Long Huyết Chiến Thần

Chương 186: Nghĩa phụ



Dựa theo cách nhìn Long Thần, bọn họ đều là họ Đông Phương, Huyền Tiêu hẳn là muốn thiên vị hắn mới đúng, không nghĩ đến hắn đối với Long Thần tương đối gần gũi hơn.

Lúc trước, người đề nghị muốn ở lại qua đêm tại Cửu Ma sơn trang đúng là Đông Phương Thiên Vũ, bởi vì có quan hệ đến Sở Vân Dao, Đông Phương Thiên Vũ tất nhiên đối với Long Thần cũng hận thấu xương.

Mà đúng lúc, hắn vừa bắt gặp Liễu Lam đi ra ngoài, lúc này mới để ý đến, nên vì Sở Vân Dao mà làm ra một tí hơi.

"Ta cũng biết hắn chính là gã hắc y nhân kia" Long Thần gật đầu.

"Ngươi có cảm tưởng gì không, khi tiến vào nội tộc"

"Ở bất kỳ một cái địa phương nào đều có cạnh tranh, ta nghĩ nội tộc cũng không ngoại lệ, nguyên tắc của ta là người không đánh ta, ta không phạm người, nếu người phạm ta, ta sẽ hoàn lại gấp trăm lần" Long Thần tại trước mặt Đông Phương Huyền Tiêu, cũng không có câu thúc gì.

"Kiệt ngạo bất tuân, tính tình cũng thật giống như ta, không tệ" Đông Phương Huyền Tiêu toát ra nụ cười nhàn nhạt khó có được, nhìn ra được, hắn đối với Long Thần phi thường hài lòng.

"Trở về đi thôi, chuyện nội tộc Linh Vũ, chờ đợi ngươi làm rất nhiều đó"

Long Thần gật đầu, lúc này mới cáo biệt rời đi.

Chuyện nội tộc tuyển chọn, đây mới được xem là thời gian kết thúc chính thức. Kết quả cuối cùng là, Long Thần và Doãn Mộng Dao dành được thắng lợi cuối cùng, mà Kim Thánh Ân và Sở Vân Hi thế nhưng vĩnh viễn nằm lại ở trong Cửu Ma sơn, hài cốt hóa thành phấn vụn, biến mất trong đêm mưa gió.

*****

"Đông Phương Thiên Vũ, thằng nhóc này lại muốn giết ta" Sau khi trở lại chỗ ở, Long Thần có chút buồn bực.

"Ai bảo ngươi kiêu ngạo như vậy, đáng đời đắc tội với người như vậy" Linh Hi từ bên trong Linh Hi Kiếm đi ra, Linh Hi thân thể nhỏ nhắn hạ xuống trên bàn trà, thân thể tuy nhỏ, nhưng mà dung nhan tuyệt mỹ, cẩn thận giám định và thưởng thức, vẫn có một cỗ lực lượng làm cho người ta rung động.

"Ta nào có, thế nhưng tiểu Hi này, linh hồn lực lượng Hồn thảo còn dư lại là bao nhiêu" Long Thần lo lắng hỏi.

Hôm nay, Linh Hi lại ra tay một lần, giết chết Sở Vân Hi.

Một chiêu kia không đơn giản là đâm xuyên qua, mà là một chiêu chiến kỹ, bằng không không thể nào dễ dàng như thế mà lấy đi tính mạng Sở Vân Hi.

"Hẳn là còn có một nửa đi" Linh Hi sợ hắn lo lắng, giả vờ khẩu khí không sao cả, cười hì hì nói.

Kỳ thật, khi nghĩ đến tình huống mình tùy thời chết đi, trong lòng nàng dĩ nhiên là rất khổ sở, có đôi khi nàng cũng vô cùng hâm mộ Liễu Lam, có thể tùy ý lộ ra mỵ lực thuộc về nữ tử mà thôi, mà nàng chỉ là một kiếm linh, tùy thời tùy lúc chết đi, cần phải đốt tiền để duy trì sinh mệnh kiếm linh.

"Một nửa, xem ra khi đến nội tộc, chuyện đầu tiên ta muốn nhất chính là tìm kiếm dược vật thần hồn" Long Thần quyết định chủ ý.

