[Harry Potter] Đương V Đại Ngận Tân Khổ

Chương 57: Noah



Đương V Đại Ngận Tân Khổ

(Làm V đại mệt mỏi quá)

057 | Noah

Cả Hogwarts đều biết, Malfoy và Riddle của Slytherin đã chính thức là một đôi, biểu hiện thường ngày của bọn họ tuy rằng thoạt nhìn không có gì khác nhau, nhưng cái cách giao lưu bằng ánh mắt ấy thấy thế nào cũng gọi một tốp người sôi máu...

"Các cậu chính thức quen nhau sao không có tí kích tình gì thế." Pomona không thỏa mãn tìm tới cửa.

"Muốn kích tình cũng là lén lút, có đôi tình nhân nào kích tình nổi trước đôi mắt soi mói của các cậu hả..." Riddle không mặn không lạt trả lời.

"Cậu không thể ngại ngùng tí sao, thỏa mãn cảm giác thành tựu của tôi."

"Ngại quá, dầm mưa dãi nắng, biểu bì da mặt ngày một dày, nếu tôi nhớ không lầm, tờ báo này là tôi đề nghị, cậu có thể trông chờ tôi biết xấu hổ à?"

"Làm người khởi đầu cậu phải cống hiến!"

"Đứng bên đường hôn nhau nồng nhiệt cho các cậu xem? Miễn, tùy ý viết, chỉ cần bảo đảm trên giường là hai người, viết cái gì tôi cũng không quản..."

"Thật hả? Có thể chơi đạo cụ không?"

"Hửm... Được, nhưng không được chơi nhân / thú."

"Riddle, cậu tốt quá." Pomona ôm Riddle một cái, hớn hở về Hufflepuff.

"Sao tôi lại coi trọng một kẻ như cậu..." Abraxas bị lôi tột đỉnh bên cạnh cảm thấy thế giới này quá hắc ám.

"Bằng không thì sao? Cậu hy vọng bị bọn họ nhìn chằm chằm mọi lúc mọi nơi hay là thông qua báo chí biết mình đã lên giường với sư sinh toàn trường?" Riddle cho một đề lựa chọn rất thực tế.

"......" Abr khuất phục trước thực tế.

"Riddle, cậu thật sự tính thêm một người à?" Sheryl lén hỏi.

"Tôi không phải người lạm tình, thế nên tôi rất rõ, tôi không bỏ được anh ấy."

"Tôi thật không dám tin Abr lại đồng ý."

"Tôi là một kẻ cứng đầu, nên tôi chỉ có thể khoan dung."

"Tôi có tí hiếu kỳ với Muggle này rồi đấy." Pallas cười xán lạn, cô rất muốn biết, là một Muggle thế nào có thể khiến Malfoy thỏa hiệp, thậm chí suýt nữa bị nốc-ao.

"Anh ấy rất ưu tú, thật sự rất ưu tú." Riddle nhớ lại quá trình cậu quen Saga, yêu cầu phí cố vấn đắt đỏ, anh ấy quyết đoán đồng ý, làm cậu lập tức nhớ kỹ kẻ đặc biệt này. Lần đầu tiên vô tình gặp mặt, để cậu nhìn thấy thong dong và can đảm khi đối mặt với Tử Thần, biết thân phận phù thủy của cậu, là phán đoán lãnh tĩnh, lý trí và chính xác.

Khi được cậu báo cho biết những nguy hiểm trong tương lai của chiến tranh cũng không có một khắc do dự và lùi bước. Có thể nói Saga bày ra cho cậu thấy luôn là sự hoàn mỹ.

Cậu chưa từng nhìn thấy phong độ vương giả thời kỳ mạnh nhất của Gellert (hiện tại lão già này đã mất hết hình tượng rồi), Saga bổ túc điểm đó, không thể không nói đứng bên Saga ngay từ đầu là vì kính nể và sùng bái. Anh ấy quả thật là Dark Lord hoàn mỹ trong cảm nhận của Riddle, thường ngày tao nhã nói nói cười cười, quay đầu có thể dấy lên sát khí, tắm máu giết người.

Dung mạo tinh xảo, cảm tình liều lĩnh mọi thứ của Abraxas, còn có giao lưu ăn ý lâu ngày làm bạn bên nhau, là lý do cậu ấy bước vào lòng Riddle.

Saga dùng là thua thiệt, cậu thật sự thua thiệt Saga nhiều lắm...

