Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 179: Tộc sói Wolf



Vừa ra cửa đã nghe thấy một trận ồn ào cách đó không xa, không ít người chạy về phía đó xem náo nhiệt, "Anh trai, chúng ta cũng đi xem một chút nhé".

"Ừ, Nini thích thì anh sẽ đưa em đi".

Trâu Lượng và Lộ Dao trao đổi một ánh mắt, hai người càng ngày càng ăn ý. Có những lúc không cần nói quá nhiều mà chỉ cần một ánh mắt là đủ rồi.

Lộ Dao là một cô gái rất hiểu ý người khác, hơn nữa xuất thân của nàng làm cho nàng càng có thể suy nghĩ ra nhiều vấn đề từ góc độ của Trâu Lượng.

Có điều Trâu Lượng vẫn quá xem nhẹ sự tinh tế của phụ nữ, hắn cảm thấy mình chính là một tế ti kiến tập thông thường. Nhưng trong mắt những người xung quanh Trâu Lượng đã không phải người bình thường rồi. Kỳ thực Lộ Dao và Avril đã bí mật thảo luận với nhau, Arthur nhất định không phải vật trong ao, khi gặp gió mưa sẽ hóa rồng.

Thời gian chung sống càng lâu mọi người lại càng tin phục Trâu Lượng, bản thân Lộ Dao chính là một ví dụ điển hình. Nàng vốn phản đối việc một tế ti vào học tại phân viện dược sư. Nhưng sau khi tiếp xúc, không biết nàng đã coi Trâu Lượng như một người đáng tin cậy từ khi nào, mà hết thảy những gì xảy ra tại Daros làm cho tâm tình này của nàng càng trở nên sâu đậm.

Ai biết được tâm tư thiếu nữ, Trâu Lượng đùa với Annie để bé con này khỏi nhắc lại chuyện ánh mắt tà ác mà không nhìn thấy sự lưu luyến nồng đậm của Lộ Dao sau lưng.

Người nào đó cảm thấy lăn lộn bốn năm cùng tình thánh ký túc xá đã học được chút bản lãnh. Ở đây trong núi không có Tiger, một Monkey như hắn có thể xưng đại vương, ít nhất hắn cũng được coi là nửa tình thánh, nhưng kỳ thực cảnh giới của hắn còn kém quá nhiều.

Khung cảnh rất hỗn loạn, một đám người đối mặt với một người nhưng lại có cảm giác như là một người bao quanh một đám người.

"Murphy, ngươi đừng khinh người quá đáng, người khác sợ sư tử vàng nhà ngươi nhưng anh em chúng ta không sợ!"

Một thanh niên tộc sói Wolf nhẹ giọng nói, không phải chỉ là mạnh mồm mà quả thực có một sự nắm chắc tương đối.

Wolf là một chủng tộc rất đặc biệt, bọn họ vốn cũng là một sức mạnh đỉnh cấp của đế quốc Mông Gia nhưng sau đó tộc Wolf cố gắng khởi xướng xung kích đối với thượng đỉnh quyền lực của đế quốc.

Cuối cùng giao phong thất bại, từ đó suy tàn xuống, lúc này tộc Bear mới thay thế họ trở thành một trong tám Thú tộc lớn. Nhưng đó là chuyện của trăm năm trước, tộc Wolf là một chủng tộc rất đặc biệt, bọn họ có phẩm chất ưu tú trên các phương diện ẩn nhẫn, đoàn kết, tàn khốc, làm chuyện gì đều có tỉ lệ thành công rất cao. Đương nhiên điều duy nhất không thể khống chế chính là dã tâm, về điểm này trong sự kiện trăm năm trước bọn họ đã nhận được một bài học cay đắng.

Bây giờ tộc Wolf phát triển mạnh mẽ thẩm thấu vào các ngành nghề của đế quốc, trên phương diện bồi dưỡng người tuổi trẻ tộc Wolf cũng tâm huyết hơn bất cứ một chủng tộc nào.

"Anh trai, anh Murphy rất lợi hại, là chiến sĩ giỏi nhất của tỉnh Thần Diệu chúng ta", Annie nhỏ giọng nói bên tai Trâu Lượng.

"A, em với hắn rất quen thuộc à?"

"Ông ngoại anh ấy rất thích đánh cờ với ông nội, anh Murphy cũng thường xuyên đến. Có điều anh ấy chẳng vui tí nào, không biết kể chuyện hay, chỉ biết đánh nhau thôi".

Sư tử vàng Murphy, hắn đã thấy sức mạnh của sư tử lam, quả thật rất xuất sắc, vậy sư tử vàng được xưng là người mạnh nhất sẽ có trình độ thế nào, quả thật Trâu Lượng có chút chờ mong.

Hắn có thể cảm thấy thú linh của đối phương rất ổn định, mà thú linh của năm thanh niên tộc Wolf đối diện đã bắt đầu hưng phấn.

"Năm anh em Doff, nếu đã gặp nhau thì không cần khách sáo nữa, các ngươi cùng tiến lên hay là lần lượt từng người một?"

Murphy mỉm cười nói.

