[H Văn/Song Tính] Nhân Thê Cuộc Sống

Chương 61: Niên hạ: Biến chú thành nô lệ của em (1)



Fuckboy mất dạy đểu cáng thích dỗi thích gaslight red flags biết đi cung song ngư 22 tuổi sinh viên luật công x Thành đạt có vợ sắp cưới nghiêm túc hiền lành Alpha biến song tính 38 tuổi Luật sư thụ

Cuộc đời chú là một con đường thẳng, vì gặp em mà chú đang đi đột nhiên biến thành quỳ.

Hậu cung em ba ngàn giai nhân, vì gặp chú mà đột nhiên phải thêm một con bò.Vậy nên, chú phải bồi thường cho em!————————————-

Hứa Trấn Xuyên x Lý Mạch

Lý Mạch là một luật sư có tiếng ở thành phố X, nổi tiếng không chỉ vì chuyên môn mà còn vì đạo đức nghề nghiệp, chuyên nhận những vụ án khó, giúp đỡ người yếu thế. Thời gian này luật song tính đã được ban bố, cả nước chắc cũng chỉ có mình Lý Mạch nhận vụ án song tính bị chuốc thuốc hiếp dâm.

"Xin hãy kể lại cụ thể những gì đã diễn ra cho tôi."

Vì đạo luật yêu cầu khắt khe, song tính nếu cáo trạng bị hiếp thì phải miêu tả cụ thể nhất quá trình làm tình, để xác định là hiếp hay đồng thuận. Cậu trai đỏ bừng mặt miêu tả lại, từ con cặc đối phương dài bao nhiêu cm, quá trình hiếp dâm hắn ta bắt cậu quỳ bò bú cặc bao nhiêu lần, đụ bướm cậu phun tinh bao nhiêu lần, có đánh có tát cậu không.

"Dương vật 29cm, khẩu giao 2 lần, thụ tinh 3 lần, khi làm tình thì sử dụng bạo lực bóp cổ và tát mặt..." Lý Mạch cầm số liệu không khỏi có chút run tay, tình dục cũng quá bạo liệt rồi, mặc dù anh cũng là alpha nam nhân nhưng anh chưa bao giờ đi quá giới hạn với vợ sắp cưới của mình, luôn là hai bên ôn nhu đối đãi lẫn nhau. Anh liếc nhìn người trên màn hình, Hứa Trấn Xuyên, con trai út của Hứa gia, cũng là nghi phạm trong vụ việc này. Lý Mạch không khỏi đau đầu, chưa kể đến việc Hứa gia là hào môn lớn đến như thế nào, thì Lý gia và Hứa gia còn có mối quan hệ thân thiết, xét vai vế, Hứa Trấn Xuyên còn phải gọi Lý Mạch một tiếng chú.

Lý Mạch không nghĩ xé mặt với Hứa gia, anh hy vọng Hứa Trấn Xuyên có thể thừa nhận, vậy thì cũng đỡ cho anh. Anh quyết định không thông báo vụ kiện mà lặng lẽ đến Hứa gia tìm Hứa Trấn Xuyên trước.

Lý Mạch vừa vào đến cửa, Hứa Trấn Xuyên đã vui vẻ xuống chào. Hứa Trấn Xuyên năm nay 22 tuổi, vóc người thể thao khoẻ khoắn, gương mặt đeo cười ấm áp, là con út được cưng chiều nhưng lại rất ngoan ngoãn lễ phép, tựa như một mặt trời nhỏ khiến người ta phải thầm cảm mến. Hôm qua anh hai cậu đã điện thoại nhắc nay có Lý Mạch đến thăm. Lý Mạch không thể tin được một thanh niên ưu tú như này lại là nghi phạm hiếp dâm ư?

"Chào chú Lý Mạch, em có nghe anh hai em nói qua rồi! Chú vào chơi đi ạ, đây là nhà riêng của em."

Cậu thanh niên kia cười cười, hồ hởi nắm lấy tay Lý Mạch, thân thiện chào "chú Lý Mạch". Lý Mạch không hề biết ẩn sau gương mặt điển trai đầy cảm tình kia chính là một fuckboy khét tiếng nhất thành phố này. Hứa Trấn Xuyên híp mắt cười, để ý ngay vóc dáng được rèn luyện hoàn hảo của Lý Mạch. Thân cao mét 8, ngực căng tròn, vòng eo săn chắc, mông thì vểnh ra, hai bắp tay cũng ẩn cơ bắp. Trước nay Hứa Trấn Xuyên chỉ toàn chơi mấy em song tính yếu đuối nhút nhát, đối với nam nhân trưởng thành uy nghiêm như Lý Mạch liền cảm thấy thú vị, tưởng tượng tới cảnh biến Lý Mạch thành thịt chậu ti tiện dâm hèn chỉ biết quỳ xuống hôn chân mình khiến Hứa Trấn Xuyên kích thích đến cặc bự trong quần cũng trướng. Chậc, phải kiềm chế, kiểu gì cũng nuốt vào miệng, không thể doạ cho con bò sữa này sợ được.