【 Nhóc này, tuy rằng ta là thuần huyết, nhưng ta thật sự không thể không nói, nếu nhóc bỏ lỡ Saga, ta sẽ khinh thường nhóc, năm đó Albus hoặc ta, nếu chúng ta có một phần mười nghĩ cho đối phương như Saga dành cho nhóc, chúng ta sẽ không có kết cục như ngày hôm nay... 】

【 Nhóc cho rằng cậu ta vì sao không tới Mỹ phát triển, nhóc cho rằng cậu ta vì sao nỗ lực hợp tác với phù thủy, nhóc cho rằng cậu ta vì sao liều mạng mở rộng địa bàn, nhóc rằng cậu ta vì sao phải cùng phù thủy Dark Lord như ta cùng đi nước cờ hiểm khuấy vào vũng nước đục ở Đức? 】

【 Trừ nhóc ra, cậu ta còn có lý do gì, thật không biết nhóc tốt ở đâu, không tới Mỹ còn không phải vì nhìn thấy nhóc, cố gắng chiếm địa bàn còn không phải vì một câu muốn sống những ngày nhãn nhã không bị ai quản của nhóc, đi Đức còn không phải vì kết thúc chiến tranh ở trước khi nhóc tốt nghiệp. 】

【 Thằng nhóc Malfoy, vì nhóc, buông tha là tương lai, mà Saga vì nhóc đã làm được toàn bộ hiện tại cậu ta có thể làm. Nếu nhóc bỏ lỡ cậu ta, tuy rằng kém Albus, nhưng cũng sẽ là một tên khốn kiếp. 】

Nếu nói Abr là nước, nhẹ nhàng len qua đồng ruộng, mang tới sự dễ chịu, vậy Saga là gió, bọc lấy cậu, cho cậu sự ấm áp. Trước Abr sở dĩ khủng hoảng như vậy, cũng là vì cậu ấy biết rõ sự ưu tú và trả giá của Saga, cậu ấy không biết tình yêu và tương lai cậu ấy hứa hẹn có thể sánh với vô oán vô hối của Saga hay không, kẻ đứng nhìn, thân là tình địch như Abr, cũng suýt nữa bị cảm động, cả Gellert đều đứng về phía Saga thân là Muggle. Một người như vậy, tình cảm như vậy, sao có thể bỏ lỡ...

Bầy rắn Slytherin có chút bất mãn, bọn họ đã mơ hồ thừa nhận địa vị Vua của Riddle, thân là người thừa kế Slytherin, máu lai thì thôi, sao còn thích một Muggle, dưới tình huống đã có người thừa kế duy nhất của quý tộc thuần huyết Malfoy.

"Giáng Sinh lần này cậu định về bày tỏ à?"

"Phải, tôi đã viết thư cho Grind, Grind sẽ không ra thời gian, đưa Saga về, ông ấy đã mắng tôi một trận khi biết tôi chân giẫm hai thuyền, nhưng cũng chúc phúc bọn tôi, cuối cùng thoáng bội phục khả năng bắt lấy cậu của tôi."

"Ông ta không chào đón tôi thế à."

"Ông ta chẳng qua là có bóng ma trong lòng mà thôi." Ông ấy là chủng loại si tình hơn 70 năm.

"Chúc cậu may mắn, về phòng kiểm tra lại đi, cái lão già mà còn không biết xấu hổ ấy nói không chừng có gắn thứ gì để rình coi đó."

"Sẽ, cậu về trang viên Malfoy cũng nhớ chuẩn bị kháng chiến, chú ý nhé."

"Quy củ cũ, không được quên tôi, nhớ viết thư."

"Abr, cậu rất có phong độ vợ hiền."

"Well, tôi cho rằng mình là trung khuyển công, tuy rằng bề ngoài không chiếm ưu thế, nhưng người cười đến cuối cùng mới là người thắng."

"Thật là một đôi vợ chồng hòa thuận..."

"Nó có lẽ là lý do Riddle chọn Abraxas, giữa chúng ta Abr vẫn luôn là người hiểu Riddle nhất."

"Nhưng..."

"Nhưng cái gì, Muggle không thể đồng tính sinh tử, không đề cập tới huyết thống, chính cung người ta đã mặc kệ, chúng ta đừng lo chuyện bao đồng."

