Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 480: Chấp hai (3)



Đường Minh phản phất không tốn bao nhiêu khí lực thế mà lại vung ra một chuy mạnh mẽ như vậy, lệnh Ám Thiên trong lòng cảm thấy một chút nguy cơ. Theo bản năng mách bảo chuy này tuyệt đối không nên đỡ.

Đường Môn tuyệt học một trong, nói đúng hơn là Hạo Thiên Tông bí kỹ, Loạn Phi Phong Chuy Pháp này mang tới đặc tính chính là điệp gia lực lượng trên mỗi chuy đánh ra. Nếu như người sử dụng tố chất thân thể không đủ, một khi phát động số lượng càng nhiều chuy, bản thân càng đối mặt với cực đại nguy cơ, thậm chí có thể dẫn đến bản thân bị xé rách.

Lấy Đường Minh bảy mươi lăm cấp Hồn Thánh, Loạn Phi Phong chuy pháp chín chín tám mươi mốt chuy đều có thể đánh ra, thế nhưng đó là dưới tình huống không có hồn hoàn phụ gia vào.

Trước mắt hắn phụ gia đúng là bốn cái hồn hoàn trên người, cho nên cực hạn hiện tại hắn có thể đánh ra là hai mươi chuy. Ám Thiên đối mặt đúng là thứ mười bảy chuy.

Thứ mười bảy chuy này cơ hồ rút cạn một phần ba khí huyết lực lượng của Đường Minh, đừng thấy hắn sắc mặt bình thản mà lầm, kỳ thực bên trong thể nội hắn cũng đang gánh chịu áp lực cực lớn.

Thật ra mười bảy chuy này vốn không có tư cách làm cho Đường Minh chịu xuống áp lực như vậy, cũng bởi vì thi đấu lần này chỉ đơn thuần là luận bàn, song phương cũng không có thả ra võ hồn chân thân tình huống, cho nên mới cảm thấy khó khăn một chút.

Nhưng cho dù là vậy, thứ mười bảy chuy này tuyệt đối có đủ lực lượng để mạo phạm đến Phong Hào đấu la sức phòng ngự.

Ám Thiên giác quan nhạy cảm, lấy hắn thần cấp thể phách đúng là có thể chịu được một chuy này, bất quá cũng phải đánh đổi lại to lớn sơ hở, bởi vì bây giờ không phải một chọi một mà là chấp hai tình huống. Đường Minh chuy này đánh xong, vô luận lực sát thương hay uy thế đều muốn Ám Thiên phải dốc sức phòng bị. Vì vậy sẽ tạo sơ hở cho Vô Viêm Phong thừa nước đục thả câu.

Cho nên hắn trong nháy mắt quyết định, tránh né!

Sau lưng Ám Thiên, từ đầu đến giờ hồn hoàn vẫn thủy chung lặng im, lúc này đột ngột sáng lên. Là đệ tam hồn hoàn mang tới hồn kỹ, Ma Tốc.

Xoạt, tách ——!

Ám Thiên thân thể chắc khắc nào lưu ly vỡ ra, dưới chân Diêm La Quỷ Diện Ngục đồ án vẫn còn chưa mất đi, thế nhưng nó hiện tại đã không cách nào lưu giữ Ám Thiên được nữa. Mà Đường Minh ở trước mặt, thô bạo một chuy vỗ xuống dĩ nhiên rơi vào khoảnh không trống rỗng.

“Cái gì?”

Đường Minh cả kinh kêu lên, chỉ thấy trước mắt rõ ràng một khắc trước vẫn còn là Ám Thiên thế mà bây giờ tựa như bọt biển lưu ly tan ra, để Hạo Thiên Chuy của hắn đánh xuống bay nhảy tung tóe.

Hữu lực một chuy mang theo lực lượng cường hãn như vậy thế mà đánh vào hư không, chính vì không có chỗ để phóng thích lực lượng cho nên cơ thể hắn càng chịu xuống vô hình áp bách còn kinh khủng hơn bình thường.

