Kế Hoạch Lưu Đày

Chương 31: Về nhà



Hành trình trở về khá suôn sẻ mặc dù hơi chậm do ba anh em nhà Praesidt thích nghiên cứu mọi thứ có vẻ lạ trên đường, đi cùng bọn họ là một hành trình thú vị, chỉ cần ngồi nghe ba người nói chuyện cũng có thể học được rất nhiều điều bổ ích.

Không chỉ mang về một đám miệng nepen, bọn họ còn dừng lại nửa ngày ở một hẻm núi lớn, đây là hang ổ của một đôi nhện kattai, so với con nhện ở nhà cũ của Moaa còn lớn hơn, đáng tiếc chúng không đánh lại nhóm người và sói này, bị cướp hơn một nửa số mạng nhện chúng có. Sam ngăn mấy con sói giết luôn đôi nhện, cứ để chúng sống thì thỉnh thoảng bọn họ có thể đến thu tơ nhện một lần, không sợ thiếu tơ dùng.

Xế chiều ngày thứ tư, bọn họ về đến bộ lạc Kuriki.

Buổi chiều hôm nay không mưa, lúc nhóm người và sói vào đến bộ lạc, hầu hết người trong tộc đều đang tập trung ở khoảng sân rộng, đang giúp đàn sói nướng thịt. Hahna ngồi cạnh sói vương, đang cùng tư tế Dorin học thắt dây cỏ, mà xung quanh cô bé là ba đứa trẻ khác cùng với một đàn sói con, có cả sói lớn lẫn sói nhỏ, đàn sói con thì chạy quanh chơi đùa, sói vương nằm dài nhìn Hahna thắt dây.

"Hahna, xem ai về kìa." Rein đang nướng thịt cho sói vương, ngước mắt nhìn thấy Moaa, cười gọi Hahna.

"Maam!" Hahna reo lên một tiếng, ném dây cỏ chạy ào qua.

Moaa ôm cô bé hôn một cái lên trán hỏi: "Con ở nhà có ngoan không?"

"Đương nhiên ngoan, con sắp học xong thắt dây cỏ rồi, đơn giản lắm." Hahna ríu rít đáp.

"Giỏi như vậy?" Moaa cười, chỉ vào ba người đi cùng nói: "Đây là anh Sam, Lind và Jim, bọn họ là người của bộ lạc Seaa."

Hahna đã nghe những người về trước kể về ba thú nhân này thì đã đoán được họ là người từ thế giới khác đến, nhưng các thú nhân cũng không nhắc đến tên của ba người, bây giờ nghe giới thiệu xong, cô bé bắt đầu ngờ ngợ.

Sam vẫn còn giữ hình thú, thò đầu lại củng Hahna một cái, Lind xoa đầu Hahna xem như chào hỏi, còn Jim thì trực tiếp vừa chào vừa ôm cô bé lên xoay một vòng. Hahna lập tức hiểu ra, đôi mắt sáng rực nhìn ba người, nhưng cô bé cũng kiềm chế không làm cái gì khiến người nghi ngờ.

"Về nhà rồi nói." Moaa nhỏ giọng nói với Hahna.

Hahna khẽ gật đầu, quay sang chào hỏi Bab rồi đứng đó nói chuyện với Lind và Jim nhưng không tỏ ra thân thiết.

Moaa đến chỗ sói vương, Gadnu cũng đi đến, trong khi Moaa bị các thú nhân và á thú chặn lại hỏi han thì hai con sói hự hự húc nhau vài cái chào hỏi.

"Tư tế, sói vương, chúng tôi trở về rồi." Moaa lên tiếng chào hỏi.

Sói vương kêu một tiếng đáp lời.

Dorin mỉm cười gật đầu: "Mọi chuyện suôn sẻ không?"

"Rất tốt, đàn hung thú bên kia có thể còn chiến tranh một thời gian nữa, tốt nhất nửa năm tới chúng ta không nên đến gần chỗ đó."

