủ hay sao mà hai đứa không mê vậy"

Ngôn Quân nghe chị nói xong cười hihi rồi cởi nón Tiêu Bạch xuống cho chị xem nhan sắc đồng thời cậu cũng gỡ khẩu trang tren mặt mình ra cho chị xem rồi mới nói "chị nhìn tụi em đi ở chung nhiều năm thì có nhan sắc con gái nào làm tụi em mê được"

Tiêu Bạch bị gỡ nón liền nhăn mặt cóc lên đầu t bạn đau điếng rồi đội nón lên lại,chị gái kia nhìn hai người thì đơ tòan tập đẹp 2 người đẹp hơn cả chị nữa "chị tên Cửu Tuyết chị rất thích 2 đứa 2 đứa làm em chị đi."

Ngôn Quân thì cười rồi gật đầu"được nha em tên Ngôn Quân còn thằng bạn em là Tiêu Bạch 2 đứa e ở tren khu núi phía tây ở đó chỉ có mình nhà 2 đứa em thôi có gì chị lên chơi nha"

Cửu Tuyết nghe xong hoang mang 2 đứa nhỏ xinh đẹp như vậy mà chỉ ở trên núi 1 mình sao thật tội nghiệp. Trong khi chị đang suy nghĩ thì có 2 người quân nhân nhìn giống nhau nhưng khác màu tóc đi đến người tóc đen lại chỗ Cửu Tuyết tính ôm cô nhưng bị Tiêu Bạch đi đến bắt tay vật xuống "chị Tuyết đừng mất cảnh giác như vậy "

Cửu Tuyết nghe Tiêu Bạch nói giạt mình quay lại thấy anh hai mình bị cho đo ván liền nhịn cười "anh hai anh tính làm gì em vậy?"

Tiêu Bạch nghe xong nhình anh cửu Tuyết cùng Cửu tuyết nói "không giống"

Cửu Tuyết nghe xong liền cười lớn "do chị giống mẹ còn 2 người kia giống ba em đừng sợ mà đấm họ nha"cậu nghe chị nói rồi gật đầu.