Lãnh Cung Thái Tử Phi

Chương 66: Vu oan hãm hại



Editor: Âu Dương Nhược Thần Qua không vài ngày, phượng trữ lan đột nhiên dẫn về mộtnữ tử, Long Y Hoàng cùng nàng đi ngang qua nhau, mắt thoáng nhìn, làmngười kinh ngạc không thôi! Nàng nghĩ rằng, nhan phi cùng khuynh nhan đã đủ giốngnhau , mặc dù khí chất không giống, nhưng ngũ quan cũng không kém mấy,nhưng nhìn cô gái trước mắt, dáng người thon dài tinh tế, khuôn mặt cùng khuynh nhan căn bản là giống nhau như đúc! Hơn nữa còn mang theo khíchất u buồn , lại cực kỳ giống với khuynh nhan khi Long Y Hoàng từnggặp ở ngạn chỉ đinh lan lúc ấy! Mi mắt tựa hồ như có một chút thay đổikéo theo sương mù ảm đạm, tựa tiếu phi tiếu, mặt ôn nhu tựa như đóaBạch ngọc lan sắp nở rộ. Phượng trữ lan cũng rất có bản lĩnh , lần thứ hai dĩ nhiên có thể tìm được người tương tự như vậy! Nữ tử dưới sự dẫn dắt của Phượng Trữ Lan ngày càng đixa, cùng Long Y Hoàng kéo ra khoảng cách không nhỏ, Long Y Hoàng ngơngác nhìn bóng dáng nàng kia , trong nháy mắt, nghĩ rằng khuynh nhansống lại. Phượng trữ lan cho nàng vào ở tẩm cung lúc đầu của nhanphi , sau đó bốn phía tăng số nhân thủ, hạ đủ mật lệnh, đem nàng hầuhạ bằng những món ngon , sủng ái , yêu thương , thậm chí vạch rõ ranhgiới với Long Y Hoàng, chỉ cần mình đến tìm nàng ta là vội vàng gạt toàn bộ mọi chuyện nhanh chóng chạy đến bên cạnh nàng ta, như keo như sơn,đối với nàng ta đủ loại nhân nhượng cùng nhường nhịn. Sau đó, Long Y Hoàng nghe nói, phượng trữ lan cho nàng kia một cái tên, ức nhan, phong làm, nhan phi. Hồi ức – ức, khuynh nhan -nhan. Long Y Hoàng lắc đầu, trừ bỏ bốn chữ, nàng cái gì không thể tưởng ra. Lừa mình dối người. Phượng trữ lan vĩnh viễn thích khuynh nhan cũng mangtheo áy náy, nếu như không có một thế thân để hắn tạ lỗi, phỏng chừnghắn cũng không muốn sống nữa chăng. Kẻ si tình , thường hay rất đáng thương. Long Y Hoàng từng cho tân nhan phi kia một ít trang sức châu báu cùng ngọc khí, tỏ ra khách khí cùng hữu hảo, nhưng nghe nói,phượng trữ lan đem những thứ kia, toàn bộ đều ném vỡ ở trước mắt mọingười , sau lại mang theo ức nhan rời khỏi. Hại chết khuynh nhan… Gián tiếp bức tử Như nhan… Nếuhiện tại không phải còn có một ức nhan, Long Y Hoàng phỏng chừng, mìnhrất nhanh cũng sẽ cùng khuynh đòng thời đặt song song trong băng quan. Bất quá… chiêu này của võ lâm minh chủ cũng đủ ngoanđộc! Đến tột cùng là cho phượng trữ lan cái ám chỉ cùng chứng cớ gì, hãm hại nàng là giết hung thủ khuynh nhan ! Thứ độc này chưa trừ diệt, nàng cũng đứng ngồi khôngyên… Võ lâm minh, chỉ cần đánh vỡ vào trung tâm, như vậy những thứ khác, không là vấn đề gì . Long Y Hoàng đau đầu, chuyện kế tiếp… Như thế nào, nàng cảm thấy có một chút dự cảm bất hảo… Người kia, giống khuynh nhan mặc kệ không tính, mà ngaycả lúc giơ tay nhấc chân, cũng mang theo bóng dáng khuynh nhan … Khôngđúng nha, vẫn cảm thấy