Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 100: Ta xứng đáng



Thoáng cái đã 100 chương, đa ta các bạn đã theo dõi tác phẩm của Bao Lão thời gian qua.

........

Hoàng Tôn Vọng võ hồn là Hắc Báo, am hiểu nhất chính là tốc độ tấn công như vũ bão. Tuy người ta hay nói cường công hệ chính là khắc tinh của mẫn công hệ nhưng Can Hữu Long hiện tại chỉ sợ không chiếm được một chút tiện nghi nào, bởi vì tu vi của Hoàng Tôn Vọng cao hơn hắn không chỉ một điểm.

Chênh nhau một giai chính là hơn một cái hồn kỹ, mà hồn sư đối chiến trong thời khắc quyết định đủ để phân ra cao thấp. Mà hai người họ trong quá khứ đã từng đụng độ với nhau, đối với thực lực của đối phương cũng tính là tương đối nắm rõ.

Võ hồn vừa phóng thích, trên người Hoàng Tôn Vọng khí tức tăng vọt lên, từng sợi lông đen không ngừng mọc ra, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ thân thể của hắn. Hắc Báo võ hồn phụ thể, Hoàng Tôn Vọng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm nhẹ. Dưới chân hắn dâng lên bốn vòng hồn hoàn, là nhất hoàng, tam tử.

Can Hữu Long nhìn thấy vòng hồn hoàn thứ tư, trong lòng cũng khẩn trương lên một chút, hắn không dám chậm trễ lập tức phóng thích võ hồn bản thân. Đối mặt với đối thủ là mẫn công hệ hồn sư và tu vi lại cao như vậy, hắn càng phải tranh thủ từng giây từng phút.

Thiên Nguyên Long võ hồn phụ thể, lập tức cơ thể hắn bành trướng lên mấy phần, vẩy rồng màu xám mọc lên san sát đem thân thể của hắn bao phủ lại, một đôi long trảo to lớn xuất hiện trên tay. Can Hữu Long cũng ngửa mặt lên trời, long ngâm trầm thấp vang vọng đem khí thế của Hắc Báo bên kia nghênh tiếp.

Mọi người bên ngoài đều nhìn thấy, uy thế từ Can Hữu Long phát ra so với Hoàng Tôn Vọng thì có phần nhỉnh hơn, đó chính là do huyết thống áp chế tồn tại

Tiến vào Hồn Tôn về sau, Thiên Nguyên Long võ hồn càng thể hiện rõ sự ưu tú của mình, không những đem lực tấn công tăng lên mà am hiểu nhất của Can Hữu Long chính là sức bền và sức chịu đựng. Ngay khi Hoàng Tôn Vọng cảm nhận khí tức của Can Hữu Long, sắc mặt của hắn dần dần thay đổi.

Can Hữu Long trước mặt đã không còn là thiếu niên non nớt ba năm trước nữa. Hoàng Tôn Vọng muốn đánh bại hắn lần này e rằng phải dốc sức liều mạng mới được.

"Hống"

Long ngâm lần nữa vang vọng, một tầng nhu hòa hoàng kim ánh sáng xuất hiện bao trùm lấy cơ thể Can Hữu Long, chớp mắt một cái hắn đã hướng Hoàng Tôn Vọng ở bên kia điên cuồng xông tới.

Thiên Nguyên Long võ hồn, Thiên Long Hộ Thể.

Thiên Long Hộ Thể đem tới cho hắn sự tăng phúc trên toàn bộ phương diện, từ tốc độ, lực tấn công và sức phòng ngự, tất cả đều trong nháy mắt bạo phát, khuyết điểm duy nhất chính là giới hạn thời gian và tiêu hao hồn lực không ít.

Đệ nhất hồn hoàn của hắn tuy là trăm năm, nhưng là tới từ một con trăm năm Quy Giáp Long, loại hồn thú này sức tấn công không mạnh nhưng được cái vô cùng trâu bò. Quy Giáp Hộ Thể chính là thiên phú của chủng tộc này.

