Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí

Chương 364: Haagen-Dazs (4)



Nhưng, lúc Lăng Mạt Mạt sắp sửa đến gần Lý Tình Thâm, có một cô gái nước Mĩtóc vàng mắt xanh ăn mặc cực kỳ thiếu vải đã vượt lên trên cô một bước,đến gần Lý Tình Thâm.

Cô gáinước Mĩ này có làn da trắng nõn,ngũ quan rất đẹp, trực tiếp ngồi vào vị trí bên người Lý Tình Thâm,nhiệt tình hào phóng nở một nụ cười, mở miệng, dùng Anh ngữ lưu loát hỏi thăm: “Tiên sinh, có một mình thôi sao?”

Lý Tình Thâm vẫn yên lặng như cũ đọc tờ báo, cũng không để ý tới cô gái nước Mĩ này.

Cô gái nước Mĩ nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm một hồi, hình như là bị dungmạo của anh mê hoặc, thấy anh không để ý tới mình, vì vậy lập tức vươntay, trực tiếp sờ lồng ngực của Lý Tình Thâm, hết sức trêu chọc thổi một hơi ởbên tai của Lý Tình Thâm, không biết nói câu gì vào tai của anh, lúc này Lý Tình Thâm mới để xuống tờ báo trong tay, giơ tay lên, bắtnày cổ tay của cô gái nước Mĩ lấy nó ra khỏi lồng ngực của mình, nghiêng đầu, đúng lúc thấy Lăng Mạt Mạt đã xuống lầu, lập tức vẫy tay với LăngMạt Mạt, đứng lên, lập tức nói nhỏ với cô gái nước Mĩ một câu: “Xinnhường đường.”

Cô gái nước Mĩ nhìn thấy Lý Tình Thâm phải đi khỏi đây, liền vươn tay, cầm lấycổ tay Lý Tình Thâm, trực tiếp nói: “Dungmạo của anh rất tuấn tú, tôi rất thích anh, chúng ta vui vẻ một đêm làđược rồi.”

Lăng Mạt Mạt vốn định đi tới chỗ Lý Tình Thâm đangngồi trước rồi mới mở miệng gọi: “Thầy” liền nghe thấy những lời nói của cô gái nước Mĩ, trong nháy mắt Lăng Mạt Mạt ngây ngẩn cả người, đã sớmbiết người nước ngoài cực kỳ cởi mở, nhưng không nghĩ tới, lại cởi mởđến như vậy, công khai mời người khác tiến hành tình một đêm.

Côgái nước Mĩ cũng đã nghe thấy âm thanh của Lăng Mạt Mạt, quay đầu, nhìnthấy cô, lập tức kinh ngạc nghiêng đầu, hỏi Lý Tình Thâm: “Cô ấy là bạngái của anh sao?”

Lăng Mạt Mạt nghe được câu này, vội vàng lêntiếng giải thích, bởi vì gấp gáp, lại quên mất mà đi dùng tiếng Trung:”Không, tôi là học sinh của anh ta.”

Cô gái nước Mĩ không biếtLăng Mạt Mạt nói những gì, trừng to hai mắt, đầu óc mơ hồ nhìn Lăng MạtMạt một chút, lại nhìn Lý Tình Thâm một chút.

Lý Tình Thâm bình tĩnh liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt, nghiêng đầu, nhỏ giọng dùng tiếng Anh nói một câu với cô gáinước Mĩ.

Âm thanh của anh được đè xuống rất thấp, Lăng Mạt Mạt cơ bản không có nghe được anh nói những gì.

Đợi đến khi anh nói xong, cô gái nước Mĩ cười áy náy với Lý Tình Thâm, quay gót giày rồi rời đi, lúc đi ngang qua Lăng Mạt Mạt, cô gái kia còn nghiêng đầu hai mắt quan sát Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt bị cô gái kia nhìn mặc dù có chút nghi ngờ, nhưng vẫn lễ phép nở ra một nụ cười tươi tắn, cô gái nước Mĩ nhìn thấy cô cười, cũng đáp lạiLăng Mạt Mạt một nụ cười, sau đó đứng ở trước mặt của Lăng Mạt Mạt, ánhmắt có mấy phần soi mói dò xét Lăng Mạt Mạt từ trên xuống dưới, sau đóliền thoải mái dứt khoát dùng giọng Mỹ tiêu chuẩn nhất để nói một câudài bằng tiếng Anh với Lăng Mạt Mạt: “Vận may của cô thật tốt, lại gảcho một người chống dáng dấp xuất sắc như vậy, tôi thật ghen tỵ với cô!”

Tiếng Anh của Lăng Mạt Mạt Anh thật ra rất tốt, không đến nỗi nghe không hiểu cô gái nước Mĩ này nói cái gì, nhưng vô duyên vô cố bị cô gái này nhìnbằng một ánh mắt soi mói như vậy trong nháy mắt không hiểu chuyện gì xảy ra, nhất thời liền quên nghe cô gái này nói những gì, đợi đến cô lúclấy lại tinh thần, cô gái kia đã nói xong, đang hất càm nhìn cô.

Cô gái nước Mĩ thấy Lăng Mạt Mạt không lên tiếng, cười một tiếng, liền xoay người rời đi.