rất quỷ dị ! Trừ phi là song bào thai, bằng không không có khả năng giống như vậy… Hoặc là, có những nguyên nhân gì khác? Nhưng, nếu cái kia thực ra có vấn đề gì, người thứ nhất bị hại, chính là phượng trữ lan! Long Y Hoàng càng nghĩ, càng cảm thấy đau đầu , sau khi xoa nhẹ huyệt Thái Dương, trực tiếp trở về phòng. Sự tình cũng không thuận lợi, qua gần hai ngày, lần thứhai phượng trữ lan đột nhiên nổi giận đùng đùng tìm tới cửa, theo nhưlời hắn nói, cũng không có tiến vào tẩm cung của nàng, chính là ở bênngoài chờ, kêu người truyền lời. Bất quá, tìm nàng có chuyện tốt gì đâu chứ? Long Y Hoàng dừng lại các hoạt động, nhanh chóng trongđầu hồi tưởng mình gần đây làm việc gì… Từ ngày đó, hắn ở trong phòngcủa mình phát tiết hết, mình không có cùng hắn nói chuyện nhiều, cơ bảnđều nàng đều ở trong phòng nghỉ ngơi đọc sách tiêu khiển thời gian, màngay cả nàng phi tử mới nhất kia cũng không có nói trên một chữ, thỉnhthoảng đi ra ngoài dạo chơi… Vậy sẽ không phạm vào những cái hắn cấmđoán nha! Vậy hắn lại đang làm gì đây ? Long Y Hoàng không kịp suy ngẫm nhiều hơn, mang theo cáu kỉnh một mình liền đi ra ngoài, ở ngoài cửa, phượng trữ lan vẫn ôm tânphi tử chui vào trong lòng ngực của hắn, dẫn theo không ít thị vệ. Long Y Hoàng đi đến trước mặt của hắn, có chút khôngkiên nhẫn: “Phượng trữ lan, ta không có chọc giận ngươi, ngươi lại muốnlàm gì!” “Ta cũng không muốn lại tới tìm ngươi, nhưng là nhữngchuyện ngươi làm không khỏi quá đáng!” Phượng trữ lan đem phi tử bêncạnh ôm càng chặc hơn một chút, hét lớn: “Ta không muốn gặp ngươi,ngươi mượn tay người khác khai đao! Lòng của ngươi ngoan độc như thế…Không đúng, ta không nên nghĩ rằng ngoài ý muốn mới phải, trước đây thủ đoạn ngươi đối với Như nhan , ta nên nghĩ đến ngươi là một nữ nhân ácđộc thế nào !” Một số hoàng thân quý tộc vốn là đi ngang qua để tản bộ đều dừng lại nghỉ chân, vây ở bên cạnh xem kịch vui, trùng hợp, phượngly uyên mang theo Bồi Liên du ngoạn cũng đi ngang qua, xuất phát từ tò mò, cũng đứng ở xa xa quan sát. Phượng trữ lan sai người đem một vài dụng cụ để trướcmặt Long Y Hoàng, mặt trên lơ mờ còn dính vết máu, phượng trữ lan quát:“Ngươi thế nhưng một … mà … Lại hướng người bên cạnh ta mà xuống tay!Thế gian người độc ác nhất cũng không có ai như ngươi!” Long Y Hoàng nhìn nhìn thứ trên mặt đất, roi da, lưỡi sắt… Còn có gậy mây dùng để phạt trượng. Trong lòng Phượng trữ lan ức nhan tựa hồ như nhìn thấycái gì làm mình sợ hãi, nhanh chóng nhắm chặt mắt, lôi kéo y phục phượng trữ lan , nhỏ giọng nói: “Thái tử điện hạ, thỉnh người không cần nóinữa, hết thảy đều do thiếp thân không tốt, là thiếp thân trước đây rốiloạn bổn phận… Thái tử phi trách phạt như thế, cũng là chuyện đươngnhiên.” “Ngươi không cần thỉnh an là ta đặc biệt cho phép, không cần phải sợ thành cái dạng này! Ở trong này, ta mới là chủ thượng, màkhông phải Long Y Hoàng!” Phượng trữ lan đá đá thứ dính máu này, phẫn nộ hơn: “Long Y Hoàng, không thể tưởng được, hiện tại ngươi cũng đã bắtđầu nổi lên dáng vẻ quốc mẫu , chẳng qua là nàng không có hướng ngươitảo an (*) đúng hạn, ngươi lại dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy đi tratấn nàng! Hơn nữa, nàng không cần thỉnh an là ta đặc biệt cho phép,ngươi cũng có thể tới tìm ta mới đúng!”