Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 386





Chương 475:

Nhìn dáng vẻ hiện giờ của Lăng



Tiêu Vân, A Thuật liền suy nghĩ, sau đó trực tiếp ôm lấy cô.

Nhà A Thuật.

Lăng Tiêu Vân dáng dẻ đáng thương ngồỉ trên giường nhìn A Thuật đang giúp cô xử lý vết thương, sau khi đã xử lý xong A Thuật nhìn cô hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Lăng Tiêu Vân lắc đầu.

Nhìn dáng vẻ không tình nguyện nói của cỏ, A Thuật nhíu mày,



cũng không hỏi nhiều, lập tức thu dọn hộp y tế, khi vừa muốn rời khỏi, lúc này Lăng Tiêu Vân đột nhiên từ phía sau ôm lấy hắn.

“Đừng đi!”

A Thuật ngây người. Nghiêng mặt nhìn cô, Lăng Tiêu Vân ngược lại từ phía sau ôm chặt lấy hắn.

“Đừng đi, đừng bỏ em lại một mình!” Lăng Tiêu Vân yếu ớt nói.

A Thuật có chút sửng sốt, cuối cùng vẫn không rời khỏi, đặt hộp y tế sang một bên, quay đầu lại



nhìn Lăng Tiêu Vân: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có lẽ anh có thể giúp được em!”

Lăng Tiêu Vân ngược lại không nói bất kỳ điều gì, trực tiếp ngẩng mặt lên, hôn lên đôi môi của hắn.

A Thuật ngây người, nhíu mày, nhìn người phụ nữ trước mặt, nhưng Lăng Tiêu Vân cũng không vì như vậy mà dừng lại, tiếp tục ngấu nghiến hôn lấy A Thuật, tay chân gấp gáp cởi quần áo của bản thân.

Nhìn A Thuật vẫn không có bất kỳ hành động nào, Lăng Tiêu Vân



nỉ non nói: “Hôn em, hôn em!”

Chớp mắt nhìn cô, giây kế tiếp A Thuật liền trực tiếp giành lấy quyền chủ động, trực tiếp hôn lấy Lăng Tiêu Vân.

Động tác mãnh liệt, nhanh chóng cời sạch quần áo trên người cô, sau đó trực tiếp ấn cô lên giường, lần này không hề có bất kỳ sự chuẩn bị nào liền tiến thẳng vào trong.

Từng tiếng thở dốc cùng rên rỉ vang lên khắp căn phòng.



Nữa tiếng đồng hồ sau, Lăng Tiêu Vân nằm im trên lồng ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn có chút ửng đỏ, không giống với dáng vẻ lạnh lùng bình thường, ngay giây phút này ngược lại có vài phần nũng nịu của thiếu nữ. Cô ôm chặt lấy A Thuật.

A Thuật nhìn cô chăm chú: “Nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Nếu như em nói cho anh biết, anh sẽ giúp em sao?” Lăng Tiêu Vân hỏi ngược lại hắn.



“Sẽ!” không hề có bất kỳ do dự chần chừ nào, A Thuật mạnh mẽ khẳng định nói.

Lăng Tiêu Vân suy nghĩ, sau đó đem sự việc đã xảy ra nói lại với hắn. Sau khi nghe xong, A Thuật nhìn cô, đôi môi mím chặt, ánh mắt mang vài phần nghi hoặc nhìn cô.

Lúc này, Lăng Tiêu Vân liền nói: “Em quả thật đã từng rất hận Hạ Tử Hy, nhưng những việc đó đều là do ông ta tự gây ra, không liên quan gì đến em, hiện tại ông ta cứ đến quấy rầu em…em thật sự rất sợ hãi!”



Nhìn dáng vẻ đáng thương của cô, A Thuật nhíu mày hỏi: “Em có chắc chỉ có những chuyện này?”

Lăng Tiêu Vân liên tục gật đầu: “Em thật sự rất sợ…”

Suy nghĩ hồi lâu, A Thuật lúc này mới lên tiếng: “Được, chuyên này anh sẽ giúp em!”

Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân ngây người, ngước mắt nhìn hắn.

“Anh…anh nói thật sao?”

A Thuật gật đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của Lăng Tiêu



Vân: “Bất kể em có việc gì, chỉ cần em cần anh, anh nhất định sẽ giúp em!”

Lăng Tiêu Vân chớp mắt nhìn, rất rõ ràng không nghĩ đến A Thuật lại nói như vậy, sau đó gật đầu nói: “Cảm ơn anh, em nhất định sẽ luôn ghi nhớ điều tốt của anh!”



Lăng Tiêu Vân chớp mắt nhìn, rất rõ ràng không nghĩ đến A Thuật lại nói như vậy, sau đó gật đầu nói: “Cảm ơn anh, em nhất định sẽ luôn ghi nhớ điều tốt của anh!” vừa nói liền nhổm người dậy tiếp tục hôn lên đôi môi của hắn; A Thuật ngây người, sau đó tiếp tục làm sâu thêm nụ hôn với cô.

Ngày hôm sau,

Hạ Tử Hy tỉnh dậy từ sớm, đêm qua ngủ rất ngon, nhưng có chút mệt mỏi, sau khi tình lại nhìn người đang nằm bên cạnh, lập



tức ngây người, lúc này mới chợt nhớ ra, Mục Cảnh Thiên đêm qua vô lại ngủ lại nơi này.

Tại đây có hình ảnh

chapter content