Hộ Nghèo Túng Và Phú Hào Của Cậu

Chương 3



Lâu lắm rồi La Bạc Hồ không có ăn qua loại nhà hàng cao cấp này.

Cậu còn tưởng rằng mình sẽ nuốt không trôi, không ngờ toàn bộ quá trình Mật tổng chỉ yên lặng ăn cơm, cũng không nhiều lời, cuối buổi chỉ hỏi một câu:

"Có cần tôi phái xe đưa cậu về không?"

"Không cần phiền đâu Mật tổng." La Bạc Hồ xoa xoa miệng, vội vàng đứng lên: "Tôi tự gọi xe về được rồi, hôm nay thật sự xin lỗi."

"Vậy tôi đi trước." Mật Hạo gật đầu, nói tạm biệt với La Bạc Hồ: "Hẹn gặp lại."

La Bạc Hồ cảm thấy bọn họ sẽ không gặp lại nhau đâu, nhưng mà cậu nhìn thức ăn còn dư trên bàn, nhấn chuông.

"Waiter." La Bạc Hồ cười cười, vô cùng lịch sự: "Làm ơn gói đồ dư lại giúp tôi."

________

Lúc Mật Hạo về đến nhà, hai người cha của anh đang ở phòng bếp ăn lẩu.

Mùi thơm cuồn cuộn, cả phòng đều là mùi thơm thịt dê.

"Ba, con về rồi." Mật Hạo cởi tây trang, nới lỏng cà vạt, cởi bỏ cúc tay áo, xắn tay áo lên hai cái: "Lén con ăn cái gì vậy, không gọi con."

"Nha, thằng nhóc thúi, sớm không về muộn không về, nghe mùi thịt thì về liền, mày cầm tinh con chó à.... Ui da!"

Cha A của anh bị ba O cầm đũa gõ vào đầu. ngôn tình tổng tài

"Mật Quý, anh nói bậy gì thế hả, con nó vất vả lắm với về một chuyến." Vị Omega không còn trẻ tuổi này đối xử với lão già nhà mình cũng vô cùng hung dữ, "Mau đi rửa tay đi, ba lấy đũa rồi cùng nhau ăn."

"Haizz."

Mật Hạo vô cùng vui vẻ đi lấy chén, hoàn toàn không để ý đến cha A của anh càm ràm anh chỉ đến cuối tuần mới về nhà ở hai ngày, còn ăn hết giò heo trong nhà.

"Không phải đã nói hôm nay đi xem mắt không về ăn cơm sao? Sao lại về sớm như vậy?"

Mật Hạo múc cho mình một chén canh thịt dê, rắc rau thơm và hành lá xắt nhỏ lên, anh nghe ba O hỏi như vậy, trả lời:

"Không thành". Mật Hạo lại cầm chén thêm ớt băm và đậu nhự, gắp một cái chân dê được hầm nhừ, chuẩn bị cạp, "Cậu Trần kia không có tới, con ăn cơm với một thằng nhóc".

"Nhóc nào?" Cha A chen ngang "Mày còn làm người tốt việc tốt nữa à?"

"Ừm". Mật Hạo húp một ngụm canh, "Một thằng nhóc rất ngoan".

_____________

La Bạc Hồ về đến nhà cũng đã rất trễ, cậu không có xe, lại tiếc tiền gọi taxi, cho nên ngồi tàu điện ngầm về nhà.

Nhưng mà cũng rất tiện, không tính là phiền toái.

Khi cậu về đến nhà, baba Omega của cậu đang cắt tỉa mấy cành hoa.

"Ba ba, con về rồi".

"Về rồi à?". Ba ba của cậu rất thanh tú, còn không cao bằng cậu, bước đến nghênh đón cậu, cầm túi trong tay cậu đi, "Mang cái gì về vậy?"

"Bánh sừng bò với mì Ý, cha đâu, còn đang chạy xe?"

"Ừ, ổng đi đưa hàng cho người ta, phải chạy đường dài".

La Bạc Hồ gật gật đầu, sau đó cười tủm tỉm vui vẻ kể chuyện mình ăn ké một bữa tiệc lớn của người ta cho ba ba nghe, rồi đi tỉa hoa với ba ba.

"Mấy ngày nữa là lễ tình nhân, chắc chắn lại kiếm lời to". Ba ba La Bạc Hồ mở một của hàng bán hoa, cậu giúp đỡ xử lý: "Móng Heo chắc chắn lại muốn đưa 9999 đóa hoa hồng gì đó, đến lúc đó chúng ta lại có thể hầm móng heo kiếm lời ăn".

(Chú thích một tí: ông sếp tên Chu Thích Tử 朱倜梓, đọc là zhu ti zi, đọc giống giống như Móng Heo 猪蹄子, nên bạn La mới đặt biệt danh cho ông sếp là Móng Heo)

"Ừm". Ba ba cậu cười theo cậu, nhìn cậu nghiêm túc tỉa cành hoa, nhịn không được nói: "Chờ năm nay qua, chúng ta trả hết 50 vạn này, liền tìm công việc khác nhẹ nhàng hơn đi".

"Haizz" La Bạc Hồ gật gật đầu, "Con biết rồi."

Tất cả sẽ càng ngày càng tốt.