(*) tảo an: là hành lễ với chính thê sau khi thiếp bước vào cửa lúc buổi sáng sớm. Long Y Hoàng nháy mắt từ mê mang mà bừng tỉnh đại ngộ,bọn họ phối hợp lời nói vô cùng ăn ý, cho dù là ngốc tử cũng nghe đượcxảy ra chuyện gì, nàng dừng một chút, cười nói: “Nguyên lai là như vậy, phượng trữ lan, ta thật là ngoan độc, nhưng còn không đến mức ngốc đến làm việc này! Nếu ta muốn tra tấn một người, phải là dùng thứ ta amhiểu nhất – độc! Mà không phải thứ cồng kềnh gì đó! Dùng những thứ này?Ngược lại làm bẩn tên của ta!” “Ai biết là ngươi nghĩ như thế nào! Dù saolòng nghi kỵcùng ghen ghét của ngươi so với người khác không biết mạnh hơn gấp mấylần! Dùng thủ đoạn gì, ai có thể đoán trước? Hiện tại, ngươi chẳng qualà được một chút ca ngợi nhỏ mà bắt đầu giở trò lớn, sau này sẽ làm nhưthế nào! Ta thật là không muốn để ý tới ngươi, chính là ngươi vẫn bứcta!” Đôi mắt Phượng trữ lan đã muốn bùng cháy. “Đúng vậy, lòng ghen tỵ cùng tâm nghi kỵ của ta so vớingười khác mạnh hơn, ta rất dễ dàng ghen tị một nữ nhân nào bên cạnhngươi … Đừng hiểu lầm, ta chỉ là nhìn các nàng đều hé ra khuôn mặttương tự, cho nên khó chịu mà thôi!” Long Y Hoàng cũng nhanh mất đi lýtrí, lửa giận tích lũy trong lòng cũng bùng nổ ra: “Nhưng, phượng trữlan, nếu muốn động thủ, ta thích nhất chính là dùng hỏa than hủy dungmạo người cùng móc đi hai mắt! Hoặc là bức người nọ uống hết kỳ độc,tiếp nhận, không thoát khỏi tra tấn, nếu không thì, chính là làm chonàng nháy mắt trí mạng! Tóm lại, ta muốn xử lý một người, thủ đoạn córất nhiều, phương pháp cũng có rất nhiều, nhưng chưa từng giống như vậy, còn có thể cho phi tử của ngươi hoàn hảo như vậy không tổn hao gì ,chỉ có tay da bị thương, còn đứng ở bên cạnh ngươi mà đến chỉ trích ta!Nếu không hiện tại, có lẽ ngươi vẫn luôn canh giữ ở bên giường của nàngmới đúng!” Tránh ở trong lòng phượng trữ lan, sắc mặt tiểu phi tửtrắng vài phần, nhanh chóng cầm lấy y phục phượng trữ lan mà phát run. “Già mồm cãi lý! Những người đó cũng đã thừa nhận là do ngươi hạ lệnh! Cũng bởi vì nàng không đi thỉnh an, cho nên ngươi cấpcho nàng giáo huấn, đây là cái lý do ngươi đưa ra!” Phượng trữ lan vỗ vỗ tay, vài tên thị vệ cùng cung nữ bị đánh mình đầy thương tích lập tứcbị dẫn lên, đồng loạt bị đè quỳ gối trước mặt Long Y Hoàng , Long YHoàng nhướng mày, lạnh mắt nhìn bọn họ. “Đây là người do ngươi phân phó , thật bất hạnh , tất cả bị ta bắt được, hơn nữa chịu đựng không được một trận đánh đập thì