Liễu Vũ Tịch Nhan

Chương 14



Liễu Vũ tức gần chết, còn phải đưa con ma men Trương Tịch Nhan này về nhà chăm sóc cho tốt, ít nhất phải cởi áo khoác tẩy trang thì mới đi ngủ được, nếu để lớp trang điểm trên mặt mà ngủ luôn thì lúc thức dậy da mặt sẽ rất khó chịu.

Cô còn tốt bụng đi kiếm nước tẩy trang cho Trương Tịch Nhan, kết quả phát hiện thứ này hoàn toàn không trang điểm, phỏng chừng chỉ dùng chút mỹ phẩm dưỡng da và tô chút son môi. Cô nhìn làn da Trương Tịch Nhan lần nữa, bởi vì uống say nên sắc mặt hơi hồng, nước da rất đẹp, cô là nữ mà nhìn cũng động lòng.

Liễu Vũ buồn bực, Trương Tịch Nhan suốt ngày thức đêm tăng ca, vì sao làn da có thể đẹp như vậy?

Cô nhìn làn da đẹp của Trương Tịch Nhan, người cũng đẹp nữa, không nhịn được mà với tay xoa xoa mặt của Trương Tịch Nhan cho đã cơn nghiện, sau đó mới ra khỏi phòng ngủ của Trương Tịch Nhan. Cô thầm nghĩ mình có tiềm chất của lưu manh.

Buổi trưa cô ăn cơm khoác lác với bạn bè xong, buổi chiều liền nhận được điện thoại của Trịnh Tinh, hẹn cô uống cà phê bàn chút việc.

Liễu Vũ khoác lác hơi quá, thế nhưng cô là con gái của Chủ tịch, nắm cổ phần của công ty, còn đảm nhiệm chức Phó Tổng giám đốc, nói thế nào cũng sẽ làm người ta tin ba phần. Chuyện làm ăn nhà Trịnh Tinh gặp khó khăn về tài chính, liền tìm đến cô, muốn kéo chút đầu tư bỏ vốn.

Nhà Trịnh Tinh là công ty thuộc tập đoàn đã niêm yết trên thị trường chứng khoán, ra ngoài kiếm đầu tư bỏ vốn, thật sự không phải món tiền nhỏ.

Liễu Vũ khoác lác thì khoác lác, nhưng liên quan đến chuyện làm ăn mua bán, dĩ nhiên là việc nào ra việc đó. Cô hỏi thăm tình hình đại khái, hỏi bảng giá của đối phương rồi nói còn phải về mở cuộc họp trao đổi mới quyết định, sau đó cô về nhà tìm ba cô nói rõ tình huống.

Liễu Sĩ Tắc muốn rèn luyện Liễu Vũ, không tiết lộ thông tin gì, chỉ nói Liễu Vũ tự tìm đường đi, trước tiên tìm được phán đoán của bản thân rồi hãy tìm đến ông ấy.

Liễu Vũ nghĩ Trương Tịch Nhan uống say, không tiếp tục hành Trương Tịch Nhan tăng ca nữa, ngày hôm sau mới nói với Trương Tịch Nhan có một hạng mục đầu tư, để cho Trương Tịch Nhan thu thập tư liệu trước rồi mới tính.

Công việc điều tra bối cảnh thu thập tài liệu này, Trương Tịch Nhan đã làm quen rồi, đại thể là trước hết thu thập thông tin được công bố bên ngoài, từ đó chắt lọc ra thông tin có ích, nếu cần thiết, còn phải đích thân chạy đến công ty của đối phương để tìm kiếm ngọn nguồn, xác minh thông tin. Công ty thuộc tập đoàn niêm yết công bố tin tức ra ngoài hằng năm, trong đó vẫn có khá nhiều thông tin có ích, còn có một số tin tức bài báo cũng có thể dùng để tham khảo.

Trương Tịch Nhan tăng ca hai ngày liên tiếp, làm ra một bản tư liệu tỉ mỉ hoàn chỉnh cho Liễu Vũ.

Vấn đề lần này của Trịnh thị là đầu tư bất động sản xảy ra trở ngại, không thể rút vốn, dẫn đến chuỗi vốn bị đứt gãy. Khoản vay của doanh nghiệp bảo đảm lẫn nhau, một mắc xích xảy ra vấn đề sẽ kéo theo một chuỗi phản ứng dây chuyền, phải lấp lỗ thủng này bằng mọi cách. Phương án lấp lỗ thủng của Trịnh thị chính là định rao bán dự án bất động sản liên tục gặp vấn đề.

