I Miss You, Best Friend

Chương 10



Một kì nghỉ hè nữa lại kết thúc,quả không sai cuộc chơi nào cũng có lúc tàn...

Lúc mới về đã thấy Hoàng Nhật ôm vali đứng trước cổng nhà, nhìn đống tàn thuốc dưới chân tôi bỗng thở dài.Tội chắc cậu ta bán dáng ở đây khá lâu. Đang định đi đến thì tự nhiên cậu ta ngẩng đầu lên nhìn chúng tôi,hiện lên lên ba chữ bị leo cây,bản mặt uất ức nói

-'hai người không có tôi bên cạnh mà vẫn đi chơi vui vẻ được à, thật uổng công tôi coi hai người là bạn thân tình nghĩa lâu năm '

Tôi cười cười đáp

-'tất nhiên là đi chơi rất vui '

Khi nhìn thấy mặt cậu ta đen lại,tôi đành bổ sung thêm

-' nhưng nếu có cậu còn vui hơn nữa hahah từ hôm cậu bị xách tai lôi về,mãi mới có dịp gặp, hảo bạn bè ( bạn bè tốt)'

Hoàng Nhật hất mặt tỏ ra kiêu ngạo nói

-'chỉ có vợ quan tâm anh, nhưng đính chính lại,anh đây là tự mình đi về chả ai lôi với xách cả '

Thật ra là ở trường Minh với Hoàng Nhật đều gọi tôi là vợ,nhưng tuyệt đối không phải cuộc tình tay 3.Chỉ là tôi với Minh hay đi cùng nhau nên bị bọn trong lớp trêu là một đôi,thế nên cậu ta gọi tôi là vợ luôn đỡ mất công giải thích, thật tốn hao calo,còn tên Hoàng Nhật thì vô lý hết sức,cậu ta nói ''chúng ta chơi thân với nhau từ năm cấp 2,tại sao Minh gọi được còn tôi lại không '.

Hizzzz tôi cũng không muốn đôi co với họ nên mặc kệ, họ chuẩn của một tập thể cãi cùn không nên chấp, rất tốn sức mà lại khổ tâm vô cùng

Lúc về nhà ăn cơm xong tôi sang nhà hắn chơi,bước vào cửa thấy Hoàng Nhật đang ngồi nghịch điện thoại còn hắn đang ăn bánh, tôi nhảy vào ngồi ăn ké. Minh liếc qua tôi sau đó lại thắc mắc hỏi Hoàng Nhật

-' Không phải cậu bị mẹ tống đi xem mắt à '

Nghe thấy Minh hỏi,cậu ta dừng chơi game lại, nhìn về phía bọn tôi thở dài nói

-'hai người thật chẳng lịch sự tý nào, toàn dùng mấy từ thô tục...Tôi là tự nguyện đi hiểu chưa.'

Hắn gật gật,

-'rồi đã tiếp thu,thế tìm được tình yêu theo ước muốn của cậu chưa '

H.Nhật thở dài nói

-'bức xúc thật,mặt tôi có đến nỗi nào đâu,mà toàn gặp mấy đứa không thể chấp nhận được ' sau đó quay sang tôi lắc đầu, thở dài một cái, nói

-'tưởng vợ mình đã xấu lắm rồi,ai ngờ bọn tiểu thư mặt chát tấn son phấn kia còn tệ hơn, thảm hại kinh khủng '

Tôi lườm Hoàng Nhật,cậu ta dơ tay ra trước mặt, tạm hoãn chiến tranh,chỉ cười cười nói

-'đừng hiểu lầm,tôi đây chỉ ví dụ thôi =]]]

Minh cắt lời ngang tôi với Hoàng Nhật, hắn mà không nói tiếp chắc lại có một cuộc ẩu đả thương tâm rồi

-'thế cuối cùng vẫn không chọn được ai à '

Nhật thở dài nói

-'có,chúng tôi hẹn nhau đi uống nước,cô đấy khá xinh tưởng đã chọn được bến đỗ ai ngờ, lúc tôi đưa về,cô ấy bất ngờ quay sang hỏi tôi ' anh thích nam tử phải không,em đây rất hâm mộ yaoi,nhìn cách ăn mặc là em đoán ra ngay ',hoá ra cô ta là một hủ nữ, tôi nam tính đầy mình mà bị hiểu lầm mới đau chứ, thật cay đắng vài phần '

Tôi bật cười. Nhìn vẻ mặt đau thương đầy mình của Nhật.Tôi mắt sáng lên, cô nàng đó thật tâm lí nói được câu quá chuẩn,không cần chỉnh, còn ngưỡng mộ hỏi

-' đâu cho tôi số được không,ai mà nói được ra câu đấy, cô ta chỉ được cái nói đúng hết chỗ nói'

Nhật hai tay ôm lấy ngực, mặt rõ biểu cảm, thật là....bạn bè diễn kịch giống nhau ghê

-'đau lòng hết sức,vợ cũng nói như thế tôi biết sống sao '

Minh vỗ vai cậu ta,an ủi

-'yên tâm người anh em ngày này năm sau tôi chắc chắn đốt cho cậu nén hương '

-'biến,đây không cần '

Tôi với Minh ngồi cười cậu ta bực mình lên tầng

Buổi sáng hôm nay, tôi được ngày dậy sớm,nên ba người thảnh thơi đi tản bộ đến trường.

Hoàng Nhật quay sang hắn hỏi

-'Minh chắc nghỉ hè vất vả lắm à,phải lôi theo quái vật đi chơi nữa cơ mà '

Minh thở dài

-'không có gì tôi quen rồi, quái vật đó thật khác lạ,buổi tối sợ ma ôm chân tôi không chịu đi '

H.Nhật lấy tay che mồm ngạc nhiên

-'cái gì,dễ sợ thật '

Minh gật đầu vuốt cằm nói

-'thế đã là gì,nó tối ngày mang vẻ mặt đáng sợ dọa tôi toàn súyt đột quỵ,may tôi mạng lớn '

Hoàng Nhật tỏ ra đồng tình vỗ vai hắn, khuyên nhủ

-'tôi thấy mình đã khổ lắm rồi khi toàn gặp một lũ yêu tinh,ai ngờ cậu đây còn khổ hơn gặp phải yêu nữ,đáng thương'

-'ồ,không có gì nữ tướng yêu kia tuy mặt xấu,dáng lùn nhưng được cái ngủ gáy rất thanh thót, thanh quản tốt như gà gáy sáng '

Hoàng Nhật mắt sáng lên

-' thật sao ' Sau đó lại tỏ ra tiếc nuối nói

-'tiếc thật,không được chiêm ngưỡng âm thanh hay'

Tôi đây đứng bên cạnh xem họ diễn kịch nãy giờ, thật không biết làm gì hơn, ngoài việc cầu trời siêu thoát cho bọn họ,chẳng lẽ thế giới lại phải mất đi 2 kẻ ăn hại này sao.Sau đó cầm đống kẹo mút thủ sẵn trong cặp,làm phi tiêu.Tiếp đó bọn họ chạy tôi đuổi,chỉ tiếc là cả đời này chân ngắn như tôi cũng không kịp họ hizzzz.