Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 177: Danh lợi cùng thu



Nhìn thấy Trâu Lượng tràn đầy tự tin Lộ Dao vô thức ôm ngực, đó là thói quen của nàng, "Arthur giỏi nhất, dù sao tôi cũng không muốn làm thánh nữ!"

Thấy Trâu Lượng có biện pháp Lộ Dao cũng không nhịn được thả dáng một chút.

Trâu Lượng vội vàng đi tìm đại nhân Shaman, sợ Shaman sớm hạ quyết định mất, lúc đó muốn thay đổi thì khó hơn nhiều. Lúc tìm được Subaru thì đại nhân Shaman đang vội vàng viết thư, thấy Arthur đến Shaman cũng rất vui vẻ.

"Sư tổ, sư phụ, có vấn đề lớn!"

Trâu Lượng nói với vẻ mặt nghiêm túc, Subaru nghe vậy ngừng lại, "Ngồi đi..."

Subaru không bao giờ coi Trâu Lượng là kẻ ngờ nghệch, thấy Trâu Lượng chăm chú như thế hắn lập tức đặt chuyện trong tay xuống.

Trâu Lượng nhìn mấy Đại chủ tế bên cạnh một chút, Subaru khoát khoát tay, "Các ngươi ra ngoài trước".

Mấy vị Đại chủ tế tại Daros cũng đều là nhân vật quyền cao chức trọng, thấy Subaru tin tưởng một tế ti kiến tập như thế mặc dù có chút bất mãn nhưng cũng không dám nói gì.

"Được rồi, nói đi".

"Sư tổ, sư phụ, sợ rằng chuyện thánh nữ chúng ta phải suy nghĩ lại", Trâu Lượng cung kính nói, ánh mắt Subaru và Thomas gặp nhau không nói gì.

Trâu Lượng hắng giọng, "Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, vừa rồi đầu óc tỉnh táo một chút con đã phát hiện hai vấn đề lớn. Thứ nhất, sức mạnh chiến ca của Lộ Dao còn chưa tới tình cảnh có thể thi triển một mình. Năng lực chữa trị của nàng cũng không khoa trương như chúng ta thấy. Nếu như cứ như vậy đã đi đế đô, vạn nhất có người phát hiện sức mạnh của nàng không đủ sợ rằng sẽ bị người lợi dụng".

Subaru và Thomas đứng gần nên biết chiến ca của Lộ Dao có thể phát uy cũng là nhờ có Arthur hợp xướng. Nếu như nói Lộ Dao và Arthur đều đến đế đô thì sẽ là bất lợi lớn đối với bọn họ, hai người rất nhanh nghĩ đến điểm này. Arthur chính là vũ khí bí mật của họ, nếu để mất quân bài này tuyệt đối là được không bằng mất!

"Arthur nói đúng, ta vừa mới sai người kiểm tra thương thế của Bath, tính mạng đã giữ được nhưng nếu không dưỡng thương một tháng thì căn bản không cách nào phục hồi như cũ".

Thomas nhỏ giọng nói.

Subaru gật đầu, tính cách của Thomas vẫn rất tinh tế, chỉ có điều trong tình trạng hưng phấn như thế, không ai để ý Bath có phải sẽ thật sự phục hồi như cũ hay không.

"Nói lý do thứ hai của ngươi đi".

"Vậy đệ tử cứ nói thẳng, coi như không chú ý điểm thứ nhất thì Lộ Dao đến đế đô sẽ không còn quan hệ gì với tỉnh Thần Diệu chúng ta. Sư tổ, ngài vẫn có thể tiến thêm một bước!"

Tuy là trong phòng không có người ngoài nhưng sắc mặt Subaru và Thomas vẫn thay đổi, tám Shaman lớn của đế quốc Mông Gia quyền cao chức trọng, tiến thêm một bước... Chính là Giáo hoàng rồi!

Giáo hoàng không phải thế tập mà là lựa chọn từ các Shaman. Benedict mười lăm xem ra kiểu gì cũng còn có thể sống tám năm mười năm nhưng Subaru ít nhất còn có thể sống hơn hai mươi năm, vẫn có cơ hội. Hơn nữa chỉ sợ là không có Shaman nào không muốn trở thành Giáo hoàng, đó mới là thượng đỉnh quyền lực thật sự.

