Kỳ Thực Ta Cực Kỳ Có Tiền

Chương 196: Ba lựa chọn



thở dốc, đuôi mắt Lạc Vân Thanh mang theo một tia đỏ ửng không bỏ đi được, khí tức bất ổn nói với Leonard.

Lo lắng nhìn người trên đường càng lúc càng nhiều, Lạc Vân Thanh hậu tri hậu giác phát hiện hai bọn họ quá sơ ý.

Còn chưa ra khỏi phạm vi của Cục dân chính liền khoe khoang lên Thiên Bác? Bị chặn là việc vô cùng có khả năng!

Dù sao võng hữu nhàn đến đau bi không có chuyện gì làm muốn xem náo nhiệt rất là nhiều, những phóng viên một lòng muốn có tin tức lớn cũng rất chuyên nghiệp, đi một chuyến có khả năng nhìn thấy thần tượng làm được tin tức lớn thăng chức tăng lương, lợi ích và tổn thất căn bản không cần so cũng biết là chọn cái gì!

Leonard mím môi, cực lực khống chế cơ bắp trên khuôn mặt mình, nhưng sự sung sướng không ngừng khuếch tán ra bên ngoài làm thế nào cũng không che dấu đi được.

Có lẽ là bởi vì giờ phút này trong lòng cất giấu khoang nhu tình mật ý không thể nói ra với Vân Thanh, cho nên giọng nói của hắn càng thêm ôn nhu, ôn nhu khiến Lạc Vân Thanh đều có chút không quen: "Vậy chúng ta rời đi trước."

Kéo lại áo khoác trên người Lạc Vân Thanh, Leonard ôm vai cậu hướng tới bãi đỗ xe.

Hai người vừa mới lên xe huyền phù không bao lâu, liền thấy bãi đỗ trống bên cạnh có một cái xe đi vào.

Chỉ thấy nó "kít" một cái dừng lại sau đó có hai người từ trong xe chạy xuống.

Hai người này vừa nhìn liền biết là phóng viên giải trí, bọn họ mang theo đầy đủ dụng cụ quay chụp, một bên chạy một bên oán giận lẫn nhau.

"Đã nói với cậu có tin tức lớn để làm, bảo cậu nhanh lên, kết quả cậu cứ chần chần chừ chừ đến tận bây giờ? Cậu nhìn xem hiện tại đã mấy giờ, bọn họ đã sớm đi rồi."

"Sẽ không đâu anh, chúng ta may mắn cách nơi này gần, nhìn thấy tin tức liền chạy tới, mới cách thời gian bọn họ post Thiên Bác vài phút thôi, bọn họ chắc chắn còn chưa đi đâu."

"A cậu nói thì đơn giản, cậu cho người ta là ngốc sao? Dừng ở chỗ này chờ cậu tới chụp? Với 10 cái đầu heo như của cậu cũng không bằng một cái đầu của Lạc Vân Thanh người ta đâu, cho nên nói cậu vì sao lại chậm như vậy?"

Nam nhân bị mắng lười biếng vốn dĩ ngữ khí còn coi là ôn hòa, ngữ điệu đều tăng không ít: "Anh, tôi kính trọng anh mới gọi anh là anh, nhưng không chứng tỏ anh thật sự là anh tôi được không? Nói tôi chậm, tôi đều chuẩn bị cho tốt mới xuất phát, kết quả ai lâm thời tự dưng muốn đi WC? Còn vừa đi liền mười phút."

"Tôi....."

"......"

Nghe đến đó Lạc Vân Thanh không cần người ta nói cũng đoán được "bọn họ" trong miệng hai phóng viên giải trí kia là ai.

Vì thế cậu quay đầu nói với Leonard: "Nguy hiểm thật, thiếu chút nữa chúng ta bị bắt được."

Sau đó vỗ vỗ ngực, may mắn bản thân vận khí tốt!

Cậu không thích nhất là đối mặt với phóng viên giải trí, đây cũng không phải là cậu làm thấp đi phóng viên giải trí, mà là cậu xác thực không có cách nào thích bọn họ, bởi vì bọn họ quá khó chơi!

Vì một cái tin tức có thể quấn lấy ngươi tới chết, chỉ cần có khả năng tạo tin nóng, vậy cái chuyện mai phục tại bên người chủ tin tức, theo dõi hắn mấy tháng thậm chí một hai năm bọn họ đều có thể làm được!

