Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Chương 177: Đời sống âm nhạc (15)



Edit: Min

Dựa theo điểm số của ban giám khảo và lượt bình chọn của khán giả thì Cảnh Dương là người đạt điểm cao nhất, sau một tiếng bình chọn online kết thúc, tất cả các thí sinh lại đứng trên sân khấu chờ công bố kết quả.

Nếu bệnh tim của Quý Tiêu chưa được phơi bày, vậy thì người chiến thắng trong cuộc thi lần này sẽ là Cảnh Dương, ba thí sinh còn lại nghe Cảnh Dương hát xong có thể nói là tâm phục khẩu phục, nếu như kết quả chiến thắng cuối cùng lại là Quý Tiêu, thì sẽ không thuyết phục được bọn họ.

Đến cùng là bên đồng cảm đánh bại bên lý trí, hay là bên lý trí đánh bại bên đồng cảm, thì mọi người đều rửa mắt cùng nhau chờ xem kết quả.

"Cuộc thi đang ở giai đoạn cuối," MC nói, "Kết quả của cuộc thi và tổng số phiếu bình chọn cho cả ba vòng thi, đều nằm trong phong bì trên tay tôi. Tôi nghĩ tất cả khán giả cũng giống như tôi, đều rất tò mò về kết quả, đây thực sự là lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc thi Giọng Ca Tự Nhiên của chúng ta, mặc dù trong lòng các vị đều thừa nhận cùng một người nhưng kết quả vẫn đầy gay cấn. Rốt cuộc chúng ta có giữ được ý nghĩa thực sự của việc tham gia cuộc thi này thay các ca sĩ hay không, bây giờ hãy để tôi thông báo kết quả cho mọi người."

Lời nói ngầm mỉa mai của MC khiến Quý Tiêu rất khó chịu, nhưng cậu ta chỉ có thể giả vờ như mình không hiểu, làm ra vẻ vô tội để chờ MC công bố kết quả. Sau khi Cảnh Dương hát xong, cậu ta càng ghét việc Cảnh Dương không đồng ý giúp cậu ta thắng trong cuộc thi này hơn, cậu ta cảm thấy nếu Cảnh Dương sáng tác ca khúc cho cậu ta hát, thì cậu ta nhất định sẽ giành được giải quán quân. Cho dù trong lòng biết rõ mình thua Cảnh Dương về mọi mặt, nhưng cậu ta vẫn tràn đầy hi vọng với kết quả cuộc thi, trong lòng cũng không ngừng cầu nguyện mọi việc mình làm đều không vô ích.

MC mở phong bì, lấy tấm danh thiếp bên trong ra và dõng dạc tuyên bố sau khi đọc xong “Thí sinh có số phiếu bình chọn cao nhất trong vòng ba của cuộc thi Giọng Ca Tự Nhiên, và cũng là thí sinh có tổng số bình chọn nhiều nhất trong cả ba vòng thi, bây giờ tôi xin trực tiếp công bố người chiến thắng trong cuộc thi lần này, cậu ấy là... "

MC dừng lại một lúc, nhìn vào máy quay và nói: "Chúc mừng người chiến thắng Sở Dương! Chúc mừng bạn đã giành được vị trí quán quân trong cuộc thi Giọng Ca Tự Nhiên! Chúc mừng!"

Hiện trường vang lên những tràng pháo tay kịch liệt, Cảnh Dương giành được vị trí quán quân có thể nói là điều mà mọi người mong muốn, và được hầu hết tất cả khán giả công nhận.

Quý Tiêu nhịn xuống xúc động muốn siết chặt nắm tay, đồng thời vỗ tay chúc mừng cùng với những thí sinh khác, trong mắt ba thí sinh khác đều là thần sắc thành tâm chịu thua, chỉ có Quý Tiêu là ngay cả muốn giả bộ một chút cũng không được, trấn định trên mặt đều là miễn cưỡng duy trì.

Khi MC công bố tổng số phiếu mà Cảnh Dương nhận được, vì quá cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh nên Quý Tiêu không khỏi giật nảy mình. Cậu ta không ngờ mình đã làm nhiều chuyện như thế mà vẫn thua triệt để, cậu ta cho rằng những người đồng cảm với cậu ta trên mạng, ít nhất cũng sẽ ngang ngửa với những người ủng hộ Cảnh Dương, nhưng cậu ta đã hoàn toàn sai rồi.

