Lăng Thiên Truyền Thuyết

Chương 770: Vạn mộc vô thanh! (2)




Ngọc Mãn Lâu trong thời gian nghỉ ngơi lấy sức này, không ngừng ồ ạt chưng binh; hắn biết rất rõ, trong cuộc chiến tranh bá thiên hạ này, binh lực bên hắn đã yếu hơn rất nhiều so với của Lăng Thiên, nếu như bên hắn không nhanh chóng bổ sung binh lính, chỉ cần Lăng Thiên đến lúc đó chơi chiến thuật đánh hội đồng, mấy triệu người cùng xông đến cũng đủ làm sập cả Ngọc Gia….
Phía khác, Thuận Thiên Minh của đại lục Thiên Phong đang có thế lực vô cùng mạnh, dưới sự ra sức giúp đỡ của Thủy Gia, gần như là đạt đến thế tức nước vỡ bờ. Cuộn trào cả đại lục Thiên Tinh lên như một kì tích! Chỉ trong thời gian một năm rưỡi ngắn ngủi, giới hắc đạo của đại lục Thiên Phong đã gần như là thiên hạ của Thuận Thiên Minh!
Theo ta thì sống, chống ta thì chết!
Không những thế còn một tổ chức thần bí khác, đột nhiên xuất hiện ở đại lục Thiên Phong.
"Hồng nhan trừ gian minh!". (liên minh các cô gái trừ gian)
Sự xuất hiện của cái tên này, cũng giống như Đệ Nhất Lâu, Thủy Tinh Lâu năm đó! Xuất hiện một cách đột ngột, trong thời gian ngắn ngủi, uy danh làm chấn động cả đại giang nam bắc!
Nghe nói tất cả các thành viên của Hồng Nhan trừ gian minh này đều là nữ, mà đối tượng hạ thủ đều là một số những kẻ địa chủ có tiền ức hiếp dân lành, hoặc là những tên đại ác bá bức ép con gái nhà lành vào chốn lầu xanh, hoặc là những tên tham quan câu kết với bọn thương nhân phạm pháp để mưu lợi riêng, một khi phát hiện, sẽ là giết ngay không tha! Không tha cho kẻ nào! Sự tàn độc về thủ đoạn, độ nhanh khi hạ thủ, quả thật là làm người ta phải trầm trồ thán phục!
Sự xuất hiện đột ngột của tổ chức này, gần như đã quét dọn sạch thanh lâu của cả đại lục Thiên Phong, hiện nay cũng đã bắt đầu thấy tung tích ở đại lục Thiên Tinh, những chỗ mà họ đến, tham quan ô sứ than khóc không thôi, thổ hào ác bá mới nghe thấy đã run sợ, cái tên Hồng nhan trừ gian minh làm chấn động của thiên hạ. Lão bách tính còn ca tụng họ là phật sống của vạn nhà. Thông tin này cuối cùng cũng được truyền vào trong hoàng cung, truyền đến tai của Lăng Thiên đại đế. Điều này làm cho Lăng Thiên đại đế cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. "Nhanh như vậy sao?". Lăng Thiên ngẩng đầu lên , nhìn Lăng Kiếm đang đứng ở trước mặt. Sau hôn lễ, Lăng Kiếm vẫn là cái bộ dạng lạnh băng băng đó, nhưng, chỉ có người biết rõ Lăng Kiếm thì mới có thể cảm giác ra, Lăng Kiếm hiện nay, so với hai năm trước, tình người trên người hắn há chỉ tăng lên gấp đôi? Lăng Thiên thường trêu Lăng Kiếm là thằng cha này trên người ít nhiều cũng xem là có chút mùi vị của con người rồi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://thegioitruyen.com
"Bọn Lăng Nhất khi tiến hành huấn luyện cho Hồng nhan trừ gian minh, dùng chính phương pháp mà năm đó công tử huấn luyện chúng thuộc hạ". Lăng Kiếm ánh mắt khẽ lóe lên, hiện ra sự khâm phục: "Cường độ huấn luyện như vậy, đối với những người phụ nữ yếu đuối này mà nói, há chỉ là địa ngục? Nhưng không ngờ họ lại có thể kiên trì được đến cùng, tuy trong đó có hơn 30 người trong quá trình huấn luyện không chịu được phụ tải mà chết đi, nhưng từ đầu đến cuối không có ai chịu bỏ cuộc cả…".
Lăng Thiên hít sâu một hơi, hắn đương nhiên là biết, những điều mà Lăng Kiếm nói có nghĩa là gì.
Năm đó khi huấn luyện bọn Lăng Kiếm, lúc đó họ vẫn còn là hài đồng, chính là độ tuổi tốt nhất để học võ, xương cốt dẻo dai, có tính tạo hình cực tốt, nhưng, những người phụ nữ được mình cứu ra đó, hầu như đều đã quá giai đoạn độ tuổi đấy, nếu muốn kiên trì hoàn thành giáo trình huấn luyện ma quỷ mà Lăng Thiên huấn luyện bọn Lăng Kiếm năm đó, thì căn bản là không có được mấy phần có hi vọng thành công! Điều này căn bản là sai lầm cực lớn của Lăng Nhất! Nhưng không thể ngờ, những cô gái đó lại có thể kiên trì được đến cùng! Không những thế mà chỉ còn trong một năm rưỡi là có thể ra quân!
