Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 105: Tuyệt học Thiên Linh (2)



Lục Thiếu Du vội vàng vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, đan dược tam phẩm so với đan dược nhị phẩm chữa thương Quy Chân Đan mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, ít nhất cũng hơn chục lần.

Sau một lát quanh người Lục Thiếu Du có hào quang màu vàng quấn quanh, bản thân tiến vào trạng thái chữa thương, yên tĩnh khôi phục thương thế trên người, được đan dược tam phẩm trợ giúp, Lục Thiếu Du có thể cảm giác rõ ràng thương thế khôi phục nhanh chóng.

Đồng thời Linh Ngọc Sàng cũng có năng lượng kỳ lạ đang lưu động, phối hợp với năng lượng của Phục Khí Hoàn, tốc độ khôi phục thương thế so với thời điểm ở trong sơn động mạnh hơn gấp mười lần, kỳ lạ nhất chính là năng lượng trong Linh Ngọc Sàng mang theo linh khí cực kỳ sôi động, phối hợp với chính mình tu luyện, linh khí tăng lên, so về tu luyện bình thường còn tăng lên gấp hai lần, loại tốc độ này Lục Thiếu Du cảm giác đã có thể sánh bằng linh giả bình thường tu luyện.

Cảm giác tác dụng của Linh Ngọc Sàng, Lục Thiếu Du thầm than, nếu như linh giả bình thường tu luyện trên Hàn Ngọc Sàng, có được tốc độ nhanh gấp hai lần, đây là chuyện khủng bố bực nào, khó trách sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói, lúc trước hắn cũng liều mạng già mới cướp được.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du đang tu luyện, thương thế trên người đang tiếp tục tốt hơn.

Vào lúc này thành Vụ Đô trong xuất động không ít đệ tử cưỡi vài con Nham Thứu tiến tới vách núi mà thành chủ Vương Minh Nguyệt đại chiến Hỏa Âm Quái truy tìm các nơi, sơn mạch bên cạnh cũng tìm, bất kể thử thế nào, cuối cùng không thể vào vực sâu bên dưới nên đành buông tha.

Trong không trung sơn mạch, trên lưng hai con nham thứu, Bạch Mi trưởng lão, Lục Vô Song, Độc Cô Băng Lan, Thúy Ngọc đang thần thái ảm đạm, chỉ có Vương Quang cùng Lục Thiếu Hổ tâm tình rất tốt.

Hai ngày sau đó, trong sơn động, hào quang màu vàng quấn quanh người Lục Thiếu Du, nhưng mà không biết lúc nào có khe hở trong suốt xuất hiện, một đạo khí tức thần dị lan tràn trong thạch thất.

Sắc mặt Lục Thiếu Du lúc này đã hồng nhuận phơn phớt, xem ra thương thế trên người của hắn đã khỏi hẳn, hơn nữa khí tức của hắn còn hơn lúc trước, thậm chí nếu cẩn thận cảm ứng còn có thể phát hiện ra được, khí tức này trong mơ hồ đang tăng cường.

Thời điểm khe hở tầng ngoài không quá ổn định, có chút phập phồng bất định, linh khí trong đầu Lục Thiếu Du sinh ra dao động cực nhanh.

Cũng không biết qua bao lâu, năng lượng chấn động khác thường truyền ra từ trong thạch thất, không lâu sau chấn động này là khí tức cường hoành, đột nhiên trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra một khí tức mạnh mẽ, không ngừng kéo lên, trong thời gian ngắn tiến lên độ cao mới.

Khe hở trong suốt vô hình quanh người Lục Thiếu Du không ngừng xuất hiện khi khí tức này tăng lên, thần dị nhất là Linh Ngọc Sàng dường như cảm ứng cái gì đó, tràn ngập các hào quang nhàn nhạt, phối hợp với khe hở vô hình quanh người Lục Thiếu Du, nó biến thành cực kỳ thần dị.

Trong đầu Lục Thiếu Du, linh khí tăng lên độ cao mới, dưới linh khí trùng kích, một tầng bình chướng vô hình bị hắn phá vỡ. Khí tức đột nhiên tăng lên, sau đó năng lượng vô hình khuếch tán ra ngoài.

Năng lượng vô hình này như hóa thành sóng âm thực chất, cuối cùng đụng vào vách đá cứng rắn, làm vách đá run lên, giống như có lực lượng vô hình quét qua.

Thời diểm này năng lượng biến hóa, hào quang quanh người Lục Thiếu Du thu liễm lại, khí tức trở nên vững vàng.

- Hô!

Phun một hơi trọc khí ra ngoài, hai mắt Lục Thiếu Du đang nhắm chặt mở ra, trong mắt dường như mang theo tia chớp, cuối cùng nhanh chóng tiêu tán đi, trong mắt ánh mắt càng mang theo hào quang thâm thúy sáng ngời.

