Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt

Chương 181: Nhớ kỹ cho ta (1)



" Dâng rượu và thức ăn ~~ "

Mã Dược ra lệnh một tiếng, mấy trăm thân binh nối đuôi nhau mà vào, đem hơn mười loại rượu ngon Cao Cú Ly. Còn có giò heo, đùi dê ninh nhừ bốc khói cũng được mang tới đặt lên bàn trước mặt tướng lãnh Ô Hoàn. Lại đi rót đầy một chén rượu ngon cho các tướng lĩnh.

Mã Dược một tay đặt ở vòng eo mảnh mai của Ly Cơ, một tay nâng chén rượu, hướng về hơn trăm tên tướng lãnh Ô Hoàn mà nói: " Các huynh đệ, vì nữ nhân Cao Cú Ly xinh đẹp ~~ cạn chén!"

" Cạn!"

Các tướng lĩnh Ô Hoàn ầm ầm cười to, vội vàng nâng chén rượu ~~

Mã Dược nâng chén rượu ngon uống một hơi cạn sạch rồi ném cốc xuống đất. Tay đang để ở eo nhỏ của Ly Cơ trước mặt kéo lại. Thân hình đầy đặn xinh đẹp của Ly Cơ liền nhẹ nhàng nép vào trong lòng Mã Dược. Mã Dược cười hắc hắc, đưa tay đến bụng Ly Cơ.

Giật mạnh một cái, chỉ nghe xoạt một tiếng, cái áo Kim Lũ tinh xảo trên người Ly Cơ đã bị giật ra. Da thịt trắng nõn lại còn có hai vú đầy đặn vểnh cao lập tức lộ ra trước mắt Mã Dược cùng với hơn trăm tướng lãnh Ô Hoàn.

Vẻ mặt nàng vừa ai oán, vừa sợ hãi ~~ còn Mã Dược cười lớn ha hả như dã thú.

" Ha ha ha ~~ "

Các tướng lĩnh Ô Hoàn trên đại điện cũng phóng túng cười như điên, trong mắt lóe lên vẻ dâm tà vô tận, vội vàng đưa vuốt sói dò xét nữ nhân Cao Cú Ly bên cạnh. Ngay lập tức, tiếng thét chói tai, tiếng kinh hô của bọn đàn bà Cao Cú Ly vang khắp nơi, càng khơi dậy ham muốn dã thú của đám đàn ông~~

Mã Dược tách tay Ly Cơ ra, khum tay mà chộp thẳng lên đôi vú đầy đặn của Ly Cơ rồi tùy ý vuốt ve. Trước ánh mắt nóng rực của hơn trăm tướng lãnh Ô Hoàn đang chăm chú nhìn, đôi vú trắng ngần của Ly Cơ dưới sự chăm sóc của tay Mã Dược không ngừng biến đổi hình dáng, khí tức dâm đãng tràn ngập ở trong đại điện ~~

" Hô ~~ "

Mã Dược ôm eo Ly Cơ đặt lên người. Váy Kim Lũ trên người Ly Cơ xáo trộn mơ hồ để lộ ra hai đùi thon dài tròn lẳn. Mã Dược thuận tay hung hăng vỗ một cái lên đôi mông trắng hếu của Ly Cơ rồi quay đầu nói với các tướng lĩnh Ô Hoàn đang gào thét: " Các huynh đệ tùy ý, Bản tướng quân không phụng bồi được nữa, hắc hắc ~~ "

" Hắc hắc hắc ~~ "

" Ha ha ha ~~ "

Các tướng lĩnh Ô Hoàn cười như dã thú. Khi bóng dáng của Mã Dược ôm Ly Cơ vừa biến mất thì đám dã thú liền vội vàng vật nữ nhân Cao Cú bên cạnh lên mặt đất. Không kịp chờ tháo giáp cởi quần áo, chỉ chốc lát thời gian mấy trăm thân thể nam nữ xích lõa đã cuốn lấy nhau. Tiếng nam nhân thở dốc lại thêm tiếng nữ nhân rên rỉ thoáng chốc trộn lẫn vào nhau ~~

Mã Dược ôm Ly Cơ vừa mới vào hậu điện thì bóng Giả Hủ đột nhiên xuất hiện như quỉ mị.

"Hủ ~~ tham kiến chúa công."

Mã Dược khó xử đặt Ly Cơ xuống, lạnh nhạt nói: " Văn Hòa, ngươi đã đến rồi?"

Giả Hủ liếc qua Ly Cơ quần áo không hoàn chỉnh cười gian tà nói: " Chúa công, có vẻ hạ quan tới không đúng lúc nhỉ?"

Ta khinh, vẫn còn biết là không phải lúc sao? Mã Dược trong lòng ảo não, ngoài miệng lại trả lời: " Không sao." Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Giả Hủ nói: " Chúa công, xin cho nói một chuyện."