"Cũng phải, cứ xem như điện hạ của chúng ta nuôi một Muggle tình phụ ở ngoài... Ách, tình nhân."

"Ai là chính cung còn chưa nhất định, tình huống hiện tại thấy thế nào cũng là trấn an tình phụ cam đoan sẽ cho danh phận rồi về nhà ngả bài với chính thê?"

"Tôi lại thấy là đang thương lượng với chính thê cưới tiểu thiếp về nhà khai chi tán diệp."

"Chuyện này phải dựa theo thời gian mà tính, Riddle nói cậu ấy quen Muggle đó trước mà."

"Quen thì có ích gì, đầu tiên đăng đường nhập thất là Malfoy."

"Tôi thấy nên so ai lên giường Riddle trước thì hơn..."

"Các cậu... rãnh lắm hả!" Ngay khi hoạt động thảo luận này càng lúc càng mở rộng, hổ không phát uy ai cũng tưởng cậu là hello kittey hả! Riddle hoạt động cổ tay bước tới gần bọn tiểu quý tộc ăn no rửng mỡ.

"Jelly Legs Jinx!" Quý tộc bạch kim hợp thời giúp đỡ quật ngã một đống, Riddle sử dụng nắm tay vật lý công kích chà đạp bọn họ.

"Quả nhiên, nếu không có thâm thù đại hận gì đó, dựa vào thịt / thể gần gũi với nhau sẽ có cảm giác thành tựu và cảm giác thỏa mãn hơn." Riddle rất hài lòng nhìn các Slytherin sưng mặt sưng mũi, "Không giỏi bùa trị liệu có thể tới chỗ Eileen xin độc dược, Eileen, cho bọn họ khẩu vị độc đáo tí."

"Dạ." Eileen khéo léo gật đầu, khi ánh mắt mê ly ấy nhìn đông đảo vật thí nghiệm có một chớp mắt sáng lên không ít.

【 Merlin ơi ~ dẫn chúng con đi đi. 】

...

"Cậu cũng có lúc khẩn trương à?" Sân ga Kings Cross, Abraxas nhịn cười nhìn Riddle ngoài mặt kéo cậu lưu luyến không tha trên thực tế khẩn trương không chịu ra sân 9¾, "Thảo nào... tôi vẫn kỳ quái sao cậu không chọn thời gian địa điểm mà trực tiếp nói thẳng ở câu lạc bộ Slug của giáo sư Slughorn..." Thì ra là cải lương không bằng bạo lực, lành làm gáo vỡ làm muôi.

"Abr." Riddle ôm lấy một trong hai người yêu vừa ra lò, "Tôi không phải Thần, đương nhiên sẽ khẩn trương..."

"Anh ta sẽ không cự tuyệt." Đây là lời tuyên bố đầy kinh nghiệm.

"Cho dù kết quả và quá trình không có liên hệ nhất định, tâm tính và tâm tình cũng không thay đổi, ví dụ như, chúng ta đều biết Dumbledore sớm muộn gì cũng chết, nhưng nó không ảnh hưởng tới chúng ta hiện tại ghét ổng."

Nói cứ như ai cũng không chết vậy. Abraxas liếc trắng, trực tiếp kéo Riddle tới cổng, "Giáng Sinh này tôi sẽ không tới thêm náo nhiệt, cậu tự xử lý, đừng để tới lúc đi học còn chưa mở miệng, năm rồi tôi thả bồ câu cả nhà, năm nay sẽ cực lắm đây, hồi âm của tôi có thể ít, nhưng của cậu không cho, thế nhé." Trực tiếp đẩy ra ngoài.

"Abr, nếu tôi nhớ không lầm ba mẹ cậu hình như đã biết chuyện cậu thành công, đồng thời bỏ cậu lại để đi tuần trăng mật lần thứ N, giờ cậu về nhà chỉ có thể thấy một đống bức họa dông dài mà thôi." Bà nội được cho là trực hệ duy nhất ở nhà mẹ đẻ tại Pháp, ông nội đã qua đời, bà nội luôn cưng chiều Abraxas, bà ấy đương nhiên sẽ không phản đối lựa chọn của cậu, chẳng qua từng là nữ chủ nhân nhà Malfoy, bà nội cũng không thể công khai ủng hộ cậu.

"Vậy thì đi nhà cậu, Giáng Sinh này tôi có chuyện quan trọng cần tra, cậu chịu hỗ trợ tôi sẽ kéo Moody tới trang viên Zabini, thế nào?"