Mà vào lúc này, Lục Thiếu Du không tự chủ được mỉm cười, cảm giác lực lượng trong đầu biến hóa mạnh hơn mấy lần, đã đột phá lên Linh Sĩ nhị trọng, lần này hắn có thể đột phá linh lực chính là Linh Ngọc Sàng trợ giúp hắn đột phá.

Giờ phút này Lục Thiếu Du càng cảm giác được Linh Ngọc Sàng không phải bảo vật tầm thường, đối với chân khí cũng có trợ giúp rất lớn, tuy nhiên lại không bằng linh khí.

Vốn ba ngày trước hắn chỉ khổi bốn thành, mà lần này có Phục Khí Hoàn và Linh Ngọc Sàng trợ giúp đã khôi phục toàn bộ, chân khí trong cơ thể cũng ẩn ẩn đột phá tới biên giới Vũ Sĩ lục giai, nói không chừng lúc nào sẽ đột phá theo.

Thở ra một hơi, Lục Thiếu Du móc Thiên Linh Lục mà sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn tiện nghi lưu cho mình, đây là tuyệt học cả đời của siêu cấp cường giả Linh Tôn cửu giai lưu lại, trong lòng Lục Thiếu Du sinh ra chờ mong, Thiên Linh Lục rốt cuộc là tuyệt học gì.

Nhưng mà sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn cũng không có nói rõ đây là vũ kỹ hay là công pháp, nhưng đây chính là do Linh Tôn cửu trọng lưu lại, tuyệt đối không kém.

- Đây rốt cuộc là ngọc giản gì?

Lục Thiếu Du cắt ngón trỏ, một giọt máu tươi nhỏ vào ngọc giản.

Xuy xuy!

Hào quang tỏa ra trên ngọc giản, cả thạch thất bị bao phủ trong hào quang sáng ngời, tia sáng này lập tức tiến vào mi tâm Lục Thiếu Du, mang theo tin tức khổng lồ tiến vào đầu của hắn.

Qua nửa canh giờ sau, hào quang mới biến mất, mà vào lúc này, Lục Thiếu Du kiểm tra từng tin tức khổng lồ trong đầu, hắn kinh ngạc không hiểu, hoặc là nói là kinh hãi.

Thiên Linh Lục không phải vũ kỹ, cũng không phải linh kỹ, làm cho Lục Thiếu Du không thể tưởng được là, Thiên Linh Lục chính là một loại kỹ năng ngoài vũ kỹ, linh kỹ, trong thế giới vũ giả và linh giả là chủ lưu, Thiên Linh Lục đã đi lệch, lệch không thể tưởng tượng nổi..

Trong Thiên Linh Lục ghi lại không ít trận pháp, bí pháp luyện chế khôi lỗi và binh khí, đối với đan dược nói không nhiều, trừ chuyện đó ra, trong Thiên Linh Lục có ghi lại không ít thứ kỳ lạ, nói thí dụ như Sưu Linh Thuật, có thể điều tra trí nhớ trong đầu đối phương.

Còn có một loại Khống Thú Thuật, chỉ cần có đầy đủ thực lực là có thể trực tiếp không chế nhiều yêu thú và linh thú, đồng thời có thể đào tạo yêu thú và linh thú từ nhỏ, không giống như linh giả tầm thường, cần hao phí đại lượng tâm huyết để khống chế yêu thú cùng linh thú, nhưng không cách nào đào tạo được, cũng không cách nào khống chế nhiều yêu thú cùng linh thú, mỗi khi khống chế một con yêu thú cùng linh thú đều phải tiêu hao không ít linh hồn lực, đây với linh giả bình thường mà nói là quá khó khăn.

Cho nên linh giả bình thường chỉ khống chế một con yêu thú hoặc linh thú mà thôi, khống chế yêu thú hoặc linh thú càng nhiều thì càng tiêu hao linh hồn lực, linh thú cũng rất khó khống chế.

Linh hồn lực tiêu hao quá nhiều, đối với linh giả mà nói là tối kỵ, trực tiếp ảnh hưởng đến tu vị sau này, hoặc làm ảnh hưởng tới căn cơ về sau, quả thực chính là tự hủy tiền đồ, cho nên bất cứ linh giả nào cũng không tùy tiện khống chế yêu thú và linh thú.

Mà Khống Thú Thuật thì khác, khống chế nhiều yêu thú và linh thú không có vấn đề gì, thậm chí còn có thể từ nhỏ đào tạo yêu thú cùng linh thú, đào tạo yêu thú và linh thú từ nhỏ này chúng sẽ càng phối hợp ăn ý với chủ nhân, chẳng khác gì phụ tá đắc lực của chủ nhân, càng có thể phát huy tác dụng cực lớn trong chiến đấu.