Liễu Vũ biết Trương Tịch Nhan là gà mờ còn mờ hơn cả cô, nhưng mà hiện giờ hai nàng là một nhóm, cũng chưa trao đổi với người khác, cô muốn nghe thử quan điểm của Trương Tịch Nhan.

Trương Tịch Nhan không chắc chắn, tuy nói phương hướng chung của thị trường bất động sản nằm ở chính sách, nhưng mà nếu tòa bất động sản đó thật sự tốt thì không cần phải băn khoăn về chuyện bán nó bất cứ lúc nào.

Tầm mắt của Liễu Vũ di chuyển trên người Trương Tịch Nhan, nói:



- Vậy tôi hẹn gặp Trịnh Tinh, chúng ta đi xem xét.

Trương Tịch Nhan là con gái của Trương Trường Thọ, đã đọc qua sách đối phó cương thi, thế nào cũng đã đọc qua vài bộ sách về phong thủy, kéo Trương Tịch Nhan đi qua xem thử là biết tòa nhà kia.

Trịnh Tinh vốn không thật sự ôm ấp hy vọng gì với Liễu Vũ, chỉ nghĩ quăng nhiều lưới mò cá, tìm Liễu Vũ thử vận may một chút, không được thì cũng không có thiệt hại, không nghĩ tới vậy mà lại nhận được cuộc gọi của Liễu Vũ, tất nhiên thu xếp ngay lập tức.

Tòa nhà kia đã cất nóc*, biệt thự cũng đã xây xong, ngay cả chứng từ dự bán cũng đã làm, chỉ chờ bán ra để thu vốn, kết quả đầu tiên là nhân viên vệ sinh chết đuối trong hồ bơi, trong ngày bắt đầu phiên giao dịch thì một đứa nhỏ của gia đình đi xem nhà bị chết đuối. Đứa bé kia chưa tới bốn tuổi, phụ huynh và cô bán cao ốc nói chuyện vài câu, quay đầu lại phát hiện không thấy đứa bé đâu, lúc tìm được, đứa bé đang úp mặt ngâm mình trong bể tắm sâu không đến 50cm, lúc vớt lên thì người đã không còn. Chuyện của nhân viên vệ sinh chết đuối đã được ém xuống, thế nhưng đứa bé chết đuối ngay lúc Phòng bán cao đốc đang mở hoạt động bắt đầu phiên giao dịch, tình huống lớn, ồn ào cũng lớn, hơn nữa nhiều người như vậy lại không ai phát hiện đứa bé lạc vào, bắt đầu lan truyền có chút tà ma. Người mua nhà đều chú trọng phong thủy mưu cầu may mắn, gặp phải chuyện này, chủ đầu tư muốn nói phong thủy không có vấn đề, tìm thêm đạo sĩ làm pháp sự gì đó cũng không được, toà nhà trực tiếp lạnh lẽo. Những người đã thanh toán khoản tạm ứng và tiền đặt cọc kéo theo biểu ngữ ầm ĩ đòi trả phòng rút tiền. Vốn dĩ dự đoán tòa bất động sản này sẽ bán chạy, có thể kiếm một khoản tiền, vừa lúc trả hết khoản vay ngân hàng, cuối cùng bế tắc thế này. Bọn họ nghĩ thế chấp nhà cho ngân hàng, ngân hàng lại không ngốc, không nhận mâm này và hối thúc họ trả khoản vay.

(*) cất nóc - 封顶 - topping out: là một nghi thức của các nhà xây dựng được tổ chức theo truyền thống khi thanh xà cuối cùng được đặt trên đỉnh một cấu trúc trong quá trình xây dựng.

Đúng là Trương Tịch Nhan đã từng nghiên cứu phong thủy. Đó là kỹ năng cơ bản để đạo sĩ kiếm cơm, ít nhiều cũng phải học một chút, ba nàng dựa vào cái này để nuôi gia đình sống qua ngày, Trương Tịch Nhan không học cũng không được. Khi nàng thu thập tài liệu, nàng đã thấy ảnh chụp thực tế thông qua những hình ảnh công khai trên web và ảnh từ vệ tinh. Thật ra bất động sản ngày nay, từ đô thị quy hoạch đến thiết kế tòa nhà đều chú trọng phong thủy, cũng như là không vấn đề gì; tòa nhà này cũng vậy, bốn bề yên tĩnh, không có kiêng kỵ phong thủy gì. Vị trí cũng tốt, khu đất mới khai phá, thuộc về khu vực có tiềm năng, có điều cần phải để đó vài năm sau khi bắt đầu tăng độ phổ biến. Bán tòa nhà với độ phổ biến đã tăng sau vài năm, ít nhiều có thể tăng giá cao chút, nếu tiếp tục gặp lúc thị trường chứng khoán tăng giá thì thổi giá lên cao cũng được, ít nhất sẽ không giảm. Thế nhưng một tòa bất động sản như vậy xuất hiện loại đồn đãi này, lại còn đuổi theo giá thị trường hiện tại, phần lớn nhà đầu tư sẽ không ném tiền vào thị trường bất động sản, cho dù ném tiền vào, cũng sẽ không chọn cái mâm nguy hiểm đồn đãi tà ma ầm ĩ này, lúc đó muốn bán ra sẽ rất khó, Trịnh thị ôm không nổi.