Dorin gật đầu: "Được, ta sẽ báo cho các bộ lạc khác không đến gần đó."

Báo cáo công tác xong, Moaa đến chỗ Rin và Rein, nói nhỏ bảo hai người mau về nhà rồi vẫy tay gọi Bab và mấy anh em nhà Praesidt cùng về.

Hang động trong thời gian Moaa đi vắng đã được xây dựng thêm một ít, từ mặt đất đi lên cửa hang có một dãy bậc thang được xây bằng đá, còn trang trí bằng một ít bụi cỏ lula có lá màu xanh mạ non rất đẹp nữa. Cạnh bậc thang có một căn phòng nhỏ dựng bằng gỗ và lót nền bằng đá, Moaa mở cửa xem thử, bên trong chỉ có một cái sào vắt ngang và một chum nước, thành chum gác một cái gáo làm bằng gỗ, hắn cười cười hiểu ra, đây là phòng tắm của nhà họ.

Trên hàng hiên chất đống những tấm ván gỗ kích cỡ khác nhau, khá là bừa bộn. Bên trong có một góc hang động đang được lót nền, đều là những tấm ván gỗ lớn và dày, chỗ tiếp giáp của chúng còn được trám lại bằng nước mắt silbi. Có một cái bàn thấp đặt trên mặt sàn, xung quanh xếp mấy tấm thảm cỏ làm chỗ ngồi. Mọi thứ vẫn còn dang dở, nhưng đã có thể thấy một chút bóng dáng của ngôi nhà mới.

Trong nhà lúc này chỉ có Bum, nó đang ôm một cái nấm lớn gặm gần bếp, hôm nay sói con đến rất đông, sói vương sợ nó bị chúng dọa nên không bắt nó ra ngoài. Thấy Hahna trở về nó liền vứt cái nấm đi chạy lại, nhưng hôm nay Hahna không có chú ý đến nó.

"Jimmy!" Vừa vào cửa Hahna đã nhảy cẫng lên ôm cổ Jim.

Lind liền dỗi: "Em chỉ nhớ được Jimmy sao?"

Hahna liền buông Jim ra cười hắc hắc nhảy một vòng quanh Lind: "Linda Linda, làm nam thú nhân cảm giác như thế nào?"

Lind không trả lời mà bắt lấy cô bé cù lét một chặp cho đến khi Hahna xin tha mới thôi.

Sam theo Bab vào trong đổi lại hình người, đi ra kéo lại Hahna cẩn thận nhìn một vòng, cười nói: "Nhìn em hoạt bát hơn trước nhiều đấy."

"Anh cả." Hahna nhảy lên ôm cổ Sam, sau đó dính ở đó luôn. Nhỏ cũng rất nhớ ba người bọn họ.

"Mọi người ngồi xuống đi, từ từ nói."

Moaa gọi mọi người đến ngồi chỗ cái bàn duy nhất trong nhà. Sam dỗ Hahna nín khóc rồi mới ngồi xuống.

"Đây là nước mắt silbi? Đẹp thật!" Lind sờ mặt bàn bóng loáng, cảm thán. Mặt bàn có phần đế là một tấm ván lớn và dày được Dor chạm trổ rất nhiều hoa và động vật, đánh bóng sau đó dùng nước mắt silbi phủ lên và đúc phẳng, vô cùng đẹp mắt.

"Cái này có công thức rồi thì làm ra không khó chút nào, đợi rảnh chúng ta lại đúc thêm một ít đồ nữa." Hahna cười đắc ý nói.

Sam mỉm cười xoa đầu Hahna, khen: "Luci giỏi quá!"

Bọn họ nói chuyện không bao lâu thì Rin và Rein về đến, còn mang theo một phần thịt đã ướp sẵn, đây là tiền công Rein nướng thịt cho sói vương. Rein nhóm bếp lên làm thức ăn, còn Rin thì đến ngồi với Moaa.