"Em ngưỡng mộ chú Lý đã lâu, nếu không phiền hà chú, chú có thể giúp em phân tích vụ án để em làm luận không ạ?"

Bị sự chân thành của Hứa Trấn Xuyên lừa, Lý Mạch mơ mơ hồ hồ đồng ý giúp đỡ cậu. Không hề biết sau lưng anh, cậu ta đã nhanh chóng liên lạc với đám bạn, mua về một đống thuốc biến đổi song tính.

Trong quán bar ầm ỹ, một đám nam nhân thoải mái ngồi trên ghế dựa, xung quanh là các em song tính đang quỳ gối thay phiên nhau hầu hạ.

"Chà, là ai may mắn lọt vào mắt xanh của thiếu gia lòng mang mỹ nhân thiên hạ như Hứa thiếu vậy, thuốc biến đổi này dùng cũng phải kiên nhẫn lắm, sao cậu không kiếm mấy đứa song tính mà chơi. Nếu cần để tôi tìm cho."

"Không cần, chơi hoài một kiểu cũng chán, đổi gió một chút cũng không tệ."

Hứa Trấn Xuyên cười cười, tay hất tàn thuốc lá lên tấm lưng trắng trẻo của một em phục vụ khiến ẻm phải kìm giọng hét lên, toàn thân run rẩy. Ánh mắt thâm thuý đùa nghịch gói thuốc, bốc đại một đứa song tính rồi dắt vào khách sạn. Hứa Trấn Xuyên âm thầm lấy một viên thả vào ly nước đưa cho cậu trai song tính kia, săn sóc nói.

"Uống đi em."

Cậu trai đỏ mặt trước sự ôn nhu của Hứa Trấn Xuyên, thuốc tan ra không mùi không vị, Hứa Trấn Xuyên vừa nhìn cậu ta uống hết ly mà không phát hiện vừa thầm tán thưởng thuốc quả là đáng đồng tiền. Cậu song tính bị chuốc thuốc thì rất nhanh lú, như mèo cái động dục rên rỉ cầu xin nam nhân thao mình. Vừa lúc này điện thoại reo lên, Hứa Trấn Xuyên vừa địt vừa đưa tay làm dấu im lặng.

"Chú! Vâng, em đang ở nhà thôi ạ, mai chú rảnh không ạ? Khi nãy em gọi chú để hẹn gặp chú ấy ạ."

Hứa Trấn Xuyên hông vẫn đẩy đưa đụ cái lỗ lồn ướt át kia, nhác thấy thằng bé bị cặc chọc vào tử cung nhô cả bụng, sắp hét toáng lên thì nhanh tay bịt miệng nó lại.

"Chú giúp em đi mà, không có chú em chết với thầy mất! Dạ, vậy mai gặp chú nha!"

Cúp máy, Hứa Trấn Xuyên quẳng cái điện thoại đi, thả tay ra cho em song tính hét loạn. Cậu vui vẻ nâng mông em lên, cứ như đang dập một con búp hê, banh cái bướm tội nghiệp bắt nó bú mút lấy con cặc thô to của mình.

Lý Mạch và Hứa Trấn Xuyên đã qua lại được một tháng, ban đầu Hứa Trấn Xuyên không làm gì cả, đóng tròn vai đứa em trai người gặp người thương hoa gặp hoa nở. Hôm sau, Lý Mạch đến nhà Hứa Trấn Xuyên, được Hứa Trấn Xuyên pha cho một ly trà như mọi lần, anh cũng không để ý mà uống, không hề biết ly trà này đã được bỏ thuốc. Dần dần Lý Mạch thấy cơ thể nóng lên, cảm giác như hơi sốt suýt ngã ra. Hứa Trấn Xuyên thân thiết tới đỡ anh, bàn tay to luồn qua nách anh kéo anh dậy. A, vú mềm quá đi, thật muốn bóp một cái~

Tiếp xúc với khí tức Alpha, Lý Mạch vốn cũng là Alpha nhưng đột nhiên lại mềm chân. Choáng váng, anh đành phải xin về sớm. Hứa Trấn Xuyên còn tri trỉ áp trán mình vào trán anh, nhắc nhở anh nghỉ ngơi cho tốt. Lý Mạch đêm đó bắt đầu mộng xuân, dấu hiệu đầu tiên của việc biến đổi thành Omega song tính.