"Long Thần, cứ thế này, ta có vẻ rất phiền toái hay không, làm liên lụy đến ngươi a" Nói tới đây, trong thanh âm Linh Hi tràn đầy thấp thỏm và mất mác.

Long Thần một mực vì nàng mà suy nghĩ, còn đồng thời cảm động, thì trong lòng nàng có chút khổ sở.

"Nha đầu ngốc" Long Thần ngón tay gõ gõ lên đầu nàng, nói: "Ta đây là đang đầu tư đó, linh dược cho ngươi, ngươi có thể cứu ta ra từ trong tử vong, ngươi nói ta cớ sao lại không làm chớ"

"Đau quá" Linh Hi ôm đầu, đôi mắt to linh hoạt kỳ ảo tức giận nhìn Long Thần, nói: "Biết rồi, ngươi đây là đang giao dịch, là bắt ép giá trị của ta đến khô héo"

Long Thần cười cười, cười mà không nói gì.

Tiếp theo, Long Thần từ trong ngực lấy ra túi càn khôn của Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân, cười nói: "Hai tên này, nhất định có tiền hơn cả Lý Phong và Vương Đồng, có túi càn khôn của hai người này, tiểu Hi, ngươi còn lo lắng lão tử ta không có tiền nuôi nổi ngươi sao hả"

Linh Hi đúng là đốt tiền, Long Thần rời đi Bạch Dương trấn, cướp đoạt tài sản, căn bản cũng là vì nàng mà chuẩn bị thật nhiều dược vật thần hồn.

"Ngươi mới đúng là tên đốt tiền, lần trước Lôi Diễm tinh và yêu huyết tinh phách tiêu tốn đi mười vạn thần ngọc, còn dược vật của ta cũng không mắc đến vậy" Đối với những đồ này, Linh Hi não nhỏ nhớ được rất rõ ràng, nàng chuẩn bị để chế nhạo Long Thần, mượn cơ hội phản kích.

"Được rồi, được rồi" Long Thần thật sự là đấu không lại tiểu nữ nhân này, chỉ ngoan ngoãn kiểm tra túi càn khôn của Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân.

"Tài sản của hai người này, tổng cộng có hơn hai trăm vạn thần ngọc, cộng thêm bốn mươi vạn lúc trước, hiện tại, ta có chừng hai trăm năm mươi vạn thần ngọc, trời ạ, cảm thấy ta đã là một đại phú ông rồi"

Long Thần trong đôi mắt đều là ánh sao lấp lánh.

"Hai trăm năm mươi vạn" Linh Hi duỗi ngón tay ra đếm, đếm lui đếm tới như thế nào đó cũng không xuể hai trăm năm mươi vạn rốt cuộc là bao nhiêu" Cái này rốt cuộc là có thể mua được bao nhiêu a"

"Hai tên tiểu tử này, ngoại trừ thần ngọc ra, linh dược và chiến kỹ cũng có không ít, thế nhưng Huyền giai cao đẳng lại ít ỏi không có mấy, đây là cái gì"

Cầm lên một quyển bí tịch duy nhất, định thần nhìn lại, nguyên lai là bí tịch "Hủy Diệt Sơn Thần Cước Pháp"

"Vừa lúc, ta thiếu hụt một môn cước pháp, tối nay học chơi xem sao, ngày mai lại chạy trở về Linh Vũ gia tộc"

Tùy tiện học tập một môn Hủy Diệt Sơn Thần Cước Pháp, Long Thần phỏng chừng đã nắm giữ được, lúc này là đêm khuya vắng người, Linh Hi cũng muốn thông qua giấc ngủ để nghỉ ngơi, làm cho thần hồn của nàng tại trong quá trình nghỉ ngơi này được dựng dưỡng.

"Dạ hắc phong cao (ban đêm gió lớn) chính là thời điểm làm chuyện xấu" Long Thần ánh mắt sáng lên, xác nhận Linh Hi đã ngủ, liền đứng dậy đi đến căn phòng của Liễu Lam. Liễu Lam lúc này đang đứng tại trước cửa sổ phòng mình.