"Tra cái gì?" Thỏa hiệp rồi à? Sheryl, cậu hủy hình tượng ổn trọng tôi tặng cho cậu.

"Thân thế của Voldy nhà tôi, tôi vừa biết được tên đệm của cậu ấy là Marvolo, trước đây sao tôi không nghĩ tới chuyện hỏi tên đệm chứ, dòng họ Muggle của Riddle chúng ta không tra được, Marvolo nhất định là có quan hệ với nhà mẹ cậu ấy." Ở Thế Giới Phù Thủy, tên là thứ rất quan trọng, "Saga khẳng định đã sử dụng mạng lưới điều tra dòng họ của Riddle, anh ta biết tôi cũng phải biết."

"Cũng đúng, có lẽ còn có thể tra ra những huyết mạch còn lại của Slytherin, nhưng chuyện này phải gạt Riddle, cậu ấy không thích thân thế của mình."

"Đó là đương nhiên."

...

"Rid, em bị bệnh à?" Saga lo lắng nhìn Riddle lần thứ N mất hồn mất vía lấy nhầm đồ, rót ly cà phê cho anh khó khăn vậy à, muối, bột ngọt, tiêu, tinh bột, bột mì, lại không có đường, quên đi anh uống cà phê nguyên chất vậy, cà phê chỉ nên dùng để nâng cao tinh thần, xin để dạ dày nó yên.

"Không có, không có." Đáng chết, hít sâu, hít sâu, dựa theo kế hoạch nào. "Chỉ là... tương tư thành hoạ mà thôi." Rủ mắt, gò má ửng đỏ, ngượng ngùng mang theo áy náy nhìn Saga, rất tiêu chuẩn vì mình trọng sắc khinh hữu mà xin lỗi, cũng biểu đạt thật rõ ý của mình.

"Ồ? Là vị mỹ nữ nào may mắn thế, trước em không phải còn oán giận mỹ nữ Hogwarts khó theo đuổi sao? Hay em cuối cùng đã cảm động được trái tim của tiểu thư Pomona Sprout?" Saga bình tĩnh hỏi Riddle, mang theo chút đùa giỡn, hoàn toàn không lộ ra dị dạng. 【 Thằng nhóc quý tộc làm ăn kiểu gì thế không biết? Sống sờ sờ ra đó, còn để Riddle nhìn trúng cô gái khác? Học sinh mới của năm nay à? 】

"Ách... không phải." 【 Mình chỉ biết lũ tiểu quỷ Slytherin ấy nịnh nọt chưa bao giờ cần bản nháp, gì mà mị lực của ngài sẽ khiến mọi chuyện thuận lợi, Saga không phản ứng... chẳng lẽ Grind hố mình? Nếu thật là vậy, khi về trường cậu sẽ bắt cóc lão ong mật rót cho ổng một trăm tám mươi bình độc dược Lão Hóa, rồi lột sạch lão da quýt ấy ném lên giường Grind 】.

"Không phải nữ sinh... là nam." Riddle thở phào, mặc dù không nhìn, nhưng đã cảm nhận được sự cứng ngắc của Saga, "Là Abr, em thích cậu ấy, Saga, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, em sẽ..."

"Vậy anh thì sao?"

Riddle đè nén mừng rỡ trong lòng, Saga chịu phản đối, kế hoạch của cậu thành công phân nửa, nhưng mừng rỡ song song cũng có áy náy, cậu biết Saga lúc này thống khổ thế nào.

"Anh phải làm gì đây, Rid, em thích cậu ta, vậy anh thì sao? Anh yêu em, vì sao em không chọn anh? Vì anh không phải là phù thủy?" Ở khi Riddle do dự, Abraxas đã vọt tới trước mặt cậu thống khổ quát, Riddle không thể quên câu nói ấy của Abr, tôi cũng có thể vì cậu ruồng bỏ gia tộc, vì sao không cho tôi cơ hội.

Mà Saga, lại là bình tĩnh tự thuật, đôi mắt màu vàng nâu ảm đạm, nặng nề như những gì anh trả giá, lời bày tỏ ở giây phút này cũng bao hàm thống khổ. "Em nói em thích nữ sinh, thế nên anh không quấy nhiễu cuộc sống bình thương em nên có, Grind nói Thế Giới Phù Thủy cho phép đồng tính yêu nhau, anh mơ hồ chờ mong, chờ quan niệm của em thay đổi, chờ em quay đầu. Em đã quay đầu, nhưng... vì sao không chọn anh. Anh cũng yêu em." Tình yêu đau khổ áp lực nhiều năm, khi nói ra miệng lại đầy tuyệt vọng...