"Em còn nhớ lúc chúng ta qua sông có một vị hung thú là rắn rất lớn không?" Moaa hỏi Rin.

Rin hơi bất ngờ nhưng rất nhanh gật đầu "Nhớ chứ, vị đó cứ luôn vây quanh bảo vệ em mà."

"Bọn anh gặp ngài ấy ở chỗ tộc Seaa, ngài gửi cho em cái này." Moaa vừa nói vừa lấy trong túi ra một cái gói tơ nhện nhỏ đặt lên bàn.

Rin không ngờ tới tình huống này, ngạc nhiên nhìn cái gói: "Ngài ấy gửi cho em?"

"Ngài đến tận cửa động tìm em, anh nói em không có tới còn rất thất vọng, rồi gửi anh mang cái này cho Rin, thật là dọa bọn anh chết khiếp." Moaa cười kể lại.

"Ngài hung thú lúc đó mới đánh nhau một trận lớn xong, bị thương không ít đấy." Jim bổ sung thêm.

Rin tò mò, thò tay mở cái gói: "Ngài gửi cho em cái gì?"

Moaa vội ngăn Rin lại: "Là đá mặt trời, viên này là một trong số đá bọn anh dùng để dụ đám hung thú đến một nơi đấy, cướp được chắc cũng rất vất vả.

Rin nghe vậy lắc đầu cười:" Thật là, vậy trả lại cho mấy anh đi, em cũng không dùng được. "

" Không dùng được đá mặt trời, vậy em có thử đá mặt trăng chưa? "Lind hỏi.

" Có, em với anh Rin dùng đá mặt trăng mà. "Hahna vội nói.

Sam cười một tiếng:" Quả nhiên, bọn anh cũng từng đoán rằng người không thể hấp thu mặt trời đỏ thì phải hấp thu trăng tím. Anh còn để dành không ít đá tím đây. "Vừa nói hắn vừa lấy một cái túi khác được gói kỹ hơn hẳn cái gói đá mặt trời ra đưa cho Hahna.

Hahna hoan hô một tiếng mở ra xem, cả một gói bằng nắm tay đều là đá mặt trăng.

" Bao nhiêu đây đủ anh em mình dùng khá lâu đây. "Hahna nói với Rin.

" Ừ. Cám ơn các anh. "Rin nói.

" Đừng khách sao, người một nhà cả. "Sam khoát tay.

Lúc Rein làm cơm gần xong thì Shan và Dor kéo gỗ ngoài rừng về. Mấy ngay nay hai người cùng Rin, Rein đều ở ngoài rừng, chỗ cái cây bị đốn hạ để xẻ gỗ, chỉ có hôm nay sói vương đến nên Rein phải về nướng thịt cho nó, mà Rein về thì Rin sẽ về theo, hai người đó nếu không phải có việc gì quan trọng thì không rời nửa bước. Đi cùng Shan và Dor còn vài thú nhân khác của bộ lạc, thấy nhà Moaa xây đẹp mắt nên họ cũng học theo đi xẻ gỗ về sửa sang lại hang động của mình.

Mọi người đi ra hỗ trợ chất gỗ lên hành lang, Shan và Dor biết được ba người này là anh chị của Hahna cũng vui vẻ cho cô bé.

Đợi mọi người đã xong việc vào nhà ăn cơm thì Gadnu cũng về đến, nó với sói vương vừa đánh nhau một trận ngoài bộ lạc, mặc dù Gadnu thua hơi thảm nhưng nó lại rất vui vẻ, vừa vào nhà liền đi liếm Hahna vài cái, sau đó là cắp Bum ra vừa ăn thịt Rein nướng vừa chơi với nó.

Ăn cơm xong mọi người lại chia nhau ra làm việc, các thú nhân tiếp tục lót sàn nhà, Hahna dùng trứng kiến pha hỗn hợp nước mắt silbi để tráng chỗ hở, còn Moaa và Rin thì đi xử lý số tơ nhện vừa mang về.