Mà Ám Thiên sau khi hóa thành lưu ly thể tránh thoát Diêm La Quỷ Diện Ngục cùng thứ mười bảy chuy kia, chớp mắt ngắn ngủi lại xuất hiện ở phía sau lưng Đường Minh. Đệ tứ hồn hoàn sau lưng trực tiếp sáng lên, tức thì từ trên cơ thể hắn bỗng nhiên có một cái vòng tròn ánh sáng màu đen, lấy tốc độ cực nhanh lan tràn ra.

Vòng tròn ánh sáng màu đen này đi tới đâu, toàn bộ thế giới phản phất hóa thành một vùng tăm tối.

Hắc Giới lĩnh vực!

Đường Minh trước tiên cảm thấy tim đập nhộn nhạo, hồn lực trong cơ thể vận chuyển xuống kinh mạch chậm chạp rất nhiều, có cảm giác giống như cơ thể bị rơi vào một vũng đầm lầy không cách nào linh hoạt được nữa. Trên người đặc tính điệp gia lực lượng mà Loạn Phi Phong Chuy Pháp mang lại, cũng đã tan biến không còn xót lại chút vết tích nào.

Chuyện này? Đây là cái gì năng lực?

Đường Minh chưa từng cùng Ám Thiên giao đấu, tất nhiên không biết rõ toàn bộ hồn kỹ của đối phương. Cho nên khi nãy Ám Thiên thả ra lĩnh vực, dĩ nhiên dễ dàng đem Đường Minh nuốt trọn.

Hắc Giới lĩnh vực đặc tính chính là đồng hóa. Chỉ cần sở hữu vật chất không phải hắc ám thuộc tính tất cả đều ở bên trong lĩnh vực tiến hành đồng hóa. Mà nương theo Ám Thiên tu vi tinh thần lực đạt tới Linh Vực cảnh, Hắc Giới lĩnh vực tất nhiên cũng có chính mình biến hóa.


Đường Minh sau khi để bản thân lọt vào phạm vi Hắc Giới lĩnh vực, cả người không những trì trệ xuống, đặc tính điệp gia chuy pháp mất đi mà hắn bành trướng khí huyết lực lượng cũng có dấu hiệu bị rút cạn.

Ám Thiên hít mạnh một hơi, trong mắt đột ngột lóe ra một vệt dài kim quang, trên tay hắn Linh Hồn Kiếm lặng lẽ tiêu thất, kim quang trong mắt lan tỏa xuống dưới, đem nắm đấm của hắn bao phủ lại.

Trong lúc này ma hạch trong người nhảy lên kịch liệt, tinh thuần nhất ma lực theo Dịch Cân Kinh lộ tuyến vận chuyển đều khắp tứ chi bách hải, sau đó ngưng tụ toàn bộ tại lòng bàn tay.

Ám Thiên lúc này, trong miệng có trầm thấp thanh âm vang lên:

“Dịch Cân Kinh, Hoàng cấp phù đồ.”

Trọng quyền đánh tới, chính là nện vào Đường Minh chính giữa lưng.

OÀNH ——!

Nương theo Dịch Cân Kinh Hồng cấp phù đồ tiến hóa thành Hoàng cấp phù đồ, vậy thì Hồng cấp quyền quang cũng nên đổi thành Hoàng cấp quyền quang. Lúc này quyền quang oanh nện vào Đường Minh lưng chứ không phải sau gáy, đã là Ám Thiên cực kỳ hạ thủ lưu tình. Nếu là sinh tử chi chiến, một quyền này dù không đem mạng hắn lấy đi, nhưng chắc chắn cũng khó lòng tái chiến.

Đường Minh tròng mắt liền muốn trợn ngược, đau đớn không thể diễn tả bằng lời. Chỉ thấy quyền kình nhập nội lập tức tàn phá lục phủ ngũ tạng. Trong lòng nhất thời nhảy lên một trận kinh hãi.