Đây đúng là một kì tích khó mà có thể tưởng tượng ra!
Họ rốt cuộc đã chịu đựng sự giày vò mà bao nhiêu người bình thường khó có thể chịu đựng? Người bình thường tất nhiên là không thể tưởng tượng ra, nhưng Lăng Thiên là người lập lên kế hoạch huấn luyện đó, còn cả Lăng Kiếm là người đích thân thể nghiệm, trải qua sự gian khổ trong đó, họ sao có thể không tưởng tượng ra được?!
"Họ đều là phụ nữ, tố chất cơ thể vốn dĩ đã yếu mềm". Lăng Kiếm từng câu từng chữ nói: "Lại cộng thêm cường độ huấn luyện lớn như vậy, vốn dĩ là không thể chịu đựng được, nhưng một khi có thể kiên trì được, sau khi vượt qua được ngưỡng ban đầu thì sự tiến bộ có khi còn lớn hơn cả đàn ông….cho nên….".
Lăng Thiên lập tức hiểu ý của Lăng Kiếm, hít một hơi thật sâu, nói: "A Kiếm, bản thân ngươi từng đích thân trải nghiệm kế hoạch huấn luyện cường độ cực cao đó, chẳng nhẽ ngươi còn không biết, muốn vượt qua được giai đoạn ban đầu đó, sẽ là khó khăn đến mức nào? Cần phải trả cái giá như thế nào, cơ thể phụ nữ vốn dĩ yếu hơn so với đàn ông, có thể vượt qua được cửa ải khó khăn đó, cần phải có nghị lực như thế nào?!".
Lăng Kiếm im lặng, hồi lâu nói: "Những người phụ nữ này, nghị lực, lòng kiên nhẫn của họ có khi còn hơn cả bọn thuộc hạ năm đó!".
Lăng Thiên đứng dậy, bước đến trước cửa sổ, lắc lắc đầu, nói: "Thật ra, phụ nữ thể chất quả thực yếu hơn so với nam giới, nhưng phụ nữ một khi xác định được mục tiêu, thì sự kiên trì của họ có khi còn mạnh hơn nam giới rất nhiều, tất cả những cô gái của Hồng nhan trừ gian minh, vốn dĩ đều là con gái là lành, họ có thể đạt được thành tựu như hiện nay, chỉ là bởi vì, họ…đã phải chịu những vết thương tinh thần quá sâu quá đậm! Sự thù hận trở thành động lực lớn nhất của họ, một sự cường nhẫn khó có thể hủy hoại, nếu không, họ tuyệt đối sẽ không thể kiên trì đến cùng được! Đúng là không dễ dàng gì…".
"Vâng! Quả thực là rất không dễ dàng". Lăng Kiếm đột nhiên mắt sáng rực, nói: "Nếu như chúng ta dùng phương pháp huấn luyện này để đào tạo ra một tốp nữ gián điệp khác, chẳng phải là…".
"Không! Chuyện này tuyệt đối không thể được! Chuyện lần này chỉ là ngoại lệ, những người phụ nữ này chỉ đơn thuần là gặp may! Không bao giờ được lặp lại!". Lăng Thiên vung tay dứt khoát, cắt đứt cách nghĩ của Lăng Kiếm: "Có chuyện bắt buộc phải làm, có chuyện không được làm! Chuyện này ta trước giờ đều sẽ không làm, không chỉ có ta, bất kì ai cũng không được phép làm! Vĩnh viễn cấm chỉ phụ nữ tập luyện theo chiến lược huấn luyện đó! Vĩnh viễn! Kẻ nào vi phạm, bất kì là ai, giết không tha!".
"Vâng!". Lăng Kiếm sắc mặt không thay đổi, nhưng trong mắt hắn hiện lên mấy phần khâm phục.
"Thế lực mà ngươi ngầm nắm giữ trong tay thế nào rồi?". Lăng Thiên hỏi.
Lăng Kiếm mắt sáng ngời, nói: "Tất cả đều đã ổn thỏa, tốp đầu tiên đã tục lục được tung ra. Tiếp theo cần huấn luyện chính là kế hoạch mà công tử và quý phi nương nương đã nói".
Lăng Thiên ừm một tiếng, nói: "Ngươi cứ xắp xếp đi, đối với những hành động của Hồng Nhan trừ gian minh cần phải tạo sự giúp đỡ lớn nhất; đồng thời cũng cần phải giám sát khống chế một cách thích hợp, cảnh cáo trừng phạt kẻ gian là không có gì đáng trách, nhưng không được quá vô pháp vô thiên. Cần phải có một mức độ, cần có sự cân bằng".
Lăng Kiếm cúi người nhận lệnh, chuyện này đối với hắn mà nói, căn bản không phải là chuyện khó khăn gì.
"Phía bên Ngọc Gia, gần đây có động tĩnh gì không?". Lăng Thiên chầm chậm bước về trước, như là hỏi một cách tùy ý.
