Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 471: Cuồng Nộ Ma Thân



Trông thấy làn sương mù ma quái trong hẻm núi đang dần dần biết mất, cũng như cảm nhận được hơn chục sinh mạng đột nhiên xuất hiện trong hẻm núi, Vương Triều biết ngay không gian quỷ dị kia đã bị phá hủy không khỏi vui mừng khôn xiết xuất lĩnh mới người vào bên trong xem sao.

Còn lão Mã Hán có thể nói là nhiệt tình nhất, vui cười đến độ sắp rớt cả quái hàm nhanh chân chạy trước trở thành kẻ dẫn đầu.

Lôi Triết và cả Bích Ngọc cũng đi ngay sau Mã Hán không nhịn được bật cười nhìn vị Mã đại nhân này.

- Lần này 90% là Mã đại nhân lại lập được đại công rồi...

- Không biết hắn sẽ có yêu cầu gì đây?

Nhìn vào Mã Hán như một đứa trẻ chạy nhảy như bay phi vào trong hẻm núi, Bích Ngọc không khỏi được cười nói.

Nghe thấy thế trầm tính như Lôi Triết cũng không nhịn được bật cười lắc đầu nói:

- Còn gì khác ngoài việc từ cái chức vị giáo viên kia.

- Lần này nếu đúng là Trần Đại Kệ phá được không gian quỷ dị này, lão Mã Hán đúng là tai qua nạn khỏi có thể xin phụ nhân chuyển công tác được rồi.

- Chỉ là không biết phụ thân sẽ lấy ai thay thế...

- Mới chỉ vào chưa đến ba ngày đã ra được, khả năng cao là do tên nhóc kia rồi...

- Huống chi nếu không phải hắn thật thì cái công lần này cũng được tính lên đầu Mã đại nhân mà thôi.

Ngược lại Bích Ngọc không quan tâm lắm chỉ lắc đầu cười nói.

Hiển nhiên không cần nghĩ nhiều cũng biết, đôi thám thính của Trần Lâm mới vào không gian quỷ dị kia được bao lâu vậy mà đã thoát ra được, trước không được sau cũng không được hắn vào lại phá được công lao này không rơi lên đầu Trần Lâm thì rơi lên đầu ai.

Từ đó người trực tiếp dẫn Trần Lâm đến đây lão Mã Hán chắc chắn là lượm tiền, chiến công này tính ra khá là lớn.

Tuy nhiên theo như Lôi Triết và Bích Ngọc nói, công lao này sẽ được Mã Hán dùng để từ chức chứ không phải thăng quan tiến chức.

Hiển nhiên công việc chính của Mã Hán là huấn luyện cho thế hệ F2 của Lôi gia và lão thật sự đã sợ cái công việc này lắm rồi nên đã sớm muốn từ chức, đáng tiếc Lôi Minh lại không chấp nhận.

Nhưng lần này lập được đại công lão Mã Hán lại tiếp tục cầu xin, Lôi Minh không muốn cũng không được.

Thế nên có thể nói sắp thoát được những cục hơn đời, lão Mã Hán người nhẹ như bông tung tăng chạy ù vào hẻm núi, bộ dáng khá là vui vẻ.

Tuy nhiên bên trong đoàn người lại có kẻ không được vui như thế, đó không ai khác chính là thành niên Lôi Phúc kẻ đã sớm có mâu thuẫn với Trần Lâm, lần này Trần Lâm vào không gian quỷ dị kia hắn còn câu mong cho Trần Lâm chết luôn trong đó.

Đáng tiếc chưa được ba ngày Trần Lâm đã chạy ra, không chỉ thế khả năng cao là sẽ lập công khiến Lôi Phúc không thể nào vui được, mặt mày rất chi là không vui đi cùng với những quân nhân khác theo sau Mã Hán vào trong hẻm núi.

Tuy nhiên khi đến nơi mà đám người Phương Tuấn vừa hiện ra và bằng một lý do nào đó vẫn đang tụ tập chưa chịu rời đi thì khung cảnh trước mắt lại khiến lão Mã Hiện ngây người.

