Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 436



Nhảy hố truyện: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)


Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Chương 535: Anh tại sao lại ở đây?


Giống như nhớ đến điều gì, cô lập tức đứng lên: “Mẹ, con đột nhiên nhớ ra có chuyện cần phải


làm, con ra ngoài một chuyến!” vừa nói, Lăng Tiêu Vân lập tức đứng lên, bước ra ngoài.


Mẹ Lăng ngồi im, nhìn theo bóng lưng của cô, nhịn không được thở dài: “Con muốn đi đâu?”


Nhưng Lăng Tiêu Vân hoàn toàn không trả lời bà, hơn nữa đã bước ra ngoài.


Mẹ Lăng nhịn không được thờ dài: “Hầy, đứa trè này…”


Ngày hôm sau,


Hạ Tử Hy từ bệnh viện quay trở lại. Đọc truyệŋ nhanh nhất tại Nhayho.č0m


Mục Cảnh Thiên hôm nay có việc cần phải ra ngoài xử lý, cho nên Hạ Tử Hy chỉ có thể tự mình quay trờ về.


Khi vừa bước xuống lầu, lúc này liền nhìn thấy đèn xe từ chiếc xe phía trước lóe sáng, Hạ Tử Hy ngây người, lúc này, cửa xe được đẩy ra, một dáng người từ trên xe bước xuống.


“Tiểu Hy…”


Khi nhìn thấy bóng dáng của


người đó, Hạ Tử Hy ngây người, sau đó lên tiếng: “Anh hai?”


“Anh tại sao lại ở đây?”


“Đợi em, anh có chuyện muốn nói với em!” Hạ Từ Dục lên tiếng.


Dáng vẻ chín chắn của anh nhìn có phần vô cùng tịch mịch.


Hạ Tử Hy gật đầu. Cập nhật chương mới nhất tại nhayhȯ。com


Hạ Tử Dục bước về phía cô, suy nghĩ một lát liền nói: “Em vẫn còn tức giận anh sao?


“Tức giận? Tức giận chuyện gì?”


Hạ Tử Hy hỏi.


“Ngày hôm đó, anh không nên tranh cãi với em, nhưng anh cũng chỉ vì quan tâm đến em.”


“Anh hai!” câu nói này của Hạ Tử Dục vẫn chưa nói hết, Hạ Tử Hy đã cắt ngang anh.


Ánh mắt nhìn thẳng về phía cô: “Em cũng biết rằng, giữa hai chúng ta, giữa hai anh em chúng ta, không cần nói lời xin lỗi, từ nhỏ đến lớn, anh đều nhường em, nếu có bất kỳ chuyện gì cũng suy nghĩ cho em, em tất nhiên hiểu rõ, còn ngày hôm đó, cũng


do em có chút tùy hứng.


Nghe câu nói này của Hạ Tử Hy, ánh mắt Hạ Tử Dục càng thêm thâm tình, sau đó mỉm cười: “Chỉ cần em không tức giận anh là được! Như vậy là được!”


“Tất nhiên là không, em từ trước đến nay chưa từng tức giận anh!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.


Hạ Tử Dục cũng mỉm cười với cô: “Vậy thì tốt!”


Giây phút này, nhìn nụ cười của Hạ Tử Hy, anh giống như đã hiểu rõ được một chuyện.


Không có gì có thể quan trọng


hơn so với nụ cười của Hạ Tử Hy.


Chỉ cần cô vui vẻ, hạnh phúc là được.