Khi nghe được tin tức như vậy, Lạc Vân Thanh thực bất đắc dĩ.

Có nghị lực như vậy làm cái gì không được? Lại thích đi đào bát quái? Đây là tình yêu cỡ nào chấp nhất và trầm trọng với tin tức giải trí chứ?

Dù sao Lạc Vân Thanh không lý giải được loại yêu này, cũng không muốn bị loại tình yêu này vây quanh, cho nên từ khi biết phóng viên giải trí là một đám người thế nào, không thích giao tiếp với giới giải trí cậu liền đối với đám phóng viên này kính sợ tránh xa.

......

Mọi người đều nói có đôi khi hooc môn thận vừa tăng, làm việc bằng một bầu máu nóng, mà chờ tới khi làm xong việc bọn họ lập tức sẽ hối hận.Lạc Vân Thanh và Leonard đăng ký kết hôn là ý định bất ngờ nổi lên, trước khi đi đăng ký hai người cũng chưa nghĩ tới thông báo với phụ huynh là Alice và Warren.

Hơn nữa hiện tại bọn họ còn vì thế đã đăng lên Thiên Bác chúc mừng, nhưng vẫn như cũ không ai nhớ tới thông báo cho Alice và Warren.

Ừm, hai người liếc nhau, từ trong mắt nhau nhìn thấy sự xấu hổ trong dự kiến, tự nhiên mà đem xe huyền phù đặt chế độ chạy về đại trạch Horae, chứ không phải biệt thực Lạc Nhật của hai người.

Đi vào đại trạch Horae, nhìn hai người Alice và Warren vốn dĩ đang làm việc ở công ty lại ngồi ngay ngắn trong phòng khách uống trà, bọn họ liền biết xong đời rồi.

Quả nhiên......

Hai người ngoan ngoãn đi tới, nhưng Warren và Alice giống như không phát hiện chỉ lo uống trà nói chuyện phiếm.

Đi vào, mới phát hiện nội dung tán gẫu của bọn họ... Làm người hít thở không thông.

Lão nhân già cả? Không người yêu thương? Con cái lớn không quản được? V.V...

Leonard vô ngữ nhìn ba mẹ thân thể rõ ràng khỏe mạnh còn giả bộ giống như người già sắp ly thế, dùng cái loại ngữ khí ảm đạm nói nội dung hoàn toàn tương phản với tình hình thực tế.

"Aiz, Warren anh nói cho em, vì sao con cái lớn rồi liền muốn bay đi như vậy? Làm ba mẹ Có phải là thật sự không quan trọng một chút nào hay không? Nếu không anh xem ai kia việc đăng ký kết hôn lớn như vậy cũng không thương lượng với người trong nhà một chút." Nói tới đây Alice rất là u oán thở dài một hơi.

Đối với điều này Warren cười cười, hiểu ý VỖ VỖ vai nàng, lời an ủi lại giống như lửa cháy đổ thêm dầu nói: "Alice em phải hiểu là con cái cũng không phải vật sở hữu của em, mà kết hôn cũng là việc của hai người, chỉ cần bọn chúng vui là được, ý kiến của trưởng bối có hay không kỳ thật cũng không quan trọng."

Leonard ủy khuất, Leonard không muốn nói chuyện.

Ở Horae gia rõ ràng hai vợ chồng Alice và Warren là chân ái, con cái là ngoài ý muốn!

Từ nhỏ cho tới lớn hai vợ chồng cưng chiều lẫn nhau cũng liền thôi, nào Có ai cưng chiều hắn!

Alice nhướng mắt: "Làm sao, mày không phục?".

Leonard khuất nhục trả lời: "Không có, mẹ nói đều đúng, con sao có thể không phục"

"Nhìn thái độ của con, còn không phải đang mắng ta trong lòng?"

"Không, nào dám ạ"

"Được rồi coi như con thức thời." Nói xong Alice cuối cùng buông ra tay đang véo lỗ tai hắn, thong thả ung dung ngồi lại trên sô pha uống trà.

Ở bên cạnh vây xem một "trò khôi hài" này tới tận khi kết thúc, những người khác vào giây phút trò khôi hài kết thúc tự động từ trạng thái mù liền thức tỉnh.