Lúc này toàn bộ những người vừa thoát ra khỏi không gian quỷ dị kia, bất kể là số ít thợ săn, nhóm quân nhân của Phương Tuấn hay đội thám thính của Trương Thiết đều đang đứng vây quanh Trần Lâm bộ dáng còn vô cùng cảnh giác như lâm đại địch, mùi thuốc súng thoang thoảng trong không khí cực kỳ nồng đậm.

Không chỉ thế Trương Thiết còn ngã quỵ xuống đất ngay dưới chân Trần Lâm, Phương Tuất thì bị một vết chém dài trước ngực dù đang được các quân nhân băng bó nhưng vẫn thấy được vệt máu tươi nhuộm đỏ cả miến vải băng.

Ngược lại nữ nhân Tiểu Mỹ kia của tên Trần Đại Kê kia cũng đang ngồi một bên bộ dạng vô cùng đau đớn.

Bằng kinh nghiệm của mình không cần nghĩ nhiều Mã Hán cũng có thể đoán được Trần Lâm và... tất cả các quân nhân khác đã phát sinh xung đột.

Tuy nhiên vừa mới lập đại công đã phát sinh đánh nhau, tên nhóc Trần Đại Kê kia đúng là biết cách gây chuyện khiến Mã Hán vô cùng đau đầu.

Đó cũng là nguyên nhân mà Mã Hán dù rất ưng ý năng lực cũng như bản lĩnh của Trần Lâm nhưng lại không dám tiến cử hắn trở thành thuộc hạ chính thức của mình mà chỉ xem như lính đánh thuê, khi cần thì mướn khi hết việc thì đường ai nấy đi.

Ngay bên cạnh Mã Hán, Lôi Triết cũng không nhịn được hừ lạnh một tiếng, ánh mắt khẽ liếc nhìn Lâm Mỹ Anh đang ngồi một bên.

Lúc này Lôi Triết rất muốn đứng ra quan tâm đến nàng, khuyên nàng kia không nên đi theo tên nhóc kia nữa, đi theo tên trẻ trâu kia sớm muộn cũng có ngày bị đánh chết, đánh tiếc Lôi Triết lại không thể làm thế chỉ có thể tức giận khoanh tay đứng một bên.

Ngược lại Bích Ngọc cũng đứng ngay bên cạnh Lôi Triết lập tức cảm nhận được biểu hiện khác lạ của tên này, ánh mắt khẽ sáng lên những đạo tinh quang kỳ dị rồi khẽ nhếch mép mỉm cười.

- Nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chứng kiến tất cả Vương Triều lạnh giọng hét lên, đám người này đúng là chả ra làm sao vừa mới thoát ra đã phát sinh xung đột.

- Tên kia hắn... muốn tạo phản... đánh bị thương ta...

Ôm lấy thương thế nằm dưới đất, Phương Tuấn rốt cuộc cũng đã đợi được chủ đến run giọng hét lên, chỉ là vết thương của hắn cũng theo tiếng hét kia bị rách ra khiến hắn vô cũng đau đớn...

- Cái gì tạo phản...

- Ta biết ngay tên này không phải người tốt rồi... người đâu mau bắt hắn...

Nghe thấy Phương Tuấn gào khóc, Lôi Phúc ánh mắt lập tức sáng lên cười lạnh hét lớn.

Tuy nhiên bất kỳ ai cũng biết rằng Lôi Phúc sớm đã có xích mích với Trần Lâm từ trước, lần này có cơ hội trả đũa Lôi Phúc chỉ là đang lấy việc công báo thù riêng mà thôi.

Trần Lâm mạnh ai cũng biết và mạng của bản thân ai cũng muốn giữ...

Trước thành phần nguy hiểm như thế trừ khi mệnh lệnh của thành phần cấp bậc lão đại cỡ Vương Triều hay Mã Hán, còn lại chả ai ngu mà nghe theo lời Lôi Phúc đi trả thù cho hắn để rồi mất mạng cả.

Huống chi bản thân Vương Triều cũng không ngu mà chỉ nghe một bên chưa là rõ trắng đen đã bắt bớ Trần Lâm.