Trâu Lượng cũng đã thăm dò nội tình xung quanh, thì ra không hề có tranh chấp, chỉ có điều sư tử vàng gặp năm anh em Wolf gần đây rất uy phong nên đã cản đường để lĩnh giáo uy lực của trận lạc nhật ngũ lang sát mà thôi.

"Đây là chính ngươi tìm đến, bất luận sống chết, anh em chúng ta không biết chơi đùa, chiến phải thấy máu".

"Ta biết quy củ của anh em Doff, các ngươi có thể thú biến, nếu như ta chết tuyệt sẽ không có người tìm các ngươi gây sự. Lời Murphy ta đã nói ra thì chưa bao giờ thay đổi".

Murphy lớn tiếng nói, tựa hồ cố ý để cho những người xung quanh chứng kiến, đế quốc có quy định luận bàn bình thường không được phép Thú linh biến nhưng quy củ là do người định ra. Trong tình hình không có người truy cứu thì sẽ không ai quan tâm.

Trâu Lượng thấy rất thú vị, bất kể là Murphy hay là năm tộc Wolf trông rất giống nhau.

"Không biết các ngươi có cần một người làm chứng không?" Trâu Lượng ôm Annie nhàn hạ đi ra, kỳ thực gã này cố ý chen đám người ra để được xem trận đấu gần nhất.

Hai bên đều là loại người gì? Vừa nghe thấy lời này đương nhiên phản ứng đầu tiên chính là làm cho kẻ phát ngôn biến đi. Murphy nhíu mày, đột nhiên nhìn thấy Annie trong lòng Trâu Lượng liền lộ ra thần sắc khó tin.

...Bé con trông có vẻ ngoan ngoãn này chẳng lẽ là Annie???

Đúng là khó tin.

Annie vẫn hết sức chuyên chú nghịch tóc Trâu Lượng như là không nhìn thấy Murphy, điều này làm cho Trâu Lượng hơi hoài nghi đến cùng Annie có biết Murphy hay không.

May là Murphy biết Annie, "Nini, sao em cũng đến đây, vị này là?"

"Anh Arthur, các anh đánh nhanh lên, lát nữa em phải đi ăn", Annie uể oải trả lời, hiển nhiên hứng thú đối với vị sư tử vàng này không lớn, có điều vừa rồi tiếng gọi của cô bé lại có vẻ rất thân thiết.

Tựa hồ Murphy đã biết loại tính khí này của Annie, nhìn Trâu Lượng gật đầu, hiển nhiên là đã chấp nhận thân phận của Trâu Lượng.

"Các ngươi như thế nào?"

"Ai cũng thế!"

Tựa hồ trong năm anh em Doff chỉ có lão Đại nói chuyện với người ngoài.

Những người xung quanh lập tức lui lại chừa ra một vòng tròn, cũng hơi hưng phấn, sư tử vàng Murphy rất nổi tiếng hiếu chiến, hễ là hắn có hứng thú thì chỉ cần gặp sẽ phải đánh một trận. Năm anh em Wolf này cũng mới đến Daros gần đây mà trong một thời gian ngắn đã có chút danh tiếng, thoạt nhìn họ rất trẻ nhưng tuổi của bọn họ đều lớn hơn Murphy.

Murphy là một chiến sĩ chính thống, đi theo con đường học viện, là nhân vật phong vân của Học viện chiến tranh Daros. Còn năm anh em Wolf thì lăn lộn đánh giết mà thành danh, phải biết điều nguy hiểm nhất tại đế quốc Mông Gia không phải là thực luyện, không phải thế giới ngầm mà là áp tải hàng hóa. Phải đối mặt không chỉ là bọn trộm cướp điên cuồng mà thậm chí còn có quân chính quy đóng vai trộm cướp.

Nếu như không phải vì thân phận của Murphy thì năm anh em Doff vào Nam ra Bắc đã xông lên xé xác hắn từ lâu rồi.

Năm tiếng hú dài, năm anh em Doff thú hóa, biến thành năm con sói lớn dũng mãnh. Quả thật tộc sói không có tốc độ của tộc báo, không có sức mạnh của tộc Bear, không có thông minh của Fox, không có âm tàn của Snake, cho dù cân đối thì cũng chỉ có thể xem như loại hai sau tộc Lion và tộc Tiger.

Nhưng ai cũng sẽ không xem nhẹ tộc Wolf, bởi vì bọn họ có sự kiên trì vượt qua bất cứ chủng tộc nào.

Đối mặt với áp lực của năm Wolf thú hóa mạnh mẽ, thứ duy nhất thay đổi của Murphy chính là ánh mắt, còn trong mắt Trâu Lượng có thể nhìn ra được bắp thịt của đối phương đã căng lên dồn sức chờ phát lực, thú linh cũng nằm ở một loại trạng thái hưng phấn, khống chế phi thường tốt.

Trong nháy mắt năm anh em Doff đã ra tay, sự phối hợp tấn công của tộc sói tương đối đáng sợ, hơn nữa trong chiến đấu tộc sói sẵn lòng hy sinh bản thân cho dù chỉ để tạo ra một tia cơ hội cho chiến hữu, đây cũng là lý do quan trọng để tộc sói muốn dùng sức một tộc chống lại cả đế quốc Mông Gia trăm năm trước.