Vốn dĩ đám người hầu làm việc ở phòng khách thấy chủ nhân muốn nói chuyện, mỗi người đều phi thường có ánh mắt rời ra bên ngoài sân hỗ trợ, để không gian cho các chủ nhân nói chuyện.

Khi Lạc Vân Thanh tới vốn dĩ còn có chút thấp thỏm ngượng ngùng, nhưng hiện tại chút cảm xúc này sớm bị một nhà Alice chêm chọc cười khiến cho biến mất, hiện tại ngược lại rất thoải mái.

Dù sao cậu biết so với cậu và Leonard thì Alice và Warren lại càng sốt ruột hôn sự của bọn họ hơn.

"Vân Thanh này, hôm nay các con làm việc là không đúng nha, mẹ và ba con còn đang ở công ty đi làm, kết quả bị người trên toàn thế giới báo cho biết con trai và con dâu của nhà ta đi đăng ký kết hôn! Ông trời của tôi ơi! Bọn ta cư nhiên là người biết được cuối cùng!"

Alice cũng là tuyệt, rõ ràng là lời oán giận lại cố tình dùng giọng điệu vui sướng để nói, kích động trong giọng nói kia căn bản không che dấu được.

"Lúc các con chưa trở về mẹ và ba con thương lượng một chút, nếu hai đứa các con hiện tại đã đăng ký kết hôn rồi như vậy phải nhanh chóng tổ chức hôn lễ, địa điểm hôn lễ vẫn là ở trang viên Hoa Hồng, vừa rồi mẹ cũng liên hệ với đoàn đội tổ chức hôn lễ tốt nhất toàn Liên bang...danh sách khách mời cũng phải sửa sang lại cho tốt.... người làm hoa đồng, đúng rồi Vân Thanh con có chọn được ai làm hoa đồng mà mình thích chưa? Không được thì mẹ...."

Nói đến hôn lễ Alice căn bản không dừng lại được, vốn dĩ nửa năm trước nên tổ chức hôn lễ, nhưng vì Vân Thanh phải thí nghiệm nên chỉ có thể chậm lại.

Mặc dù muốn chậm lại đến không biết khi nào nhưng Alice vẫn vào nửa năm trước liền bắt đầu xuống tay chuẩn bị những thứ phải dùng trong hôn lễ.

Lúc ấy người khác còn chê cười nàng sớm chuẩn bị như vậy có ích lợi gì, chẳng may thời gian kéo dài còn không phải sẽ phải làm lại từ đầu sao, nhưng nàng không thèm quan tâm, dù sao nàng cho rằng chắc chắn không kéo dài quá lâu.

Sự thật chứng minh nàng đã đúng!

Vì vậy tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng muốn tổ chức hôn lễ liền đơn giản nhanh và tiện.

"Các con muốn tổ chức hôn lễ vào lúc nào? Nếu các con muốn sớm một chút thì tháng sau có thể tổ chức, nếu muốn chuẩn bị đầy đủ một chút thì có thể hai tháng nữa, còn nếu muốn hoãn lại một chút có thể lựa chọn vào ba tháng nữa." Alice cao hứng liệt ra ba cái lựa chọn.

Leonard & Lạc Vân Thanh: "......" Ba cái lựa chọn này có khác biệt rất lớn sao?

Tháng sau, hai tháng sau, ba tháng sau, dù sao không có một cái lựa chọn nào là thời gian vượt qua ba tháng, bởi vậy có thể thấy được trình độ vội vàng của Alice.

Đây sợ Leonard cưới không cưới được vợ tới mức nào chứ!

Phải biết rằng trong hiện thực, càng là hào môn thì càng cần nhiều thời gian chuẩn bị, lễ cưới của giới hào môn chỉ có thể là hôn lễ thế kỷ, không có khả năng là cái loại hôn lễ giống như của gia đình bình dân không có tiếng tăm gì, nếu thật sự có vậy mất mặt không chỉ là đôi tân lang tân nương, mà là toàn bộ gia tộc, nghiêm trọng một chút thậm chí cả gia tộc sẽ trở thành trò cười trong miệng người khác.

Alice tuy sốt ruột, nhưng nàng cũng coi như đã chuẩn bị cả nửa năm, nhưng mà ngay cả như vậy, trong giới hào môn thế gia cũng không có nhà nào có tốc độ kết hôn như vậy!