Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 116: Đệ tứ hồn kỹ của Lương Thế Nhân



Không chần chừ thêm nữa, Lương Thế Nhân gia tốc cắm đầu về phía Vong Yêu Vương mà chạy. Vong Yêu Vương thân ảnh vẫn huyền phù nơi đó, trong mắt không có nửa điểm sợ hãi.

Đối với bản thân trình độ, Vong Yêu Vương có cực lớn tự tin đem hai tên nhân loại trước mắt đánh chết, sau đó trực tiếp đồng hóa thành Vong Yêu năng lượng. Thực không biết hai tên hồn sư sở hữu quang minh cùng thần thánh thuộc tính, sau khi trở thành Vong Yêu sẽ có thực lực như thế nào.

Tiến vào vạn năm cấp bậc hồn thú, mặc dù chưa có trí tuệ hoàn chỉnh như nhân loại nhưng đơn giản suy nghĩ vẫn thực sự làm được. Vong Yêu Vương vì bộ tộc, định ra một số tương lai chiến thuật thích hợp.

Chỉ cần đồng hóa được Mã Thiên Hoa trong bụng, cùng với hai tên tiểu tử này, e rằng ở Đại Nhật Sâm Lâm, địa vị của Vong Yêu chính thức đi lên một tầng cao mới.

Nghĩ tới đây, Vong Yêu Vương rít lên một tiếng vang dội, sau đó thân thể to lớn lập tức lay động, thẳng tới đối đầu với địch thủ.

Ngay khi Vong Yêu Vương vừa động, Lương Thế Nhân lặng yên không một tiếng động, triệu hoán U Minh Bạch Hổ hồn linh, hổ gầm vừa vang lên, hư ảnh bạch hổ chiều cao tăng lên năm mét, tuy so với Vong Yêu Vương thấp hơn không ít nhưng cũng đủ để khiến nó quan tâm.

Thần thú U Minh Bạch Hổ, tỏa ra vô tận thần thánh khí tức. Cho dù Vong Yêu Vương kia tu vi có bước vào vạn năm trình độ, vẫn không khỏi có chút kiêng kỵ.

U U U!

Thê lương thanh âm vang lên, một cái vầng sáng toàn màu đen lấy thân thể Vong Yêu Vương làm trung tâm, không ngừng khuếch đại ra bên ngoài, trong nháy mắt đã tới trước mặt U Minh Bạch Hổ.

Lương Thế Nhân sắc mặt bình tĩnh, một người một hổ đột nhiên phóng lên không trung, tránh thoát khỏi hồn kỹ của đối thủ. Đang ở trên không, Bạch Hổ đột nhiên cuộn mình lại, tựa như một trái banh đang xúc thế đợi phát.

Mà Lương Thế Nhân ở sau lưng, đệ tứ hồn hoàn đột nhiên lóe lên. Là hồn hoàn thứ hai do hồn linh U Minh Bạch Hổ mang lại.

Lương Thế Nhân đang nắm Lôi Ảnh Quang Minh Kích trên tay, đột nhiên đem Lôi Kích hung hăng phóng đi, trong chớp mắt đã cắm thẳng vào Vong Yêu Vương phần bụng.

Ngay khi Lôi Kích vừa cắm vào, U Minh Bạch Hổ đang cuộn tròn nơi đó không hẹn trước mà lao thẳng xuống Vong Yêu Vương dưới kia, quĩ đạo không khác gì so với Lôi Kích, tựa như lấy Lôi Kích làm định vị tọa độ vậy.

U Minh Bạch Hổ thân thể to lớn, ở trên không cuộn tròn áp xúc lực lượng vô cùng kinh khủng, ngay khi Bạch Hổ đánh xuống, nó lập tức xông thẳng vào Vong Yêu Vương, hung hăng nện vào phần bụng của đối thủ.

“BANG——“

Giòn tan thanh âm vang lên, U Minh Bạch Hổ ngay khi vừa chạm vào Vong Yêu Vương thân thể, vô số đạo sương mù màu đen lập tức bốc hơi, Bạch Hổ thân ảnh trực tiếp xuyên thủng Vong Yêu Vương phần bụng.

“U A A A”

Vong Yêu Vương bị một đòn trí mạng, căm phẫn gầm lên, cơ thể gia tốc ngưng tụ đoàn sương mù đen kia, tiến hành chữa trị.

“Không dễ như vậy đâu”

Lương Thế Nhân hai ngón tay đưa lên, sau đó vẫy ngược lại phía sau, tức thì Lôi Ảnh Quang Minh Kích như có linh tính, nó cấp tốc bay ngược lại, yên vị trên tay hắn.

Mà ngay khi Lôi Kích vừa động, U Minh Bạch Hổ cũng động, Bạch Hổ theo quĩ đạo lúc nãy mà xuyên ngược lại, hung hăng nện vào Vong Yêu Vương thêm một lần nữa.