khai ra toàn bộ âm mưu của ngươi , Long Y Hoàng, ngươi chọn người là chọnnhư vậy sao? Dĩ nhiên tìm nhóm người phế vật này làm việc!” Phượng trữlan ở trong gió thu cười lạnh, lá khô đầy đất quay cuồng, theo bênchân của hắn bay qua, hắn mang theo lửa giận cùng nghiến răng phẫn nộ. “Ta nghĩ rằng trải qua lâu như vậy, ngươi nhiều ít cũngcó một chút hiểu biết về ta , ” Long Y Hoàng đột nhiên cảm thấy bất đắcdĩ lại thở dài, giống như gió thu hiu quạnh: “Ta cho tới bây giờ sẽkhông tin bất luận kẻ nào, ta chỉ tin tưởng chính mình, cho nên loại sựtình này, ta sẽ tự thân xuất mã, mà không phải thứ rác rưởi này.” thị vệ cùng các cung nữ quỳ trên mặt đất vừa nghe, giống như nhận được ám hiệu gì, thông minh lanh lợi không gì sánh được cùngnhau khóc lên, thậm chí, đi qua lôi kéo gấu váy Long Y Hoàng , khócròng nói: “Thái tử phi nương nương, ngài không thể đối xử nô tỳ như vậya! Ngươi lúc trước không phải đã nói, hết thảy có ngài làm chủ sao?Không phải ngài nói tuyệt đối sẽ không vứt bỏ nô tỳ mà mặc kệ sao! Hiệngiờ lại lật lọng như thế!” “Nương nương, ngài đã hạ mệnh lệnh như vậy , vì cái gìkhông dám thừa nhận chứ! Thuộc hạ vì ngài vào sinh ra tử, ngài lại cứnhư vậy mà đối đãi với chúng ta!” Dứt lời, tiếng khóc càng lớn, Long Y Hoàng chán ghét,đá văng tay cung nữ kia: “Nếu các ngươi là người của ta, còn xử lý việc bất lợi bị nắm trứng chim , ta đã sớm ở lúc trước khi các ngươi mởmiệng độc chết các ngươi, hiện tại còn đợi cho các ngươi bị phượng trữlan kéo như chó đến làm chứng? A! Thật không biết chủ thượng các ngươilà ai, tuyệt không hiểu biết tác phong xử sự của ta mà bắt chước! Họa hổ bất thành phản loại khuyển (**)! Vạn lần sai!”(**): vẽ hổ không giống lại giống chó. Nghĩa của câu là như vậy.Nhưng, theo như ý của chị Hoàng thì bắt chước không giống tác phong củachị gì hết. “Long Y Hoàng, ngươi còn ngụy biện!” Phượng trữ lan ác thanh nói. “Nếu ta thật sự ngoan độc, đã sớm đi diệt thi thể, ngươi trân quý ở trong hầm băng đó mới là bản tôn! Mới sẽ không cùng đồ dỏmnày lãng phí thanh xuân!” Long Y Hoàng thở phì phì quay đầu lại, ngữkhí không có hiền lành: “Những lời nói này đều là tiểu hài tử vui đùa,nếu ta làm, còn chờ các ngươi đến xác nhận? Ta sớm đã xấu hổ mà thắt cổtự sát! Vu oan hãm hại cũng phải có bằng chứng mới làm người tin phục!Bởi vì ta mỗi lần hại người, phí tổn vô cùng cực kỳ đắt đỏ, há lại lànhững thứ đồng sắt nát vụn thối vữa này có so sánh được không? Khôngkhỏi làm ta hộc máu! Ít nhất cũng nên tốn chút tâm tư dùng tiền chứ!Không chờ các ngươi kêu oan ta đã kêu oan trước!” “Vậy ngươi có chứng cớ gì chứng minh ngươi trong sạch ?” Phượng trữ lan thờ ơ hỏi lại. “Hiện tại, tạm thời không có, nhưng ta tin rất nhanh sẽ được phơi bày.” Long Y Hoàng kiên định nói. “Ha! Ngươi thật ra rất già mồm cãi lý! Nếu tìm khôngthấy chứng cớ thì làm sao đây? Cũng chỉ có thể nói đây