Cái này trọng quyền, làm sao lại khủng bố đến như thế. Đem Loạn Phi Phong Chuy Pháp so với cái này một quyền, chỉ sợ cũng phải hơn thứ mười bảy chuy điệp gia lực lượng kia. Mà khi nãy rõ ràng hắn còn có chút nương tay, nếu đổi là là sau gáy thì ta thật không xong rồi.

Ầm ——!

Đường Minh không khác đạn pháo ra khỏi nòng, trực tiếp bị chấn bay đi hơn trăm mét, cho đến khi va chạm vào màn chắn phòng hộ mới miễn cưỡng dừng lại.

Khán đài hết thảy im bặt, dù là Minh Chủ của bọn hắn ngạo khí xung thiên, một quyền chấn nhiếp lục kiệt một trong, bất quá cảnh tượng này cũng tuyệt đối khó mà tin được, quan trọng là nó diễn ra quá nhanh.

Kẻ có tầm mắt bình thường chỉ có thể nhìn thấy Vô Viêm Phong vận dụng Diêm La Quỷ Diện Ngục trấn áp Ám Thiên, sau đó lại thấy Đường Minh thô bạo quật chuy tới. Ám Thiên sau đó sử dụng tựa như thuấn di hồn kỹ lẻn ra sau lưng Đường Minh, nhất quyền trọng thương đối thủ.

Bất quá cường giả như lục kiệt bên dưới, Kim Hộ Pháp đều có thể nhìn rõ, trong đó mấu chốt nhất vẫn là thời điểm Ám Thiên trong mắt lỏe ra tử quang đã đem Diêm La Quỷ Diện Ngục của Vô Viêm Phong phá nát, lại nói đến Hắc Giới lĩnh vực quỉ dị kia năng lực đồng hóa.

Kim Hộ Pháp đã từng cùng Vân Chính Thiên giao thủ, thưởng thức cái này Hắc Giới lĩnh vực năng lực, hắn tự nhiên so với những người ở đây sâu sắc hiểu rõ. Không thể nghi ngờ Hắc Giới lĩnh vực không những đem Đường Minh tầng phòng ngự hạ xuống, mà còn đem Dịch Cân Kinh Hồng cấp phù đồ hóa thành Hoàng cấp, nên mới có thể nhất quyền đem Đường Minh đánh bại.

Đường Minh bị loại khỏi vòng chiến, Ám Thiên ánh mắt dĩ nhiên thu hẹp lại trên người Vô Viêm Phong. Từ đầu chiến đấu đến giờ, hắn đều thấy rõ Vô Viêm Phong am hiểu không phải trực diện giao đấu, hắn mạnh mẽ nhất phương diện có lẽ là đánh lén và khống chế.

Mà dưới một đấu một tình huống, Vô Viêm Phong không cách nào có thể cùng Ám Thiên chống lại.

“Muốn biết khống chế cường đại là như thế nào, ta không keo kiệt mà cho ngươi được mở mang tầm mắt.”

Ám Thiên lạnh rên nói. Ngay sau đó hắn thân ảnh tại trong không trung đột nhiên tiêu thất.

Vô Viêm Phong trên mặt ngưng trọng, nhãn tình lóe lên tận lực tìm kiếm đối phương tung tích. Bất quá dưới sự dốc sức của Vô Viêm Phong, cũng chỉ loáng thoáng thấy được Ám Thiên tàn ảnh lưu lại.

Ám Thiên quỹ tích di chuyển phi thường phức tạp, lại không cách nào đoán trước. Vô Viêm Phong có chút bất lực trông thấy Ám Thiên đối với mình khoảng cách dần dần thu hẹp lại.

Đường Minh bên dưới có chút biến sắc nhìn lên không trung, vừa vặn trông thấy Ám Thiên thi triển bộ pháp. Hắn không khỏi cả kinh trong lòng một thoáng. Cái pI7G7CW này bộ pháp, làm sao lại giống Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ của Đường Môn?

