Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 3 - Chương 62: Bí tân và kinh diễm



Khi Harry trở về phòng nghỉ công cộng Slytherin, đại đa số thân sĩ Slytherin đều khổ não vũ hội hoá trang Halloween dĩ nhiên phải mặc nữ trang —— đương nhiên, mặc nữ trang không phải trọng điểm, vì thân là quý tộc ở một số trường hợp cũng cần biến trang một tí, tỷ như, một ít vũ hội hoá trang tư nhân. Vấn đề là, làm một thục nữ, một đầu tóc dài là cực kỳ quan trọng, thế nhưng, vì trước đó không chuẩn bị thuốc biến trang và thuốc mọc tóc, thế nên các thân sĩ rất khổ não.

“Mọi người sao vậy?” Harry vào phòng nghỉ công cộng Slytherin, thấy bầy rắn khổ mặt.

“Thủ tịch, chúng tôi không chuẩn bị thuốc mọc tóc và thuốc biến trang.” Thủ tịch năm thứ bảy Soras khổ não.

“Vấn đề này ta cũng đoán được.” Harry cười cười, lấy ra một cái hộp nhỏ, phóng đại xong dĩ nhiên thành một tủ độc dược, “Thuốc biến trang, thuốc mọc tóc, thuốc biến thanh, a, còn có thuốc mỹ dung, mọi người cần thì cứ lấy. Ta về phòng trước.”



Harry về phòng, mở thông đạo, thông tới phòng sủng vật, y cần nói chuyện với Herpo.

【Harry, tìm Herpo có chuyện gì à?】 Khi Herpo không tận lực thu nhỏ quả nhiên rất đáng sợ.

【Herpo, tối nay có lẽ có kẻ tới tìm ngươi, ngươi chỉ cần chiếu gã nói làm là được, chú ý, đừng thương tổn học sinh. Sau đó, tới tìm ta, nói cho ta biết kẻ đó là ai.】 Harry thảnh thơi dựa lên người Basilisk.

【Được, Harry. Herpo làm giúp cậu, xong có thể tới Rừng Cấm chơi sao?】 Basilisk chơi thân với Harry, cũng biết Harry dễ nói, vì vậy tỏ vẻ sẽ làm tốt, 【Còn có, còn có, cậu nhất định phải làm sườn cừu cho Herpo.】

Harry bất đắc dĩ, vươn tay vỗ Herpo, đôi khi ngẫm lại rất không thể tin được, đây là Basilisk y giết năm thứ hai sao? Herpo đáng yêu vậy dĩ nhiên chết trên tay mình? Quá khứ y rốt cuộc ngây thơ cỡ nào? Nhẹ nhàng mà nở nụ cười, may là có cơ hội làm lại —— 【Sala nói thật không sai, cậu a, là đồ tham ăn.】【Mới không phải, Pec nói, có thể ăn là phúc.】 Herpo phản bác.

【Pec?】 Harry lần đầu tiên nghe được nick name này.

【Ừ, Peclers • Estifan.】 Herpo tê tê tiếng rắn, 【Nguyên liệu vòng tay hàn ngọc trên tay cậu, là ông ấy lúc còn trẻ tới phương Đông mang về, là ông ấy tặng cho Sala, làm lễ vật chúc mừng Sala tấn chức thẩm phán giả.】

【Ông ấy là người thế nào?】 Harry đột nhiên sinh ra hứng thú với người trong truyền thuyết rất thân mật với bốn đầu sỏ này, âm thầm nhớ kỹ tên. Quyết định khi rảnh phải tới Khu Cấm hoặc phòng sách Slytherin tra.

【Một người tốt như Harry.】 Herpo nói, 【Ông ấy là bạn của Sala, biết đàn âm nhạc dễ nghe cho Sala. Quan hệ với Gody cũng tốt, vì ông ấy thuần dưỡng một ít sinh vật cổ quái, gia tăng rất nhiều tài liệu cho kho độc dược của Gody. Ông ấy gọi Nana là Rowe, nói cái tên này rất có khí chất học giả. Ông ấy thường giúp Hel nấu cơm, ông ấy nói, ông ấy thích cảm giác ấm áp khi nấu cơm.】

【Sau đó đâu?】 Harry hỏi, y đột nhiên cảm giác được gì.