là ngươi mưu đồđã lâu !” Phượng trữ lan giận dữ. “Ta đây tìm được thì sao? Tìm không thấy lại làm sao chứ?” Long Y Hoàng cười lạnh. “Tìm được rồi, mọi việc cứ như vậy quên đi, tìm khôngthấy… Như vậy, ngươi ngay tại trong ngoài hoàng cung, công khai xin lỗinhan phi, nhất định phải không người nào không biết, không người nàokhông hiểu, hơn nữa thề, loại chuyện này sau này tuyệt không phát sinh,tất nhiên, nhất định lúc đó luận xử theo tội mưu sát.” Phượng trữ lancũng cười, trong lúc này giữa hai người ở giữa không trung đánh ra tiếng sấm điện vang dội. “Hảo, tiền đặt cược rất thú vị , ” Long Y Hoàng gật gật đầu, không chút do dự đáp ứng: “Bất quá, nếu điều tra không phải tachỉ thị , sự tình liền như vậy quên đi? Ta đây có hơi lỗ vốn.” “Vậy ngươi nghĩ muốn làm gì?” “Rất đơn giản, so với điều kiện của ngươi còn đơn giảnhơn, đó chính là cho người ngươi yêu mến nhất, bảo bối nhan phi, làmnô tỳ suốt đời của ta, hầu hạ ta bưng trà đưa nước, cả đời không đượcngẩng đầu lên, ” Long Y Hoàng nói: “Phượng trữ lan, ngươi hẳn là khôngcó lý do gì cự tuyệt nha, bởi vì nếu điều tra rõ ta là trong sạch , nhưvậy chính là vị phi tử bảo bối này cố ý hãm hại ta, hãm hại Thái tử phi, tội danh này cũng không nhỏ nha… Ta lưu nàng một mạng, cũng là ta quáthiện tâm .” “Ngươi đừng quá phận!” Phượng trữ lan kiên quyết quát. “Không có, ngươi mới quá phận! Ngươi muốn ta công khaixin lỗi nàng, làm cho danh dự của ta không còn sót lại chút gì, ta làmnhư vậy, đã là Quan Thế Âm thiện lương nhất rồi .” Long Y Hoàng khôngkhách khí phản bác: “Như thế nào, là ngươi sợ? Trong lòng ngươi căn bản là không có tin, chỉ là bởi vì nhìn thấy có cơ hội tra tấn ta liền bụng đói ăn quàng, cũng không nghĩ đến hậu quả.” “Ta chỉ là luận sự, như thế nào thành tìm cơ hội tra tấn ngươi? Cũng là do ngươi hiện tại sợ hãi, mới cố ý chuyển đề tài…” Hai người nói chuyện giọng không nhỏ, người xem bêncạnh bắt đầu khe khẽ nói nhỏ mà bàn tán… Đứng ở cách đó không xa, bồiliên cùng phượng ly uyên hai người đem cuộc đối thoại của phượng trữ lan cùng Long Y Hoàng thu hết vào tai, phượng ly uyên mắt tỏ vẻ hờ hữngnhư mây, thấy không rõ lắm, còn lại bồi liên thực khẩn trương dậm chân: “Không đúng! Những người đó không phải người của Thái tử sao! Trước đóvài ngày, ta thấy qua bọn họ, bọn họ còn cùng một chỗ với nhan phi nóinói cười cười , như thế nào lập tức liền biến thành người của Thái tửphi chứ?” “Ngươi nói cái gì… Bồi liên, ngươi gặp qua bọn họ?” Phượng ly uyên kinh ngạc nói. “Ừm, chính là ngày hôm qua, ta rõ ràng nhìn thấy bọn họtừ tẩm cung nhan phi ra phía sườn viện , nhưng nhìn thấy bọn họ ở bêntrong cùng nhan phi đàm đạo rất vui vẻ, chỉ là, hôm nay như thế nào trởthành người của Thái tử phi ?” Bồi liên nghi ngờ nói, mắt thấy Long YHoàng cùng phượng trữ lan càng ngày càng kịch liệt, có xu thế chuẩn bịđánh nhau , nàng lập tức chạy