" Anh cả, hay chúng ta ở lại tộc Kuriki luôn đi, ở đây vui thật. "Jim nhìn một nhà Moaa quây quần vừa làm việc vừa trò chuyện, thủ thỉ với Sam.

Sam liếc hắn, lắc đầu:" Bỏ một bộ lạc gia nhập bộ lạc khác không dễ, cho dù Seaa và Kuriki là hai tộc thân thiết thì cũng không nên làm như vậy. "

Jim thở dài.

" Mình cứ ở lại đây tới khi nào xây cái nhà này xong đi, Bab và Moaa vừa giúp bộ lạc Seaa một chuyện lớn, anh em mình ở lại đây giúp đỡ là hoàn toàn hợp lý, không ai nói gì được đâu đúng không? "Lind lên tiếng.

Hai mắt Jim tỏa sáng nhìn Sam.

Sam cười gật đầu:" Cũng được. "

Làm việc khoảng ba giờ thì mọi người đều nhắc nhau nghỉ ngơi, thú nhân chia nhau dọn dẹp dụng cụ, hai á thú và Hahna thì đi tắm rửa trước rồi đến các thú nhân, lúc tới lượt người cuối cùng là Bab đi tắm thì trời lại mưa, Moaa phải đi xuống đem áo tơi cho hắn.

" Coi chừng ướt đấy, gió to quá. "Bab dùng hơn phân nửa cái áo tơi che cho Moaa, chính mình thì đứng ở đầu gió chặn nước mưa tạt."

"Đi nhanh đi, anh lại phải thay bộ đồ khác, ướt hết rồi." Moaa giục.

Nhìn hai người khoác áo tơi đi lên, Jim thò lại gần hỏi nhỏ Hahna: "Bab là cha em à?"

"Không phải." Hahna cũng hạ giọng thì thầm: "Moaa ly hôn với cha Hahna lâu rồi, lúc Hahna mới ra đời cơ.."

Sam và Lind cũng tụ lại một chỗ nghe Hahna kể chuyện về Moaa và Hahna trước đây, cùng với quan hệ của họ với Bab. Trước đó Moaa có kể chuyện về Hahna cho ba người nghe nhưng chỉ kể thời gian từ lúc hai người đến thế giới này, đây là lần đầu họ biết về người mà hắn thế thân.

"Moaa đó cũng thật đáng nể, rất dũng cảm." Sam nhận xét.

Jim gật đầu tán thành, nhưng vẫn không quên thắc mắc ban đầu: "Thế giờ Moaa này và Bab là thế nào? Em chuẩn bị có cha dượng?"

Hahna che miệng cười: "Chắc là không lâu nữa đâu. Lúc mới tới em có nói maam muốn tái hôn thì nên chọn người đáng tin như chú Bab ấy, maam còn nói không thể nào đâu. Hí hí!"

Ba anh em Sam nhìn nhau cười, thấy Hahna có được một gia đình đầy đủ, bọn họ rất yên tâm.

Sáng hôm sau trời mưa từ sớm nên cả đám không đi xẻ gỗ được mà ở trong nhà làm việc, chỉ có Rein và Dor cùng ra ngoài đi săn.

Hahna và Lind phụ trách làm nước mắt silbi trong khi các thú nhân tiếp tục lót sàn nhà. Moaa và Rin thì tiếp tục xử lý đám tơ nhện mới lấy về, hai người ngồi gần cửa sổ, vừa làm vừa trò chuyện.

"Thủ lĩnh có nói chừng nào lại đi săn không? Đồ ăn lần trước săn được chắc sắp hết rồi." Moaa hỏi Rin.

"Có, ngày mốt sẽ đi, tư tế nói hôm đó không mưa." Rin đáp

"Ừ, thủ lĩnh định săn ở đâu? Mong là gần đầm lầy, sẵn tiện chúng ta đi xem loại cỏ cao lần trước có phải lúa nước không luôn."