Ngoài ra chuyện này cũng khá là vi diệu khi trừ Phương Tuấn ra thì không ai khác bị thương, Trương Thiết dù khuôn mặt hiện lên nét đau đớn vô cùng rõ ràng nhưng sau một lúc quan sát Vương Triều không hề phát hiện trên người hắn có vết thương gì.

Chuyện này có nhiều uẩn khúc cần làm rõ trước.

- Lôi Phúc câm miệng lại cho ta, ở đây ta là chỉ huy hay người là chỉ huy...

- Còn các ngươi mau nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lạnh lùng quát một tiếng khiến Lôi Phúc giật mình hoảng sợ, Vương Triều mặt già không vui liếc nhìn đám thuộc hạ của Trương Thiết lạnh giọng nói.

Nghe thấy thế một thuộc hạ tâm phúc của Trương Thiết khẽ nuốt nước bọt liếc nhìn lão đại của mình rồi nhanh chân chạy ra kể rõ đầu đuôi câu chuyện cho Vương Triều và mọi người cùng nghe.

Bên kia Trần Lâm hoàn toàn mặc kệ đám người Vương Triều đang nói gì chỉ tập trung nhìn vào Lâm Mỹ Anh.

Lúc này nguồn năng lượng kỵ dị đã lan rộng khắp người Lâm Mỹ Anh, huyết sắc hoàng quang quanh người của nàng theo đó càng lúc càng sáng chói, xem ra thời gian để cường hoá năng lực sắp kết thúc...

Dần dần như con bướm phá kém bay ra, huyết quang đột nhiệt rực sáng như ánh mặt trời đỏ chiếu sáng cả một vùng trời khiến đám người Vương Triều đều phải giật mình nhìn sang.

- Đây là công dụng của viên ngọc đỏ kia...

Đã hiểu rõ được mọi chuyện, Vương Triều không nhịn được kinh sợ nhìn ánh huyết quang kia.

Thật không ngờ không gian kia là không gian thí luyện mà hệ thống dành cho các nhân hình sinh vật trong đó có cả nhận loại và cái phần quà kia chắc chắn cũng là dành riêng cho những chủng tộc nhân hình.

Nghĩ đến đây trong lòng Vương Triều lập tức tràn ngập sự tiết nuối, tiết rằng bản thân đã đến quá trễ nếu không sẽ không để tên Trần Đại Kê kia tự do tung hoành như thế...

Quả thật Trần Lâm đoán không sai tham lam vốn là bản tính của nhân loại, trước bảo vật của hệ thống dù chưa ai biết có công dụng vậy nhưng vẫn sẽ nổi lòng tham muốn chiếm cho bằng được.

Đáng tiếc Trần Lâm đã đi trước một bước, hai viên ngọc đỏ đều đã được phục dụng không thể móc họng Lâm Mỹ Anh hay Trương Thiết mà moi ra được.

Còn viên ngọc mà xanh trong tay Trần Lâm nếu thích Trần Lâm có thể bán không vấn đề gì.

Cứ thế theo sự tiết nuối của Vương Triều lẫn sự đối kỵ của không ít kẻ khác, huyết quang quanh người Lâm Mỹ Anh ngày một sáng chói chiếu sáng cả một vùng...

Bất chợt rắc một tiếng...

Huyết quang đại phóng tứ phương nhuộm đỏ cả hẻm núi...

Từ sâu bên trong đạo huyết quang ngay trên đỉnh đầu Lâm Mỹ Anh, một hư ảnh ma nhân toàn thân huyết sắc dần dần hiện ra rồi ngửa mặt lên trời hận đời vô đối rống lớn một tiếng.

Khí thế trấn áp bát hoang theo tiếng rống kia lan ra bốn phía khiến những kẻ thực lực yếu hoảng sợ ngồi bịch xuống đất.

- Cmn bá đạo vậy sao...

Cảm nhận được khí áp kỳ dị ập đến, chính bản thân Trần Lâm cũng không nhịn được kinh ngạc kêu lên.

Sức mạnh này không ngờ lại khuyết Trần Lâm có chút kiêng kỵ.