Dần dần, cùng với số lần tới nhà Hứa Trấn Xuyên, Lý Mạch càng thay đổi. Bởi vì hiệu lực của thuốc, mặc dù không hiểu lý do, nhưng Lý Mạch không thể ngăn bản thân tới tìm Hứa Trấn Xuyên, nếu hai ba ngày không đến gặp cậu thì anh như lên cơn vã thuốc, cả người bồn chồn không yên, nằm mơ cũng thấy Hứa Trấn Xuyên. Hứa Trấn Xuyên lúc trước thì nài nỉ muốn gặp anh, bây giờ đổi lại, anh điện thoại hẹn cậu nhưng cậu hết lân này đến lần khác từ chối. Đến mức tan làm, anh nhịn không được lái xe đến nhà cậu, ngồi trong xe đợi anh lại sợ cậu về mà không kịp gọi, nên đành ra ngoài đứng chờ. Một vị tri thức người người kính trọng như Lý Mạch, lại lủi thủi đứng trước cửa trông tội nghiệp không khác gì con chó chờ chủ. Cũng may là anh cao lớn lại mặc áo sơ mi tri thức, người ta mới không nghi anh đi ăn trộm. Đã vậy trời còn đổ mưa, Lý Mạch đứng dầm mưa gần một tiếng đồng hồ thì Hứa Trấn Xuyên mới đi về.

Nhìn Lý Mạch ướt như chuột lột ngồi chồm hỗm trước cửa chờ mình, Hứa Trấn Xuyên vui không chịu được, khi đi vào còn cố ý lơ anh, phải để anh thất thểu chạy tới chụp lấy tay mình mới giả bộ bất ngờ.

"Ôi, chú, em đã nói hôm nay em bận mà, sao chú còn tới. Mưa to như vậy chú sao không vào xe ngồi, sao chú ngốc quá vậy."

Đột nhiên bị mắng, Lý Mạch mê mang lắc đầu, được tiếp xúc với pheromone của Hứa Trấn Xuyên làm cơn vã trong anh dịu đi bớt. Anh lúc này mới nhận ra mình vừa làm ướt Hứa Trấn Xuyên, liền xấu hổ buông tay ra.

"Tôi-tôi đứng chờ cậu về. Tôi vừa nhận ra chi tiết quan trọng trong vụ án giả thuyết của cậu, nê-nên muốn bàn luận với cậu một chút." Lý Mạch bịa đại một lý do, ngước mắt nhìn Hứa Trấn Xuyên. Nãy giờ, Hứa Trấn Xuyên vẫn đứng dưới ô, chỉ có Lý Mạch là đứng ngoài mưa. Áo sơ mi trắng của anh dính nước ướt nhẹp, đầu ti đỏ hồng vì lạnh mà nghểnh ra, trông thiếu địt cực kỳ.

"À, cái bài tập đấy à, em làm xong nộp luôn rồi, không cần nữa đâu ạ."

Hứa Trấn Xuyên khách sáo từ chối, Lý Mạch đuối lý không biết nói gì. Trong người cơn nghiện đang kêu gào, mũi tham lam hít thở pheromone của Hứa Trấn Xuyên, lúng ta lúng túng cúi đầu.

"Chú không định về à?" Hứa Trấn Xuyên lên tiếng cắt ngang sự im lặng.

"À... về chứ. Xin lỗi tiểu Xuyên nhé... là tôi thất lễ rồi."

Lý Mạch mất mát nói, nhưng chân vẫn không chịu đi, cố níu kéo từng phút một được ở bên Hứa Trấn Xuyên, lóng nga lóng ngóng như diễn hài. Hứa Trấn Xuyên nhịn cười đến muốn nội thương rồi, lúc này mới đại phát từ bi xoa đầu người đàn ông hơn mình cả chục tuổi này.

"Thôi, chú vào nhà đi. Người chú ướt như thế này, không lau khô sẽ cảm lạnh đấy."

