Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 342



Chương 384: Tiêu Vân, em hiện tại đang ở đâu?
Điện thoại vang lên từng đợt, cuối cùng cô vẫn quyết định bắt máy.
“Alo…”
“Tiêu Vân, em hiện tại đang ở đâu?”
“Em…đang trên đường về nhà. Có chuyện gì sao?” Lăng Tiêu Vân hỏi.
“Hạ Tử Hy đâu? Cô ấy đang ở đâu?” Mục Cảnh Thiên không nói vòng vo, trực tiếp hỏi cô ta.


“Em…em không biết!”
“Không biết?’ Nghe câu trà lời của cô, Mục Cảnh Thiên càng thêm căng thẳng: “Láng Tiêu Vân, anh đã từng nói qua, anh ghét nhất chính là bị người khác lừa gạt, có người ở bệnh viện nhìn thấy em đã đẩy cô ấy rời khỏi, mau nói cho anh biết cô ấy đang ở đâu!” Mục Cảnh Thiên gần như hét lên trong điện thoại.
Lăng Tiêu Vân phía bên kia điện thoại nghe thấy cũng kinh ngạc không thôi. Cô không hề nghĩ rằng sẽ có một ngày Mục Cảnh Thiên vậy mà lại vì một người


phụ nữ khác hét lên với cô như vậy!
Nghĩ đến đây, cô chỉ cảm thấy có chút nực cười.
“Cảnh Thiên, xem ra, anh đã thật sự yêu cô ta…” Làng Tiêu Vân chậm rãi lên tiếng.
“Nói cho anh biết, Hạ Tử Hy hiện tại đang ở đâu?” Mục Cảnh Thiên hận không thể nhìn thấy Hạ Tử Hy ngay lập tức.
“Em giết cô ta rồi!”
“Em nói cái gì?”


“Em nói, em giết cô ta rồi; cả đời này anh cũng đừng hòng gặp lại cô ta!” dứt lời, Lãng Tiêu Vân liền nhanh tay ngắt ngang điện thoại.
Ngồi trong xe nghĩ đến giọng điệu vừa rồi Mục Cảnh Thiên nói chuyện với mình, cô hung hãng đập nát chiếc điện thoại trong tay. Sau đó không ngừng tức giận hét lên.
Tại sao, tại sao mọi chuyện lại trở thành như vậy! Nghĩ đến đây, Lăng Tiêu Vân hung hàng khởi động xe, đạp hết tốc lực, lái xe phóng như bay rời khỏi.


Mục Cảnh Thiên nhìn điện thoại, trong đầu hồi tường lại những lời Lăng Tiêu Vân vừa nói, hắn không biết lời nào là thật hay giả, nhưng trong lòng nói không nên lời nỗi sợ hãi! Tiếp tục gọi lại cho Làng Tiêu Vân, nhưng điện thoại lúc này đã khóa máy.
“Đáng chết!” Mục Cảnh Thiên thấp giọng mắng, gấp gáp không thôi.
Chỉ cần nghĩ đến những lời Lăng Tiêu Vân vừa nói…hắn thật sự không dám tưởng tường tiếp.
Ngay lúc này, có một y tá lên


tiếng: “Vừa rồi tôi có nhìn thấy một người con gái đẩy một người con gái khác lên sân thượng, không biết đi để làm gì!”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên kinh ngạc, không nói hai lời liền trực tiếp bước vào thang máy, ấn chọn tầng cao nhất, dáng vẻ gấp gáp đến mức khiến cho hai nữ y tá trong thang máy đều cảm thấy kỳ quái.
“Tiên sinh, anh…”
“Im miệng!” Mục Cảnh Thiên lạnh lùng hét lên, sau đó hai người còn lại trong thang máy liền


ngoan ngoãn im lặng.
Vốn dĩ nhìn thấy dáng vẻ Mục Cảnh Thiên đẹp trai như vậy, nhưng hiện tại lại bị anh ta lạnh lùng hét vào mặt, một chút tâm lý muốn thường thức cái đẹp cũng lập tức tan biến.
Thang máy chạy lên từng tầng, Mục Cảnh Thiên hiện tại hận không thể trực tiếp xông thẳng lên tầng cao nhất, đứng im trong thang máy, từ trước đến nay chưa từng có cảm giác rằng thời khắc này lại khó trải qua như vậy!
Hạ Tử Hy, tuyệt đối đừng xảy ra


chuyện gì! Không được xảy ra chuyện!