"Phải, vậy thì Saga, em nên làm gì bây giờ." Riddle bước tới nhẹ nhàng ôm lấy Saga, gán lên trán anh, từ cự ly gần nhìn đôi mắt thất thần ấy, nhẹ nhàng mê hoặc. "Giờ em đã biết anh yêu em, em cũng thích anh. Nhưng em không bỏ được Abr, Saga, anh nói phải làm sao bây giờ..."

"Sao cũng được." Một câu 【 Em cũng thích anh 】 nháy mắt kéo về thần trí Saga, thốt ra câu nói chỉ vì giữ lại hạnh phúc... Đợi đã.

Không hổ là xã hội đen, phản ứng nhanh như vậy, Saga kéo ra cự ly giữa mình và Riddle, nhìn chằm chằm đôi mày khó nén mừng rỡ và không kiềm được hạnh phúc ấy. "Tom Marvolo Riddle! Em giỡn với anh à!"

Cách tốt nhất để giải quyết người yêu đang nổi giận là gì? Riddle thầm nhún vai, hôn ~

Không nói hai lời, dán lên đôi môi của kẻ đang tức đến run lên, dễ dàng hóa bách luyện cương thành nhiễu chỉ nhu, u ám lúc trước tan tành mây khói, ngọt ngào thuộc về tình nhân lan tỏa giữa bọn họ, miệng lưỡi quấn quít đong đầy sự khiêu khích và câu dẫn đồng thời truyền lại ái ý và minh chứng cho trái tim rung động.

Lần thứ hai tách ra, là cực hạn trước khi nghẹt thở, cố gắng hít lấy không khí còn không quên tham lam nhìn đối phương.

"Xem ra... Mấy lời đó đều là cái bẫy để em có thể hưởng thụ tề nhân chi phúc mà bức anh chủ động mở miệng? Ừm?"

Khụ khụ... Riddle lúng túng ho khan mấy cái, thông minh vậy làm chi... Hại cậu không thể phản đối, lúc này Riddle trái lại có chút oán giận mình sao không làm ra được tư thái dụ thụ như Abr, làm nũng một cái là xong chuyện. (Abr sẽ không thừa nhận.)

"Xin lỗi, Saga, em không thể đáp trả cho anh một tình cảm hoàn chỉnh, nhưng em yêu anh, là thật." Một câu em yêu anh đổi lấy nụ hôn nóng bỏng của Saga, khiến Riddle không khỏi đau xót.

"Bắt đầu từ khi nào."

"Năm thứ ba sau lần đầu tiên vào Rừng Cấm chơi, bi thương phát hiện trong lòng mình đã có hai người đàn ông."

"Tiểu quỷ kia thì sao? Thỏa hiệp?"

"Phải, tương ứng em cũng phải thỏa hiệp trong tương lai cậu ấy sẽ có một người vợ sinh ra đứa con thuần chủng cho cậu ấy." Nghĩ tới điểm này đã mất hứng.

"Vậy anh có phải cũng nên đòi lấy phúc lợi của mình?"

"Ể?"

"Cậu ta có điều kiện bồi thường, anh không có? Vừa rồi em còn chà đạp anh!"

"E hèm... được rồi... anh nói." Riddle hào phóng gật đầu, dù sao Saga không cần con cái.

Đôi mắt màu vàng nâu buồn cười nhìn thiếu niên vẻ mặt thong dong... Riddle của anh... Em yên tâm quá sớm rồi đấy, cúi người nhẹ nhàng liếm vành tai xinh đẹp của thiếu niên. Đột nhiên lạnh lùng. "Vậy em còn chờ gì nữa? Đi tắm, cởi sạch, nằm lên giường chờ anh!"

Saga, mấy lời này không cần nói như là phụ huynh đang hối con mình đi làm bài tập được không.

"Anh anh anh anh..."

"Không muốn?"

"Em mới 14 tuổi! Saga!"

"15." Em sinh vào mùa Đông, sinh nhật đã qua.

"15 cũng còn nhỏ." Bằng không cậu đã trực tiếp đẩy Abr rồi.