Lúc Liễu Vũ và Trương Tịch Nhan đến Phòng bán cao ốc, Trịnh Tinh đã đợi ở đó.

Trịnh Tinh thấy chỉ có Liễu Vũ và Trương Tịch Nhan đến xem, lòng lạnh một nửa, có điều vẫn niềm nở tiếp đãi.

Sau khi chào hỏi, Liễu Vũ liền dẫn Trương Tịch Nhan đi một vòng tòa nhà từ trên xuống dưới, trước hết để cho Trương Tịch Nhan nắm tình hình tòa nhà này, xem thử thật sự có tà ma không. Trương Tịch Nhan tự xem qua, cảm thấy không có vấn đề, thấy Liễu Vũ không yên tâm, lại tìm ba nàng hỏi thăm.

Trương Trường Thọ lăn lộn ở khu này nhiều năm như vậy, một cái mâm gây ra lời đồn phong thủy tà ma lớn như thế, ít nhiều cũng quan tâm sơ sơ. Trước đó lúc đi ngang qua, ông ấy đã thuận tiện nhìn thử, nói với Trương Tịch Nhan, phong thủy của tòa nhà kia không sao, xảy ra sự cố chỉ là ngoài ý muốn.

Liễu Vũ thấy Trương Tịch Nhan tìm đến trên đầu Trương Trường Thọ, không thể giấu được sự vui vẻ trong đôi mắt, cô ra giá với Trịnh Tinh, nếu Trịnh Tinh đồng ý, cô lập tức quay về tìm ba cô.

Liễu Vũ ép giá rất ác, còn cười đến mặt mày cong cong, dáng vẻ tin chắc 100% chuẩn bị nhặt tiền làm cho Trịnh Tinh cực kỳ cạn lời. Nhưng mà giá cả vẫn có thể bàn lại, chỉ cần Liễu Vũ có ý muốn đàm luận, đây chính là chuyện tốt.

Liễu Vũ xem tòa nhà xong, trước hết dẫn Trương Tịch Nhan đi ăn một bữa tiệc lớn, sau đó trở về chỗ ở của hai nàng tăng ca.

Trương Tịch Nhan thấy dáng vẻ tràn đầy phấn khởi của Liễu Vũ, liền biết Liễu Vũ muốn làm hạng mục này. Một tòa bất động sản lớn như vậy, cho dù chỉ là đầu tư thì tiền vốn cũng khá lớn, nếu không thể rút tiền hồi vốn kịp thời khi vừa đến tay, tình huống chuỗi vốn bị đứt đoạn sẽ xảy ra ở nhà Liễu Vũ.

Vừa vào cửa, Liễu Vũ lập tức nắm hai tay Trương Tịch Nhan, đôi mắt tràn đầy khẩn thiết nhìn Trương Tịch Nhan, nói:

- Cơ hội phát tài đang ở trước mặt, nếu khoản làm ăn này thành công, số tiền hoa hồng của cô lập tức có thể cho cô biết thế nào là tự do xài tiền.

Trương Tịch Nhan rút mạnh tay ra, Liễu Vũ nắm quá chặt, lòng bàn tay toàn mồ hôi, vậy mà cũng không thể mở tay của cô ra được. Trương Tịch Nhan:

- .... - Có hố! Nàng nói:

- Liễu Phó tổng, trước hết cô đừng vẽ bánh mì lớn, có chuyện gì cô cứ nói thẳng.

Liễu Vũ nói:

- Tôi định lấy hạng mục này xuống, sau khi thành công, tôi sẽ đắp tượng Bồ Tát vàng cho các đạo quán trong nhà cô.

Trương Tịch Nhan:

- .... - Nàng nghẹn họng, nói:

- Bồ Tát là của Phật giáo, là do chùa miếu thờ cúng, không phải do đạo quán thờ cúng.