Dần dần khí áp kỳ dị kia cũng biết mất, huyết quang theo đó thối lui để lại Lâm Mỹ Anh một mình đứng đó, tuy nhiên lúc này sau lưng nàng lại có thêm một hư anh ma nhân vô cùng kỳ dị.

Hư ảnh ma nhân kia có thể nói là cực kỳ đáng sợ quái dị chưa từng có...

Toàn thân hắn đều thuần một màu huyết sắc, cơ thể cao lớn uy mảnh vô cùng, nhưng trên thân lại có đến 6 cánh tay và bên dưới có đến 6 cái chân.

Trên đầu cũng có đến 6 khuôn mặt, mỗi khuôn mặt đều có đến 3 con mắt đang trừng lớn đầy phần nộ khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng.

Hư ảnh ma nhân 6 đầu, 6 tay và 6 chân cứ lặng lẽ đứng đó ẩn hiện trong không khí như một hình chiếu, nhưng uy thế vẫn biển cả gầm thét khiến người ta không rét mà run.

Tuy nhiên sau tất cả ma nhân vô cùng kỳ quái đáng sợ kia lại là do năng lực Huyết Sắc Hoàng Quang vừa được cường hoá của Lâm Mỹ Anh tạo ra...

Chỉ là với ngoại hình bá đạo kia, khí thế chấn hiếp kia, tương lai sau này Lâm Mỹ Anh không cần đánh nhau chỉ cần gọi vị này ra là đủ sức dọa sự rất nhiều người rồi.

Từ đó cũng có thể thấy được Ngọc Cường Hoá của hệ thống đúng là đáng đồng tiền bát gạo thế nào.

Trần Lâm lập tức có xúc động muốn móc họng Trương Thiết bắt hắn ối ra viên Ngọc Cường Hoá vừa cho lúc nãy.

Rất may Trần Lâm chưa vô sỉ như thế, mà dù có vô sỉ như thế thật cũng không thể móc viên ngọc nào ra được đành phải lắc đầu phát động quỷ nhãn nhìn xem năng lực của Lâm Mỹ Anh.

Ngay lập tức bảng trạng thái của Lâm Mỹ Anh hiện ra trước mặt Trần Lâm

Tên: Lâm Mỹ Anh.

Cấp độ: 20.

Nghề nghiệp: Huyết tộc trực hệ.

Chủng tộc: Huyết tộc.

Sức mạnh: 7+40

Thể lực: 6+40

Tốc độ: 6+40

Tinh thần: 8+40

Năng lực: Cuồng Nộ Ma Thân, Huyết Giáp.

Năng lực chủng tộc: Tinh Thần Huyết Tộc.

Kỷ năng: không.

Trang bị: không.

Nhìn vào bảng thông tin của Lâm Mỹ Anh nhất là khoảng chỉ số, Trần Lâm có thể đơn giản dùng hai từ rác rưởi để hình dùng.

Tất cả các chỉ số góc của Lâm Mỹ Anh đều trên trung bình, nhưng cũng chỉ là trên một chút mà thôi, điều đó chứng tỏa trước khi hệ thống hàng lâm nền tảng thể chất của Lâm Mỹ Anh cũng chỉ có thể xem là trên trung bình mà thôi không phải anh dũng thiện chiến gì.

Tuy nhiên Trần Lâm chọn Lâm Mỹ Anh cũng không phải hoàn toàn phục vụ cho việc đánh nhau nên không mấy để ý chỉ số của nàng.

Thứ Trần Lâm để ý nhất chính là năng lực của Lâm Mỹ Anh đã chuyển tự Huyết Sắc Hoàng Quang sang Cuồng Nộ Ma Thân.

Rõ ràng đó là do Ngọc Cường Hoá mà ra, hư ảnh ma nhân 6 mặt, 6 tay, 6 chân, 6 ngày, 6 đêm Ghét gô kia chính là do năng lực Huyết Sắc Hoàng Quang đã tiến hóa mà thành.

Tuy nhiên phải công nhận đm cái tiến hóa này nhìn ghê thật...