"Ai?" Cánh cửa đột nhiên bị mở ra, Liễu Lam lấy làm kinh hãi, trong đôi mắt đẹp hiện lên một chút ánh sáng lạnh.

Sau khi thấy Long Thần, trong lòng nàng liền bối rối, nhớ tới Long Thần ba hoa đánh ba trăm hiệp, trong lòng nàng giống như có con nai đi loạn vậy.

"Long Thần, ngươi muốn làm gì" Liễu Lam phập phồng bộ ngực no đủ.

"Tự nhiên là báo thù" Long Thần cười quái dị một tiếng, không nói hai lời, khi mà Liễu Lam còn đang ngây ngốc, trực tiếp đẩy ngã nàng xuống giường, cái mông đẫy đà nhếch lên cao cao.

Ba ba ba bành bạch!

Vừa mới đem nàng ép đến, thanh âm kịch liệt vang lên bành bạch, vang vọng ở trong phòng.

Liên tục giao đấu hơn mười lần, cho đến khi có chút đỏ lên, Long Thần mới buông nàng ra.

Liễu Lam vốn cho là Long Thần muốn làm chuyện xấu, vô cùng khẩn trương, không nghĩ tới Long Thần lại hạ thủ dứt khoát như vậy, mười cái tát vỗ lên cặp mông của nàng, quả thực đem cái mông trắng nõn của nàng nhuộm thành quả táo đỏ chín mọng. Cả quá trình này, Liễu Lam không dám phản kháng, che chăn, rồi khóc ô ô, nàng nằm mơ cũng không nghĩ đến, Long Thần thế nhưng có thể hạ thủ dứt khoát như thế, trạng thái như vậy, ngày mai nàng nhất định sẽ không xuống giường được, tất nhiên người khác sẽ hoài nghi tối hôm qua tình hình chiến đấu của bọn họ là kịch liệt đến cỡ nào.

Nghĩ tới Long Thần vô lại thế kia, cả người Liễu Lam đều mềm nhũn.

Ba ba ba bành bạch!

Ô ô...

Thanh âm này cũng với cảnh tượng nào đó không khác nhau nhiều lắm.

"Ta phát hiện nữ nhân như ngươi hơi bị bệnh thần kinh, ta đến Linh Vũ gia tộc, nhiều lần cũng bởi vì ngươi mà suýt bỏ mạng, thế nhưng cũng là bởi vì ngươi, ta mới có thành tựu ngày hôm nay, ta đánh bại Sở Vân Hi, tiến vào nội tộc, vốn thể thực hiện đánh cuộc lúc trước, thế nhưng, …. hôm nay, quất ngươi mấy chưởng, coi như là giáo huấn, cáo từ!"

Đem Liễu Lam đã vô lực ném lên giường, Long Thần phấy tay áo bỏ đi.

"Uổng thiệt, nếu không có tiểu Hi, hôm nay lão tử đem nàng đẩy lên giường rồi" Long Thần buồn bực thầm nghĩ.

Nhớ tới cảm xúc lúc này, Long Thần tâm thần liền nhộn nhạo …

*****

Cuồng Phong Đại Bằng Điểu, Huyền giai ngũ phẩm.

Cuồng Phong Đại Bằng Điểu so với Liệt Phong Thần Bằng mà nói, còn muốn lớn gấp hai, hơn nữa so với Liệt Phong Thần Bằng mà nói, Cuồng Phong Đại Bằng Điểu càng thêm ôn thuần, tốc độ càng nhanh hơn, từ Cửu Ma sơn đến Linh Vũ gia tộc chỉ mất có nửa ngày.

Cho dù thái thượng trưởng lão, hay là Đông Phương Huyền Tiêu cũng đều lựa chọn Cuồng Phong Đại Bằng Điểu này thay cho cước bộ.

Lúc này, hơn mười con Cuồng Phong Đại Bằng Điểu đang bay nhanh bay lượn trên bầu trời, tại thổ địa bên dưới xa xa, chỉ để lại một mảnh bóng ma cực lớn, làm người đi đường bỗng nhiên cảm giác được bầu trời đột nhiên tối sầm lại, vội vàng ngẩng đầu, nhìn cánh chim đại bàng che khuất cả bầu trời.