Hoàng Tôn Vọng ở bên kia trong một tia sát na tâm tình thoáng chập chờn, đây là đối với sự quyết liệt của đối phương mà lo lắng. Bất quá hắn cũng không có dao động quá lâu, sau lưng đệ nhất hồn hoàn lóe lên.

Hắc Báo võ hồn, Hắc Báo Đột Thứ.

Thân thể Hoàng Tôn Vọng trở nên hư huyễn một chút, một giây sau đã vọt thẳng tới thân ảnh Can Hữu Long bên kia, hắc trảo dương lên đem long trảo của Can Hữu Long đón lấy. Ngay thời điểm hai trảo va chạm với nhau, có một luồng xung lực thoát ra bên ngoài.

"KHANH ——"

Giòn tan thanh âm vang lên, hai thân ảnh phân biệt hai hướng bắn ngược ra. Hoàng Tôn Vọng đem hắc trảo cào thành một đường dài trên sàn đấu mới miễn cưỡng ổn định thân hình. Sắc mặt thập phần kinh ngạc, bởi vì lực lượng của Can Hữu Long hoàn toàn vượt trội sao với mình.

Làm sao có thể, hắn còn chưa có đột phá Hồn Tông cấp bậc mà?

Can Hữu Long tình huống thoải mái hơn rất nhiều, thân thể chỉ bị chấn lui lại vài mét, hắn đem chân trái giẫm mạnh một cái liền đem cơ thể to lớn trụ lại vững vàng.

Va chạm này, rõ ràng Can Hữu Long là người chiếm cứ thượng phong.

Hoàng Tam đội bên dưới, đội trưởng Viễn Dương Thuần thoáng giật mình, là đối với thực lực của Can Hữu Long mà kinh ngạc. Trong vòng ba năm ngắn ngủi lại tiến bộ đến như vậy, lựa chọn của Thành Chủ cũng có chút hợp lý. Bất quá Hoàng Tôn Vọng là thuộc hạ của hắn, mặc dù trong lòng đánh giá Can Hữu Long cao hơn nhưng vấn muốn Hoàng Tôn Vọng giành được danh ngạch lần này.

"Đừng đấu sức với hắn, sử dụng phương thức chiến đấu ngươi am hiểu nhất đi"

Viễn Dương Thuần đột nhiên nói lớn, thanh âm vừa vặn rót vào trong tai Hoàng Tôn Vọng, làm hắn lập tức thanh tỉnh lại thần trí. Va chạm vừa rồi rơi vào hạ phong là do Hoàng Tôn Vọng bị thực lực của Can Hữu Long làm bất ngờ, lời nhắc nhở của đội trưởng đã kịp thời lấy lại được bình tĩnh cho Hoàng Tôn Vọng.

"Hữu Long, cẩn thận"

Hoàng Tôn Vọng xem như quân tử, không lấy lớn áp nhỏ, đối với Can Hữu Long vẫn lên tiếng nhắc nhở một chút. Ngay sau đó hắn một lần nữa xông lên, tốc độ lần này so với lúc nãy quả thực nhanh hơn nhiều lắm, sau lưng đệ nhị hồn hoàn cũng đã sáng óng ánh.

Can Hữu Long cảm nhận đối phương đã lấy lại phong độ, hắn long trảo giơ lên, làm một cái hành động thủ thế. Bởi vì sắp tới bản thân sẽ phải đón nhận vô tận công kích từ Hoàng Tôn Vọng.

Hưu!

Trên sàn đấu bây giờ chỉ còn lại tiếng xé gió, và một vệt hắc quang không ngừng lượn qua lượn lại. Tốc độ của Hoàng Tôn Vọng quả thực đáng sợ, mỗi một lần hắc quang xông tới, chớp mắt đã đem hắc trảo chụp xuống thân thể Can Hữu Long.

Mặc dù phản xạ của Hữu Long không chậm, nhưng vẫn để đối phương lưu lại được mệt vài vết thương trên người.

Hoàng Tôn Vọng triển khai phương thức chiến đấu am hiểu nhất, mỗi một bước của hắn đều để lại vô số tàn ảnh ở sau lưng, hắc trảo liên tiếp ép cho Can Hữu Long không thể nào phản công được.