Subaru ngăn lại Thomas muốn nói lại thôi, "Tế ti Lộ Dao ở lại Thần Diệu sợ rằng càng làm cho Giáo hoàng bệ hạ bất mãn".

Subaru là ai, hắn từ lâu đã nghĩ đến điểm này, không phải hắn không muốn giữ thánh nữ ở lại Thần Diệu mà là thời gian này tỉnh Thần Diệu đã chơi trội đủ rồi. Giáo hoàng vốn tính đa nghi, một mặt hy vọng thủ hạ có thể áp chế hệ thống Quan cầm quyền. Mặt khác lại lo lắng các Shaman quá mạnh có thể đe dọa vị trí của hắn cho nên mới muốn Lộ Dao trở thành thánh nữ đưa đến đế đô.

"Sư tổ, chúng ta cần xử lý kỹ thuật một chút, nữ thần chữa trị giáng lâm Daros là tuyệt đối không được. Cho dù đã đến đế đô sợ rằng cũng sẽ làm Giáo hoàng bệ hạ không quá thoải mái, cho nên ngài phải tuyên bố ra ngoài đây là chiến ca chữa trị Thần điện chúng ta tìm được từ mảnh vụn sách cổ. Đồng thời biên lại một bản chiến ca nộp lên Giáo hoàng, so với việc một tỉnh xuất hiện thần tích thì Giáo hoàng bệ hạ thích nhìn thấy việc hệ thống chiến ca được cải thiện hơn nhiều".

Trâu Lượng nói, Giáo hoàng vẫn còn sống mà thần tích không xuất hiện tại đế đô mà lại xuất hiện tại phủ đệ của một Shaman. Đây chính là sự đe dọa trần trụi đối với Giáo hoàng, nếu có người cố ý tuyên truyền thì chắc chắn Subaru sẽ không dễ chịu.

Subaru và Thomas đưa mắt nhìn nhau, ngay cả hai lão già lọc lõi bọn họ cũng không nghĩ được sâu sắc như Trâu Lượng.

"Tên nhóc nhà ngươi, nói xem, làm thế nào mới có thể danh lợi cùng thu?" Subaru cười nói, hắn biết nếu Arthur đã nhìn thấu được vấn đề thì tám chín phần mười cũng đã có biện pháp.

"Đệ tử có chút khôn vặt, nếu chuyện đã xảy ra mà còn cố ý che giấu cũng không tốt, ngài có thể đẩy chuyện này lên người sư phụ. Giáo hoàng đại nhân kiểu gì cũng không đến mức ghen tị với một Đại chủ tế. Sau đó mới báo cáo tình hình thực tế của Lộ Dao lên trên cùng với nội dung bài chiến ca chữa trị. Con nghĩ kiểu gì cũng có thể kiếm được chút lợi ích từ Giáo hoàng bệ hạ, danh hiệu nữ thần chữa trị này tuyệt đối không thể nhận. Còn danh hiệu thánh nữ có thể sẽ có người quấy rối giật dây, nhưng ngài có thể lấy lý do sức mạnh không đủ để kéo dài thời gian..."

"Nhóc con khá lắm, một tên hai chim, Thomas, tên đệ tử này của ngươi còn thật khôn khéo, chuyện tốt gì cũng đẩy về phía ngươi", Subaru cười nói nhưng không hề có ý trách cứ, chiêu tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu này quả thật tinh diệu, Subaru chính là lão thần côn, hắn biết rõ đôi khi chơi trội quá có thể trở thành mục tiêu công kích chung. Huống hồ Giáo hoàng bệ hạ còn có thể oai phong rất nhiều năm nữa, bây giờ ai cũng phải nhẫn.

"Tế ti Lộ Dao bên kia có oán trách gì không?" Thomas hỏi.