Ánh mắt Mã Dược chợt lóe, nhìn sang Ly Cơ, lãnh đạm nói: " Ngươi ~~ đi ra ngoài!"

Giả Hủ thu hồi ánh mắt từ người Ly Cơ, trầm giọng nói: " Chúa công, Bá Cố đã chết, Cao Cú Ly cũng mất. Công Tôn Độ cũng đã bị các tướng sĩ lột da, rút gân. Quân ta chẳng những bắt được một lượng lớn lương thảo, gia súc, còn cướp đoạt được rất nhiều nữ nhân (đối với thời loạn thế mà nói, nữ nhân tức là dân cư, là tài sản quý giá nhất). Dĩ nhiên, điều phấn chấn nhất chính là qua mấy tháng chinh chiến thì hơn vạn khinh kỵ Ô Hoàn đã hoàn thành việc biến chuyển ra một đạo Hổ Lang Chi Kỵ."

" Hổ Lang Chi Kỵ? Tên hay!" Mã Dược trầm giọng nói: " Từ khinh kỵ Ô Hoàn điều ba trăm tráng sĩ mạnh mẽ sung vào Thiết kỵ doanh của Hứa Chử, còn lại hơn bảy ngàn kỵ sĩ để xây dựng Lang Kỵ doanh do ~~ Cú Đột thống lĩnh, Văn Hòa nghĩ như thế nào?"

" Chúa công, ai tới thống lĩnh Lang kỵ doanh cũng không quan trọng." Giả Hủ nghiêm nghị nói: " Quan trọng là Lang kỵ doanh phải hoàn toàn phục tòng quân lệnh của chủ công! Trong lần huyết chiến này, cuộc tàn sát đẫm máu đã kích thích tính hổ lang của tướng sĩ Ô Hoàn đồng thời cũng khiến cho bọn họ trở nên lãnh khốc vô tình, tàn nhẫn chém giết. Nếu như cứ để mặc cho tự phóng túng thì rất có thể sẽ mất khả năng khống chế, hậu quả không tưởng tượng nổi."

" Ừ!"

Mã Dược cho là việc đương nhiên phải giải quyết.

...

Ba ngày sau.

Quân Mã Dược rốt cuộc kết thúc đợt phóng túng. Trong thành Cao Cú Ly vương quốc dường như đã thành một tòa thành chết. Tất cả nam đinh người cao hơn bánh xe ngựa toàn bộ bị giết! Tất cả lương thực và gia súc trong thành đều bị cướp đoạt không còn. Một số lớn nữ nhân trẻ tuổi bị áp giải đến đại doanh quân Mã Dược.

Người già và trẻ con bị bỏ rơi lại trong thành, không lương thực, không có gia súc. Vận mệnh của bọn họ là có thể tưởng tượng trước được ~~

Đại doanh quân Mã Dược, giáo trường.

Mã Dược ngạo nghễ đứng nghiêm ở trên đài duyệt binh đang huấn thị quân lính.

" Các ngươi phải hiểu, các ngươi là quân nhân! Là quân nhân thì phải phục tùng vô điều kiện mệnh lệnh của chủ tướng!" Mã Dược nói một hơi, mắt lộ ra vẻ hung tợn lớn tiếng quát: "Bản tướng quân bảo các ngươi làm gì thì các ngươi tựu phải làm cái đó. Nếu ai dám can đảm kháng mệnh bất tuân, nhất định trảm không tha!"

" Thề thuần phục tướng quân, chỉ tuân theo lệnh tướng quân!"

Các tướng sĩ Ô Hoàn ầm ầm đáp lại.

" Tốt ~" Mã Dược gật đầu, vung tay lên mà cao giọng nói.

Bóng hình đẹp đẽ thanh nhã lướt đi như múa, Ly Cơ xinh đẹp tuyệt trần được dẫn tới trên đài duyệt binh. Mã Dược lên trước nhẹ nhàng nâng cằm xinh đẹp của nàng lên nói với tướng sĩ Ô Hoàn dưới đài duyệt binh: " Các huynh đệ, nữ nhân này đẹp mắt không?"

" Đẹp mắt ~~ "

" Quá đẹp mắt ~ "

" Ta từ trước đến nay chưa từng thấy nữ nhân nào đẹp hơn ~~ "

Mã Dược lại hỏi: " Thích không?"

" Thích ~ "

Hơn bảy ngàn tướng sĩ Ô Hoàn ầm ầm đáp lại.

Ánh mắt Mã Dược lạnh đi lớn tiếng hỏi: " Như vậy ~~ các ngươi biết nàng là ai chăng?"

