Linh Khí Bức Nhân

Chương 56: Vì Địa Cầu mà khoác lác!



Dịch giả: Thông Nhầm Bố Vợ

"Vì cái gì không thể?"

Vân Tòng Hổ quay đầu, mặt mũi sáng bừng, "Có làm được hay không tạm thời không nhắc đến, nếu như ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ, chẳng phải là quá hèn nhát sao? Người trẻ tuổi, muốn có dũng khí, dám liều, dám buông tay đánh cược một lần, cho ngươi một cái thang, ngươi dám lấy xuống mặt trời, đây mới gọi là người trẻ tuổi!

"Bất quá, thiên phú của mỗi người mỗi khác, tiềm lực khác biệt, tính cách và hứng thú cũng khác nhau, tu luyện như thế nào, cũng không thể bắt trước một cách cứng nhắc. Trên thế giới này, không có năng lực mạnh nhất, chỉ có năng lực thích hợp nhất.

"Nếu như ta đoán không có sai, ngươi thức tỉnh chính là năng lực thuộc hệ lực lượng hoặc là hệ khôi phục a? Mặc dù đều là năng lực cơ bản, nhưng càng cơ bản, nói rõ công dụng càng rộng, tiềm lực phát triển cùng khả năng tiến hóa cũng rất cao, hảo hảo tu luyện, rất có tiền đồ, không cần thiết đi theo sau lưng ta, học theo Hàm Đan.

/ học theo Hàm Đan: học theo người chẳng thành, lại còn quên cả cái vốn có (thời Chiến Quốc, dân quận Hàm Đan nước Triệu, nổi tiếng về thuật đi bộ. Người nước Yên hâm mộ, sang học thuật đó, nhưng đã không học được, lại quên cả cách đi bộ của chính mình, trở nên đi đứng lạch bạch tức cười. Câu trên ngụ ý chớ nên đua đòi rởm/

"Đừng cho là ta nói qua loa, ngươi cũng nhìn thấy, gần đây Linh Sơn phiền phức không ngừng, mấy ngày nay ta thật sự không rảnh, trước tiên ngươi có thể về xã khu để đăng ký, mạng lưới của X-men tổ chức đã thâm nhập đến từng cái khu dân cư nhỏ, sau khi đăng ký, tự nhiên sẽ có người dạy ngươi phương pháp tu luyện cơ sở, nhưng ngươi có thể đánh một ván cược cùng ta, ngươi dám không?"

Đối mặt ánh mắt nóng bỏng của Vân Tòng Hổ, Sở Ca không chút do dự: "Đánh cược như thế nào?"

"Ta biết ngươi sắp tham gia " khóa huấn luyện tinh anh " của Bộ Đội Mũ Đỏ, loại chương trình học trong vòng trăm ngày như thế này, cuối cùng sẽ có một môn gọi là khảo hạch "mười hạng Địa Ngục’, tổng cộng khảo sát mười môn kỹ thuật vô cùng quan trọng trong chống thiên tai, cứu viện.

"Sở dĩ xưng là "Địa Ngục", không chỉ là miêu tả độ khó của khảo hạch, càng có ý nghĩa là, chỉ cần thông qua khảo hạch, coi như xông vào Địa Ngục, chúng ta đều có thể cứu người sống sót từ trong tay Diêm Vương!

"Ngươi là sinh viên dự thính, không cần tham gia khảo hạch, nhưng ta có thể nói chuyện cùng huấn luyện viên Lôi, để ngươi cũng thử một lần, chỉ cần xếp hạng tổng thành tích của người vào ba vị trí đầu của lớp tinh anh, ta liền có biện pháp để ngươi gia nhập bộ đội tinh anh của Mũ Đỏ, tự mình hướng dẫn ngươi tu luyện, thậm chí để ngươi gia nhập đội cứu viện át chủ bài của ta, như thế nào?"

"Thật?" Sở Ca mừng rỡ.

"Đương nhiên, chúng ta Mũ Đỏ mặc dù chỉ là bộ đội cứu hộ chống thiên tai, nhưng vương bài của chúng ta cũng nắm giữ lấy lực chiến đấu mạnh mẽ, so sánh với lính đặc chủng của quân đội đều lợi hại hơn."

Vân Tòng Hổ ngạo nghễ nói, "Dạng vương bài này, coi như là học viên tốt nghiệp xuất sắc tại đại học trọng điểm, lớp tinh anh, cũng không dễ dàng có cơ hội gia nhập."

"So lính đặc chủng của quân đội còn mạnh hơn?" Sở Ca hít một hơi khí lạnh.

