Khai Cuộc Mười Anh Bạn Trai

Chương 6



Phần 6/6

27

Cuối tuần trước khi khai giảng năm thứ ba đại học là sinh nhật của mẹ tôi.

Mẹ đặc biệt dặn riêng tôi phải dẫn theo Trình Yến đến tiệc sinh nhật.

Là phu nhân của nguyên tổng giám đốc công ty giải trí đầu ngành, tiệc sinh nhật hàng năm của mẹ đều là sự kiện làm chao đảo giới giải trí.

Cho nên kể cả mẹ không nói tôi cũng định sẽ mang Trình Yến đến góp mặt, xin ít fame.

Đương nhiên không thể nặng bên này nhẹ bên kia được, Từ Mẫn sẽ đi cùng luôn.

Tôi gọi đoàn đội tới make up, phối đồ sẵn cho Từ Mẫn và Trình Yến.

Xong xuôi cả ba lên đường tới biệt thự nhà tôi.

Hai đứa này vừa xuống xe đã so kè rồi.

Từ Mẫn đứng bên trái, nhất quyết đòi khoác tay tôi.

Còn Trình Yến đứng bên phải, giơ khuỷu tay lên, ra hiệu tôi khoác tay cậu ta.

Do dự một chút, tôi dứt khoát vò đã mẻ không sợ rơi khoác tay cả hai.

Thế là, cả ba người bước vào nhà với tư thế quái dị không ai bằng.

Trong yến tiệc đã có không ít người.

Tôi thấy Hình Thế Minh đi cùng ba cậu ta.

Nhìn thấy tư thế của chúng tôi, cậu ta có vẻ không vừa lòng lắm, khinh bỉ nhìn Trình Yến rồi nói với tôi: "Đa Đa, tôi sẽ tiếp tục theo đuổi em."

Tôi không thèm để ý tới hắn, tiếp tục đi vào trong.

Nửa đường gặp anh trai, ánh mắt anh nhìn tôi hơi kỳ lạ, giống như cảm thấy đầu óc tôi không bình thường.

Tôi tranh thủ hất văng Từ Mẫn và Trình Yến luôn.

Làm nhân kẹp sandwich thế là quá đủ rồi!

Kết quả chưa vui vẻ được bao lâu đã thấy một dì tinh thần toả sáng khí chất bắn ra tứ phía thân mật khoác tay mẹ tôi.

Đây chính là Vương Nghiên mà.

Chính là nhà đầu tư muốn quy tắc ngầm Trình Yến ở đoàn làm phim lúc trước!

Tôi còn chưa chuẩn bị tinh thần nghênh chiến xong thì đã bị Vương Nghiên trông thấy.

Bà ta ôn hòa cười, sau đó bước tới cầm chặt tay tôi, thân thiết nói:

"Đây là Đa Đa đúng không, quả nhiên xinh xắn linh động như trong ảnh. Đẹp, nhưng mà gầy quá, có phải công việc cực khổ quá không con?"

Vừa nói còn vừa sờ mặt tôi mấy cái.

Tôi đờ ra.

Ai tới cứu tôi, tôi sắp rớt nước mắt tới nơi rồi.

Không phải chứ, bà dì này sao lại nam không thương nữ cũng không tha thế…

Sàm sỡ cả tôi luôn!

28

Trước hết tôi nhìn mẹ.

Mẹ mảy may không phát hiện con gái mình bị sàm sỡ, còn nhiệt tình giới thiệu với tôi:

"Đa Đa, đây là tổng giám đốc Vương của tập đoàn Vương thị, mau chào dì Vương đi."

Tôi lại nhìn Từ Mẫn, cô nàng ngó trái ngó phải, chính là giả vờ không thấy tôi.

Rõ ràng biết Vương Nghiên thế nào.

Cái đồ không có lương tâm này!

Mồm xoen xoét nói là áo bông nhỏ của tôi, quan tâm tôi nhất, vậy mà lúc này thấy chết không cứu!

Cuối cùng, ta đau khổ nhìn sang Trình Yến.

Trình Yến thở dài, bước đến.

Tôi cảm động gần chớt, vẫn là con trai cưng không làm tôi thất vọng!

Một lát sau, Trình Yến giải cứu tôi ra khỏi tay ác ma.

Sau đó cậu ấy nhìn về phía ma nữ với vẻ mặt bất đắc dĩ: "Mẹ, mẹ doạ cô ấy rồi."

Tôi cảm động chưa nổi nửa phút đã phải trợn mắt há hốc mồm.

Cậu ấy gọi Vương Nghiên là cái gì?!

Mẹ......?

Không riêng mình tôi, ngay cả Từ Mẫn cũng trông như bị sét đánh.

Cô nàng vừa hoài nghi nhân sinh vừa thì thào lẩm bẩm: "Trúa hmề lại là chính mình..."

Hình Thế Minh đang định đi đến cũng nhìn Trình Yến với vẻ mặt khiếp sợ.

