Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 1 - Chương 38: Nhiệm vụ ‘hố cha’



Diệp Từ lại phát ra yêu cầu giao dịch, đặt bản Thuật Phục Sinh vào, sau đó ấn xác nhận giao dịch.

Thạch Hoa Quả xoay người, mang theo một chút tức giận:“Tôi đã nói tôi không có tiền……”

“Tặng cô.” Diệp Từ nhìn gương mặt Thạch Hoa Quả ánh lên sự tức giận, nói.

“Sao?”Thạch Hoa Quả giật mình, thậm chí không biết cô nên nói gì bây giờ, chỉ mở to đôi mắt nhìn Thợ Săn đứng đối diện. Sau đó cô vươn một ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai, không tin tưởng hỏi: “Hình như tôi bị ảo giác.”

“Tôi nói tôi tặng cho cô.” Diệp Từ mỉm cười.

“Vì sao?” Thạch Hoa Quả kinh ngạc: “Đây chính là Thuật Phục Sinh nha, giá trị……”

“Tôi biết, ngày nào tôi cũng đến phóng đấu giá, giá trị của vật này tôi càng rõ ràng hơn ai hết.” Diệp Từ nhẹ nhàng cắt đứt câu nói của Thạch Hoa Quả.

“Vậy sao lại cho tôi?”

“Vì sao?” Diệp Từ ngẩng đầu, suy nghĩ một hồi, cô không thể nói cho cô ấy biết sau này cô ấy là một đại nhân vật trong Vận Mệnh, là Mục sư có thao tác, khống chế Lam tuyệt vời, giờ tôi nghĩ cho cô thứ này để cô nhập hội cùng tôi. “Nhìn cô thuận mắt, cảm thấy có thể làm bạn.” Suy nghĩ lúc lâu, Diệp Từ nói như thế.

Đáp án này càng khiến mày Thạch Hoa Quả nhíu lại, xem cô thuận mắt, có thể làm bạn liền tặng Thuật Phục Sinh?

Người này không điên đến mức không thích tiền mới đem đồ vậy giá trị to lớn như vậy đem đi tặng đi. Có điều tuy hoài nghi như vậy nhưng cô không hỏi ra, tính cách của Diệp Từ thật sự hợp với khẩu vị kết bạn của Thạch Hoa Quả, cô do dự một hồi:“Có lẽ tôi sẽ san hào.”

“Vậy lãng phí bản kỹ năng này cũng được.” Diệp Từ làm vẻ mặt không thèm để ý, cô không tin học xong bản Thuật Phục Sinh, Thạch Hoa Quả liền không hề tiếc nuối đi san hào?

“Tôi không có gì để trao đổi cả, càng không có tiền……”

“Tôi đã nói, là tôi xem cô thuận mắt, muốn kết bạn.” Diệp Từ lặp lại lời vừa nãy.

Thạch Hoa Quả nhìn bản kỹ năng do dự hồi lâu, cuối cùng mới cắn môi lựa chọn đồng ý giao dịch. Tiếp đó cô mời Diệp Từ làm bạn tốt.

Diệp Từ đồng ý, cũng thêm lại cô ấy.

Thạch Hoa Quả vừa nhìn thấy id của Diệp Từ, giật mình: “Cô chính là Công Tử U?”

Diệp Từ nghi hoặc, hình như trước kia cô chưa từng gặp mặt cô ấy, sao vẻ mặt bây giờ của cô ấy lại thể hiện rõ: “Nguyên lai chính là cô” – biểu tình thật kì quái: “Ừ, sao vậy?”

Thạch Hoa Quả gần như buông xuống tất cả sự đề phòng, ánh mắt nhìn Diệp Từ cũng nhiệt tình hẳn lên:“Thao tác của cô rất lợi hại, mỗi ngày tôi đều nhìn các video của cô, dù tôi là Mục sư nhưng lại học được không ít thứ tốt!”