Nghe được vào nhà Hứa Trấn Xuyên, Lý Mạch mắt sáng lên. Cả người phấn chấn liên tục cúi đầu cảm ơn. Không nhận ra toàn bộ việc này vô lý đến mức nào, chỉ mải tận hưởng cái tay của Hứa Trấn Xuyên đang xoa tóc mình.

Vào đến nhà, Lý Mạch tắm xong không có áo quần mặc, lại lúng túng nhờ Hứa Trấn Xuyên. Hứa Trấn Xuyên cau mày tỏ vẻ khó chịu, cậu nói bản thân không thích để người khác mặc chung áo quần của mình.

"V..vậy phải làm sao đây..."

"À, em nhớ rồi. Trong kho còn bộ đồ cũ của người hầu cho nhà em. Để em lấy cho chú."

Nói rồi Hứa Trấn Xuyên quẳng cho Lý Mạch bộ đồ cũ rẻ tiền trông không khác gì cái giẻ chùi chân. Một tinh anh như Lý Mạch cả đời chỉ mặc đồ hiệu, áo sơ mi là phẳng khôg một nếp nhăn, bây giờ tay run run cầm bộ đồ vừa xấu vừa nghèo mà không biết làm sao. Nhưng vì Hứa Trấn Xuyên cứ nhìn anh chằm chằm nên anh chỉ đành thay vào. Bộ đồ đã mỏng lại còn bó, vải ôm sát từng đường cong của Lý Mạch, đặc biệt vú và mông trông như sắp đứt cúc bục chỉ đến nơi. Cho dù nói lụa đẹp vì người, nhưng mặc bộ đồ cũ của người hầu lên thì trông Lý Mạch cũng nhếch nhác bội phần, còn đâu cái khí chất cao sang nữa, nếu giờ vợ chưa cưới của anh mà thấy chắc cô ấy sẽ không nhận ra anh mất thôi.

"Thay áo rồi thì uống ly trà cho ấm người nè chú."

Lý Mạch ngơ ngẩn nhận ly trà chứa thuốc từ Hứa Trấn Xuyên, bắt đầu rơi vào mù mịt. Hứa Trấn Xuyên gọi Lý Mạch lại cùng bàn luận chuyện học, nhưng lần này lại để anh ngồi lên đùi mình.

"Chú mới dầm mưa, lạnh lắm, để em giúp chú sưởi ấm nhé."

"Ừm..."

Lý Mạch thân cao gần mét 8, lại ngồi lọt trong lòng Hứa Trấn Xuyên cao hơn mét 9. Tiếp xúc quá gần với nguồn cơn gây nghiện khiến Lý Mạch hồ đồ hết lên, mông chảy nước chim cũng hơi ngóc đầu, vì quần bó lên đội thành một túp lều nhìn là thấy ngay. Anh xấu hổ cọ tới cọ lui tìm cách che đi, cái mông bự cứ uốn éo trên cặc Hứa Trấn Xuyên như thế sao cậu chịu nổi, chẳng mấy chốc mà một cậy gậy thịt nóng bỏng đã chọc vào khe đít Lý Mạch. Hứa Trấn Xuyên đánh cái bép lên mông Lý Mạch, mắng.

"Chú ngồi yên đi chú!"

Hứa Trấn Xuyên mở sách ra, một case về việc omega song tính 12 tuổi bị anh trai Alpha 25 tuổi hiếp dâm.

"Cái này còn phải nói sao, tất nhiên là lỗi của nam nhân rồi." Lý Mạch dù đã nứng đến điên, nhưng nhắc đến công việc lại nghiêm túc cực kỳ.

Hứa Trấn Xuyên cũng phục anh sát đất, tấm lòng vì nghề của anh cũng quá cao rồi đó. Cậu ta đưa tay mơn trớn cái vú bò cậu đã nhăm nhe từ lâu, bắt đầu đáp lời.

"Cũng không hẳn là vậy, có thể là do song tính phát dâm, động tình cầu xin nam nhân nên nam nhân mới hiếp."

"Đứa bé song tính mới... ah... hic...12 tuổi..., sao có thể ép nam nhân trưởng thành... ah... động tình... tiểu Xuyên đừng nghịch vú chú nữa mà..."

"Chú làm luật sư lâu năm mà nói chuyện ngây ngô thế? Em hỏi chú, tại sao khi bị hiếp thì song tính vẫn chảy nước lồn, toả mùi omega ra để cầu nam nhân thụ tinh?"

