Hệ Thống Live Stream

Chương 71



Kỷ Bắc ngưng mắt nhìn cô, trong lòng làm sao lại không rõ ràng tâm tư của cô, đơn giản là không muốn nhìn thấy hắn thôi. Đáy mắt hắn lướt qua một tia tổn thương, lại cười ra một tiếng, đưa tay ôm cô vào trong ngực: "Ngủ một lần làm sao đủ? Tìm em đương nhiên là muốn ngủ với em rồi. Sao? Em nói có đúng hay không?"

Diệp Tiên Tiên giãy dụa, nhưng làm sao giãy dụa ảnh hưởng đến Kỷ Bắc được, rơi vào đường cùng, cô há mồm gặm loạn cắn loạn ở trên người hắn, một chút cũng không đau lòng xem hắn bị cắn có đau hay không! Ngủ thì hắn tự ở nhà ngủ, tìm cô làm cái gì?

Diệp Tiên Tiên tức giận cực kỳ, hiển nhiên đã quên đi người này là bản thân chọc vào hắn trước, nhưng ai bảo cô lại là nữ sinh, có thể tuỳ hứng khóc lóc om sòm. Ai bảo thân xử nữ của cô cứ thế qua loa mà mất đi đâu, kẻ đầu têu này lại phách lối như vậy.

Kỷ Bắc vốn muốn cho cô phát tiết ngột ngạt một chút cũng tốt, răng của cô gái nhỏ lại thật lợi hại, nơi bị cắn đều nóng bỏng "Diệp Tiên Tiên, em cái con thỏ nhỏ này còn cắn người."

Một phen giày vò xong, băng đô Diệp Tiên Tiên lệch đi, tóc cũng rối loạn, khá là chật vật.

Mặt cô đỏ lên, "Con thỏ bị nguy còn cắn người. Tôi liền cắn anh, cắn chết cái lão lưu manh nhà anh."

Kỷ Bắc cười "Em làm sao không nói là cô nhóc lưu manh trước câu dẫn lão lưu manh."

"Ai câu dẫn anh, còn nói lung tung tôi liền cắn anh."

"Diệp Tiên Tiên, với chút sức lực này mà em còn dám ngang trước mặt tôi."

"Cũng không biết là ai ngang." Diệp Tiên Tiên há miệng lại một ngụm cắn xuống.

"F*ck, tin hay không hiện tại anh liền làm em."

"Anh dám."

Bản án còn chưa phá được, thời gian rảnh của Kỷ Bắc cũng không nhiều, trong lòng nhớ thương cô nhóc này, đêm nay đặc biệt dành thời gian hiếm hoi tới gặp cô. Không muốn bị lãng phí vào những đùa giỡn vô vị này.

Hắn nắm chặt khăn lụa của Diệp Tiên Tiên, đem cô xách lên, cái mông nhếch lên, liền khiêng cô lên vai, bước về phía cầu thang đi lên.

Cứ như vậy, váy bị co rúm lại, lộ ra phân nửa cái mông cô.

"Mặc cái váy ngắn như vậy, lại suy nghĩ đi câu dẫn ai vậy? Hả?"

"Liên quan gì đến anh?" Diệp Tiên Tiên không chịu được tư thế khiêng heo chết này của hắn, liền đập vào lưng hắn: "Anh buông tôi xuống!"



Thấy cô lại muốn tức giận, Kỷ Bắc hắc hắc cười một tiếng, "Em muốn cho người cả toà lầu đều ra xem sao?"

Diệp Tiên Tiên liền im lặng.

Lấy ra chìa khoá từ túi nhỏ trên eo cô, mở cửa ra, Kỷ Bắc vung chân một cái, cửa lại đóng vào. Buông cô xuống nhấn ở trên cửa, chân dài vòng qua liền đem thân thể không an phận của cô đè ép dưới thân.

"Có phục hay không? Còn dám cắn loạn hay không?"

Diệp Tiên Tiên ăn thua đủ cùng hắn "Không phục, tôi không phục."

"Mạnh miệng."

Trong phòng không bật đèn, ánh sáng từ cửa sổ bắn vào yếu ớt làm rõ lên ánh mắt đen sì của Kỷ Bắc, tựa động u minh không đáy. Như con sói cô độc bị bạn lữ vứt bỏ, hung ác mà chấp nhất.

Kỷ Bắc nói: "Không phục? Vậy tôi đến làm em phục."

