Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 155: Nguyên tắc hay giới hạn cuối cùng của anh điều lấy Lê Anh Thi làm chủ



Lê Anh Thi cố gắng giữ bình tĩnh, đưa tay nhỏ ra sờ khuôn mặt của anh lên tiếng: " Xuống lầu ăn nhé. "

" Ừ. " Trương Gia Huy ngoài miệng thì đồng ý, nhưng hành động của anh thì ngược lại.

Lê Anh Thi chống bả vai anh bằng một tay, không đẩy ra được.

Trái lại cô còn bị anh giam cầm trong ngực, ngăn chặn mọi hành động của cô, mọi giác quan đều trở nên phóng đại trong phòng ngủ tối mờ.

Không phải Lê Anh Thi muốn từ chối yêu cầu mây mưa với anh, mà là hiện tại cô mang thai gần được ba tháng đầu trong thay kỳ, mà là không thích hợp để làm chuyện thân mật.

...----------------...

" Ông xã, anh đợi đã… "

Lê Anh Thi hít thở rối loạn, né tránh sang bên cạnh, cả người cô như bốc cháy vậy..

Hormone sinh dục trong giai đoạn mang thai lên cao, cô rất khó từ chối hành động thân mật từ anh.

Nụ hôn mềm mại ướt át của Trương Gia Huy trượt từ cổ cô xuống, ngón tay thô to từ từ tiến vào vạt áo của cô thăm dò.

Trong mấy phúc ngắn ngủi, Lê Anh Thi cũng đã từ bỏ việc kháng cự đối với nhan sắc của anh. Không khí bên trong phòng tràn đầy mùi hương nam tính của Trương Gia Huy làm cho việc kháng cự của cô càng trở nên khó khăn hơn.

Nhưng đảo mắt, anh đã dừng lại.

Lê Anh Thi cắm tay vào mái tóc ngắn của anh, ánh mắt mê ly đầy gợi tình nhìn khuôn không góc chết của anh.

Anh nhếch môi cười, ngửa đầu hôn lên khóe môi cô, vuốt ve mái tóc màu bạch kim của cô: " Đi ăn thôi. "

Lê Anh Thi cuối đầu nhìn quần áo xốc xếch của mình. Không có chuyện gì xảy ra, chỉ là vùng cổ và trước ngực chằng chịt vết hôn lớn nhỏ do anh để lại.

Cô thở dài, cụp mắt nhìn xuống vùng bụng 8 múi của anh chảy xuống đường nhân ngư, nhìn xuống đủng quần đã nhô lên một túp lều to lớn, lẳng lặng đưa tay ra: " Để em... "

Hành động thân mật chắc chắn sẽ là liều thuốc tốt nhất cho quan hệ giữa nam và nữ.

Biết làm sao được, trong giai đoạn đầu mang thai là không cho phép.

Một trận ốm nghén của cô vừa gặp lại anh sau gần 3 tháng trời đã tạo ra trận sóng gió, nếu như không có cách hóa giải triệu chứng nôn nghén của cô chắc đây sẽ thành phong ba bão táp chứ không còn sóng gió đơn thuần nữa đâu.

Suy cho cùng, Trương Gia Huy cũng vì quá lo lắng cho cô, vừa gặp đã được nhận tin tức là sắp làm cha và rồi anh đã cho Phong Vân mua sữa cho bà bầu để ở biệt thự Kinh Thành nước Hoa và chỉ chuyển đến đây hai thùng.

Anh như vậy và cô cũng thế, vì quá quan tâm đến nhau cho nên những việc này cả hai chỉ lẳng lặng làm cho nhau.



Nữa tiếng sau, Trương Gia Huy ôm Lê Anh Thi ổn định hơi thở trở lại trên ghế nằm.

Môi anh áp lên trán cô, thỉnh thoảng hôn vài cái rồi hôn nhẹ lên môi cô, tiếng trái tim đập thình thịch mạnh mẽ lại rất có lực.

