Hùng Thiên Đại Lục

Chương 515: Đối Chiến Ngô Kinh Thiên



Kim Tiên đỉnh cấp đánh nhau

Hành tinh dù lớn nhưng nào còn nguyên

Nào là Hỏa Diễm liêu nguyên

Nào là Âm Sắc, vạn tiên kém phần.

...

Sau thời gian tích luỹ quang năng đến cường độ cao nhất, cũng như dồn toàn bộ năng lượng cho Diệt Tinh Pháo. Một luồng sáng cực loá mắt, nhắm thẳng về Phong Ngư Tinh.

"Roẹt...."- Tia pháo kéo thẳng phạm vi 2000 dặm.

"Uỳnh.." Một tiếng nổ vang lên cực lớn.

Phong Ngư Tinh như một quả dưa hấu lớn bị một chiếc đũa ánh sáng cắm vào.

Một chuỗi hiệu ứng dây chuyền sảy ra bên trong tinh cầu. Vô số lôi điện giăng khắp nơi. Báo hiệu Phong Ngư Tinh đã đến bờ hủy diệt.

Đồng thời một tiếng gầm lên giận giữ, tất cả phạm vi triệu dặm còn nghe thấy.

"Là Ai...."

Tiếp đó, Phong Ngư Tinh bị kích thích từ trong lõi phát ra một lực phản chấn cực kì mạnh mẽ:

"Ầm...."

Một tinh cầu rộng mấy trăm vạn dặm cứ thế nổ tan tành.

Chiếc soái hạm cũng như một chiếc thuyền giấy bị đánh bạt bay ra xa hơn ba mươi vạn dặm. Lạc Tinh lúc triển khai công kích đã hiểu hậu quả, nên hắn đã na di liên tục ra xa để tránh sự cộng hưởng năng lượng cuồng bạo đó.

Khi dư ba vụ nổ đã dần biến mất. Lạc Tinh mới quay lại, âm dương nhãn mở ra quan sát toàn cảnh: "Ra đi... Ta biết ngươi còn sống."

Đáp lại lời Lạc Tinh là một tiếng nổ vang. Một khối nham thạch lớn như ngọn núi gần đó vỡ tan.

Lúc này, trong không gian, lộ ra một một bộ xương trôi lơ lững. Toàn bộ khung xương có màu vàng lưu ly. Hình dạng giống nhân loại, nhưng chiếc đầu là của một loại chim. Sau lưng bộ xương đó là một đôi cánh. Bộ xương kia vẫn có một đôi mắt sâu thẳm, rực lửa hồng nhìn về Lạc Tinh:

"Ngươi chán sống rồi. Dám phá hủy công sức vạn năm của ta."

"Ngô Kinh Thiên phải không? Ngươi giết hồng nhan của ta. Ta đến đây trả thù thôi."

"Ngươi là tiểu tình nhân của Hà Thái Thiên?"

"Không phải, mà là những tu sĩ sống trong thế giới của nàng ta."

"Hừ, tưởng gì, chỉ là sâu kiến có gì đáng thương hại? Nói, ngươi muốn chết thế nào. Dám phá hủy đại trận, gây thương tổn đến ta. Không rút nghuyên thần của ngươi tra tấn vạn năm. Ta, không phải là Ngô Kinh Thiên." - Mấy ngàn.năm chưa nói chuyện. Hiện tại gặp áp lực lớn nên hắn muốn nói chuyện khinh miệt kẻ địch một chút.

"Mơ tưởng... Ta đây đến là để đòi nợ, ngươi khôn hồn chờ chết..."

"Hừ... một con đom đóm dám sánh với ánh trăng."

Ngô Kinh Thiên đưa tay lên. Một quả cầu lửa tròn xoay xung quanh nó.

Lạc Tinh bắt đầu phòng thủ, chờ đợi đối phương công kích, từ khi lên Địa Tôn cảnh thực tế hắn chưa từng bung toàn bộ sức mạnh bao giờ, cũng không biết các địa tôn cao thủ đánh nhau thế nào.

