Hoàng Hậu Phúc Hắc Của Trẫm

Chương 160: Ngoại truyện 2: Khắc tinh của Vũ vương 5



Edit: PT a.k.a Ring.

Thư Dao khẩn trương nhìn ba người, muộn tao nam này sẽ không xuống tay thật chứ. Tuy đã thấy thủ đoạn của hắn, nhưng tình huống lần có vẻ nghiêm trọng hơn a.

“Vị anh hùng này, tuy rằng lão hủ không có biện pháp, nhưng đồ đệ Hạo Trạch của ta nhất định có. Hắn không chỉ học xong tất cả tài nghệ của lão hủ, mà còn đột phá hơn.” Để bảo mệnh, lão đầu đem nam tử trẻ tuổi bên cạnh đẩy ra.

Điền Triết Dực tiến lên quan sát nam nhân nọ, tựa như đang xác định xem lời lão nói có đáng tin hay không. Bất quá vừa thấy động tác giải độc của người gọi là Hạo Trạch này, đúng là không giống một đệ tử đơn giản.

“Nếu lời lão nói không phải sự thật, như vậy lần sau gặp ta chính là ngày chết của lão.” Điền Triết Dực nhàn nhạt nói một câu, xách Hạo Trạch lên như xách con gà. “Cho dù chạy đến chân trời góc bể, Điền Triết Dực ta nhất định cũng sẽ tìm được lão.”

“Trời, Điền Triết Dực…” Lão đầu nghe hắn nói vậy, nhất thời sợ đến ngồi bệch xuống đất “Vũ vương, Điền Triết Dực…”

“Đi.” Mang theo Hạo Trạch, Điền Triết Dực nhìn thoáng qua Thư Dao.

“Chờ một chút, tôi muốn nói cái này.” Thư Dao đứng lên, bây giờ không nói sẽ không còn cơ hội nữa. “Anh trở về đi, tôi ở lại chỗ này.”

Nghe Thư Dao nói, mắt phải Điền Triết Dực giật giật, tựa hồ không ngờ cô sẽ nói vậy. “Ngươi muốn lưu lại?”

“Anh cũng xong chuyện muốn làm rồi, như vậy nhanh đi tìm Hủ Liên đi. Tôi còn muốn tiếp tục hành trình ra giang hồ của tôi.” Thư Dao hùng hồn nói, nhưng khi thấy vẻ mặt Điền Triết Dực thay đổi liền có một cảm giác không rõ.

“Muốn lưu lại cũng được, ngươi có tiền sao?” Câu nói đầu tiên đã khiến Thư Dao ngẩn ngơ. Đúng vậy, sao cô lại không nghĩ tới chứ.

“Chúng ta đi thôi.” Nói xong, Điền Triết Dực quăng Hạo Trạch lên ngựa, quay lại nhìn Thư Dao vẫn cúi đầu không nói, hắn vươn một tay.

“Hừ, tôi cũng không tin không có anh tôi sống không được.” Thư Dao hét lên với Điền Triết Dực, nổi giận đùng đùng chạy đi.

“Không có ta, ngươi có thể sống sót sao? Ta lại muốn nhìn ngươi có cách gì.” Vẻ mặt Điền Triết Dực không thay đổi, nhưng từ nụ cười của hắn có thể thấy được, hắn hiện tại đang vô cùng tức giận.