Hứa Trấn Xuyên vừa nói vừa bắt đầu cạ cặc vào mông Lý Mạch. Cái quần sớm đã bục chỉ, con cặc Hứa Trấn Xuyên lọt qua vết rách mà chọc vào hậu huyệt đói khát nhả nước của Lý Mạch, như minh hoạ cho câu nói.

"Tại... ah ah...tại... hic eh..." Lý Mạch lắp ba lắp bắp, eo lắc điên cuồng như muốn cặc mau mau đụ vào, não đâu mà phản bác nữa.

"Song tính dâm như vậy đáng ra phải đeo đai trinh tiết để tránh bị hiếp chứ"

"Bởi vì... thủ phạm nói em ấy còn nhỏ liền không cần đeo!"

Hứa Trấn Xuyên nghe đến đây thì bật cười, tát vú Lý Mạch một cái. Cứ như Lý Mạch vừa nói cái gì ngu lắm.

"Người ta là nam nhân Alpha, làm sao biết được lũ song tính cần gì? Lũ song tính còn không biết đường tự đeo, não để trưng hay gì?"

"ah ah..."

Lại một cái tát lên vú còn lại.

"Song tính được thao là nứng điên rồi, chỉ biết cầu xin alpha địt nát lồn. Vậy có còn tính là hiếp dâm không? Rõ ràng là do phía song tính khơi mào trước."

"Ahhhhhhh!!!!!!"

Lại một cái tát lên chim.

"Vậy chốt lại, lỗi của ai nào?"

"SONG TÍNH! CỦA SONG TÍNH!" Lý Mạch hét lên, con chim bị Hứa Trấn Xuyên đánh liên tiếp đến phun tinh trong đũng quần. Anh xụi lơ gục mặt xuống bàn, khoái cảm mãnh liệt hấp chín đại não.

"Chú giỏi lắm~ quả đúng là luật sự Lý nổi danh của nước ta~"

Hứa Trấn Xuyên vui vẻ mà cười, tay xoa nắn con chim vừa mới xuất của Lý Mạch, chậc, thiếu giáo dưỡng, nhưng thôi về sau nó sẽ chẳng được bắn tinh nữa, nên hôm nay Hứa Trấn Xuyên ban phát lòng thương không trách cứ. Cậu ném bút xuống đất, miệng cười như không cười yêu cầu Lý Mạch nhặt giúp, như ma xui quỷ khiến Lý Mạch liền quỳ xuống, cố gắng bò dưới mặt bàn chật hẹp nhặt lấy cây bút bị rơi. Vì bộ đồ bó quá nên khi bò làm chỉ rách toạc ra, nguyên cái khe đít cùng đầu vú đều lộ ra hết. Chỉ thấy đồ vật rơi xuống ngày càng nhiều, làm Lý Mạch như một con chó cứ vậy bò tới bò lui nhặt nhạnh, đến khi nhặt cây bút cuối cùng chính là rơi ngay trên ghế Hứa Trấn Xuyên, Lý Mạch đã không còn tay để nhặt, đầu ghé sát vào đũng quần Hứa Trấn Xuyên, mê muội hít thở mùi giống đực toả ra từ con cặc gồ lên sau lớp, lè lưỡi ngậm lấy cây bút, ngước mắt đỏ ửng nhìn Hứa Trấn Xuyên.

Hứa Trấn Xuyên thấy dáng vẻ của Lý Mạch trước đây tuấn tú lịch sự, lúc này lại hạ tiện quỳ gối dưới háng mình, khoải cảm chinh phục làm cậu thoả mãn vô cùng. Hứa Trấn Xuyên khoanh chân kẹp đầu Lý Mạch vào háng, ịn đùm cặc bự lên mặt Lý Mạch cho anh tha hồ mà hít. Vì kẹp quá mạnh mà Lý Mạch không thở nổi, mặt đỏ kè lên, Lý Mạch nhả cây bút ra, lè lưỡi liếm con cặc gân guốc sau lớp quần. Hứa Trấn Xuyên gõ tay lên đầu Lý Mạch, giọng trách mắng.

"Em chưa cho phép, chú đừng có tự tiện."

"Ah- Xin... xin lỗi..."

"Chú muốn liếm cặc em hả? Quỳ xuống liếm chân em trước đi. Chú còn chưa đủ tư cách để được hầu hạ cặc em đâu."