Đối với dã tâm bừng bừng của người trẻ tuổi, quân đội cùng Mũ Đỏ, đều là lựa chọn rất không tệ.

Luận danh tiếng cùng kiếm tiền, Mũ Đỏ càng hơn một bậc, nhưng Sở Ca nghĩ rất xa —— vạn nhất « Địa Cầu vô song » hóa thành hiện thực, Tu Tiên Giới cùng Huyễn Ma giới xâm lược quy mô lớn, như vậy địa vị của quân đội chắc chắn sẽ tăng vọt.

Hơn nữa, so với cứu viện, nếu như nắm giữ kỹ xảo chiến đấu cường đại lài càng có thể bảo vệ bản thân và người nhà?

Nếu như Mũ Đỏ cũng có đội vương bài với sức chiến đấu cường đại, vậy liền vẹn toàn đôi bên, không thể tốt hơn.

"Đừng cho là ta đang tự biên tự diễn."

Vân Tòng Hổ cười nhạt một tiếng, "Xây dựng so với phá hủy càng khó khăn, thủ hộ so phá hủy liền rắc rối hơn, muốn xông vào đống đổ nát đang bốc cháy hừng hực để cứu ra một người sống sót, cũng so giết tiến trùng vây, lấy đầu tướng địch càng khó khăn, dưới mi mắt Diêm Vương cứu người, là nói đùa sao?

"Hơn nữa chúng ta không chỉ cứu viện. Nếu nói về phá hư, chúng ta tinh thông đủ loại kết cấu kiến trúc, cơ học vật liệu thậm chí y học cấp cứu so với những tên khỉ đột trong quân đội lợi hại hơn nhiều, chúng ta mỗi ngày đều đang thực chiến, mỗi phút đều tiếp nhận rèn luyện trong máu và lửa, mỗi giây đều đối mặt tử vong uy hiếp.

"Sở Ca, ta có thể nói, chỉ cần ngươi có thể tôi luyện hai ba năm trong đội vương bài của Mũ Đỏ, đi tới quân đội, ngươi chính là bộ đội đặc chủng ưu tú nhất, chính cống binh vương!"

"Binh vương..."

Sở Ca tim đập thình thịch, nắm chặt song quyền, kiên định nói, "Ta nhất định sẽ thông qua khảo nghiệm mười hạng Địa Ngục, chờ ta đi, Hổ ca!"

"Tốt, ta chờ mong biểu hiện của ngươi."

Vân Tòng Hổ cười ha ha một tiếng, đi đến cửa xe, vẫn là không nhịn được, quay đầu lại nói, "Liều mạng tu luyện đi, Linh Sơn rất nhanh sẽ gặp phải một trận hạo kiếp, tất cả mọi người muốn dùng hết sức mình, quê hương của chúng ta, còn muốn dựa vào chúng ta đến thủ hộ!"

"Cái gì?" Sở Ca sợ hãi không thôi, muốn hỏi rõ ràng đến tột cùng cái gì là "Hạo kiếp", nhưng Vân Tòng Hổ đã đi xa.

Sở Ca đuổi theo, lại gặp được Nghiêm Thiết Thủ, nói có người muốn gặp hắn.

Là mẹ con Tiểu Yến.

Cám ơn trời đất, hai mẹ con đều bình an vô sự. Trải qua chữa trị, nguyên bản hơi thở mong manh, hôn mê bất tỉnh, mụ mụ của Tiểu Yến cũng đã khôi phục ý thức.

Chỉ là, Sở Ca không dám nhìn chân của nàng, không biết chân của nàng bị xi măng cốt thép đè ép lâu như vậy, đến cùng có thể khôi phục như lúc ban đầu hay không.

Mụ mụ Tiểu Yến đang nằm trong khoang chữa bệnh, bụi đất cùng vết máu trên mặt đã bị rửa sạch sẽ, sắc mặt tái nhợt, tiều tụy.

"Tạ ơn."

Nàng còn rất yếu ớt, nói một chữ đều muốn dùng sức nửa ngày, lại cố gắng nói tiếp, "Cám ơn ngươi, Sở Ca, ta nghe nói ngươi còn không phải là Mũ Đỏ chính thức, vẫn đang học tập tại trụ sở huấn luyện... Ta, ta không biết nên như thế nào cảm tạ ngươi mới tốt."

Sở Ca mặt bỗng đỏ bừng lên, bỗng nhiên có chút xấu hổ, cảm thấy mình không xứng với cảm tạ chân thành như thế.

"Cám ơn ngươi, Sở ca ca."