“BANG ——”

Vô số đạo sương mù đen lại bốc hơi lên, thể tích Vong Yêu Vương thu nhỏ lại rất nhiều, lúc này chỉ ngang bằng U Minh Bạch Hổ chiều cao mà thôi. Khí tức cũng giảm đi rất nhiều.

Tiến vào Hồn Tông cấp bậc, Lương Thế Nhân không những hồn lực dồi dào mà võ hồn dưới sự tăng phúc của hồn linh U Minh Bạch Hổ, bắt đầu hiển lộ ra mạnh mẽ năng lực vốn có của mình. Hồn kỹ thứ tư này, so với Bạch Hổ Lôi Tinh Vũ thì mạnh hơn rất nhiều, tính khắc chế đối với hắc ám hồn thú cực kỳ cường hãn.

Lôi Ảnh Quang Minh Kích võ hồn, đệ tứ hồn kỹ Lôi Hổ Xuyên Vân Kích.

Lôi Hổ Xuyên Vân Kích chính là lấy Lôi Kích của Lương Thế Nhân làm vật chỉ đường, định vị rõ ràng tọa độ, sau đó nương theo lực lượng của U Minh Bạch Hổ mà oanh tạc. Một kích này, chính là dung hợp giữ thuộc tính thần thành của hồn linh và Lôi thuộc tính của võ hồn, rốt cuộc đem đầu Vong Yêu Vương kia đánh cho chật vật.

Thần thánh thuộc tính làm hắc ám thuộc tính của Vong Yêu Vương bị tróc ra, sau đó Lôi thuộc tính đem những lực lượng này hoàn toàn thiêu cháy thành tro bụi.

Dưới con mắt kinh hãi của Vong Yêu Vương, tên tiểu tử này không ngờ lại khó đối phó đến như vậy, mặc dù tu vi đã bị giảm xuống, nhưng sự điên cuồng lại tăng lên gấp bội.

Vong Yêu Vương đột nhiên giơ hai cánh tay to lớn lên trời, vô tận hắc quang lóe lên, đem một phần thân thể màu đen của nó hóa thành sương mù đen truyền thẳng lên, sau đó ở trên không trung hình thành vô số đạo sắc bén hắc ảnh, ngay khi hắc ảnh này ngưng tụ lại, có hình dạng tựa như những thanh trường thương mũi nhọn, nhắm thẳng vào Lương Thế Nhân bên kia.

“Ào ào”

Hắc trường thương xuyên vân mà đến, đem phạm vi xung quanh Lương Thế Nhân hoàn toàn khóa chặt, vô số trường thương bắn tới khiến hắn ánh mắt ngưng trọng lên.

Lương Thế Nhân đem Lôi Kích chỉ thẳng, ngang nhiên chặn lấy từng đạo hắc trường thương kia.

“KHANH KHANH ——”

Thanh âm kim loại va chạm vang lên liên tục, Lương Thế Nhân kỹ xảo thập phần điêu luyện, đem Lôi Kích phát huy đến mức lâm li vô tận, hắc trường thương mặt dù số lượng áp đảo nhưng vẫn không thể đánh trúng được hắn.

Ngộ tính của Lương Thế Nhân vốn không thấp, với tu vi hiện tại của hắn khoảng bốn mươi ba cấp Hồn Tông, cùng với sự tăng phúc từ Hàn Thanh Chi, hiện tại đối mặt với Hồn Vương cấp bậc cũng không thể nào rơi vào hạ phong.

Vong Yêu Vương bên kia từ khi hứng chịu Lôi Hổ Xuyên Vân Kích, mật độ hắc điểm trong cơ thể tán loạn không ngừng, mỗi giây trôi qua, tu vi có nó gia tốc trút xuống. Thế nhưng không phải vì vậy mà Lương Thế Nhân có thể thoải mái ung dung đến như thế này.

Nguyên nhân chủ yếu khiến Vong Yêu Vương càng chiến càng bại. Là do sự chống cự quyết liệt của Mã Thiên Hoa ở bên trong. Nàng bản thân võ hồn là Tà Hỏa Phượng Hoàng, sinh mệnh lực cực kỳ dồi dào, tuy rằng tiếp xúc với Tà hồn lực ở khoảng cách gần như vậy khiến Tà Hỏa trong người nàng không ngừng sục sôi, nhưng chung qui vẫn chưa đến thời khắc trỗi dậy.

Mà Vân Chính Thiên ở phía sau, tuy không động nhưng chính là nhân tố quyết định. Hắn hai mắt nhắm nghiền, là đang ngưng tụ tinh thần lực tiến hành câu thông với Mã Thiên Hoa ở bên kia, hướng dẫn nàng từ bên trong không ngừng quấy phá Vong Yêu Vương.

Mà Vong Yêu Vương một thân tu vi vạn năm là đến từ việc cắn nuốt đồng loại, trên thực tế không thể nào phát huy uy lực thực sự của hồn thú vạn năm cấp bậc, đại chiến càng kéo dài, cán cân lực lượng dần trở về phía cân bằng.

