Hoàng Phi Ai Cập

Chương 1 : Xuyên Không Đến Ai Cập Cổ Đại



Phía trên lăng mộ Roumoter nằm ở phía nam thủ đô Cairo của Ai Cập, một đoàn thám hiểm đến từ Trung Hoa đang nghỉ ngơi.

"Tịch Dao bên này."

Một cô gái đang loay hoay tìm chỗ giữa đoàn người thám hiểm đông đúc.

"Ừ mình tới đây."

Cô tên là Dạ Tịch Dao, vốn là thiên tài y sĩ của trường đại học Trung Hoa, nhưng vì từ nhỏ cô đã đam mê và yêu thích Ai Cập cổ đại, chính vì thế sau khi cô tốt nghiệp y khoa, cô đã du học sang Ai Cập để học thêm về khoa khảo cổ ở đây, sau ba năm chăm chỉ cô hiện đã trở thành giáo sư thực tập của khoa và hôm nay được đến lăng mộ của một trong những vị pharaoh tàn ác nhất, vĩ đại nhất Ai Cập cổ đại lăng mộ của pharaoh Isara II.

Sau khi ăn trưa xong mọi người đi về phía dưới lăng mộ, riêng Tịch Dao đi vòng xuống phía bên trái để chụp ảnh thì cô vô tình nhấn vào 1 cơ quan bí mật, cánh cửa mở ra một căn phòng được trang trí vô cùng đẹp đẽ và bắt mắt theo phong cách Ai Cập cổ đại, bước vào sâu trong căn phòng cô phát hiện được một cỗ quan tài Ai Cập cổ xưa, trên nắp quan tài khắc hình 1 cô gái trẻ, cô đưa tay lau đi những vết bụi trên nắp quan tài thì bỗng nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng phát ra từ mắt của cổ quan tài kia, cô bị ánh sáng đó làm chói mắt nên lấy tay che mắt lại, khi cô mở mắt ra thì thấy mình đang nằm ở một nơi khá là mát mẻ, lại xen kẽ những ánh nắng ấm áp, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì phía sau cô phát ra 1 giọng nói.

"Cô gái, cô là ai,tại sao cô lại ở đây?"

Trước mặt cô một bà lão đang cầm trên tay giỏ thức ăn nhìn cô hỏi, cô nhìn kiểu tóc, màu da và y phục của bà lão, cô ngạc nhiên bà lão này đang mặc đồ của Ai Cập cổ đại, cô giật mình rồi khẽ trấn tĩnh bản thân hỏi bà lão.

"Bà hiểu con đang nói gì không ạ?"

"Đương nhiên là hiểu rồi, mà tại sao con lại ở đây, đây là nhà của ta, nhìn con không giống người Ai Cập cho lắm ."

Cô ngạc nhiên rõ là mình nói tiếng trung, vì sao bà ấy lại có thể hiểu nhỉ, tại sao bà ấy nói mình cũng hiểu, mà tại sao mình lại ở đây rõ là mình đang ở lăng mộ bí ẩn đó kia mà, mà tại sao bà lão lại mặc y phục của người cổ đại, tại sao chứ, vô vàng những câu hỏi tại sao cứ xuất hiện trong đầu cô.

"Bà ơi đây là đâu vậy ạ?"

Bà lão nhìn cô cười sau đó đỡ cô dậy, dẫn cô vào một căn nhà làm bằng đất sét và lá khô, cô nhìn đồ vật trong nhà và cách xây nhà, biết ngay đây là kiểu nhà của người Ai Cập cổ đại nhưng tại sao lại như thế chứ. Bà lão đưa cô 1 ly nước, rồi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.

"Nơi đây là Memphis là thủ đô của Ai Cập con ạ."

Cô đang uống nước nghe được những gì bà cụ nói mà kinh ngạc tới nỗi sặc nước, thủ đô của Ai Cập không phải là Cairo sao, sao bây giờ lại biến thành Memphis rồi, mà cái tên Memphis là thủ đô của Ai Cập cổ đại kia mà, cô cố gắng hàn ghép những chuyện đã xảy ra lại với nhau cuối cùng cô chỉ nghĩ ra được một nguyên nhân duy nhất đó chính là cô đã xuyên không, mình thật sự đã xuyên không rồi sao.

"Bà ơi vị vua đang trị vì nơi đây, tên ngài ấy là gì, và đây là năm bao nhiêu ạ?"

"Pharaoh tên là Isara II còn tên đầy đủ thì ít khi được nhắc tới nhưng ta nghe nói là Isara Merity (đoạn này chém gió không có vị vua nào tên như vậy cả) Còn năm thì là năm 203 TCN."

Isara II, cô không nghe lầm chứ, đó không phải chính là vị vua đã trị vì Ai Cập biến nó trở thành một trong những đất nước hùng mạnh nhất thế giới thời bấy giờ (chém gió cả đấy ae thông cảm) sao, cô không thể tin mình đã xuyên không đến Ai Cập cổ đại, đến được thời đại của vị vua mà mình yêu thích nhất.
●●●●●Hết Chương 1●●●●●