Video gì? Biểu tình Diệp Từ thể hiện sự mờ mịt, cô gần đây vội vàng chế tạo tên, luyện tập kỹ năng cuộc sống chưa hề lên diễn đàn nên không biết Thạch Hoa Quả đang nói cái gì?

Thạch Hoa Quả cùng người mình thân thiết liền nói nhiều hơn, cô nói chuyện tào lao Diệp Từ một lúc, càng tín nhiệm và cảm kích Diệp Từ: “Công tử! Tuy tôi chơi game không giỏi nhưng sau này có việc cô cứ kêu tôi!”

Đây đương nhiên là câu Diệp Từ mong đợi nhất, hai người nói thêm vài câu liền tạm biệt.

Tuy mất đi Thuật Phục Sinh sẽ thiếu một khoản thu vào, nhưng…… có thể kết bạn với Mục sư cao cấp tương lai – Thạch Hoa Quả, có giá trị!

Truyền tống từ Nhật Lạc về Thành Hồng Hồ, Diệp Từ hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày hôm nay lập tức chạy đến chỗ đấu giá. Cô đã học Tên Hỏa Diễm nhưng để chế tao Tên Hỏa Diễm luôn không thu thập đủ tài liệu, trong lòng cô rất nóng vội.

Sau khi thông quan Hầm Ngục Tàn Khốc, là có thể đi Đầm Lầy Rét Buốt. Ở Phó bản Đầm Lầy Rét Buốt, thuộc tính của tất cả quái đều là Băng, kỹ năng Hỏa Diễm và các vũ khí có kèm theo thuộc tính hỏa đều có thể nâng cao giá trị sát thương, có Tên Hỏa Diễm sau này nếu cô đi phó bản Đầm Lầy Rét Buốt, Dps sẽ tăng thêm rất nhiều.

Đáng tiếc, chế tạo Tên Hỏa Diễm cần dùng đến Hỏa Diễm Toái Tinh mà ở phóng đấu giá được rao bán ít đến thảm thương, mấy quả với xuất hiện đã bị Diệp Từ mua vào trong chớp mắt, chỉ chút Hỏa Diễm Toái Tinh ấy còn cách rất xa mới đủ số lượng Diệp Từ cần.

Ngay lúc cô còn rối rắm với vấn đề này, kênh trò chuyện riêng của cô vang lên, thanh âm hưng phấn của Minh Nguyệt Tinh truyền đến: “Chị! Kỹ năng đào quặng và rèn đều của em đều đã đạt tới sơ cấp 50% !”

Diệp Từ thẩm cả kinh, không phải đâu, sơ cấp 50%!

Trong vận mệnh, kỹ năng sống cực kỳ khó luyện. Những kỹ năng này đều chia thành bảy bậc: người học việc, sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đại sư, tông sư và đại tông sư. Trong đó muốn từ bậc người học việc thăng lên sơ cấp thì chỉ cần không ngừng thu thập hoặc luyện tập là được. Nhưng từ bậc sơ cấp trở đi, không những game thủ cần bỏ ra một thời gian dài thật dài mà còn phải tiêu tốn một số tiền hoặc điểm kinh nghiệm nhất định. Mà từ bậc cao cấp trở đi, trừ việc tốn thời gian, tiền, điểm kinh nghiệm, mỗi khi thăng cấp game thủ còn có thể ngẫu nhiên nhận phải một nhiệm vụ siêu khó.

Minh Nguyệt Tinh là một game thủ không có tiền, vậy mà hiện giờ cậu đã thăng đến 50% bậc sơ cấp, xem ra lượng điểm kinh nghiệm bị mất không phải là con số nhỏ.

“Em giờ cấp mấy?”

“Cấp 11.” Minh Nguyệt Tinh cười hì hì trả lời.

Quả thế. Hiệp sĩ muốn thăng cấp rất đơn giản, huống chi Diệp Từ còn thường xuyên hướng dẫn Minh Nguyệt Tinh các kỹ thuật thường dùng nữa, nếu cậu chăm chỉ luyện cấp thì hiện giờ ít nhất cũng đã đến cấp 13, 14 nhưng với con số 11 kia, chắc hẳn lượng điểm kinh nghiệm khổng lồ e là đã rơi vào kỹ năng sống cả rồi.