Lý Mạch như bị thôi miên, nghe vậy liền quỳ úp mặt liếm chân cho Hứa Trấn Xuyên. Đầu lưỡi đem chân của nam nhân đương tối cao thánh vật mà cung phụng, vừa liếm chân cho Hứa Trấn Xuyên côn thịt vừa cương, bị Hứa Trấn Xuyên đem chân đạp lên hạ bộ. Hứa Trấn Xuyên đem hai chân đạp lên cái mặt nghiêm nghị của Lý Mạch, để anh hỗn loạn hít thở mùi vị từ tất chân, lưỡi cũng liếm láp không ngừng. Hứa Trấn Xuyên còn ác độc trêu, mặt chú quả thật hợp để em gác chân lên đó.

Sau khi mút ướt tất của Hứa Trấn Xuyên, Hứa Trấn Xuyên lệnh Lý Mạch cởi quần, đem tất của mình tròng lên chim, phía trên dùng miệng mút ngón chân Hứa Trấn Xuyên, phía dưới cọ côn thịt tròng tất với sàn nhà mà cao trào. Lý Mạch thẹn đến đỏ mặt già nhưng lại kích thích không ngừng, cảm giác phục tùng giống đực cao quý khiến anh sảng đến phát hoảng, hoàn toàn chìm đắm, eo như chó đực điên cuồng cọ xát sàn nhà, mặt thì ngẩng lên dụi vào bàn chân của nam nhân trẻ tuổi, bị ngón chân kẹp lỗ mũi, trêu đùa như cái giẻ.

Hứa Trấn Xuyên vui vẻ dùng chân chà đạp mặt của Lý Mạch, bò cái bắt đầu ra dáng bò cái rồi đấy. Nhưng cậu vẫn là chê lỗ đít của Lý Mạch, vậy nên cậu không thèm đụ vào, chỉ hướng dẫn anh khẩu giao cho mình. Lý Mạch nghe vậy thì có chút mất mát, nhưng nghĩ lại thì được bú cặc cũng đã là đặc ân rất lớn rồi. Lý Mạch nghiêm túc quỳ phía trước ghế của Hứa Trấn Xuyên.

"Nghe nói chú sắp cưới vợ, bình thường người ta làm lễ như nào, chú nói em nghe đi."

Lý Mạch bị nhắc đến chuyện vợ sắp cưới thì thẹn cực kỳ, nhưng thuốc trong người quá mạnh, Lý Mạch hiện tại đã không thể chịu đựng thêm được nữa, rất nhanh sự chần chừ hối hận hay đạo đức lễ nghi gì cũng bị cơn nứng đánh bay. Thấy Lý Mạch chưa trả lời, Hứa Trấn Xuyên đã nâng chân dí dí lên trán Lý Mạch.

"Em đang hỏi chú đấy."

"Ah... khi hết hôn thì... làm lễ với cha mẹ hai bên... rồi làm lễ với đối phương..."

Thật ra Hứa Trấn Xuyên cũng không có nghe, cậu đang mải dùng chân xoa xoa mặt cho Lý Mạch. Mũi Lý Mạch rất cao, kẹp vừa khít giữa hai ngón chân cậu. Lý Mạch bị đạp lên mặt lại cảm thấy sung sướng, còn lè lưỡi liếm lòng bàn chân cho Hứa Trấn Xuyên.

"Chậc, chú sai rồi. Để em dạy chú nhé. Lặp lại theo em nào."

"Nhất bái, từ nay bò cái Lý Mạch xin nhận Hứa Trấn Xuyên làm chủ nhân của mình, suốt đời hầu hạ chủ nhân."

"Nhị bái, từ nay bò cái Lý Mạch xin nhận cao quý cặc bự của Hứa Trấn Xuyên là cậu chủ của mình, bản thân là tinh bồn cho cặc của Hứa Trấn Xuyên tuỳ ý sử dụng."

"Tam bái, từ nay bò cái Lý Mạch xin nhận háng của Hứa Trấn Xuyên là nóc nhà của mình, luôn quỳ mọp gối dưới sự che chở của háng chủ nhân."

Lý Mạch bị Hứa Trấn Xuyên dạy dâm ngôn, vừa đọc theo vừa quỳ lạy. Lạy xong ba lạy, Lý Mạch bò tới thành kính hôn chân hoin cặc Hứa Trấn Xuyên. Hứa Trấn Xuyên lúc này mới móc cặc ra đập lên trán Lý Mạch. Để đáp lại lễ của Lý Mạch, thật ra Hứa Trấn Xuyên chỉ cần đập ba đập là được, nhưng vì cậu ta thích, nên cứ đập đến khi mặt Lý Mạch đỏ bừng in hằn hình cặc mới thôi.