" Tối qua tránh camera giám sát là để đến bãi đỗ xe… " Trương Gia Huy cụp mắt nhìn gò má đỏ bừng của Lê Anh Thi, ngón tay vuốt ve gò má ửng hồng di chuyển đến đôi môi đỏ mọng của cô hỏi: " Muốn đi một mình sao? "

Lê Anh Thi vẫy vẫy cánh tay phải như rút phải gân, biến nhát nằm trên người anh, cong môi trả lời: " Không có, hơn nữa hôm qua em không có cầm điện thoại theo, có thể đi đâu được. "

" Nếu em mang theo điện thoại là có thể đi được sao? "

Lê Anh Thi gật đầu như thật, nhẹ giọng trêu anh: " Ừm, đúng là có thể. "

Nghe vậy, cánh tay của Trương Gia Huy cứng lại. Không đợi anh lên tiếng, Lê Anh Thi mỉm cười bổ sung: " Nếu em thật sự có mang điện thoại theo, có thể em sẽ về nhà trước. Tối qua, buổi tiệc còn chưa kết thúc anh đã phá vỡ cửa phòng nghỉ, sau đó liền im lặng ôm em rời khỏi đó đi xuống tầng hầm, ôm em đi đến bệnh viện, lúc đó ai biết anh muốn làm gì. "

Trương Gia Huy xoa đầu từng chút một, buồn bã thở dài: " Em muốn giữ lại con, anh sao có thể không đồng ý. "

Nguyên tắc hay giới hạn cuối cùng của anh điều lấy Lê Anh Thi làm chủ.

Miễn là cô muốn gì, anh điều cho cô.

Lê Anh Thi từ trong ngực anh ngẩn đầu lên, vừa ngước mắt lên nhìn đã nhìn thấy hầu kết của anh duy chuyển lên xuống mà cô không nhịn được rướn người hôn lên hầu kết của anh.

Cả người Trương Gia Huy liền căng cứng, hai cánh ôm lấy eo của cô khẽ ôm chặt, giọng nói hơi khàn: " Bảo bối nhỏ, em đang đùa với lửa đó. "

Nghe thấy lời của anh, cô biết chỉ lãng tránh ánh mắt đầy dục vọng của anh nói: " Vậy đi với em đi, vừa hay em em thử xem bài thuốc nhân gian này có hiệu quả không. "

Trương Gia Huy bất lực thở dài trước hành động tinh nghịch của cô, cuối người hôn lên trán cô hai cái đáp: " Được. "

Khi ngang qua phòng vệ sinh cho khách ở khúc rẽ, Lê Anh Thi mới chú ý đến khóa cửa bị anh bắn hỏng tối hôm trước liền biểu môi: " Lần sau không được kích động. "

Anh thấy ánh mắt lóe lên của cô bèn vòng tay ôm lấy eo cô siết chặt nhếch môi cười: " Sao này không được khóa cửa. "

Lê Anh Thi nhìn anh gật đầu thỏa hiệp: " Em biết rồi. "

Hai người vừa ngồi xuống trước bàn ăn, Lê Anh Dũng vừa nhìn thấy hai người đã mặn nồng liền lên tiếng trêu chọc: " Này, Trương Gia Huy hai người đã làm gì ở trên đó suốt hai tiếng rưỡi vậy? Ông đây đã đợi hai người đến nỗi kêu nhà bếp làm món mới mà vẫn không xuống là sao? "

Lê Anh Thi nghe anh trai mình trêu chọc liền đỏ mặt cuối đầu không trả lời.

Trương Gia Huy liếc mắt nhìn anh hỏi: " Có việc? "

" Ừ có việc, đó là đưa bảo bối nhà cậu về đây rồi đợi hai người suốt hai tiếng rưỡi đó. " Lê Anh Quân gật đầu như thật trả lời.

Lúc này, nhà bếp đã đem canh trứng ra để trước mặt cô. Thấy vậy Lê Anh Thi liền cầm muỗng khuấy khuấy rồi uống từng ngụm một.

Trương Gia Huy không cầm đũa, nhìn chằm vào hành động của cô không chớp mắt.

Lê Anh Dũng cũng không thấy ngạc nhiên cho mấy vì lúc ở Vũ gia anh đã thấy rồi.

Lê Anh Thi tự nhiên uống thêm vài miếng, ngước mắt nhìn anh nói: " Đừng nhìn em nữa, hai người các anh mau ăn đi. "