“Cấp bậc thấp như vậy, đi đào quặng chắc chắn rất nguy hiểm.” Diệp Từ thở dài một hơi.

“Không sao đâu chị, bây giờ chạy trốn là một trong những kỹ năng em giỏi nhất. Chị cứ yên tâm, em không thích luyện cấp, cảm thấy không có ý nghĩa, em thích đào quặng với rèn hơn.” Minh Nguyệt Tinh không thèm để ý cấp bậc của cậu.

Vận Mệnh chú ý nhờ tính cách mà đắp nặn mỗi game thủ, mỗi người có một số mệnh riêng. Có người thích kiếm tiền, có người thích thăng cấp, có người thích cuộc sống kỹ năng, không hề giống nhau.

Nếu Minh Nguyệt Tinh lựa chọn làm cuộc sống kỹ năng, Diệp Từ cũng không khuyên nhủ, cô cổ vũ cậu đừng bỏ dở nửa chừng, Minh Nguyệt Tinh lập tức đồng ý. Hai người trò chuyện một hồi, Minh Nguyệt Tinh vô tình nhắc đến chuyện gần đây mình đến đào khoáng gần Bình nguyên Chước Nhiệt, làm Diệp Từ hết sức bất ngờ.

Bình nguyên Chước Nhiệt là khu luyện cấp của game thủ từ cấp 15 đến 20, nơi đó khoáng sản phong phú, nhiều nhất là Hỏa Diễm Toái Tinh.

“Trong tay em có Hỏa Diễm Toái Tinh không?”

“Có nhiều lắm, trong kho hàng em để không đủ nữa, thứ đồ này là vật cần thiết tăng thêm thuộc tính hỏa cho vũ khí, nhưng hiện giờ em chưa có học được cách chế tạo, em vốn định để dành một chút nhưng càng lúc càng nhiều, em đang định đem đi bán cho NPC đây.” Minh Nguyệt Tinh vừa nhắc đến Hỏa Diễm Toái Tinh, giọng nói liền thoáng có chút buồn bực.

Diệp Từ vui mừng quá đỗi, lập tức nói:“Đừng bán cho Npc, em bán cho chị, một tổ 50 đồng, gửi cho chị 20 tổ.”

“Chị muốn thì cứ lấy, đừng nói về tiền bạc.”

“Em rèn cũng cần tiền, không cần hào phóng với chị, sau này chị còn thường xuyên lấy quặng của em nữa.” Diệp Từ cho Minh Nguyệt Tinh từ chối, sau đó lập tức gửi cho Minh Nguyệt tinh 1000 đồng.

Ngay sau đó, bưu kiện của Minh Nguyệt Tinh cũng đến, có điều đưa cho Diệp Từ nhiều hơn 10 tổ Hỏa Diễm Toái Tinh. Lúc này bất kể Diệp Từ nói gì đều không nhận thêm tiền, Diệp Từ chỉ phải theo ý cậu.

Hiện giờ những thứ cần dùng đã tìm đủ, Diệp Từ liền tạm dừng mọi việc, chuyên tâm chế tạo tên.

Mới làm hơn 10 tổ, lại nhận được tin nhắn ở Kênh trò chuyện riêng, lúc này là Giấc Mộng Thân Cao 1m7. Hai người tuy chỉ tổ đội một lần nhưng bình thường hay liên lạc, quan hệ được coi như bạn bè tốt.

“Công tử, rảnh không, đến giúp tôi chút chuyện?” Giấc Mộng Thân Cao 1m7 nói chuyện luôn trực tiếp, chưa bao giờ vòng vo.

“Nói thử xem.”

“Tôi có cái nhiệm vụ, chỉ ba người được tổ đội, cần tìm một món đồ, nghĩ mãi chỉ thấy mỗi cô là thích hợp nhất nên gửi tin nhắn hỏi thử xem thế nào.”