Miệng bộ xương khô kia hé ra nhẩm đọc khẩu quyết. Dù lý thuyết không có âm thanh phát ra. Nhưng tất cả ai gần đó cũng có thể nghe được hai chữ: "Thiên Hỏa." Tiếp đó quả cầu lửa trên tay Ngô Kinh Thiên lớn ra, bao phủ hắn rồi không ngừng lớn ra. Không gian ba dặm xung quanh hân là một biển lửa. Dưới chân Ngô Kinh Thiên là một đồ án phượng hoàng màu lam, từng giây từng khắc tỏa ra năng lượng bổ sung vào biển lửa. Tiếp đó từ trong quả cầu lửa tùng con hỏa điểu bay ra, xông về Lạc Tinh.

"Cho ngươi biết thành quả mấy ngàn năm uẩn dưỡng."- Lạc Tinh không lùi lại, mà hai mắt tỏa ra chiến ý nồng đậm, quá lâu rồi hắn chưa thỏa sức chiến đấu a.

Toàn thân Lạc Tinh sáng rực, Thiên Lan chiến giáp bao phủ hắn. Trên đầu Lạc Tinh là đồ án bảy vòng sáng giống hoa văn trống đồng ẩn hiện. Dưới chân là hào quang cửu tự linh văn lóe sáng, xoay vòng.

"Thiên Ma Cầm tái xuất nào."- Theo lời hiệu triệu của Lạc Tinh, một cây đàn lớn xuất hiện trên không gian. Nó hiện tại nghiêng về màu tím do hấp thụ hơn vạn đoạn Thiên Lôi Tử Trúc, kèm theo Không gian thần thạch, Côn Lôn Kính, những kì vật của chốn tiên giới. Nhờ vậy Thiên Âm Cầm cũng đạt tầng thứ Bán Thần Khí, đã có thể tự động công kích kẻ địch, chẳng qua thời gian tiến giai ngắn quá, nó chưa kịp sinh ra linh trí mà thôi.

Lúc này ngàn vạn hỏa điểu đã bay đến. Phía bên này, Thiên Âm Cầm tạo ra vô số vòng xoáy Âm Dương như của Côn Lôn Kính. Mỗi vòng xoáy âm dương đó lại như một thực thể. Bắt đầu chiếu ra từng tia sáng khắp tinh không. Bất cứ Hỏa Điểu nào bị chiếu rọi đến, xem như bốc hơi khỏi nhân gian.

"Ngô Kinh Thiên, thực lực ngươi chỉ có vây?"- Lạc Tinh lúc này chiến ý tăng cao, cuồng vọng nói.

"Hừ... Tiểu tử chán sống."- Ngô Kinh Thiên tức điên. Tuy hắn trọng thương nặng nên thực lực hiện tại chỉ như Địa Tôn lục trọng thiên. Nhưng không phải là có thể cho một kẻ thực lực tứ trọng thiên chế giễu.

Ngô Kinh Thiên lúc này thu hồi biển lửa về chỉ còn một dặm. Tiếp đó tốc độ hắn tăng lên gấp mười lần. Chớp mắt đã tiếp cận Lạc Tinh. Đôi cánh sau lưng y biến thành hai mươi bốn thanh trường thương đâm tới.

"Không gian trùng lắp..." - Đây là tuyệt kỹ của thiên Lan chiến giáp. Cơ thể Lạc Tinh tiếp đó như hư ảnh, không phải thực thể.

Đòn công kích Ngô Kinh Thiên tuy vô cùng mạnh mẽ lại giống như không tồn tại, cứ đánh vào khoảng không chứ hề chạm được vào Lạc Tinh.

Trong ánh mắt ngạc nhiên của Ngô Kinh Thiên, Thiên Ma Cầm đã bắt đầu tổ hợp hơn mười vạn vòng xoáy âm dương thành một đồ án chữ Phong áp xuống.

"Xoẹt..."- Ngô Kinh Thiên khi vừa công kích không chạm được kẻ địch, thì biết không ổn nên đôi cánh lóe lên, một luồng lửa cuồn bạo xoáy tròn bảo vệ cơ thể, tiếp đó hình thành môyj hỏa cầu bay ra cả trăm dặm.

Chữ 《Phong》to lớn hơn mười dặm lại chậm một nhịp.

Lạc Tinh lúc này cũng đã thực hiện không gian na di theo sát đối phương. Phá không chưởng phát ra, biến thành ba hư ảnh. Trong đó có một chưởng

thành công đánh lên vị trí đầu kẻ địch.