Liễu Vũ nói:

- Trọng điểm là đúc thân vàng.

Trương Tịch Nhan nói:

- Vô công bất thụ lộc (Không có công không nhận lộc).

Liễu Vũ nói:

- Muốn hạng mục này thành công, tôi không thể rời khỏi cô, phải quyên góp số tiền này, nhất định phải quyên góp, không quyên góp thì hạng mục này không thành công được.

Trương Tịch Nhan chợt nhớ đến chuyện Liễu Sĩ Tắc khóc lóc cầu xin phải sửa chữa đạo quán cho ông nội nàng, nàng hỏi:

- Rốt cuộc trong hồ lô của cô bán thuốc gì?

Liễu Vũ nói:

- Tôi chỉ muốn trả chút phí quảng cáo, mời cô quảng cáo bán biệt thự.

Trương Tịch Nhan:

- ....

Liễu Vũ nói:

- Cô nhìn qua phong thủy của tòa nhà đó không có vấn đề, Trương đại sư cũng đã xem qua, cô quảng cáo cho tòa nhà trong vòng nhỏ là được, không cần in cô lên bảng quảng cáo cũng có thể kiếm đủ một khoản tiền của ngôi sao hạng A, lời nhiều nha.

Trương Tịch Nhan bị Liễu Vũ làm nghẹn họng, nàng hỏi:

- Ba cô biết cô muốn làm vậy không?

Liễu Vũ nói:

- Cô yên tâm, nếu ông ấy biết, ông ấy chắc chắn đồng ý, biết đâu sẽ khóc lóc cầu xin ba cô đại diện cho, nhưng mà xưa nay ba cô không dễ mời, tôi đành phải 'thoái nhi cầu kỳ thứ'*. Cô xem tôi đào tim móc phổi cho cô, cô còn buôn một lãi mười, không lý gì không đồng ý, phải không?

(*) 退而求其次 (thối nhi cầu kỳ thứ): mang nghĩa không đạt được lợi ích cao nhất ban đầu, thì cũng phải đạt được lợi ích tương đối.

Trương Tịch Nhan:

- .... - Nàng kiên trì nói:

- Trước hết cô buông tay tôi ra.

Liễu Vũ tha thiết nhìn Trương Tịch Nhan, kêu:



- Hiện giờ cô chính là Thần tài của tôi, Trương Thần tài, nếu cô không đồng ý, đêm nay tôi ôm cô ngủ.

Trương Tịch Nhan:

- .... - Vô liêm sỉ! Tự trọng chút đi, được không? Cô vẫn có thể khoa trương tiếp nữa hả? Cô cảm thấy tôi có thể tin cô? Nàng nói:

- Liễu Phó tổng, cô muốn làm gì, trước hết nói rõ ràng tỉ mỉ cho tôi biết, cô nói như vậy, tôi không chắc, không dám đồng ý với cô.

Liễu Vũ lật tài liệu tòa nhà, nói:

- Trước mắt chúng ta bán biệt thự để rửa sạch vết nhơ, biệt thự bán sạch, tất nhiên tòa nhà chỗ ở bên cạnh sẽ có người mua.

Trương Tịch Nhan lại hỏi:

- Biệt thự, cô định bán thế nào?

Liễu Vũ nói:

- Bên ngoài lan truyền phong thủy có vấn đề, mời ba cô hoặc ông nội đến đổi bố cục phong thủy cầu tài lộc hoặc thăng quan phát tài, thay đổi tùy theo mô hình nhà biệt thự khác nhau. Ba cô nổi tiếng cỡ nào nha, đích thân ông ấy sửa bố cục phong thủy, tức khắc biệt thự có thể phát triển một mạch, không lo vấn đề bán.

Không bàn tới cái khác, mấy khách hàng quen của Trương đại sư sẽ ào ào xông tới cửa để mua. Chính là fanboy fangirl giống như ba mẹ cô, ít nhất phải mua cho cô một căn, mua cho anh cô một căn, nếu không sẽ cảm thấy mua ít là lỗ.

Trương Tịch Nhan nói:

- Vậy chuyện này cô nên tìm ba tôi.

Liễu Vũ nói:

- Không mời nổi.

Đại sư Trương Trường Thọ không thiếu tiền, muốn mời cũng không mời được ông ấy, toàn tùy thuộc tâm tình của ông ấy. Mời ông ấy làm quảng cáo cho bất động sản không có vấn đề phong thủy này, e rằng sẽ bị Trương đại sư ghim hình nhân mất.