Bọn họ biết, người trên bằng điểu kia, đều có thân phận tôn quý.

Mà Long Thần an vị trên lưng Cuồng Phong Đại Bằng Điểu, cùng ở chỗ này còn có Đông Phương Huyền Tiêu và Doãn Mộng Dao, về phần Đông Phương Thiên Vũ thời điểm đến là cùng đi chung với Đông Phương Huyền Tiêu, nhưng lúc trở về lại chạy đến bên cạnh Sở Vân Dao.

Về phần Liễu Nguyên và Liễu Lam, cũng bỏ qua Liệt Phong Thần Bằng mà ngồi lên Cuồng Phong Đại Bằng Điểu của Cổ Phách Thiên.

Long Thần tiến vào nội tộc, cho nên Liễu Nguyên vẫn giữ vị trí nguyên lão, có chỗ dựa là Long Thần, mặc dù đắc tội với Sở Thiên Hùng, nhưng mà vẫn tiếp tục giữ vững vị trí.

Tiến vào Cửu Ma sơn và rời đi Cửu Ma sơn, tình thế xảy ra lại biến hóa cực lớn đến như thế, điểm này, ai cũng không nghĩ tới.

Lúc này, gió lớn gào thét, Đông Phương Huyền Tiêu đang ngồi một mình ở phía trước, mà ở phía sau là Long Thần và Doãn Mộng Dao đang trò chuyện với nhau.

"Long Thần, ngươi biết không, đợi khi hoàn thành nghi thức nội tộc, chúng ta sẽ gọi Huyền Tiêu đại nhân làm nghĩa phụ" Bỗng nhiên Doãn Mộng Dao nói đến chuyện này.

"Cái gì" Long Thần ngơ ngác một chút, cái này hình như cũng không có ai nói cho hắn biết.

Vô duyên vô cớ nhận thức một nghĩa phụ, làm cho Long Thần cảm thấy có chút quái quái, dù sao dấu ấn Long Thanh Lan ở trong lòng hắn thật sự quá sâu.

"Ngươi thật sự không biết" Doãn Mộng Dao có điểm ngạc nhiên.

"Đây là quy củ sao" Long Thần nghi hoặc hỏi, hắn suy nghĩ một chút, hình như Đông Phương Huyền Tiêu đối với hắn quả thật rất tốt, nếu như là quy củ, hắn bây giờ đã tiến vào nội tộc, còn là một tiểu nhân vật nội tộc, phải tuân thủ quy củ.

"Tự nhiên là quy củ rồi, dĩ nhiên cũng có chỗ tốt không thể tưởng tượng được" Doãn Mộng Dao đối với vấn đề này, cũng không có bất kỳ kháng cự nào, cha mẹ nàng mất đi khi nàng còn nhỏ, có thể nhận thức một người nghĩa phụ, hơn nữa còn là nghĩa phụ nghịch thiên như thế, đối với nàng mà nói, đây chính là chuyện tuyệt vời nhất.

"Ta cho ngươi biết, trong cuộc nội tộc tuyển chọn, người thành công tiến vào nội tộc, nhất định phải gia nhập gia phả Linh Vũ gia tộc, trong nội tộc không có quan hệ đệ tử và sư phụ, chỉ có phụ tử hoặc là phụ nữ, chúng ta trở thành người nội tộc, tự nhiên là trở thành nghĩa nữ và nghĩa tử của Huyền Tiêu đại nhân, thế nhưng, ngươi không nên kháng cự, có được cái thân phận này, chúng ta liền nhận được sự che chở của hắn, che chở giống như phụ thân chân chính vậy, hơn nữa lấy được tài nguyên cũng sẽ không thua kém hơn so với đệ tử nội tộc"

Long Thần minh bạch, khi nhận thức thành nghĩa phụ, Đông Phương Huyền Tiêu nơi nào không có đạo lý che chở cho hắn.

"Có thể có được một người cố chấp như vậy che chở, hy sinh nghĩa tử vậy” Long Thần không sao cả nói. Dù sao Đông Phương Huyền Tiêu mạnh bao nhiêu, hắn đã được chứng kiến qua.