【Sau đó? Bọn họ cùng nhau thành lập trường học, thế nhưng, có một ngày, xảy ra việc lớn —— Pec dĩ nhiên dẫn người của Vatican vào Hogwarts, ngày đó Sala và Gody tới viện trưởng lão họp, Nana và Hel không biết vì sao bị nhốt ở Rừng Cấm. A, thật là ác mộng… Lần đó là tổn thất lớn nhất từ trước tới nay của Hogwarts, khi ấy thủ tịch Slytherin là Atula, thằng bé cái khó ló cái khôn, dùng thuốc tiềm năng và thuốc đa dịch, đồng thời mặc đồ của Sala, mới khiến Pec và Vatican lui bước, thế nhưng các học sinh đã chết hơn nửa. Khi Sala về, thương tâm đến nhốt mình trong phòng một tháng. Mãi đến khi Pers bị bắt…】 Herpo mang theo hồi ức nói, 【Ta nói này với cậu làm gì, đã qua rồi, như Sala nói vậy: mặc dù sự thật tàn khốc, nhưng thống khổ thúc giục chúng ta đi tới.】

【Herpo, ngươi không thể như vậy, bất kể câu chuyện xưa gì đều có bắt đầu và kết thúc, ngươi nói bắt đầu lại không nói cho ta biết kết thúc, thật là——】 Harry nhàn nhạt cười, nhưng trong lòng nổi lên sóng lớn —— dĩ nhiên còn có “đầu sỏ thứ năm”? Xảy ra việc lớn như vậy vì sao không được ghi chép?

【Được rồi, bất quá, ta muốn ăn donuts.】 Herpo xàm miệng nói.

Harry gật đầu tỏ vẻ đồng ý, song song rất bất đắc dĩ với tính trẻ con của Herpo. Bất quá, sau này có phải có thể dùng đồ ăn ngon trao đổi một ít tình báo hữu dụng với sủng vật này không? Harry giảo hoạt thầm nghĩ.

【Vậy, cậu muốn biết gì?】 Herpo hỏi.

【Ta muốn biết, ngài Estifan, ách, cuối cùng thế nào?】 Harry hỏi.

【Tự nhiên là hình phạt tàn khốc nhất —— bay khỏi tử vong. Thế nhưng, Pec ở một khắc trước khi hành hình nói cho Gody và Sala biết, ông ấy để lại một mật thất ở trường học, chỉ cần có chìa khóa thích hợp, mật thất sẽ mở ra. Có người nói bên trong phong ấn Thánh Linh của Vatican, cậu cũng biết đấy, đối với phù thủy mà nói, Thánh Linh là trí mạng.】 Herpo nói.

Mật thất? Sao lại là mật thất? Harry nhíu mày. Mà Herpo đã quay đầu vươn lưỡi khẽ liếm lông mày y, còn nói thêm: 【Được rồi, tiểu Harry, đừng lo lắng những thứ này, đây là chuyện của bốn người kia, năm đó quan hệ của bọn họ rất tốt, nếu không phải vì vậy, phỏng chừng học viện Estifan vẫn còn.】Harry nghe xong, tuy hiếu kỳ mà lo lắng bí tân, nhưng trong lòng không khỏi thả lỏng rất nhiều —— đúng vậy, có bốn đầu sỏ ở đây, không cần lo lắng, xem như chuyện xưa nghe là được.

Nói chuyện phiếm với Herpo xong, Harry về ký túc xá, bắt đầu thay đồ.



Vào đêm, lễ đường Hogwarts như Halloween bao năm, treo vô số đèn bí đỏ trên trần nhà. Các Gryffindor đa phần sắm vai dã thú, Hufflepuff là động vật và thực phẩm đángyêu, Ravenclaw là học sĩ hoặc nhân vật trong truyền thuyết, chỉ có Slytherin năm nay kỳ lạ nhất, dĩ nhiên toàn bộ thế vai, nam phẫn thành nữ, nữ phẫn thành nam. Khiến không ít giáo sư trên ghế ánh mắt sáng ngời.

“A, Se… giáo sư Snape, tôi thật không ngờ Slytherin hiện tại dĩ nhiên… hoạt bát ngoài ý muốn.” Lockhart thấy đồng sự trừng mình lập tức đổi xưng hô.

Snape không lên tiếng, anh đang tìm Harry. Nói thật, anh rất muốn thấy y mặc nữ trang.

“A, đứa bé tóc bạch kim kia là cậu Malfoy sao, rất mê người, thật khiến người khó có thể tin được, lễ phục màu bạc rất xứng với đôi mắt của trò ấy… Còn có, cái kia…”

Khi các giáo sư bắt đầu bình luận thế vai của Slytherin, cũng bắt đầu xem xét cậu bé nào thế vai thục nữ xinh đẹp nhất, cô bé nào thế vai thân sĩ anh tuấn nhất, các Slytherin đột nhiên đứng lên, nhìn về phía cửa lễ đường, vì vậy các giáo sư nhìn theo——

