Hoắc Tổng Xin Đừng Manh Động

Chương 2



Sau khi bị hút vào ánh sáng, Bạch Ninh không biết bản thân sẽ đi về đâu, cô mở đôi mắt nặng trĩu mơ màng nhìn xung quanh, một cảm giác lạ lẫm bao quanh. Đây là đâu? Chẳng lẽ ông trời cho cô đầu thai nhanh như vậy sao?

Bạch Ninh ngồi dậy rồi đi xung quanh phòng như đang tìm lời giải đáp cho mình, khi đến chiếc gương lớn, cô đứng im một chỗ, mắt chớp liên tục để nhìn rõ hình ảnh phản chiếu trong gương. Gương mặt trái xoan to bằng lòng bàn tay, đôi mắt đào hoa rực rỡ, khoé miệng hơi nhếch lên liền hiện ra núm đồng tiền nho nhỏ. Ngũ quan tinh tế xinh đẹp, sắc môi tự nhiên phấn nộn hồng hồng.

Lúc Bạch Ninh đang ngắm chính mình trong gương đột nhiên có tiếng chuông điện thoại reo lên khiến cô có chút giật mình. Cô vừa bắt máy đã nghe được giọng hối thúc của người đầu dây bên kia.

" Thư kí Bạch! Sau cô còn chưa đến công ty. Hoắc Tổng đang tìm cô đấy. Cô nhanh lên đấy nếu không chúng tôi không gánh cơn tức giận của Hoắc Tổng đâu."

Người bên kia không cho Bạch Ninh cơ hội trả lời lại liền cúp máy ngang khiến cô ngơ ngác hoang mang, cô mang tâm trạng khó hiểu đi thay đồ. Đến khi ra khỏi nhà, cô mới nhìn bảng tên thấy chữ dược in trong đó "Bạch Ngữ Ninh"

Cái tên này không phải trước đó ai đã gọi cô trong lúc kia sao, trong đầu lúc này có vài mảnh kí ức loé lên khiến đầu cô đau. Những vài kí ức cô cũng nhớ ra Bạch Ngữ Ninh là ai?

Nếu nó không xảy ra với cô thì cô chẳng dám tin chuyện xuyên sách là có thật, truyện cô xuyên đến là "Bảo Bối nhỏ của Hoắc Tổng". Nam chính là Hoắc Mạc Niên, nữ chính là Lương Ái Nhu.

Hoắc Mạc Niên là bạn thân của anh trai nữ chính, từ nhỏ đã quen biết nhau. Nhưng tính tình Hoắc Mạc Niên lạnh lùng khó gần, mang tiếng là thanh mai trúc mã nhưng chẳng nói chuyện với nhau được bao nhiêu. Lương Tình là anh trai nữ chính biết cô từ lâu đã mến mộ thằng bạn thân của mình nên tạo cơ hội cho hai người gần nhau rất nhiều.

Đến thi đại học thì Lương Ái Nhu đi du học 3 năm, trước khi đi đã dặn dò anh trai mình canh chừng Hoắc Mạc Niên. Sau khi về nước hai nhà đã lập tức thực hiện hôn ước cho nam nữ chính, chỉ có Lương Ái Nhu vui mừng vì được cưới người mình yêu, còn Hoắc Mạc Niên thì hoàn toàn xem cô là em gái mà đối xử.

Về Bạch Ngữ Ninh bản thân là nữ phụ cũng là thư kí của Hoắc Tổng, nhân lúc nam nữ chính chưa yêu nhau liền chen chân vào, chấp nhận làm trà xanh để chiếm được Hoắc Mạc Niên. Cô ta dùng mọi thủ đoạn làm chia cắt hai người, sự hiểu lầm càng chồng chất lên cao, đương nhiên kết cục của nữ phụ trong truyện luôn luôn chẳng có gì tốt đẹp cả. Cả đời sau luôn bị giam cầm trong quán bar, bị đánh đập, bị ép buộc đi khách, cho đến khoảng chừng 35 tuổi đã lìa xa cõi trần vì bị nhiễm bệnh.