29

Tôi tưởng Trình Yến xuất thân từ gia đình không có điều kiện lắm mà.

Kết quả mẹ ruột cậu ấy là cây đa cây đề trong ngành tài chính, ba ruột cậu ấy là ông trùm bất động sản.

Gia đình bên đó tùy tiện ngọ nguậy chân chút thôi là đã có thể khiến công ty nhà tôi tan đàn xẻ nghé.

Hôm tiệc sinh nhật mẹ tôi có không ít truyền thông tham dự.

Nên thân phận của Trình Yến bị đào ra sạch bách.

Hình tượng trai bao gắn bó bao lâu với Trình Yến bác bỏ mãi không xong cũng biến thành đại thiếu gia không chăm chỉ đóng phim sẽ bị bắt về nhà kế thừa gia sản.

Vài ngày sau, phim truyền hình Trình Yến đóng được phát sóng, gây ra tiếng vang lớn.

Trong một đêm Trình Yến có vô số fan vợ và fan bạn gái.

Mặc dù vẫn chưa được coi là idol có lượng fan nhiều nhất, nhưng cũng đã bước vào hàng ngũ idol trẻ đông fan.

Sau đó, mẹ tôi còn kéo tay tôi hết sức vui mừng nói: "Đa Đa, không ngờ được con thế mà yêu Trình Yến thật. Trong mười đứa bé trai lúc trước, mẹ thích nhất nó. Không hổ là con gái của mẹ."

Càng nghe càng thấy những lời này sao sao ý.

Tôi bỗng nhiên bừng tỉnh: "Mười đứa bé trai nào?"

Mặt mẹ tôi cứng đờ, đánh trống lảng xua tay: "Không có gì."

Dưới sự tra khảo dồn dập, cuối cùng mẹ tôi cũng khai ra.

Thì ra kẻ lừa đảo trộm tài khoản của tôi đi yêu đương online đợt nghỉ hè lại chính là mẹ tôi!

Thấy cấp ba tôi học tập vất vả quá, lại chưa từng yêu ai, nên mẹ quyết định xây dựng giúp tôi một nền tảng tuyệt vời cho cuộc sống đại học trong mơ.

Không lằng nhằng mất thời gian, mẹ chọn bạn trai dưới danh nghĩa của tôi. Cái này không tính là lừa tình đâu đúng không.

Lại càng không coi là lừa tiền.

Theo như lời mẹ, trên mạng bảo rằng nếu đàn ông không nỡ cho bạn gái tiền tiêu thì chắc chắn là không yêu cô ấy.

Mẹ chỉ đang giúp tôi khảo sát bạn trai tương lại có yêu tôi hay không thôi.

Tôi nheo mắt hỏi: "Thế còn Trình Yến thì sao?"

Mẹ tôi hắng giọng, biểu cảm hơi mất tự nhiên.

"Mẹ đây không nhịn được chứ sao... Lúc ấy mẹ nghĩ, thằng nhãi này đẹp trai thế, đổi thành con cho nó tiền tiêu cũng được. Dù sao nhà mình đâu có thiếu tiền…"

Không hổ là mẹ tôi.

30

Từ khi phát hiện gia đình Trình Yến giàu nứt đố đổ vách, ngọn cỏ đầu tường tên Từ Mẫn lại thay đổi chiến tuyến rồi.

Cô nàng nói tốt cho Trình Yến bên tai tôi mỗi ngày, cái gì mà hai chúng tôi giá trị nhan sắc phù hợp, hoàn cảnh gia đình tương xứng,... túm lại là trời xanh an bài.

Tôi thấy phiền quá, dứt khoát nhận mấy cái quảng cáo cho Từ Mẫn, rồi đuổi cô nàng đi tham gia hoạt động cùng các thành viên khác.

Vốn đang kiên trì theo đuổi tôi hai năm trời, sau chuyện này Hình Thế Minh héo hon như cà tím gặp sương, dần dần lặn mất tăm khỏi tầm mắt tôi.

31

Trốn tránh Trình Yến đến ngày thứ năm thì tôi bị cậu ấy bắt được.

Lúc ấy tôi đang trò chuyện lý tưởng với một đàn em đẹp trai năm nhất khoa vũ đạo.

Tất nhiên là lý tưởng của cậu ta.

Gần đây thị trường của nhóm idol nam rất màu mỡ, tôi cảm thấy thằng nhóc này vô cùng có tiềm lực, định ký hợp đồng với cậu ta.

Đang nói dở chừng thì Trình Yến tìm đến.

Sắc mặt cậu ấy không tốt tẹo nào.

Đàn em xinh trai bị doạ chạy mất dép.

Trình Yến nắm lấy tay kéo tôi ra ngoài, đi thẳng vào trong rừng cây cạnh trường.

Tôi ấm ức gần chớt. Vụ cậu ấy gạt tôi tôi còn chưa tính sổ đâu, giờ còn cáu với tôi!