qua đi: “Ta muốn qua nói rõ ràng, bằngkhông Thái tử phi cùng Thái tử nhất định sẽ hiểu lầm càng sâu ! Cái nhan phi kia ở giữa châm ngòi ly gián!” Phượng ly uyên muốn giữ chặt nàng, lại phát hiện đã không còn kịp rồi, mình chỉ có thể chính đi theo qua. “Thái tử, Thái tử!” Bồi liên chạy chậm đến trước mắtphượng trữ lan , làn váy đỏ tung bay như khói lửa, nàng hơi hơi thở phì phò, chỉ chỉ vào Long Y Hoàng, nói: “Không phải như vậy… ngày hôm qua,ta rõ ràng nhìn thấy vài người này theo…” Lời nói vội vàng bình thườngbỗng nhiên ngừng lại, cơ thể bồi liên bỗng chốc cứng đờ, chậm rãi mở to hai mắt mà nhìn, tiếp theo sau đó, giống như tượng đá ngã xuống… Phượng ly uyên cả kinh, tức khắc tiến lên ôm thân thể nàng, đột nhiên pháthiện bên môi của nàng máu đen tím chảy ra, ngón tay trắng noãn co rút , lời nói cứng ở cổ họng, nói không nên lời, hai mắt vô lực trừng nhìntrời xanh
Nhan phi hét lên một tiếng, lập tức hướng về trong lòngphượng trữ lan , phượng trữ lan thần sắc khó coi nhíu mi, Long Y Hoàng lặng im, vừa muốn tiến lên vài bước, lại đứng lại, đứng tại chỗ. “Bồi liên… Bồi liên!” Phượng ly uyên thất kinh, một phen cầm năm ngón tay Bồi liên lạnh như băng … Dần dần, cơ thể bồi liênkhông nhúc nhích, vẫn vô lực giơ bàn tay ở giữa không trung mà ngãtrên mặt đất… Hai mắt, chết không nhắm mắt trừng nhìn trời. “Tại sao có thể như vậy!” Hắn thất thanh hô, ngẩng đầu nhìn phượng trữ lan, lại chuyển qua nhìn Long Y Hoàng. Long Y Hoàng mím môi, đầu xoay hướng sang một bên, cố ý tránh tầm mắt của hắn. “Máu màu tím sậm, môi biến thành màu đen… Móng tay đềubiến thành màu xanh, nhất định là độc!” Phượng trữ lan ở trên thân thểbồi liên nhìn lướt qua, như có suy nghĩ đưa mắt nhìn Long Y Hoàng: “Mà ở chỗ này, người am hiểu dụng độc nhất … Không cần nói cũng biết.” “Ta không cần phải ở trước mắt bao người tức giận lênngười khác.” Long Y Hoàng nói, ánh mắt vẫn như cũ đầu nhìn về hướngkhác. Nàng chịu không nổi, chính là ánh mắt phượng ly uyênhoài nghi pha lẫn hoang mang cùng chất vấn , hơn nữa, là vì một nữ nhân khác. “Thái tử phi…” Phượng ly uyên kích động đến run rẩy, âmcuối nói ra ở giữa không trung phiêu đãng, Long Y Hoàng giật mình, lúcnày mới quay lại, bước nhanh đi đến bên cạnh hắn, nửa quỳ xuống, quansát tình trạng bồi liên trúng độc. “Cút ngay! Không cần phải đến mà giả mù sa mưa !” Phượng ly uyên đỏ mắt, một phen đem Long Y Hoàng đẩy ra. Long Y Hoàng lảo đảo vài bước, đứng lên, ổn định lại rồi nói: “Ngươi có biết đây là độc gì sao? Ta khuyên ngươi tốt nhất đem thi thể buông ra!” “Độc gì, ta mặc kệ… Ngươi vừa rồi vì cái gì thấy chết mà không cứu được! Ngươi am hiểu nhất là dụng độc , hơn nữa máu mình lạicó thể giải trăm độc, lúc nãy ngươi đã quá nhẫn tâm! Bồi liên, nàng ấycũng không có đắc tội ngươi!” Phượng ly uyên gầm nhẹ nói. “Độc này tên là say nguyệt vân, độc tính so với vânlong ngạo