"Sư phụ, tế ti Lộ Dao cũng biết rõ năng lực của mình không đủ, còn cần học tập, lịch lãm thêm, chuyện này vốn chính là nàng nói ra. Chờ thêm một hai năm có đầy đủ năng lực, cho dù trở thành thánh nữ cũng là chuyện nước chảy thành sông. xem tại TruyenFull.vn

Một hai năm đã đủ để bọn họ sắp xếp rất nhiều chuyện rồi, hơn nữa địa vị của Lộ Dao trong cảm nhận của dân chúng cũng sẽ càng chắc chắn. Còn bây giờ nền tảng còn nông, không thể đánh giá thấp lòng dân nhưng cũng không thể đánh giá quá cao loại náo nhiệt nhất thời này, có lẽ bây giờ dân chúng còn rất điên cuồng nhưng sau một thời gian có thể sẽ lãng quên.

"Sắp xếp như vậy rất tốt, Thomas, ngươi cảm thấy thế nào?"

"Hết thảy nghe theo sư phụ sắp xếp, có điều giao bí mật về chiến ca chữa trị ra như vậy có phải thiệt quá không?" Thomas hơi tiếc nuối nói.

"Sư tổ, sư phụ, mấu chốt của chiến ca chữa trị nằm ở tế ti. Cùng một bài chiến ca nhưng con hát sẽ không có hiệu quả chữa trị, làm như vậy có thể thỏa mãn cảm giác có thể nắm giữ hết thảy của Giáo hoàng bệ hạ. Đương nhiên con nghĩ Giáo hoàng bệ hạ lòng ôm thiên hạ nhất định sẽ trả tỉnh Thần Diệu chúng ta bồi thường nhất định".

Trâu Lượng cười tủm tỉm nói, rất có phong phạm gian thương. Mẹ, chiến ca là cái gì, đối với Trâu thần côn mà nói thì chỉ là phù vân. Chỉ cần Lộ Dao theo hắn, hắn sẽ có thể tìm ra bản chiến ca chữa trị thăng cấp mạnh mẽ hơn. Thứ người khác xem ra là tuyệt mật thì ở chỗ hắn thứ gì cũng có.

Trong phòng truyền ra tiếng cười gian của cả già lẫn trẻ, các Đại chủ tế và Chủ tế đứng bên ngoài đều sởn gai ốc...

Lúc Subaru mang chiến ca chữa trị tiến về đế đô dã dặn dò Thomas lấy thân phận Hồng y đại chủ tế tạm thời chủ trì sự vụ. Mặc dù còn chưa mặc áo choàng đỏ nhưng coi như mọi chuyện đã xong. Khi Subaru công bố quyết định quả thật gặp phải sự phản đối của không ít người nhưng không ai có thể thay đổi được quyết định của Shaman đại nhân.

Trâu Lượng còn suy nghĩ đến một vấn đề khác, đó chính là đừng chèn ép Quan cầm quyền và Công hội điêu khắc sư quá tàn nhẫn. Chó cùng rứt giậu đối với ai cũng không có lợi.

Mà Trâu bạn học đã đại công cáo thành thì hưởng thụ sự hầu hạ dịu dàng của đồ đệ học tỷ trong phủ đệ của đại nhân Shaman. Đối với Arthur, Lộ Dao đã sùng bái đến mức chỉ còn thiếu nước quỳ rạp xuống đất. Trong mắt nàng trên thế giới này đã không có chuyện Arthur không làm được.

Được biết anh trai Arthur sẽ không đến đế đô nữa mà có thể chơi với mình vài ngày, đương nhiên Nini tán thành cả hai tay.

Người của Thần điện hết sức phấn khởi còn phòng Thị chính lại có chút vắng lạnh, mặc dù ánh nắng vẫn ấm áp như mọi ngày nhưng trong lòng Tổng đốc đại nhân lại có cảm giác lạnh giá cô liêu.

Quyết định đi Giáo đình của Subaru là chính xác, tin tức Nữ thần sinh mệnh giáng lâm gì đó làm cho Giáo hoàng đại nhân phi thường khó chịu. Thời gian trước quả thật tỉnh Thần Diệu đã làm cho hắn nở mày nở mặt, tuy nhiên chuyện thần tích gì đó thì hiển nhiên lại làm hắn mất mặt.

Nhưng Subaru đã vội vàng chạy tới nói rõ mọi chuyện, lại nộp nội dung của chiến ca chữa trị lên để thể hiện trung thành làm cho Giáo hoàng rất hài lòng, thủ trưởng nào không thích thuộc hạ hiểu chuyện như vậy?