Hầu hết mọi người trên mạng đều lựa chọn bình chọn theo lý trí, không phải bởi vì họ không có lòng đồng cảm, mà là hầu hết mọi người hiện nay đều có tầm tư tưởng cao hơn, và họ cảm thấy sự cảm thông không nên được thể hiện trong cuộc thi kiểm tra thực lực này, nếu không sẽ dẫn đến một điều tồi tệ và làm những người thực sự có năng lực buồn, tương lai cũng sẽ không còn thấy những người thực sự có năng lực xuất hiện trong các cuộc thi như vậy nữa.

Quý Tiêu và ba thí sinh còn lại cùng nhau bước xuống sân khấu, tận mắt chứng kiến ​​Cố Mang lên sân khấu trao giải thưởng cho Cảnh Dương, ngoài chiếc cúp thì còn có những phần thưởng cao ngất ngưởng, đây là một vinh dự mà ca sĩ mới nào cũng mong muốn có được.

Trong lòng Quý Tiêu rất không phục, cậu ta nghĩ mình hao hết tâm cơ, chẳng những không áp chế được Sở Dương, mà còn khiến thành tích của cậu ta càng ngày càng cao hơn, mình không thể nuốt trôi cơn tức này, nhất định phải tìm được cách đảo ngược cục diện bây giờ mới được.

Trên đường về, Quý Tiêu và Lưu Hàng ngồi chung một xe, mặt mày Quý Tiêu u ám, rõ ràng là tâm trạng rất không tốt.

Lưu Hàng muốn mở miệng an ủi cậu ta, nhưng lại không biết nên an ủi như thế nào, nói là sau này không chừng còn có cơ hội? Hay một lần thất bại không là gì, và em sẽ có những thành tích cao hơn trong tương lai? Nhưng khi Lưu Hàng nghĩ rằng Quý Tiêu sẽ không sống được hai năm, anh ta lại không thể nói ra những lời này. Hơn nữa, bản thân Lưu Hàng cũng đang rất rối, căn bản không có quá nhiều tâm tư để suy nghĩ xem làm sao động viên và an ủi Quý Tiêu.

Ngoài việc không thắng được cuộc thi, thì lý do khiến Quý Tiêu cảm thấy thất bại chính là thái độ của Lưu Hàng. Cậu ta đã rất cố gắng để có được trái tim của Lưu Hàng, nhưng cuối cùng vẫn không làm được, chỉ cần nhìn thấy Lưu Hàng vì Sở Dương mà mất hồn mất vía, trong lòng cậu ta liền căm hận.

Cả hai không nói lời nào, sau khi trở về nhà của Quý Tiêu, Lưu Hàng để Quý Tiêu nghỉ ngơi thật tốt, sau đó thì chuẩn bị rời đi.

Cuối cùng Quý Tiêu vẫn không kìm được mà bùng phát, cả hai bắt đầu cãi vã.

Quý Tiêu vốn đã đầy tức giận, sau khi tranh cãi với Lưu Hàng thì càng tức giận hơn, cảm thấy đau nhói trong não, không thể đứng vững.

Nhìn thấy gương mặt tái mét và bộ dáng lung lay sắp đổ của Quý Tiêu, Lưu Hàng cho rằng cậu ta lại lên cơn đau tim, lập tức bình tĩnh lại xin lỗi Quý Tiêu, bảo cậu ta đừng tức giận nữa.

“Anh đi đi, bây giờ em không muốn nhìn thấy anh.” Quý Tiêu vịn bàn, quay lưng về phía Lưu Hàng vẫy tay ý bảo anh ta rời đi. Mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng cậu ta không muốn làm cho quan hệ của mình với Lưu Hàng trở nên cứng ngắc, bởi vì cậu ta cảm thấy nếu như ngay cả Lưu Hàng cũng khuynh hướng Sở Dương, vậy thì cậu ta sẽ thực sự hoàn toàn thất bại.

“Anh đưa em về phòng nghỉ ngơi sau đó sẽ rời đi.” Lưu Hàng nhìn bóng lưng hơi lảo đảo của Quý Tiêu, không đành lòng cứ như vậy rời đi nên đỡ Quý Tiêu đi lên phòng ở trên lầu.