"Từ nay, Hứa Trấn Xuyên sẽ nhận bò cái Lý Mạch làm nô lệ của mình~"

Con cặc lướt qua về trên mặt Lý Mạch, mùi hương giống đực đánh thẳng vào đại não Lý Mạch làm anh không thể nào suy nghĩ một cách bình thường nữa. Hai mắt anh mất đi tiêu cự, theo bản năng há miệng "chụt" một phát bú lấy đầu khấc to như nắm đấm đang vỗ lên mũi mình. Chỉ để ngậm đầu khấc thôi mà Lý Mạch đã phải há to miệng hết cỡ, hai mắt mênh mang dốc ngược lên. Hứa Trấn Xuyên một tay đè gáy Lý Mạch dập một phát cả con cặc đâm thẳng vào họng Lý Mạch, Lý Mạch sặc chúi mũi vào lông cặc của Hứa Trấn Xuyên, lập tức trào nước mắt nước mũi. Mấy hôm nay Lý Mạch đã mộng xuân bú cặc cho Hứa Trấn Xuyên không biết bao nhiêu lần, nhưng đến khi bị Hứa Trấn Xuyên dọng con cặc dài 28 cm thô to gân guốc vào tận cổ họng, Lý Mạch mới nhận ra đời không như mơ. Cổ họng chính thức biến thành cốc thủ dâm, chuyên chúc để cặc Hứa Trấn Xuyên nhét vào. Não đã bị thuốc chuốc cho lú lẫn rồi còn phải bú cặc, hít thở mùi cặc của nam nhân, đầu thì bị ghì lại dập bốp bốp, Lý Mạch cảm thấy não mình sắp bị địt văng ra luôn rồi. Anh chảy nước miếng nhễu nhại thành một vũng dưới sàn, lè lưỡi ra tạo khoảng trống cho cặc Hứa Trấn Xuyên thao cổ họng mình. Tại sao anh chưa bao giờ nhận ra bú cặc lại sung sướng đến thể nhỉ, cảm giác đầu gối tê rần vì quỳ, bản thân hoàn toàn biến thành đồ chơi tình dục cho đối phương. Gần 1 tiếng sau Hứa Trấn Xuyên mới bắn tinh, Lý Mạch đã nửa ngất do thiếu khí, nhưng cổ họng anh rất biết điều, ực ực uống từng dòng tinh dịch rót xuống nó. Lần đầu bú tinh mà Lý Mạch đã mê không lối về, chu môi ra chụt chụt bú không khác gì đĩ. Hứa Trấn Xuyên rê con cặc của mình ra phun tinh đầy mặt Lý Mạch, vẩy cặc đi đâu là Lý Mạch bò theo liếm đến đó.

Hứa Trấn Xuyên vẫn không đụ Lý Mạch, về sau cậu đụ đủ loại song tính, còn gọi Lý Mạch đến ngồi xem học tập. Sau khi thao xong thì cậu xuất vào bao cao su đưa cho Lý Mạch, lệnh cho anh nhét tinh vào lỗ đít để hoàn thành quá trình biến đổi. Cứ như vậy, chỉ tầm 1 tuần là Lý Mạch bắt đầu có khe lồn. Anh lập tức chạy tới nhà Hứa Trấn Xuyên, như cũ ngồi ngoài cổng chờ cậu về để khoe, sau đó để ăn mừng việc anh có khe lồn, Hứa Trấn Xuyên lôi anh ra đánh sưng cái bướm mới nhú, sau đó mài cặc rồi phun tinh lên cho bướm bú.

Lý Mạch bị yêu cầu mặc váy nữ sinh. Vén váy lên để Hứa Trấn Xuyên chui vào dưới váy liếm bướm. Bướm Lý Mạch mới nhú nên múp rụp phấn nộn, ngon lành như bánh bao, thật không hợp với gương mặt cương nghị cùng thân thể rèn luyện nam tính của anh chút nào. Hứa Trấn Xuyên liếm đến thoải mái, bướm Lý Mạch đã nứng đến điên rồi, dâm nước nhễu ra hai đùi, chim nhỏ sắp phun tinh thì Hứa Trấn Xuyên dừng lại. Hứa Trấn Xuyên nhìn chằm chằm Lý Mạch co giật bụng nhỏ vì nứng, Lý Mạch run rẩy chịu không nổi. Hứa Trấn Xuyên liền đòi muốn xem Lý Mạch đi tiểu bằng bướm. Âm thầm thả một chút pheromome Alpha ra, trong mỗi lời tựa như đang năn nỉ lại mang một phần ép buộc.