Vô Viêm Phong mặc dù bị đối phương bộ pháp làm cho cả kinh, bất quá hắn có thể đạt tới cấp bậc này, tự nhiên không phải là kẻ bình phàm. Trên tay Diêm La Thương siết chặt, ảo diệu thương pháp điên cuồng đánh ra, tựa hồ bốn phương tám hướng xung quanh Vô Viêm Phong đều có thương ý bao phủ, dù có là một con ruồi lọt vào cũng không cách nào toàn mạng trở ra.

Cái này thương pháp, chính là Vô Viêm Phong đệ lục hồn kỹ, Diêm La Hoành Tảo.

Ám Thiên nhìn thấy thương ý ngập trời, trong lòng cũng có chút tán thưởng. Vô Viêm Phong này đích xác cường hãn, mặc dù so với Ngạo Thiên Long, hoặc thậm chí Lương Thế Nhân vẫn có một chút chênh lệch, nhưng chí ít hắn giữ được thái độ không khuất phục kẻ địch mạnh hơn, gặp hiểm không loạn đã rất đáng để thưởng thức.

Ám Thiên chân đạp Thiên Du Thần Bộ, mang theo Hắc Giới lĩnh vực phạm vi mở rộng, rất nhanh đã đem toàn bộ thương ý của Vô Viêm Phong đồng hóa.

Diêm La Hoành Tảo đối mặt Hắc Giới lĩnh vực không một chút sức phản kháng, cứ như thế dung nhập vào tăm tối thế giới mất đi. Ám Thiên trên tay Linh Hồn Kiếm lại xuất hiện, một kiếm hướng tới Vô Viêm Phong chỉ thẳng.

Khựng ——!

Vô Viêm Phong trong đầu xẹt lên một cảm giác tê dại, sau đó liền mất đi cảm ứng đối với tứ chi, cả người chẳng khác nào bị trúng hóa đá hồn kỹ, không cách nào di chuyển được nữa.

Đúng là khống chế hệ hồn kỹ!

Kiếm Thần Quyết đệ tứ thức, Linh Kiếm Tỏa!

Vô Viêm Phong cảnh giới tinh thần lực so với Ám Thiên thấp hơn, Linh Kiếm Tỏa hiệu quả càng kinh khủng hơn. Mà tại thời điểm Linh Kiếm Tỏa rơi trúng vào người Vô Viêm Phong, Ám Thiên thân ảnh cũng đã xuất hiện cách đó chưa tới ba mét.

“Chịu thua hay không?” Hắn thản nhiên hỏi.

Kết quả trước mắt đã quá rõ ràng, chỉ cần Ám Thiên tiếp tục khởi động công kích, Vô Viêm Phong gục là cái chắc.

Vô Viêm Phong ánh mắt trung rung động kịch liệt, là vì đang muốn hóa giải cái này khống chế chi lực mà dốc hết sức. Bất quá hắn càng cố gắng, tinh thần chi hải lẫn trung khu thần kinh càng chịu xuống áp lực mạnh mẽ hơn, cho đến khi hắn không cách nào thừa nhận thống khổ được nữa, rốt cuộc cũng buông xuống hai tay.

“Ta chịu thua.”

Vô Viêm Phong thanh âm lần đầu tiên kể từ khi Ám Thiên tới đây vang lên, mà sau khi hắn nói mấy chữ chịu thua, Ám Thiên trên mặt có chút kinh ngạc, khóe miệng càng là có hơi có giật.

Cái này thanh âm, dĩ nhiên không phải của nam nhân. Nam nhân thanh âm trầm đục, sâu lắng, cùng Vô Viêm Phong vừa phát ra thanh âm tuyệt đối bất đồng.

Vô Viêm Phong, hắn vậy mà lại là nữ tính!