Quý Tiêu không từ chối, chỉ là đối với sự quan tâm của Lưu Hàng, cậu ta đột nhiên cảm thấy ấm ức và muốn khóc.

Lưu Hàng đỡ Quý Tiêu nằm xuống giường rồi mới rời đi, trong lòng anh ta cũng không vui, cảm thấy mình đã vì Quý Tiêu mà tổn thương Sở Dương rồi, bây giờ lại vì Sở Dương mà làm Quý Tiêu tổn thương, thực sự là không nên, anh ta cảm thấy hơi áy náy vì không kiểm soát được cảm xúc của mình.

Sau khi Quý Tiêu nằm xuống, cậu ta nhắm mắt nghĩ biện pháp đối phó tiếp theo, nhưng có lẽ vì áp lực trong khoảng thời gian này quá lớn, cơ thể và não bộ đều đã quá mệt mỏi, không bao lâu liền ngủ mất.

Quý Tiêu ngủ an ổn cả đêm, nhưng cậu ta đâu biết rằng đây là đêm trước của cơn bão, sự yên tĩnh là ảo ảnh, và sự ổn định chỉ là tạm thời mà thôi.

Sáng sớm hôm sau, một mẩu tin bất ngờ được một phương tiện truyền thông lớn đưa tin trên mạng, sau đó các phương tiện truyền thông khác đã đăng tải lại. Ban đầu cư dân mạng không biết nội dung tin tức là gì, sau khi đọc nó vài lần thì họ mới hiểu là đang xảy ra chuyện gì.

Nội dung chính của bản tin là Quý Tiêu thực sự đã trải qua một cuộc phẫu thuật thay tim ở nước ngoài cách đây vài năm, nhưng mà cậu ta không chỉ che giấu sự thật, còn giả vờ rằng mình bị đau tim để đánh lừa sự đồng cảm, và muốn dựa vào bán thảm để giành chiến thắng trong cuộc thi.

Lý do khiến sự việc này bị phanh phui là do người nhà của người đã hiến tặng trái tim cho Quý Tiêu, nhìn thấy tin tức Quý Tiêu giả vờ bị đau tim thông qua mạng internet ở nước ngoài, vì không chịu được việc cậu ta lừa gạt công chúng, cho nên đã gọi điện cho truyền thông trong nước tố cáo cậu ta.

Sau khi nhận được tố cáo, giới truyền thông không công bố sự việc ngay, mà là đợi sau khi thu thập đủ bằng chứng mới công bố.

Bằng chứng do người nhà của người hiến tim đưa ra và 'bằng chứng' mà giới truyền thông thu thập được, đã chứng minh Quý Tiêu rõ ràng đã trải qua cuộc phẫu thuật thay tim cách đây vài năm.

Đột nhiên tin tức bị lộ ra ngoài, làm gia đình của Quý Tiêu trở tay không kịp, nhất thời không biết nên nên phản ứng như thế nào, chỉ có thể nhìn nội dung tin tức ngày càng mở rộng, ngày càng có nhiều người biết đến.

Quý Tiêu còn đang ngủ thì bị tiếng chuông của điện thoại đánh thức, cậu ta không kiên nhẫn nhấc máy, lại nghe thấy trợ lý của mình nói lung tung một tràng, làm cậu ta một chữ cũng không hiểu.

Trợ lý của Quý Tiêu quá khẩn trương và cũng không biết Quý Tiêu đã trải qua cuộc phẫu thuật thay tim, cho nên anh ta đã rất sốc khi biết tin này. Nói cả buổi trời cũng nói không rõ ràng, chỉ có thể kêu Quý Tiêu tự mình lên mạn xem tin tức.

Mặc dù Quý Tiêu hoàn toàn không hiểu trợ lý đang nói cái gì, nhưng cậu ta cũng nghe được cái gì mà "phẫu thuật" bị bại lộ, rồi còn cái gì "người hiến tặng" nữa, trong lòng đột nhiên có một dự cảm rất xấu. Cậu ta vội vàng đứng dậy mở máy tính, xem xong nội dung tin tức, còn chưa kịp đọc đánh giá thì cậu ta chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, cả người như muốn ngất đi.

Sau khi Quý Tiêu bình tĩnh lại một chút, cậu ta run rẩy gọi điện cho ba mẹ và yêu cầu họ nhanh chóng giải quyết chuyện này, vận dụng các mối quan hệ để rút lại tin tức, tránh sự việc tiếp tục mở rộng, nếu không thì con đường ca sĩ này của cậu ta hoàn toàn xong rồi.