Tuyệt đại đa số tướng sĩ Ô Hoàn á khẩu không trả lời được, chỉ có Cú Đột cùng số ít tướng lãnh Ô Hoàn lớn tiếng đáp: " Biết, nàng trước kia là nữ nhân Cao Cú Ly quốc vương, bây giờ là nữ nhân của tướng quân."

" Hiện tại ~~" Ánh mắt Mã Dược tựa như đao xẹt qua tướng sĩ Ô Hoàn dưới đài duyệt binh quát hỏi: " Có ai thích nàng?"

Dưới đài duyệt binh không một tiếng động (nha tước vô thanh). Hơn bảy ngàn tướng sĩ Ô Hoàn đều không lên tiếng, thậm chí ngay cả thở mạnh cũng không dám. Nói đùa, các nàng này là nữ nhân của tướng quân, trừ phi ăn gan hùm mật báo thì mới dám nói một câu thích? Dám cùng tướng quân tranh nữ nhân, đây không phải là muốn chết sao.

" Ngươi ~~ bước ra khỏi hàng!" Mã Dược chỉ ngón tay xuống đài duyệt binh gọi một tên chiến sĩ Ô Hoàn hung ác nhất lạnh lùng nói: " Mới vừa rồi thấy ngươi nói rất to, lên đài ~~ "

Chiến sĩ Ô Hoàn không dám cãi lời run lẩy bẩy đi lên trên đài.

Mã Dược nhìn chằm chằm như sói vào chiến sĩ Ô Hoàn lãnh đạm nói: " Cung tên chuẩn bị ~~ "

Chiến sĩ Ô Hoàn không chút suy nghĩ lấy cung từ trên lưng lại rút từ bầu tên một mũi tên sắc bén đặt lên dây cung rồi từ từ kéo căng ~~

Mã Dược đưa một ngón tay tay chỉ Ly Cơ, lãnh đạm nói: " Bây giờ ~~ Bắn chết nữ nhân này!"

Thấy chiến sĩ Ô Hoàn chần chờ, Mã Dược liền lãnh đạm nói: " Như thế nào, ngươi dám cãi lại quân lệnh?"

Chiến sĩ Ô Hoàn bị làm cho sợ đến hết hồn vội quỳ xuống ai oán nói: " Tướng quân tha mạng, tiểu nhân không dám ~~ "

Mã Dược lạnh lùng nói: " Bản tướng quân nói một lần cuối cùng, đây là quân lệnh!"

Chiến sĩ Ô Hoàn cúi đầu nói: " Tiểu nhân không dám ~~ "

Mã Dược lãnh đạm nói: " Bổn tướng quân đếm tới ba, một ~~ hai ~~ ba!"

Chiến sĩ Ô Hoàn vẫn quỳ gối trên đài không dám nhúc nhích, Mã Dược quát to: " Lại đây, đem kẻ này xuống ~~ chém!"

" Tuân mệnh!"

Hai tên thân binh hét lên một tiếng, đoạn tiến lên đài duyệt binh đến trước mặt chiến sĩ Ô Hoàn. Trong đó một tên thân binh hung hăng đá một cước lên chân chiến sĩ Ô Hoàn. Chiến sĩ Ô Hoàn liền quỵ xuống, bị kéo lết đi xuống đài duyệt binh. Trong giây lát một tên thân binh khác vung Trảm Mã đao trong tay lên cao. Lưỡi đao lạnh lùng phản chiếu bầu trời cao ảm đạm.

Sắc mặt chiến sĩ Ô Hoàn trong khoảnh khắc trắng bệch, lớn tiếng tru lên: " Tướng quân ~~ tướng quân tha mạng a ~~ tha mạng"

Mã Dược lạnh lùng nói: " Bản tướng cũng có thể tha cho ngươi, tuy nhiên quân lệnh như sơn, há có thể so với trò trẻ con? Trảm ~~ "

" Sa ~~ "

Hàn quang chợt lóe, Trảm Mã đao trong tay thân binh lạnh lùng chém xuống. Tiếng kêu thảm thiết của chiến sĩ Ô Hoàn đột nhiên ngừng lại, đầu lâu với đôi mắt kinh sợ bay vút lên cao ~~

Duyệt binh dưới đài, hơn bảy ngàn tướng sĩ Ô Hoàn hoảng sợ im lặng.

Ánh mắt lạnh lẽo của Mã Dược lại nhìn xuống đám tướng sĩ Ô Hoàn dưới đài duyệt binh rồi đưa tay chỉ vào một tên binh lính lãnh đạm nói: " Ngươi ~~ đi lên!"

Binh lính Ô Hoàn cũng lộ vẻ sầu thảm, nhưng không dám kháng mệnh, đành đi lên đài.

Mã Dược nghiêm nghị rút bội kiếm ra đưa vào tay binh lính Ô Hoàn trầm giọng nói: "Ra lệnh cho ngươi đi giết nữ nhân Cao Cú Ly kia ~~ giết!"