Đây là một tộc mà khi đoàn kết lại sẽ vô cùng đáng sợ, tấn công từ năm hướng, con sói lớn nhất chính là đại ca lao vào Murphy từ mặt trước, hắn dùng thân thể của chính mình để đón nhận đòn tấn công mạnh nhất của sư tử vàng, tạo cơ hội cho bốn em trai.

Nhưng người bọn họ đối mặt là sư tử vàng!

Bầu không khí đột nhiên nổ tung, hầu như trong tích tắc Murphy đã ra tay, thạch phá kinh thiên!

Hai quyền ba cước rất gọn gàng được hoàn thành trong nháy mắt, thế vây công của năm anh em Doff bị Murphy dùng phương thức công đối công mạnh mẽ đánh bật lại.

Hơn nữa vẫn là dùng thân thể thông thường đối phó năm người đã Thú linh biến!

Trâu Lượng cười, quá thú vị, thì ra trừ hắn còn có người mạnh như vậy, chỉ có điều hắn nhìn ra được Murphy sử dụng là bản năng chiến đấu, khứu giác của người mạnh.

Đúng là thiên phú làm mọi người ghen ghét.

Kỳ thực hiệp này cũng đã phân ra thắng bại, một đòn tấn công toàn lực được dồn sức của anh em Doff bị hóa giải dễ dàng thì sự giằng co sau đó hoàn toàn chỉ đủ để bồi luyện cho Murphy.

Đáng tiếc là chưa nói đến những người xem náo nhiệt xung quanh mà ngay cả năm anh em Wolf đang chiến đấu cũng không rõ cục diện trước mắt, bọn họ vẫn cảm thấy có cơ hội như cũ, hơn nữa là cơ hội rất lớn.

Năm con sói lớn màu đen vờn quanh Murphy chờ cơ hội ra tay, Murphy vẫn không hề nhúc nhích, mặc dù đối thủ đã đến phía sau hắn.

Rốt cục năm anh em Wolf không cưỡng lại được sức hấp dẫn của cơ hội trước mắt, lần nữa phát động tấn công, nhưng dường như Murphy có mắt sau lưng, đối phương tấn công càng điên cuồng hắn né tránh càng hời hợt, thỉnh thoảng lại phản công sắc bén, trong nháy mắt năm anh em Wolf lại bị đánh bay ra ngoài. Text được lấy tại Truyện FULL

Năm con sói lớn nhìn Murphy với vẻ ngạc nhiên do dự, mấy đợt tấn công đều tan tác mà về quả thật đã làm chúng hoảng hốt, nhất là đối phương còn chưa Thú linh biến, muốn thu thập bọn họ quả thực dễ như trở bàn tay.

Murphy không tiếp tục tấn công mà chỉ lạnh nhạt nhìn năm con sói, "Chuyện của các ngươi ta vốn không muốn can thiệp, nhưng vì ta nợ gia tộc Roosevelt một món nợ tình cảm. Nếu bây giờ các ngươi rời khỏi Daros lần quyết đấu này sẽ chấm dứt".

Năm con sói lớn nhìn nhau, "Tộc Wolf chúng ta chưa từng biết đến hai chữ lùi bước, có bản lãnh thì cứ lấy mạng anh em chúng ta đi!"

Hắt xì, hắt xì...

Trâu bạn học vừa hắt hơi vừa đi ra, "Năm anh sói, không cần mạnh miệng như thế, trong lòng các ngươi chắc cũng rõ ràng trận này hoàn toàn không có cơ thắng, phân định thắng thua là được rồi, cần gì để xảy ra án mạng?"

"Liên quan gì đến mày, tránh ra!"

"Không được, có liên quan mà, tốt xấu ta cũng đường đường là một tế ti, cho dù chỉ là kiến tập. Nhưng biết rõ có người sắp chết thì không thể mặc kệ, các ngươi không cần mạng sao không cho ta, ta còn thiếu mấy kẻ kéo xe".

Trâu Lượng nhìn năm con sói cười tủm tỉm nói, tựa hồ đang suy nghĩ xem chế tạo xe sói như thế nào.

Murphy nhíu mày, hắn không quen lúc mình làm việc lại có người khác quấy rầy, nhưng thấy Annie vẫn yên tĩnh nên hắn cũng tạm thời nhẫn xem gã Bear kỳ quái này muốn làm cái gì.

Năm anh em Doff tốt xấu cũng là nhân vật, hơn nữa có gan đến tỉnh lị xông xáo thì cũng đã chuẩn bị tốt cho trường hợp chiết kích trầm sa, cùng lắm là chết, tộc sói chính là dựa vào tinh thần này để đi ra tuyệt cảnh.

"Muốn chết!"

Một tiếng gào thét, một con sói mở miệng ra, nhe hàm răng trắng lao vào Trâu Lượng, lúc này trong tay Trâu Lượng còn ôm Annie, mấu chốt nhất là hắn đã đứng trước Murphy, cho dù sư tử vàng lợi hại đến mấy cũng không có biện pháp ra tay ngăn cản.