Tiểu Yến cũng ở bên cạnh cười ngọt lịm, đem đồ vật trong tay đưa lên, "Cái này, tặng cho ngươi."

Sở Ca vô ý thức nhận lấy một đoàn lông xù, liền nhận ra là một con gấu bông vừa mới rửa sạch sẽ, a, liền là "Bối Bối", tại phế tích Tiểu Yến một mực ôm nó vào trong ngực, về sau lại đưa cho mụ mụ.

Gấu bông rơi mất thật nhiều lông, còn bị xé rách một cái lỗ hổng lớn, bông bên trong đều thò ra ngoài, lúc này cũng là bị người may lại, a, vẫn là dùng phương pháp khâu trong giải phẫu, vì che giấu vết khâu còn gắn lên chỗ khâu một cái nơ con bướm thật lớn.

"Đây là do một bác sĩ họ Khương may giúp ta, tính tình nàng khá tốt!" Tiểu Yến chân thành nói.

"Ai?" Là lạnh lùng như băng, cả ngày mặt cau có, Khương Đại phu? Không thể nào! Loại tu tiên giả như phụ nữ mãn kinh kia, lại có tâm hồn của thiếu nữ sao?

Sở Ca bê gấu bông mang nơ con bướm màu đỏ, cảm giác có chút xấu hổ, muốn đem nó trả lại Tiểu Yến.

"Cầm đi, Sở Ca, đây là tấm lòng thành của Tiểu Yến."

Mụ mụ Tiểu Yến mỉm cười nói, "Thực lòng, chúng ta nên đưa ngươi thứ càng quý giá hơn, nhưng chúng ta đã... không còn gì cả."

Trong lòng Sở Ca bỗng nhiên giật một cái.

Suy nghĩ một chút, hắn trịnh trọng ôm gấu nhỏ vào trong ngực, vuốt vuốt đầu Tiểu Yến, thấp giọng nói: "Yên tâm, Tiểu Yến, gia viên sẽ được xây dựng lại, cái gì cũng có, đến lúc đó, ta còn muốn ăn bánh quế do mụ mụ ngươi làm đấy!"

"Ừm."

Tiểu Yến cười xán lạn, bỗng nhiên hướng Sở Ca ngoắc ngón tay, "Sở ca ca, ngồi xổm xuống, ta muốn cùng ngươi nói cái này."

"Ai?"

Sở Ca không rõ nội tình ngồi xuống, thình lình tiểu nữ hài hôn lên mặt hắn một cái, "Nói cho ngươi a, trong lòng ta, ngươi còn lợi hại hơn Vân Tòng Hổ, là đại anh hùng!"

"A..."

Sở Ca vội vàng không kịp chuẩn bị, chạy trối chết.

Chạy trốn tới bên ngoài lều vải chữa bệnh, sờ nước bọt trên mặt, nhịn không được lại cười.

"Nguyên lai, mùi vị làm anh hùng cũng rất tốt, trách không được Tào đại gia dù bị bệnh tim cũng nhịn không được muốn đi ra ngoài sính làm anh hùng."

Mặc dù Tiểu Yến từ đầu tới đuôi, chỉ cống hiến cho hắn ước chừng 10 điểm "Chấn Kinh Điểm", trong lòng Sở Ca lại giống như rót mật, vui vẻ như đạt được một vạn điểm năng lượng chấn kinh.

Hắn nghĩ thông suốt, làm người quan trọng nhất là vui vẻ, không thể vì chấn kinh điểm mà vui mừng —— đây không phải là trở thành nô lệ của năng lượng chấn kinh cùng Thôn Phệ Thú?

Nhìn thấy rất nhiều người đồng lứa đều cần cù chăm chỉ làm việc, thậm chí bất chấp nguy hiểm, chiến đấu anh dũng, nếu như hắn vẫn vô tư, vì tinh tướng mà khoác lác, thật sự rất không có tí phong độ nào.

"Vân Tòng Hổ nói, Linh Sơn sẽ sớm đứng trước hạo kiếp, đến tột cùng là có ý gì?"

Sở Ca tự lẩm bẩm, "Nếu như còn có tai nạn càng đáng sợ hơn sẽ phát sinh, ta nhất định phải toàn lực ứng phó, tu luyện cùng chiến đấu —— Nếu như nhất định phải khoác lác, ta cũng hẳn là vì Tiểu Yến, vì mụ mụ Tiểu Yến, vì kề vai chiến đấu cùng Mũ Đỏ, cảnh sát và quân nhân, vì gia viên cùng người thân, thậm chí vì Địa Cầu mà khoác lác!"