Rơi vào hạ phong thế nhưng Can Hữu Long hai mắt vẫn không có hoảng loạn, hạ thấp bộ hạ, toàn lực phòng ngự. Không biết đã qua bao lâu, hắn vẫn kiên trì đón nhận thế công mãnh liệt này.

Nhưng dưới sức ép kinh khủng của một vị Hồn Tông mẫn công hệ mang lại, Can Hữu Long đã có dấu hiệu xuống sức. Hắn từng bước từng bước bị Hoàng Tôn Vọng đánh lui về phía sau, cho đến khi lưng áp vào lá chắn phòng hộ mới miễn cưỡng dừng lại.

Không ổn!

Vừa cảm nhận có chút không đúng, Hoàng Tôn Vọng ở sau lưng, đệ tam cùng đệ tứ hồn hoàn lóe lên. Tức thì có thêm hai đạo phân thân xuất hiện, mà hai đạo phân thân này khí tức mơ hồ đạt được một nữa so với bản thể. Thật là bá đạo hồn kỹ a.

Đệ tam hồn kỹ của Hoàng Tôn Vọng chính là tạo ra hai đạo phân thân, mỗi phân thân sở hữu 10% lực lượng của hắn. Tiến vào Hồn Tông về sau, đệ tứ hồn kỹ lại ban gia tăng lực lượng cho hai đạo phân thân này, hiện tại đã tiếp cận 50% bản thể.

Đột nhiên trước mặt xuất hiện thêm hai đầu Hắc Báo, Can Hữu Long hai mắt lập tức ngưng trọng trở lên. Hoàng Tôn Vọng ba đạo thân ảnh lóe lên một cái ba cái hắc trảo từ ba hướng đánh tới trước mặt Can Hữu Long.

"Kết thúc rồi"

Viễn Dương Thuần ở bên dưới mỉm cười đắc ý. Bởi vì tình huống trước mắt hoàn toàn nghiên hẳn về phía Hoàng Tôn Vọng, thế công từ bốn phương tám hướng ập tới như thế này, cho dù Can Hữu Long phòng ngự có mạnh như thế nào cũng không thể chống lại được.

Bất quá phía bên Hoàng Thập Nhất đội, Vân Chính Thiên sắc mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, hắn không tin A Long lại bị đánh bại một cách dễ dàng như vậy, dù sao trong cả đội, người điên cuồng tu luyện còn hơn Chính Thiên hắn chính là A Long a.

Để bù đắp khoảng cách với chúng bạn, Can Hữu Long đã nỗ lực hơn người bình thường gấp nhiều lần. Chính chấp niệm của bản thân đã mang đến cho Hoàng Thập Nhất một Can Hữu Long mạnh mẽ và không chịu khuất phục như bây giờ.

Mắt thấy ba đạo Hắc Báo hung hăng đánh tới, trên mặt Can Hữu Long đột nhiên xuất hiện một tia nhàn nhạt nét cười. Ở sau lưng hắn, đệ tam hồn hoàn lần đầu lóe lên, ngay lập tức một màn kinh diễm xuất hiện.

Can Hữu Long đột nhiên giơ một chân lên, hắn hít mạnh một hơi sau đó giẫm mạnh xuống dưới đất, tức thì một cỗ kình lực xuất hiện bao phủ toàn bộ chu vi cả sàn đấu.

Mà ngay khi cỗ kình lực này vừa xuyên qua thân thể Hoàng Tôn Vọng, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện cảm giác đau buốt cùng cực, kèm theo đó là tinh thần choáng váng khiến Hoàng Tôn Vọng không thể không dừng thế công lại. Mà theo bản thể thế công bị trì hoãn, hai đạo phân thân đồng dạng tan biến.

Mắt thấy Hoàng Tôn Vọng đau đớn, Can Hữu Long tất nhiên không bỏ lỡ cơ hội khó gặp này, đệ nhị hồn hoàn lượn lên, hắn há miệng phun ra một luồng sáng bắn thẳng vào đối thủ.

Thiên Nguyên Long võ hồn, Thiên Long Hống dưới sự phụ gia của Thiên Long Hộ Thể đã là hồn kỹ tấn công đạt tới cực hạn mà Can Hữu Long có thể thi triển.