"Ở một hồ nước gần đầm lầy, hình như tên là hồ Liboe."

"Liboe? Có phải xung quanh mọc rất nhiều cây libo không? Anh nhớ khu nhà cũ của chúng ta cũng có một cái hồ như vậy." Moaa nói.

Rin rất nhạc nhiên: "Thật à? Em chưa nghe nói bao giờ, loại cây đó đặc biệt sao?"

"Anh không biết nó đặc biệt chỗ nào nữa nhưng vào đầu mùa mưa có rất nhiều loài ăn cỏ tụ tập ở đó." Moaa đáp.

"Bảo sao thủ lĩnh lại muốn đi săn ở đó, lúc này cũng là lúc chỗ đó đông đúc nhất đi?" Rin cười hiểu ra.

Buổi trưa Rein và Dor mang một con lợn himuln về, Dor còn gọi Shan lại cho hắn một cái gói bằng lá cây.

"Cái gì thế." Shan tò mò mở cái lá cuốn chúng ra, sau đó hô lớn: "Xà phòng?"

Hahna và Jim cũng lập tức nhào tới xem. Trong cái lá gói một nắm rễ cỏ màu trắng muốt, vì dính mưa nên đều ướt sủng, và khắp nắm rễ đều có bọt xà phòng li ti bám vào.

"Tụi này thấy một vũng nước toàn bọt trắng trên đường về, đến xem thử thì phát hiện ở đó mọc một đám cỏ màu xanh đen, Dor đào một ít lên mang về đấy." Rein giải thích.

"Xà phòng chủ yếu nằm trong rễ." Dor lên tiếng.

"Tuyệt vời!" Shan giơ ngón cái với Dor, sau đó cùng Hahna và Jim tụm lại một chỗ nghiên cứu nắm cỏ.

"Xem ra chúng ta sắp có chất làm sạch rồi." Moaa cười nói.

"Giống với bồ kết ấy hả?" Rin hỏi.

"Ừ, chỗ em ở dùng bồ kết để tắm giặt?"

"Dạ, em cũng thích mùi của nó lắm." Rin hồi tưởng đáp, sau đó cười nói: "Bây giờ nhớ lại những ký ức đó cảm giác thật xa lạ."

"Em có nhớ người nhà không?" Moaa hỏi.

Rin cười một tiếng, không đáp, Moaa thấy vậy cũng không hỏi nữa.

Bên ngoài trời đã mưa, ở giữa khe núi tiếng mưa không rõ lắm, nhưng tiếng gió lùa lại rất lớn, nghe như có loài thú khổng lồ nào đó không ngừng ngâm nga. Moaa dừng tay nhìn ngoài cửa sổ, nước mưa theo vách đá thành dòng chảy xuống rồi bị gió tạt, trước nhà như có một bức màn bằng nước nghiêng nghiêng phủ lên, khiến cảnh vật bên ngoài mông lung mơ hồ. Lại nhìn trong nhà, ba chỗ bếp lửa đều đã nhóm lên, cho nên dù trời đang mưa trong này cũng không tối tăm, ánh sáng màu vàng cam nhảy nhót chỉ khiến nơi này càng có vẻ ấm áp.

Mọi người đều đang làm việc, âm thành cùm cụp của những tấm ván gỗ được ghép nối ở chỗ ba thú nhân lót nền nhà, tiếng búa của Dor đang đục ván gỗ, tiếng Gadnu cùng Bum đang chơi đùa, cùng âm thanh Hahna, Shan và Jim nói cười hòa quyện vào nhau, vừa náo nhiệt lại vừa tĩnh tại. Moaa bất chợt ngạc nhiên nhận ra, một kẻ quen độc lại độc vãn như mình không biết từ lúc nào đã có một đại gia đình đông người đến vậy, hắn thế nhưng không có chút nào không quen.