Giáo hoàng đương nhiên cần động viên hết cỡ, lại ngăn cản việc Subaru muốn làm sáng tỏ lời đồn. Mở rộng tầm ảnh hưởng của Thần miếu là cần thiết, chỉ cần người bên trong biết nội tình là được rồi.

Đêm đó Subaru được giữ lại trong phủ đệ của Giáo hoàng bệ hạ, đây chính là vinh quang ít khi có.

Subaru cũng là cáo già, hòn đất ném đi hòn chì ném lại, hắn khen ngợi Thomas và Arthur trước mặt Giáo hoàng một phen, còn bản thân hắn thì không nhận một chút công lao nào. Thomas thì thôi, dù sao cũng sắp lên chức Hồng y đại chủ tế rồi, nhưng tên của thằng nhóc Arthur này lại đến tai Giáo hoàng một lần nữa.

Đến vị trí này của Giáo hoàng đương nhiên sẽ có yêu tài chi tâm, nhất là đối phương vẫn là một tộc Bear trẻ tuổi, không thể tạo thành bất cứ đe dọa nào mà chỉ có lợi đối với hắn nên lại càng thích.

"Arthur đúng là một đứa bé ngoan, Subaru, rảnh rỗi mang hắn đến đế đô để ta gặp một chút".

Giáo hoàng mặc y phục hàng ngày, đây cũng đồng nghĩa với việc đã coi Subaru là tâm phúc, biểu hiện của Subaru thời gian này vẫn làm cho Giáo hoàng rất hài lòng. Chuyện lần này càng làm cho hắn thoải mái, Subaru không vội vã quyết định mà ngày đêm kiêm trình chạy tới đế đô thỉnh cầu chỉ thị của hắn, rất biết làm việc.

"Bệ hạ nhất định sẽ thích đứa nhỏ này", Subaru cũng cười nói. Trong lòng cũng biết quyết định của Arthur quá chính xác, nếu như thật sự coi Lộ Dao như thánh nữ đưa tới có thể hắn sẽ xui xẻo. Trong lúc tán gẫu Giáo hoàng không nhắc tới thánh nữ một câu nào, hiển nhiên hắn không thích chuyện này.

Nghĩ cũng đúng, bản thân Giáo hoàng chính là người phát ngôn cao nhất của Thần thú tại đế quốc, đâu cần Nữ thần sinh mệnh gì gì nữa?

"Ta nghe nói đứa nhỏ này là trẻ mồ côi?"

"Vâng, bệ hạ, đứa nhỏ này rất đáng thương", Subaru nói.

Giáo hoàng gật đầu, hiển nhiên có tính toán gì đó nhưng chưa nói ra, Subaru cũng không hỏi nhiều.

Đế đô là nơi phồn hoa nhất đế quốc Mông Gia, nơi này được xưng là nơi tụ tập của những cá nhân ưu tú trong Thú tộc. Đế đô ban đêm cũng vô cùng đẹp đẽ, khác những nơi khác, ban đêm mới là khi cuộc sống bắt đầu.

"Túy Sinh Mộng Tử" là điểm vui chơi được các triệu phú đế đô thích nhất, ở đây những gì bạn cần chính là những gì Túy Sinh Mộng Tử có.

Các thị nữ qua lại nhộn nhịp đều là người đẹp các tộc dưới hai mươi tuổi. Các nữ phục vụ do ông chủ của Túy Sinh Mộng Tử chọn lựa từ các nơi trong đế quốc, bồi dưỡng từ nhỏ, tuổi dù không lớn nhưng lại cực hiểu đạo hầu hạ người khác.

Đây cũng là thứ rất nhiều quan lại quý nhân và con nhà quyền quý thích nhất.

Phòng Vip chữ Thiên số 1, Gregg Nicola yêu dị đang hưởng thụ sự phục vụ đặc thù của thiếu nữ Rabbit dịu dàng.

Một người ngồi bên cạnh làm như không thấy chính là kị sĩ mặt trời Neberro Sanchez.

"Gregg, không phải ngươi bảo ta tới xem ngươi làm tình đấy chứ?" Nhìn vẻ mặt hưởng thụ của Gregg nhưng sắc mặt của Neberro vẫn rất bình thường.

"Đợi lát nữa, để ta sướng xong đã..."