Đang chuẩn bị phản kháng thì Trình Yến bỗng nhiên dừng bước, cúi xuống nhìn tôi nghiêm túc nói: "Tiền Đa Đa, tôi muốn yêu đương."

Tôi giật nảy mình, không còn tâm trí so đo chuyện cũ nữa, vội nói: "Không được! Đang trong thời gian sự nghiệp thăng tiến. Cậu muốn làm idol đông fan nhất thì phải có lòng vì sự nghiệp một chút, tốt nhất cứ duy trì hình tượng độc thân đi."

Trình Yến nhíu mày, giọng điệu càng thêm khó chịu, đòi bãi công: "Thế thôi khỏi làm idol, tôi trả nổi phí bồi thường vi phạm hợp đồng."

Tôi nhăn như khỉ ăn gừng.

Không phải chứ anh giai, anh định không cố gắng nữa rồi về nhà kế thừa tài sản thật hả?

Minh tinh đỉnh cấp đầu tiên tôi dẫn dắt cứ thế chưa kịp rạng danh đã lụi tàn sao?

Không ngờ được tôi còn chưa tốt nghiệp đã gặp phải Waterloo trong sự nghiệp.
(Trong Chiến dịch Waterloo (1815) quân liên minh Anh, Áo, Phổ, Nga tiến đánh Pháp, Napoléon đại bại phải đầu hàng và tuyên bố thoái vị, bị đưa đi đày ở đảo Sainte-Hélène. Sau này cụm từ Waterloo còn được dùng để so sánh thất bại khi cạnh tranh.)

Trình Yến nhìn vẻ mặt sầu đời của tôi, bỗng nhiên lại nói, "Muốn tôi tiếp tục làm việc cho cô cũng được thôi, nhưng có một điều kiện."

Hai mắt tôi sáng như đèn pha nhìn cậu ấy.

Trình Yến ho nhẹ một tiếng, hai tai hồng hồng.

Cậu ấy nói với tôi: "Cô lại gần chút nữa."

Tôi tưởng cậu ấy muốn bật mí bí mật gì ghê gớm lắm nên ngửa mặt sáp lại gần.

Kết quả Trình Yến cúi đầu, hôn lên môi tôi.

Không biết qua bao lâu, trong đầu tôi như toàn là bã đậu, chẳng thể suy nghĩ được gì.

Tôi nghe thấy tiếng Trình Yến thì thầm bên tai:

"Em làm bạn gái của tôi thì tôi làm việc cho em cả đời. Còn nữa, em chỉ được làm người đại diện cho mình tôi thôi."

Tôi hoa mắt chóng mặt, ngơ ngác gật đầu: "Được."

Thanh âm của Trình Yến hơi khàn khàn, tôi nghe mà mặt đỏ tim đập tưng bừng.

Tôi nghi là tôi bị thằng chả này bỏ bùa!

Ngoại truyện:

Tính đến năm thứ mười làm người đại diện, tôi chỉ làm được có hai việc.

Một là kết hôn với Trình Yến.

Hai là dẫn dắt hai nghệ sĩ; môt người là Từ Mẫn, người kia chính là Trình Yến.

Từ Mẫn lúc nào cũng trong trạng thái nuôi thả, còn Trình Yến đã sớm thành idol với lượng fan đông đảo.

Năm nay anh ấy còn được giải Nam chính xuất sắc nhất.

Bây giờ đang phát biểu cảm nghĩ khi nhận cúp trên khán đài kìa.

Tôi ngồi ở hàng ghế VIP nhìn anh, còn kích động hơn chính mình đoạt giải.

MC hỏi vì sao lúc trước anh lại dấn thân vào ngành giải trí.

Trình Yến nở một nụ cười: "Bởi vì vợ tôi muốn làm người đại diện vàng, nhưng tôi không thích cô ấy đi dẫn dắt thằng nhãi khác nên đành hi sinh bản thân."

MC hỏi anh còn muốn nói gì thêm không.

Trình Yến do dự một chút, nghiêm túc trả lời: "Hi vọng vợ tôi đừng coi trọng sự nghiệp như thế nữa. Như tuổi tôi là nên về hưu ngày ngày ở nhà với vợ rồi."

MC: ......

Tôi phát điên trừng lão ấy từ dưới khán đài, ý bảo thận trọng lời nói một chút.

Lão ấy lại còn nhìn tôi chớp chớp mắt, cười.

Fan đã quá quen với thái độ tiêu cực ngày ngày muốn giải nghệ của lão trà xanh nhà tôi, họ nhao nhao chạy sang khu bình luận dưới tài khoản mạng xã hội của tôi can ngăn:

"Chị dâu, chị tuyệt đối đừng cho Trình Yến giải nghệ, phải để ông ấy làm trâu làm ngựa cho chị cả đời!!!"

Tôi nghiến răng nghiến lợi trả lời: "Được."

(Hoàn)