Hoắc Tổng, Tôi Muốn Từ Hôn

Chương 163: Tự bê đá thả xuống chân mình



Annie nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn Thư Thanh một cái: “Ai nói tôi không dám thử? Tôi chưa từng làm, vậy tại sao tôi lại không dám?”

Cô ấy thầm cảnh cáo bản thân phải bình tĩnh, không được chột dạ cũng không để bản thân bị Thư Tình lừa.

Advertisement

“Cô dám thử, vậy là tốt rồi.” Thư Tình cầm lấy cánh tay Annie giơ tay lên cao rồi ra hiệu với kỹ sư ánh sáng: “Làm ơn, xin anh dùng ánh đèn rọi vào cúc kim cương đính trên váy của Annie, rồi lấy một cái đèn khác chiếu vào bàn tay của Annie. ”

Kỹ sư ánh sáng dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Hoắc Vận Thành, chỉ thấy vẻ mặt Hoắc Vân Thành lạnh lùng gật đầu, trầm giọng nói: “Làm theo lời của Thư Tình đi.”

Sau khi thấy Hoắc Vân Thành đồng ý, kỹ sư ánh sáng lập tức hiểu ra, bước đến công tắc bên cạnh, bật đèn lên.

Đầu tiên, anh ta mở một chùm ánh sáng lạnh vào chiếc cúc trên lưng Annie, chỉ thấy chiếc cúc đó rất nhanh đã tỏa ra sắc trắng.

Một lúc sau, người kỹ sư chuyển đèn sang màu đỏ, và màu của những chiếc cúc áo cũng chuyển sang màu đỏ, như ngọn lửa cháy bừng lên, đốt chiếc váy đến sáng rực.

“Hóa ra nó sẽ thực sự đổi màu!” Mọi người đều kinh ngạc tán thưởng không thôi.

Thư Tình nhếch môi cười, “Mọi người đã nhìn thấy rồi đấy, bởi vì cúc áo đính kim cương đều được tráng bằng loại chất đặc biệt đó, nên cúc áo mới có thể đổi màu theo các dạng ánh sáng khác nhau.”

“Được rồi, bây giờ nhờ kỹ sư ánh sáng chiếu đèn vào tay Annie.” Thư Tình nắm chặt hai tay Annie nói với kỹ sư ánh sáng.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip. Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Đầu Annie trở nên trống rỗng, tay cô ấy không kiểm soát được mà bắt đầu run rẩy.

Hóa ra những gì Thư Tình nói là đúng, thật sự có một loại chất đặc biệt như vậy được tráng trên cúc, còn có thể thay đổi màu sắc với các dạng ánh sáng khác nhau.

Cô ấy nên làm gì bây giờ?

Annie vùng vẫy một lúc, nhưng Thư Tình nắm tay cô ấy quá chặt và không thể thoát ra được.

Người kỹ sư chiếu ánh đèn vào tay Annie, khi đổi ánh đèn thành một tia sáng lạnh, lòng bàn tay của Annie phát ra một chút ánh sáng trắng.

Dưới ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, Thư Tình giải thích: “Vì Annie đã chạm vào cúc áo khi đang cắt cúc trong phòng thử đồ, cầm chặt cúc áo và ném cúc xuống bồn cầu. Vì vậy, tay Annie bị dính một chút loại chất đặc biệt có trên cúc, rồi tay sẽ đổi màu khi tiếp xúc với ánh sáng. ”

Dưới sự ra hiệu của Thư Tình, kỹ sư ánh sáng đã điều chỉnh ánh sáng sang màu ấm trở lại, ánh sáng trắng trên tay Annie dần chuyển sang màu đỏ như có ma thuật.

Mọi người có mặt đều kinh ngạc nhìn vào tay Annie.

Thư Thanh nắm lấy cánh tay đang run rẩy của Annie và đưa cho mọi người xem: “Tất cả chúng ta đều có thể thấy rõ ràng rằng tay của Annie sẽ đổi màu giống như những chiếc cúc trên váy vừa rồi của cô ấy. Bởi vì khi cô ấy cắt cúc áo ra, trên tay sẽ dính loại chất đặc biệt này.”

Bây giờ sự thật của chân tướng là như thế nào, tôi tin trong lòng mọi người cũng đã rất rõ ráng.”

Quần chúng ăn dưa sôi nổi gật đầu: “Không ngờ lại là Annie!”

“Vì sao cô ấy lại làm điều này?”

“Đúng là biết người, biết mặt mà không biết lòng, cái này gọi là tự bê đá thả xuống chân mình.”

Trước sự chỉ trỏ của mọi người, mặt Annie tái xanh.

Ánh mắt Thư Tình lạnh lùng, nghiêm nghị nhìn thẳng vào Annie: “Chứng cứ chất chồng như núi, cô còn gì muốn nói không?”

“Không, không thể, không đúng.” Giọng Annie run rẩy.