"Động tĩnh lớn thì không có, phía biên giới thì vẫn như cũ. Có điều….". Sắc mặt Lăng Kiếm hiện lên có chút cổ quái: "Có điều nghe nói Ngọc Mãn Thiên trong mấy ngày này đã mấy lần xung đột với Ngọc Mãn Lâu, từng bị đánh mấy trận, mà còn bị hai lần giam vào ngục, một lần trong đó còn bị giam vào thiên lao".
Lăng Thiên bất giác cười một tiếng: "Dựa vào tính tình của ông ấy, chuyện như này đúng là không thể bình thường hơn". Ngừng một lát hắn lại hỏi: "Ngọc nhị gia…không có tin tức gì à?".
"Chỉ có lần trước đến mang cho Ngọc quý phi một cây trâm ngọc, sau đó không thấy đến nữa. Ở Ngọc gia cũng không có thông tin gì đặc biệt". Lăng Kiếm vừa bước theo bước chân của Lăng Thiên vừa nói.
"Ồ". Lăng Thiên dừng bước, ngẩng đầu nhìn trời, trầm tư một lát, nói: "Thiên Phong…"
"Đều đã sẵn sàng cả!". Lăng Kiếm tiếp lời.
"Ừm". Lăng Thiên hơi híp mắt lại, lẩm bẩm một mình nói: "Nếu đã như vậy, thời cơ cũng sắp đến rồi. Có lẽ phía bên Ngọc Mãn Lâu cũng đợi sốt ruột lắm rồi? Nếu như cả hai đều đã đợi đến nóng ruột rồi…". Giọng nói của hắn trầm trầm, bình ổn, dường như cứ đều đều như vậy. Nhưng người vốn dĩ trầm tĩnh như Lăng Kiếm cũng không kìm được cảm thấy có chút lành lạnh người, cùng với câu nói của Lăng Thiên vừa được nói ra, Lăng Kiếm dường như nhìn thấy cả bầu trời như đều biến thành sắc đỏ của máu….
"Ngày xuân năm mới của năm tới đây, sẽ là ngày san bằng Ngọc Gia, nhất thống thiên hạ!".
Lăng Thiên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, mắt hắn nhìn về phía mặt trời, thời khắc này, ánh sáng toát ra trong mắt hắn dường như còn chói lọi hơn cả ánh nắng giữa trời đông! Hoàng bào khẽ lay động trước gió!
Cũng trong thời gian này, trong hoàng cung Ngọc Gia.
Ngọc Mãn Lâu đang khẽ nhắm mắt ngắm nhìn tàn dương phía chân trời, tự lẩm nhẩm một mình: "Một trận phong ba bão táp đáng lẽ xảy ra 2 năm trước, vậy mà đè nén đến tận giờ, lúc nào cũng mây đen không ngớt mà mưa không rơi, chỉ sợ đã không đợi được nữa rồi? Lăng Thiên, không biết hai bên ta và ngươi, rốt cuộc ai sẽ là người xé rách lớp da mặt mỏng manh này? Vạn mộc vô thanh đãi vũ lai (Cây cỏ lặng im chờ mưa đến, câu này em khoái nhất đấy)! Cơn mưa cuối cùng kiểu gì cũng sẽ đến!".
Rồi đột nhiên hắn lắc lắc đầu, cười: "Bất luận ai trước ai sau, có điều da mặt này đều sẽ phải xé nát". Nói xong quay người lại hét lớn: "Người đâu, thông báo cho ngũ đại binh đoàn, bắt đầu từ bây giờ, toàn lực chuẩn bị chiến đấu! Tất cả các cao thủ của Ngọc Gia, phàm là có võ công trong người, đều phải đến quân doanh! Ngày đầu xuân năm sau, đạp nát Thừa Thiên, bắt sống Lăng Thiên, định đỉnh bá nghiệp!".
"Vâng!".
Một nam một bắc, hai bá chủ tuyệt thế, gần như trong cùng một lúc đưa ra hai quyết định giống nhau!
Cả hai đều không hẹn mà cùng lật lên con át chủ bài cuối cùng, lớn nhất của mình!
Ai chìm ai nổi?!
Thiên hạ phân tranh, sắp đến hồi kết thúc!
Kế hoạch vĩnh viễn không thể nhanh bằng sự biến hóa. Bất luận là Lăng Thiên hay là Ngọc Mãn Lâu, đều tuyệt đối không thể nghĩ được rằng, trận chiến trường kì này, sẽ dựa vào phương thức gì để vén bức màn khai cuộc.
Bất luận là Lăng Thiên hay Ngọc Mãn Lâu, khi cả hai nghe được tin tức trận đại chiến đã bắt đầu, cả hai đều là vô cùng kinh ngạc, bởi vì bất luận là thời gian hay nhân vật, đều tuyệt đối không nằm trong sự dự định vốn có của cả hai, khác đến một trời một vực!
Ngay lúc đó cả hai bá chủ này đều cảm thấy có một cảm giác không biết xoay sở thế nào.
Quyển 7