thiên mạnh trên gấp trăm lần! Ngươi đã nhìn qua cái chết củaOanh nhi chưa? Cho dù là bồi liên tức khắc ăn vào giải dược cũng vôdụng! Hơn nữa , từ thi thể người bị độc tỏa ra, tiến vào rất gần thânthể người bên cạnh, tuy rằng không trí mạng tức khắc, nhưng độc có thểtừ từ nhập phế phủ , không có thuốc nào cứu được! Ngươi hiện tại tốtnhất đem nàng buông xuống, phượng ly uyên!” Long Y Hoàng sốt ruột nói. “Không cần ngươi quan tâm, dù sao chúng ta chưa bao giờlà người cùng một đường!” Phượng ly uyên hung hăng trừng nàng, ôm lấythi thể bồi liên vô lực , xoay người nhanh chóng kiên quyết rời đi. Trong lòng Long Y Hoàng đột nhiên đau xót, thiếu chútnữa nàng rơi lệ… Nàng l như thế nào lại đi hại bồi liên? Nàng, cho dù là ghen tị… Cũng sẽ không đi hại nữ nhân bên cạnh hắn. Tuy rằng, nàng là thật rất ghen tị. “Long Y Hoàng, xem ra người chán ghét ngươi cũng khôngchỉ có mình ta a, nhìn xem, ngay cả hắn cũng không để ý ngươi , sau nàyngươi một mình một người, sẽ như thế nào trôi qua đây?” Phượng trữ lanchâm biếm. Long Y Hoàng nhìn cũng lười nhìn hắn, ống tay áo vunglên , chỉ vào vài tên cung nữ thị vệ quỳ trên mặt đất , lớn tiếng phânphó: “Đem vài người này giải vào thiên lao cho ta! Chờ thẩm lí và phánquyết!” “Quả nhiên, cũng không vội cùng ta giải thích, đây rõràng là hắn đối với ngươi mà nói dường như không quan trọng đúngkhông.” Phượng trữ lan tiếp tục trào phúng. Long Y Hoàng vẫn là không để ý tới , tiếp tục phân phó: “Nhớ kỹ, đem bọn họ nhốt cung một phòng giam.” Ức nhan từ trong lòng phượng trữ lan lộ ra , trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc. Phượng trữ lan vẫn cười, cười đến lạnh như băng thấuxương: “Bắt giam cùng một chỗ? Long Y Hoàng, nguyên lai mưu kế của ngươi không gì hơn cái này… Thật sự là làm cho ta mở rộng nhãn giới!” Long Y Hoàng đưa lưng về phía phượng trữ lan đứng khoanh tay, ngông nghênh đón gió, tỏa ra tức giận sắc bén : “Người còn lại,có thể cút khỏi địa bàn của ta .” “Ta thật muốn nhìn ngươi tự bào chữa như thế nào.”Phượng trữ lan cười, ôm chặt lấy bả vai ức nhan , xoay người rời đi,phía sau dẫn theo một hàng thị vệ. Bắt giam cùng một chỗ? Người quỳ trên mặt đất, hai mặt nhìn nhau, mỗi người không biết nên nói gì. Ban đêm, trên bầu trời trăng tròn như đĩa sáng mượt mànhư ngọc, không hề khiếm khuyết, đây chính là điềm báo cát tường. Xuyên qua chỗ trống trên vách tường , ánh trăng sángtiến vào phòng giam âm u như tẩy rửa, ở trong phòng giam, vài tên thịvệ cùng cung nữ vừa mới bị giam vây lại ngồi cùng một chỗ, thanh âm nóichuyện mạnh mẽ từ đó bay ra. Tù nhân được thay đổi y phục toàn thân màu trắng, mọi người thoạt nhìn đều quỷ mị phiêu nhiên như vậy. Đột nhiên, từ bên ngoài cửa sổ một người tiến tới đưavào cái chai, bỗng nhiên một người đứng lên, tiếp nhận cái chai kia,tiếp theo, một giọng nữ lạnh lùng cùng với ánh trăng chiếu vào.