Khăn lụa khoác trên vai Diệp Tiên Tiên bị Kỷ Bắc giật xuống ném qua một bên, mảng lớn da thịt ở trong tối bị tia sáng yếu ớt chạm đến hiện ra trắng nõn, hai vú cao vút, một thân trang phục thiếu nữ đóng vai con thỏ. Kỷ Bắc ánh mắt tối sầm lại, "Em thời điểm ra ngoài không thể mặc bình thường sao?"

Hắn đem áo ngực kéo một phát xuống dưới, hai vú mềm mại rung động tựa như con thỏ sữa ung rung mà nhảy ra. Diệp Tiên Tiện bị hắn đè lại vặn vẹo, cổ hơi nâng lên, đương cong kinh người ưu mỹ, Kỷ Bắc tựa như biến thành quỷ khát máu, ngoan lệ dữ tợn.

Cắn xuống một cái, chớp mắt răng liền chạm đến làn da. Kỷ Bắc hơi dừng lại, cường độ trở nên nhẹ hơn, nguyên bản cắn đổi thành nhẹ nhàng liếm láp.

Thân thể Diệp Tiên Tiên run nhẹ, dần dần mềm nhũn.

"Kỷ Băc, anh xấu xa."

Hắn nắm vuốt bộ ngực sữa mềm mại, năm ngón tay giống như câu trảo đem nắm trọn bộ ngực sữa trong tay, tuỳ ý dày vò, vú mềm mại liền một chỗ lại một chỗ tràn ra bên ngoài.

*"câu trảo" là gì ai biết comment giúp mình với ㅠㅠ*

"Em không phải một mực nói anh xấu xa hay sao."



Kỷ Bắc cúi đầu ngậm lấy một bên vú lớn, miệng liền hút.

Ngực sữa bị hắn hút mà ẩm ướt dính đầy nước bọt của hắn, lưỡi thô ráp càn quấy xoay tròn lên xuống.

Diệp Tiên Tiên bị hắn cố ý trêu trọc tra tấn khiến cho toàn thân mềm nhũn, thở gấp liên tục.

Thân thể phản bội ý chí.

Chóp mũi đều quanh quẩn khí tức của người đàn ông này, nồng đậm, cuồng dã, làm cho người mê luyến hắn.

Cô cảm thấy mình đúng là hết thuốc chữa, nếu không làm sao có thể bị Kỷ Bắc làm cho trầm luân.

Tay trái Kỷ Bắc đem vạt váy cô đẩy lên, tay phải tại sau lưng nàng hướng bên dưới sờ, sờ đến bờ mông mười phần co dãn, nhéo nhéo, như làm từ nước, xúc cảm tốt đến không chịu được.

Đầu lưỡi Kỷ Bắc chơi đùa với hạt đậu nhỏ trước ngực cô, hạt đậu nhỏ phình trướng lên, bị hắn gặm cắn.

Trong phòng quá tối, người đàn ông lại đem đầu chôn ở trước ngực cô, Diệp Tiên Tiên căn bản không nhìn thấy mặt của hắn, chỉ có thanh âm liếm mút trầm thấp truyền vào trong tai cô, cực kỳ mập mờ.

Liếm da mút xương, mê ly tứ chi. Cảm giác không thể hình dung, giống như sung sướng lại giống như đau đớn, làm cô kìm lòng không được liền run rẩy.

Mà tay của hắn trượt vào khe mông cô, càng ngày càng hướng ra phía trước. Tâm Diệp Tiên Tiên gấp rút theo.

Có thể câu dẫn người khác, ở thế thượng phong, đến trước mặt Kỷ Bắc giống như tất cả kinh nghiệm đều trốn mất. Chính cô cũng không biết làm sao bây giờ, mỗi lần thấy hắn đều giống như con thú nhỏ xù lông, thế nhưng chỉ bề ngoài hung dữ, thật ra bên trong lại yếu mềm vô cùng.

Đâm một cái liền vỡ.

Cô cắn môi, không để cho mình rên lên.

Ngón tay Kỷ Bắc trượt đến nơi ẩm ướt trên quần lót, "Tôi sờ một chút em liền ẩm ướt, vì sao còn kháng cự tôi?"

Hắn khẽ ngẩng đầu lên, hình dáng khuân mặt hiện ra rõ ràng, trong mắt có tia tối tăm.

Diệp Tiên Tiên nhìn hắn, tim không hiểu thấu lại chua xót, thở một hơi, lấy giọng điệu bình tĩnh, nói: "Thân thể tôi khoẻ mạnh, bị anh áp sát rồi sờ mó sẽ có phản ứng, không phải rất bình thường sao? Nhưng Kỷ Bắc à, chỉ là thân thể tôi có phản ứng, anh hiểu không?"