“Nhiệm vụ gì?”

Ước mơ cao 1m7 lập tức gửi thông tin nhiệm vụ cho Diệp Từ, Diệp Từ nhìn xem, là Cao Sơn Thủ Vật. Đây là nhiệm vụ mà bất cứ game thủ thuộc chức nghiệp pháp sư, thuật sĩ đều phải làm qua. Nội dung là bảo game thủ đến vách núi Vạn Tông, lấy một món đồ trên gốc cây tùng nghiêng nghiêng gần đấy.

Nhiệm vụ này chẳng những cần độ thăng bằng cao mà còn kiểm tra cả khả năng phản ứng nữa.

Người nhận nhiệm vụ cần phải từ bên trên vách dốc leo lên gốc cây tùng dáng nghiêng, nếu điểm thăng bằng không cao thì chắc chắn sẽ rơi xuống chết mất xác, nhưng mà dù bạn có lấy được túi đồ thì bên trong lập tức sẽ có một con rắn cấp 15 bay ra tấn công bạn. Nếu bạn không phản ứng nhanh mà tránh kịp, để con rắn cướp lại túi đồ, thế thì hẹn bạn may mắn lần sau, ngày mai quay lại thử một lần nữa.

Nhiệm vụ này nếu làm ở đất bằng phẳng thì chẳng có gì khó khăn. Nhưng ở vách đá cheo leo lại còn nghiêng lên nghiêng xuống thì thật là muốn lấy mạng người ta.

Diệp Từ vẫn còn nhớ rõ cũng chính nhiệm vụ này đã kiềm chân cô suốt mấy tuần liền, không biết cô chết bao nhiêu lần, cuối cùng nhờ may mắn mới thành công. Xem ra Ước mơ cao 1m7 cũng bị mắc kẹt ở nhiệm vụ này rồi, Diệp Từ không từ chối, thoải mái đồng ý.

Cô cất mấy mũi tên vừa làm xong, sửa chữa trang bị rồi chạy đến Vạn Tông Sơn.

Cô lại chế tạo mấy mũi Tên Hỏa Diễm, tu sửa trang bị, liền chạy đến Vạn Tông Sơn.

Truyền tống vẫn thực cấp lực, không đến nửa tiếng, Diệp Từ đã tới dưới núi Vạn Tông Sơn, hai người Giấc Mộng Thân Cao 1m7 và Buông Muội Tử Kia Ra đang ngồi nói chuyện, bọn họ thấy Diệp Từ đến đây, vội vàng đi lên chào hỏi, sau đó mỗi người đều lấy tọa kỵ riêng mình chạy lên núi.

Lần trở về vách núi cheo leo này, Diệp Từ có cảm giác như mình vừa trải qua một giấc mộng. Cứ như hiện giờ trước mặt cô đang có một pháp sư làm phép nghịch chuyển thời gian vậy, cô mỉm cười nhìn Ước mơ cao 1m7 và Buông Tay Cô Ấy ra, nói:“Chờ tôi.”

“Cô phải cẩn thận đấy, tôi đã chết ở nơi này tuyệt đối không dưới mười lần.” Giấc Mộng Thân Cao 1m7 nói đến nhiệm vụ này, hàng lông mày đều nhăn lại dính cùng nhau: “Bảo mấy người hệ pháp thuật như bọn tôi làm nhiệm vụ cần điểm thăng bằng cao, thật là quá đáng, đúng là cái nhiệm vụ hố cha mà!”

Buông Muội Tử Kia Ra cũng nói: “Có con xà bò ra, cô phải tăng tốc lui về, tôi lập tức mê hoặc nó nhưng cô cũng phải để ý đừng rơi xuống phía dưới đấy.”

Diệp Từ làm động tác “ok”, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên gốc cây tùng, tìm kiếm món đồ nhiệm vụ.

Nói thì chậm, nhưng làm thì nhanh, chỉ thấy…