Chỉ thấy một bóng hồng váy dài thuần trắng xuất hiện ở cửa, hấp dẫn ánh mắt mọi người. Chiếc váy kiểu ôm eo thiết kế cực tốt buộc quanh dáng người xinh đẹp, trước ngực lớn mật dùng voan xanh sẫm lãnh diễm như pháp thuật, hoàn mỹ mười phần che giấu bộ ngực, cũng tôn lên sự rực rỡ trong đôi mắt màu xanh nhạt. Trên khăn lụa màu lục gắn một phụ tùng bằng bạc, người quen của Harry có thể thấy đó là đồng hồ quả quýt y vẫn mang theo, khăn lụa che khuất cổ song song, ánh lên đai lưng cùng màu. Cánh tay trắng nõn để lộ, dưới ngọn đèn lóe ra ánh sáng như ngà, cổ tay trái là vòng ngọc màu lục phong cách cổ xưa, trên ngón tay là nhẫn gia chủ nhà Potter, tay phải cầm chiết phiến. Tóc dài màu đen búi thành đầu công chúa thời Trung cổ, phía trên đội phát sức khá lớn hình mặt trăng và rất nhiều vì sao nho nhỏ, mái tóc đen như màn đêm. Điều này khiến y lộ ra cái cổ và bả vai, cũng lộ ra hoa tai ru-bi thập tự ở tai trái. Thiếu niên thậm chí thoáng đạm trang, che khuất một số đường cong bắt đầu nam tính hóa, khiến mình biểu hiện càng có một loại ôn nhu của phái nữ.

Cả đại sảnh Hogwarts nhất thời lặng ngắt như tờ, vô số ánh mắt rơi xuống người “thiếu nữ” tuyệt đẹp này, tựa hồ các nữ sinh đều không sánh bằng “nàng”.

Kinh diễm toàn trường!

Y bước về phía bàn dài Slytherin, tới chỗ của mình, như một thục nữ chân chính mang theo cười mỉm làm lễ thục nữ với các Slytherin phía dưới, sau đó cũng làm lễ với ghế giáo sư, rồi ưu nhã mà ngồi.

“A, Severus, đó… là cậu Potter?” Giáo sư McGonnagal giật mình nhìn Harry nữ trang.

“Như bà đã thấy…” Snape khô cằn nói, nếu có thể, anh rất muốn lập tức dẫn đi tiểu cự quái mắt lục đang toả ra hormone lung tung phía dưới. Thậm chí muốn móc xuống mắt mọi người, thế nhưng không được… Được rồi, vậy, đổi góc độ ngẫm lại —— bé con xuất sắc như vậy một đời một kiếp đều ở cạnh anh, làm một người đàn ông, vậy thật… A, vậy thật… Không được, lần sau mặc kệ thế nào cũng không thể để Harry mặc vậy! Còn có, tiệc tối kết thúc, phải dẫn em ấy đi ngay lập tức!”A, thoạt nhìn, đứa bé này rất giống mẹ mình.” Dumbledore cố ý nói.

“Không, không, nó chỉ có vài phần giống Lily, càng nhiều là giống Dorea.” Phu nhân Pomfrey nói, bà đã từng làm đồng sự ở bệnh viện pháp thuật St. Mungo với Dorea • Black • Potter.

Điều này khiến Dumbledore không thể nói gì thêm.

Mà Severus thấy Dumbledore bị nữ vương trạm xá nghẹn họng, không khỏi vung lên khóe miệng.

Thế nhưng, một khắc sau, chủ đề do giáo sư Sprout khởi xướng cấp tốc san bằng nó——

“Đứa trẻ xuất sắc như vậy, chỉ có học sinh Hufflepuff mới có thể xứng đôi…” Sprout nói, “Mỹ thực sẽ khiến nó vui vẻ.”

“Không, không, không, bạn lữ tương lai của cậu Potter nhất định là Ravenclaw, ngẫm lại đi, chỉ có Ravenclaw thông minh mới có thể giúp đỡ y.” Flitwick lập tức phát biểu quan điểm của mình, “Hơn nữa các cô bé của Ravenclaw rất xinh đẹp, xinh đẹp lại thông minh mới nên là phu nhân tương lai của nhà Potter.”

“A, Pomona, Filius, tôi không ủng hộ hai vị, tôi nghĩ cậu Potter nhất định lựa chọn một Gryffindor nhiệt tình, Gryffindor như mẹ thằng bé vậy.” Đây là giáo sư McGonnagal.



Ba người làm trò trước mặt chính chủ đàm luận nữ sinh nào của học viện nhà mình thích hợp làm phu nhân Potter —— không hề phát hiện đồng sự trầm mặc kế bên đang mặt không biểu tình dùng dao nĩa tàn bạo đâm miếng bít-tết Whiskey trước mặt. Mỗi khi một cái tên xuất hiện, viện trưởng Slytherin yên lặng ghi nhớ——

Tốt, bọn con gái này, một cái cũng đừng nghĩ tới gần tiểu cự quái mắt lục nhà mình!

Thẳng đến khi ba người tranh chấp không yên, nhất trí nhìn về phía hiệu trưởng, Dumbledore bị làm khó, vì vậy nhìn giáo sư độc dược an tĩnh ăn bít-tết, không khỏi lựa chọn họa thủy đông dẫn: “A, về vấn đề này, mọi người không bằng hỏi viện trưởng của cậu Potter?”

Vì vậy, ba viện trưởng nhất trí nhìn về phía đồng sự.

Chỉ thấy viện trưởng Slytherin buông bộ đồ ăn, ưu nhã cầm khăn, lau khóe miệng. Sau đó dùng tiếng nói trầm ổn tơ lụa như cello nói: “Tôi cho rằng, vì sao không thể là Slytherin?”