Hắc trường thương vũ bão đánh xuống hoàn toàn không làm tổn thương đến Lương Thế Nhân, một khắc sau đó, thân ảnh hắn lóe lên, tức thì xuất hiện ở giữa không trung, Lôi Ảnh Quang Minh Kích lần nữa chỉ thẳng lên trời.

Trong thiên địa truyền ra tiếng sấm rền vang, Lôi Tinh bạo vũ ngưng tụ, gần như ngay lập tức đánh xuống Vong Yêu Vương.

Đệ tam hồn kỹ, Bạch Hổ Lôi Tinh Vũ.

“ẦM ẦM ——”

Vong Yêu Vương thân thể to lớn lập tức trở thành một cái đích ngắm hoàn hảo, Lôi Tinh như cuồng phong oanh thẳng vào người, khiến nó chao đảo lùi lại phía sau hơn chục trượng, từ trong miệng Vong Yêu Vương đột nhiên phun ra vô số đoàn sương mù đen, theo gió từ từ tan đi, để lộ ra bản thể thực sự của nó.

Đầu Vong Yêu Vương này hình dáng so với Vong Yêu bình thường chỉ lớn hơn khoảng hai lần một chút, thân thể cũng ngưng hình chân thực hơn. Lương Thế Nhân rõ ràng nhìn được, trên gương mặt của nó ngoài đôi mắt đã chuyển sang màu đỏ máu, còn có một hàm răng nhọn hoắc thấm đẫm máu tươi, nhìn qua vô cùng kinh tởm.

“Lộ đuôi rồi”

Vân Chính Thiên hai mắt đang khép hờ đột nhiên mở to ra, vô tận kiếm ý theo đó phóng thích, Băng Đế Kiếm ngưng hình kéo theo nhiệt độ âm hàn phủ xuống.

Một chân giẫm mạnh đem thân thể bắn vọt về phía Vong Yêu Vương, Băng Đế Kiếm từ phía dưới quét lên.

Thiên Hạ Băng Cực Vô Song.

“OANH ——”

Một đạo phong bạo băng vụ không nhân nhượng đem thân thể Vong Yêu Vương bên kia đóng băng hơn một nữa, ngay lúc này, Vân Chính Thiên nguyên bản đang ở trên không trung, Băng Đế Kiếm lóe lên một cái, Hỏa Phượng Kiếm ngưng hình.

Hắn không do dự một kiếm kinh hồn bạt vía từ trên cao bổ xuống, mang theo hỏa diễm cuồn cuộn.

Thiên Hỏa Đốt Thương Khung.

“ẦM ——”

Băng từ phía dưới đánh lên, Hỏa từ phía trên ập xuống. Đây là Băng Hỏa Phong Ấn hồn kỹ tự sáng của Vân Chính Thiên.

Trúng phải hai đòn cực kỳ trầm trọng, Vong Yêu Vương trong lòng đã dâng lên một tia hoảng sợ ý tứ, rõ ràng cảm nhận được sát khí vô tận từ tên nhân loại trước mặt, nó điên cuồng vùng vẫy muốn thoát khỏi Băng Hỏa Phong Ấn này.

Cũng trong lúc này, U Minh Bạch Hổ tỏa ra hào quang thần thánh, hổ gầm vang lên tạo thành một đợt âm ba truyền tới Vong Yêu Vương, đem thuộc tính của nó hoàn toàn áp chế lại.

Vân Chính Thiên sau lưng cánh Phượng lặng yên mở ra, cơ thể hắn huyền phù trên cao, hai cánh triển khai vỗ mạnh lập tức đem khí tức mạnh mẽ tăng lên.

Quang Minh Thánh Kiếm, Tịnh Hóa Chi Quang.

Là lần thứ ba biến đổi, ngắn ngủi chưa tới mười giây triển khai ba lần biến đổi, từ Băng Đế Kiếm chuyển thành Hỏa Phượng Kiếm, sau đó nhờ sự tăng phúc của Hỏa Phượng Dực, Quang Minh Thánh Kiếm cũng hiện ra, nồng nặc quang minh nguyên tố rạch thành một đường sáng bay ngang trời.

Nếu như là Vân Chính Thiên trước đây, tuyệt đối không thể làm được, bởi vì điều này cần đại lượng tinh thần lực rất nhiều đưa đến chống đỡ. Thế nhưng bây giờ, hắn không phải là một tên hồn sư bình thường, là đệ tử chính tông của Tổng Tháp Chủ Truyền Linh Tháp, đối với khả năng vận dụng tinh thần lực đã vô cùng nhuần nhuyễn.

Vong Yêu Vương trong đáy mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ, một chiêu này hoàn toàn có thể đem bản thể nó đánh tan tành, hiện tại nó đã không còn ý định chống cự nữa, mà chỉ muốn ngay lập tức trốn đi.

Vân Chính Thiên tất nhiên không bỏ qua cơ hội này, Tịnh Hóa Chi Quang nhắm vào đỉnh đầu Vong Yêu Vương mà phủ xuống, nhất thời trong thiên địa tràn ngập tiếng gào thét thê lương.