"Ngươi thật đúng là đang sống trong phúc mà không biết phúc này. Có thể nhận thức Huyền Tiêu đại nhân làm nghĩa phụ, là chuyện mà rất nhiều người tha thiết mơ ước"

"Vì sao"

"Tính cách Huyền Tiêu đại nhân, đại khái ngươi cũng đã hiểu rõ, hắn đối với người ngoài rất lạnh lùng, nhưng thuộc loại trong nóng ngoài lạnh, hơn nữa, hắn vô cùng bao che khuyết điểm, ngươi đánh chết Sở Vân Hi và Kim Thánh Ân, hắn cũng không có trực tiếp đem ngươi tra cứu, không phải sao"

Nói đến nhân phẩm, Đông Phương Huyền Tiêu dĩ nhiên có thể đánh điểm tối đa. Thành thật mà nói, Long Thần mặc dù to gan lớn mật, nhưng mà gặp phải Đông Phương Huyền Tiêu này, thật đúng là có một loại cảm giác bị trấn trụ.

"Một điểm trọng yếu nhất, hiện tại Huyền Tiêu đại nhân cũng chưa có lấy vợ, dưới gối hắn không có một trai một gái, mà bây giờ, chúng ta lại trở thành nghĩa tử cùng nghĩa nữ của hắn, ngươi nói, địa vị của chúng ta là cao bao nhiêu"

"Còn chưa thành thân" Long Thần có chút im lặng, mặc dù Đông Phương Huyền Tiêu bộ dáng còn trẻ, nhưng mà ít nhất cũng phải bốn mươi tuổi rồi. Ở tuổi này mà không lấy vợ, tất nhiên là đường tình duyên trước kia rối rắm.

Thế nhưng, đúng như Doãn Mộng Dao nói, Đông Phương Huyền Tiêu không có con cái, mà bọn họ hiện tại trở thành con cái của hắn, tự nhiên là được hắn sủng ái nhất, thân phận bọn họ liền trở nên tương đương với đệ tử nội tộc, cũng không có bất kỳ khác biệt nào.

"Nói cách khác, chúng ta có thể đi ngang" Long Thần trong đối mắt ánh sáng chớp lóe.

"Trong Đông Phương Thanh Long tộc, ngoại trừ một ít đời tộc trưởng ra số còn lại mấy lão tiền bối, Trong cùng thế hệ với Huyền Tiêu đại nhân, cường đại nhất có bốn người theo thứ tự là: Phong Vũ Vân Tiêu, mà Huyền Tiêu đại nhân mặc dù không quản đến công việc, nhưng mà trong truyền thuyết, chính là một vị có thực lực cường đại nhất trong Phong Vũ Vân Tiêu, tộc trưởng và lão tiền bối không ra mặt, Huyền Tiêu đại nhân chính là võ giả cường đại nhất Đông Phương gia tộc"

"Cường đại nhất …" Long Thần đối với chuyện của nghĩa phụ này, đã hoàn toàn không có kháng cự, nhận thức nghĩa phụ, hắn cũng không phải muốn nhận người khác làm cha chân chính, hơn nữa, thực lực và tính cách Đông Phương Huyền Tiêu cũng là loại hắn sùng bái và ưa thích, có được tồn tại nghịch thiên che chở, Long Thần tuyệt đối sẽ phong sinh thủy khởi a.

"Long Thần, ngươi có nhớ chuyện ta nói về Tinh Ma ngục không" Doãn Mộng Dao bỗng nhiên nói.

"Tự nhiên là nhớ, chờ chúng ta sắp xếp ổn thỏa chuyện Đông Phương gia tộc, liền hướng hắn nói đến chuyện này"

Long Thần còn nhớ rõ chuyện này, Doãn Mộng Dao vô cùng cảm kích.

"Sau này chúng ta chính là tỷ đệ" Bỗng nhiên nàng nói ra.

"Ách …" Doãn Mộng Dao và hắn đều muốn nhận thức Đông Phương Huyền Tiêu làm nghĩa phụ, vậy thì dĩ nhiên bọn họ là tỷ đệ với nhau rồi.