"Không nhỏ... Anh nhớ khi người nào đó kéo anh đi học văn hóa Trung Quốc có một điều là người Trung Quốc ở cái tuổi này đều đã kết hôn." Chỗ anh chú ý thật đúng là không bình thường. "Nhưng xét đến vấn đề phát dục sinh lý, anh cũng tán thành suy nghĩ 15 tuổi khá nhỏ."

"Sau đó thì sao?" Riddle không cho rằng Saga sẽ bỏ qua.

"Sau đó? Anh rất săn sóc cho phép em nằm dưới!" Không cần cảm ơn anh.

Riddle híp mắt uy hiếp nhìn Saga...

"Dĩ nhiên, sau này có thể bằng vũ lực quyết định chủ quyền (chiến tranh đó nha), giờ... đừng quên, đây là bồi thường." Không hề che giấu dục vọng nhìn thân thể của thiếu niên ngồi trước mặt, tò mò với sự dụ / hoặc bên dưới trang phục mùa đông này.

Bị ánh mắt trần / trụi của Saga xâm phạm khiến nhiệt độ cơ thể bay lên, dần dần có phản ứng, Riddle chỉ có thể khẽ rủa một câu sức dụ / hoặc của người thành niên. "Đừng nói cho Abr."

"Đương nhiên..." Saga cười hết sức thỏa mãn, em là của anh...

.........

......

...

"Không ngủ thêm tí à?" Saga chuẩn bị bữa sáng, nhìn thiếu niên chỉ mặc áo sơ-mi, bỏ thêm cho mình N cái bùa giữ ấm nằm nhoài lên bàn xoa eo.

"Nằm không dậy nổi là chuyện tổng thụ mới có thể làm, thu hồi ánh mắt sói của anh lại, không cho làm tiếp." Thấy ánh mắt của Saga có chút màu sắc, người nào đó bị giằng co cả đêm xù lông.

"Chẳng qua là thưởng thức trái cây mà thôi." Chỉ vào xương quai xanh của Riddle, tỏ vẻ là tại áo sơ-mi của cậu chưa cài hết, nhìn thấy dâu tây.

"Hừ." Nếu cậu có thể lực để mặc quần áo tử tế, làm chi còn xài bùa giữ ấm.

"Thư của Abr?" Con diều hâu truyền tin tao bao như vậy, chỉ có nhà Malfoy. "Đọc giúp em." Cậu không muốn nhúc nhích.

Saga buồn cười nhận lệnh, Abr cũng không nói gì, chủ yếu là hỏi Riddle tới tay chưa, tỏ vẻ cậu cực kỳ hy vọng tên ngu ngốc nào đó cự tuyệt.

"Voldy?" Saga để ý là cái này.

"Abr nói phải có nick name đặc biệt." Thuận tiện kể lại nick name Voldy là từ đâu ra.

"Vậy nếu như anh cũng không thích gọi em là Rid thì sao?" So với Voldemort, Rid nghe thế nào cũng có vẻ lấy lệ...

Đặt tên vô năng Riddle cứng đờ, nhìn Saga xin tha, đổi lấy một ánh mắt không cho thương lượng. Được rồi... Cậu nghĩ... Bỗng nhiên một cái tên sắp bị cuộc sống đặc sắc này bao phủ lóe lên trong đầu cậu. "Saga, anh có thể gọi em là Noah..."

"Hửm?"

"Noah, chỉ có anh có thể gọi." Cậu thật đúng bất công, nhưng cậu cần có người giúp cậu nhớ lại quá khứ, những người xung quanh, nếu nói điểm khác nhau lớn nhất giữa Saga và bọn họ là Saga không phải nhân vật trong HP, những người khác cho dù tên không lộ ra trong HP, nhưng hậu đại của bọn họ là nhân vật trong đấy. Cậu chiếm lấy thân thể Voldemort, đối mặt với bọn Sheryl cho dù phớt lờ cỡ nào, tiềm thức cũng có một cảm giác đây là số phận đã định trước của Voldemort, chỉ có Saga là người mà Voldemort trong nguyên tác tuyệt đối không gặp được.

"Nếu không ngại! Anh muốn biết câu chuyện phía sau cái tên này." Chẳng lẽ lại là người đàn ông nào làm em nhớ mãi không quên!

"Không... không ngại." Riddle hắc tuyến nhìn Saga nghiến răng nghiến lợi ăn dấm bậy bạ.

...