"Hống ——"

Hoàng Tôn Vọng bị Thiên Long Hống một phát đánh bay ra xa, trên gương mặt máu tươi chảy xuống.

Thiên Nguyên Long võ hồn, đệ tam hồn kỹ Thiên Long Hám Địa.

Hồn kỹ này đến từ một đầu hồn thú am hiểu tấn công trên mặt đất, tu vi lên tới ba ngàn năm. Can Hữu Long may mắn gặp được nó trong một lần thi hành nhiệm vụ, vừa vặn hắn đột phá tới ba mươi cấp hồn lực. Dưới sự hỗ trợ của mọi người, hắn thành công liệp sát được đầu hồn thú này rồi hấp thu hồn hoàn của nó.

Thiên Long Hám Địa uy lực thực sự chính là gây ra choáng váng đầu óc đồng thời đem phòng ngự của đối phương hạ thấp xuống. Lại nói tới Thiên Long Hống hồn kỹ không chỉ đơn thuần sử dụng vật lý công kích, mà am hiểu nhất vẫn là tổn thương tinh thần của đối phương. Mà tinh thần của Hoàng Tôn Vọng lại đang chịu đau đớn vì Thiên Long Hám Địa vừa rồi. Dưới sức ép của hai hồn kỹ có hiệu quả chồng chất cuối cùng đã đánh tan tầng phòng thủ của hắn.

"Á"

Hoàng Tôn Vọng rên lên một tiếng đai đớn rồi ngã ra sau, Can Hữu Long một cước đạp lên, long trảo hướng vị trí đầu lâu của đối phương mà chụp xuống. Thắng bại trong nháy mắt phân ra rõ rệt.

Binh sĩ bên dưới đều trợn mắt há mồm, cục diện trận đấu xoay chuyển quá nhanh, một giây trước Hoàng Tôn Vọng còn đang nắm thế chủ động, dự định một đòn đem Can Hữu Long triệt để đánh bại, thế nhưng đệ tam hồn hoàn của Can Hữu Long vừa lóe lên, Hoàng Tôn Vọng cứ như bị mềm ra, để mặc cho đối phương chuyển bại thành thắng.

"Đã phân thắng bại, Bạch cấp Can Hữu Long thắng. Còn ai muốn khiêu chiến nữa không?"

Hắc cấp Dạ Hành lập tức lên tiếng, xác nhận phần thắng đã thuộc về Can Hữu Long. Đám người Vân Chính Thiên ở dưới, không ngừng hò hét vang đội. Can Hữu Long ở trên kia, trong mắt không giấu được sự sung sướng, hắn thực sự đã bảo vệ thành công vị trí danh ngạch mỏng manh này.

Đánh bại Hoàng Tôn Vọng về sau, cũng không có người lên tiếng khiêu chiến. Điều này đồng nghĩ với việc bọn hắn đã chấp nhận Can Hữu Long có đủ tư cách nhận một cái danh ngạch này.

"Ta thành công"

Can Hữu Long trở về vị trí cũ, mỉm cười nói với đồng bọn.

Vân Chính Thiên cười ha hả tiến tới vỗ vai hắn một cái nói

"Đúng vậy, chúc mừng ngươi, đánh rất tốt nha"

Đạt được một bước này, nguyên nhân chính là sự cố gắng không ngừng nghỉ của A Long hắn, rất đáng để tự hào a.

Vân Chính Thiên bất giác siết chặt bàn tay, trong mắt lóe lên vô số chiến ý, hiện tại chỉ còn hắn là mục tiêu của hết thảy mọi người ở đây, muốn đạt được sự công nhận như A Long, dùng thực lực để nói chuyện là cách tốt nhất.

Ai muốn khiêu chiến, hắn nguyện đem toàn lực phụng bồi.

Cuối cùng cũng có một thanh âm từ phía Hoàng Nhị đội ngũ khu vực vang lên.

"Hồi bẩm Thành Chủ, Bạch cấp Liễu Đao muốn khiêu chiến với Vân Chính Thiên"

. . . . . . . . . . . . . . . .