 Lương Ái Nhu thì một mực quyết tâm làm cho trái tim Hoắc Mạc Niên rung động nên chẳng dễ gì bỏ cuộc, cô cố gắng làm mọi thứ, quan tâm từng chút một. Nhưng không ngờ chẳng tiến triển được bao lâu, thấy Bạch Ngữ Ninh một ngày kề bên cạnh Hoắc Mạc Niên, cô cảm thấy tự ti, nghe những lời đồn thổi hai người có quan hệ yêu đương. Sự tổn thương ngày càng tăng nên đã lựa chọn chấm dứt và tự ý rời đi.

Hoắc Mạc Niên biết tin vợ mình bỏ đi liền huy động người đi tìm suốt mấy ngày mấy đêm, nam chính chẳng biết bản thân đã rung động với cô vợ nhỏ của mình từ khi nào, nghe tin cô bỏ đi liền không nhịn được mà hối hận và cho người xử lý gọn những kẻ đã dám làm vợ anh tổn thương.

 Sau một tuần tìm kiếm cuối cùng cũng tìm được người nhưng Lương Ái Nhu một mực không muốn theo anh về, thế là nam chính phải dùng cách chiếm đoạt. Khi làm xong Hoắc Mạc Niên mới thổ lộ tình cảm của mình, cuối cùng hai người tổ chức lại lễ cưới một lần nữa và sống với nhau thật hạnh phúc.

Bản thân Bạch Ninh thầm chửi thề một câu rồi tức tốc đi đến công ty. Trên đường đi cô nghĩ có lẽ ông trời muốn cô sống lại một cuộc đời mới nên mới cho cô xuyên đến thân thể này, vì thế cô đành tận lực mà sống tiếp vậy. Ở đây chẳng có ép buộc kiểm soát nào cả, nên cô sẽ sống và làm những việc mình yêu thích trước đã.

Đến tập đoàn cô chỉnh trang lại một chút rồi bước vào trong lên phòng cao nhất, cánh cửa thang máy vừa mới mở ra đã có một thanh niên chờ sẵn, gương mặt đang lo lắng không ngừng đi qua đi lại liên tục, vừa thấy cô liền vui mừng kéo cô lại, cô nhân lúc đó coi bảng tên của người đó " Trợ Lý Lâm Dịch Châu"



" Sao hôm nay cô đến trễ thế! Hoắc Tổng đang tìm cô đấy, còn đây là tài liệu tôi đã chuẩn bị giúp cô rồi, nhanh vào trong đi."

" Khoan đã, tài liệu này là gì vậy?"

" Đầu cô bị đập vào đâu rồi sao? Mới có một ngày cô quên nhanh vậy! đây là những tài liệu về dự án mới của tập đoàn về lĩnh vực thực phẩm đấy. Không còn thời gian đâu cô mau vào trong đi. Tôi ở bên ngoài sẽ cầu nguyện cho cô."

" Ơ.."

Chưa nói hết đã bị trợ lý Lâm kéo đến cánh cửa phòng chủ tịch, cô nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng bình tĩnh để đối diện với hiện thực. Cô đưa tay lên gõ cửa * Cốc cốc cốc*

" Vào đi."

Vừa mới bước vào trong, không gian lạnh lẽo đã ập đến bao quanh cả người cô dù sao cũng phải đối mặt, cô hít sâu một hơi rồi tiến đến người trước mắt và thấp giọng lên tiếng

" Hoắc Tổng tài liệu của ngài cần đây!"

Một gương mặt cáu kỉnh xuất hiện trong tầm mắt, ánh mắt hung hãn ấy không ngừng nhìn cô như muốn xuyên thấu người cô vậy. Một lúc lâu Hoắc Mạc Niên mới chầm chậm lên tiếng.

" Cô đến trễ tận 15 phút và bị trừ 1/2 tiền lương trong tháng này."

" Lần sau tôi sẽ không tái phạm nữa."

Bạch Ngữ Ninh còn tưởng bản thân sẽ tiếp đón một trận phong ba bão táp chứ, cũng may chỉ trừ lương, cô liền thở nhẹ một hơi.

" Ra ngoài đi."

" Vâng ạ."