“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy hả?” Quý Tiêu lớn tiếng nói với ba mình, “Không phải ba đã trao đổi với ông ta và mang lại lợi ích cho họ sao? Tại sao bọn họ còn đột nhiên nhảy ra vạch trần con với truyền thông hả!?"

"Ba đang cho người điều tra, bây giờ vẫn chưa có tiến triển gì hết, cũng không thể liên lạc với người nhà đã vạch trần con, và cũng không tìm được bọn họ ở đâu, cho nên còn chưa biết là tại sao bọn họ phải làm như vậy." Ba của Quý Tiêu nói.

“Vậy thì tìm cách gỡ bỏ tin tức và bác bỏ tin đồn đi!” Quý Tiêu kích động nói.

"Ba đã cho người làm rồi, nhưng chỉ có một số truyền thông nhỏ có thể chi tiền để gỡ bỏ tin tức thôi. Mấy truyền thông lớn khác đều không đồng ý gỡ bỏ tin tức." Ba của Quý Tiêu cũng rất bất lực, ông không hiểu là đã xảy ra vấn đề gì, đột nhiên mọi thứ họ làm đều vô dụng, ông hỏi Quý Tiêu "Có phải con đã đắc tội người không nên đắc tội không?"

Quý Tiêu ôm trán, bây giờ cậu ta rối đến mức không thể nhớ được mình đã đắc tội người không nên nào, cho nên cậu ta chỉ có thể lớn tiếng nói "Bây giờ nói mấy cái này thì có ích gì?! Ba mau nghĩ cách giúp con giải quyết mấy chuyện này đi!"

“Có thể làm được thì ba đều giúp con rồi, nhưng chúng ta gần như không có cách nào để phản bác những bằng chứng do truyền thông đăng tải, cho nên con phải chuẩn bị tâm lý đi.” Ba của Quý Tiêu thở dài an ủi nói: “Chuyện đã lớn vậy rồi thì con đừng làm ca sĩ nữa, nhà chúng ta kinh doanh rất lớn, làm cái khác không được sao? "

"Con chỉ muốn làm ca sĩ, không muốn làm cái khác. Dù sao thì ba cũng phải giúp con giải quyết chuyện này!" Quý Tiêu hét lên thì cúp máy, dùng sức ném điện thoại xuống đất.

Quý Tiêu hai tay nắm tóc, nhớ lại mấy câu mà ba cậu ta đã nói, rốt cuộc là mình đã đắc tội ai mà muốn chỉnh mình như thế? Nghĩ tới nghĩ lui, cậu ta cũng chỉ có thể nghĩ tới Cảnh Dương, nhưng cậu ta lại cảm thấy Cảnh Dương không có năng lực làm chuyện này.

Quý Tiêu đã chuẩn bị tốt tâm lý, lấy hết can đảm bấm vào bình luận dưới bản tin, đủ loại chỉ trích và nhục mạ đập vào mắt cậu ta. Sau khi đọc một vài bình luận thì Quý Tiêu không nhìn được nữa, đồng thời có một xúc động muốn đập nát máy tính. Nhưng mà cậu ta biết rằng dù có đập vỡ máy tính, thì cũng không thể khiến những bình luận đó biến mất ngay lập tức.

Quý Tiêu đang đợi ba của mình báo tin vui, nhưng linh cảm xấu của cậu ta càng ngày càng mãnh liệt, không hiểu sao lại cho rằng chuyện giả vờ lên cơn đau tim trong cuộc thi bị bại lộ này, chỉ là khởi đầu cho con đường dẫn đến bi kịch mà thôi.

Quý Tiêu vỗ mạnh vào đầu mình, cố gắng gạt bỏ ý nghĩ khiến cậu ta dựng tóc gáy vừa nãy, cậu ta không ngừng tự nhủ trong lòng, sẽ không, sẽ không đâu, mọi chuyện sẽ ổn thôi, chỉ là do mình quá căng thẳng nên mới nghĩ như vậy, cuộc đời của mình không thể có một kết cục bi thảm được. Mặc kệ kết quả cuối cùng của chuyện này như thế nào, thì sau lưng vẫn còn một gia đình vững chắc để cho mình có thể dựa vào.