Tuy nhiên kết quả không như mong đợi. Công kích âm nhu của Lạc Tinh hình như không xuyên nổi tầng bảo vệ cơ thể y.

"Hỏa Dực Thiên Không."- Ngô Kinh Thiên lập tức phản kích. Đôi cánh sau lưng hắn bùng phát lên hỏa diểm màu xanh đậm tràn đến hai bên, khóa chặt hướng lui của Lạc Tinh.

Cũng may Thiên Lan chiến giáp ngăn cảng sóng nhiệt đó. Lạc Tinh cảm giác không khí xung quanh nóng cả vạn độ. Dù vẫn còn trong sức chịu đựng cơ thể của hắn nhưng cẩn thận vẫn hơn, đành na di lùi về sau cho cơ thể giảm áp lực.

Ngô Kinh Thiên lúc này cũng na di theo sau. Đôi cánh liên tục vỗ ra vô số công kích. Tuy không hoa lệ nhưng hầu như phong tỏa được tất cả đường lui của Lạc Tinh.

"Đúng là mạnh. Nhưng xin lỗi ta mạnh hơn." -Trên trán Lạc Tinh. Âm Dương Thủy Bích Châu như con mắt thứ ba chợt hé mở. Tử Thần Chi Nhãn, sát chiêu đã lâu không dùng nhanh chóng phát ra. Đòn công kích linh hồn xưa nay luôn khó phòng bị, Ngô Kinh Thiên nhất thời trúng đòn.

Tiếp đó, Thiên Âm Cầm cũng na di đến sau lưng y. Sau khi nuốt Không Gian thần Thạch, Thiên Âm cầm hoàn toàn có thể na di như một tu sĩ bình thường, thậm chí nếu muốn nó còn có thể Na Di công kích của mình, khiến công kích hầu như thuấn phát trúng đối phương ngay, đương nhiên lực công kích sẽ giảm đôi chút.

Tiếp theo, một đồ án chữ《Phong》được Thiên Âm Cầm tạo ra thành công vây lấy kẻ địch.

Lúc này từ trong Tạng Can và Phủ Đởm của Lạc Tinh, một luồng linh lực tích lũy đã lâu truyền ra , bổ sung nguồn linh lực cho hắn. Để chắc ăn, Lạc Tinh bắt đầu thi triển Không Gian Phong Cấm. Không cho Ngô Kinh Thiên na di khỏi vòng phong tỏa của Thiên Âm Cầm.

Lúc này, Ngô Kinh Thiên đã lấy lại ý thức sau khi hị công kích của Tử Thần Chi Nhãn. Hắn lập tức thu nhỏ cơ thể. Toàn thân biến thành một con chim lửa màu lam sắc. Nhiệt độ của chim lửa đó cực kỳ cao. Từng tầng linh văn phong cấm bắt đầu tan chảy. Thiên Âm Cầm liên tục tục ra lớp linh văn mới gia cố lại các linh văn bị mất, nhưng tốc độ tái tạo thua kém sức phá hoại của con chim lửa màu Lam kia.

"THU."- Nhận lệnh Lạc Tinh, Thiên Âm Cầm dứt phát biến lớn, luôn cơ thể Ngô Kinh Thiên vào không gian trong thiên văn tháp. Tiếp đó nó toàn tâm toàn ý tạo ra từng tầng linh văn bảo vệ Thiên Văn Tháp.

Ngô Kinh Thiên thấy bản thân bị kéo đến không gian khác thì phản kháng ngày càng quyết liệt. Trên đầu Hỏa Điểu Lam Sắc kia xuất hiện một viên yêu đan, đây là tích lũy năng lượng mấy trăm vạn năm của Ngô Kinh Thiên. Nhiệt độ xung quanh hỏa điểu tăng lên mười vạn độ. Đừng nói Thiên Văn Tháp, kể cả Thiên Âm Cầm có dấu hiệu muốn tan chảy ra.

"Hừ... Tung ác chủ bày rồi ư. Ta cũng có."

Lạc Tinh bắt đầu ngồi xuống hai tay nhanh tróng vẽ ra vô số đồ án phức tạp... Hắn muốn mở ra chung cực ác chủ bài của mình.