"Đi mà~ Em chỉ muốn chú được thoải mái thôi mà. Chú nhìn này, bụng chú căng ra vì nước tiểu rồi này, phải gì bướm chú đi tiểu ra được thì sẽ nhẹ nhàng lắm đúng không? Lỗ tiểu của bướm nhỏ cũng đồng ý với em này, chú có cảm nhận được không? Rõ ràng là chú cũng muốn tiểu bằng bướm mà? Hãy tiểu ra đi."

Lặp đi lặp lại chữ "tiểu" như một ám hiệu, kích thích thần kinh Lý Mạch đến chịu không nổi, cơ thể tự phản ứng tè ra theo lệnh. Hứa Trấn Xuyên vui vẻ bẹp một cái dùng tay nắn cái bướm đang tè ra của Hứa Trấn Xuyên, còn cọ xát hột le làm nước tiểu phun mạnh thêm. Dâm nước cùng nước tiểu tung toé khiến hạ thân Hứa Trấn Xuyên vô cùng nhạy cảm và lầy lội, hai ngón tay Hứa Trấn Xuyên dễ dàng chọc vào lỗ lồn của Lý Mạch.

"Chú tiểu ra sàn mất. Mau lên, em đưa chú vào phòng vệ sinh nhé."

Lý Mạch hai chân vô lực chính xác là bám vào tay Hứa Trấn Xuyên, để Hứa Trấn Xuyên dùng tay chọc vào bướm mà lôi đi.

Ngồi lên bồn vệ sinh tiểu bằng bướm, vô lực dựa đầu vào con cặc đang cương sau lớp quần của Hứa Trấn Xuyên. Hứa Trấn Xuyên móc cặc ra vuốt ve môi của Lý Mạch.

"Em buồn đái quá, nhưng chỉ có một cái toilet bị chú chiếm mất rồi. Há miệng ra đi chú"

Lý Mạch ngậm cặc Trấn Xuyên, Trấn Xuyên đái thẳng xuống họng anh, nước tiểu mạnh mẽ rót xuống dạ dày. Phía dưới thì Lý Mạch vẫn đang không dừng được mà tè ra. Quả thật giống như Lý Mạch là trung gian chứa nước tiểu của Hứa Trấn Xuyên vậy. Hứa Trấn Xuyên tiểu xong rút cặc ra còn vỗ nhẹ lên lưỡi Lý Mạch như yêu cầu. Lý Mạch theo bản năng lè lưỡi ra liếm lộng đầu khấc, ngoan ngoãn làm sạch cặc cho Hứa Trấn Xuyên.

Vừa được hôn vừa bị khai bao. Lý Mạch nằm ngửa trên giường tự giữ hai chân mình banh sang hai bên, tư thế như giống cái chờ thụ tinh. Hứa Trấn Xuyên từ tốn ôm lấy Lý Mạch để thao lồn. Gương mặt trầm ổn của Lý Mạch đỏ lên vì tình dục, nước mắt đều phải trào ra, cứ rơi xuống là lại được Hứa Trấn Xuyên liếm đi. Lý Mạch cảm tưởng như mình đang bị một con chó bự không ngừng liếm láp, cực độ ôn nhu ôm hôn đối nghịch với tốc độ dập hông thao lồn làm Lý Mạch muốn hỏng rồi.

"Mặc dù chú hơi già nhưng cái lồn non của chú chơi đã chết mất."

Hứa Trấn Xuyên không ngừng nói bên tai Lý Mạch, Lý Mạch bị thao đến khóc hỏng, ngắt quãng cầu xin Hứa Trấn Xuyên chỉ đổi lại một cái hôn nữa, bướm như cũ bị cặc đụ vào. Bị Hứa Trấn Xuyên ôm vào lòng tư thế ngồi, hai tay Hứa Trấn Xuyên ôm eo Lý Mạch dập lên xuống cặc mình, cứ như đang dùng cốc thủ dâm. Hứa Trấn Xuyên bú một bên vú của Lý Mạch, vừa cắn vừa hỏi.

"Chú, em thích chú đeo khuyên vú, chú đeo được không ạ?"

Cái bướm mới hình thành còn rất khít, bị Hứa Trấn Xuyên thao đến banh thẳng, bên trong nội bích ào ạt chảy nước bú liếm côn thịt chư cái chày đang giã vào, còn con chim của Lý Mạch thì cương lên bị cột dây không cho xuất. Lý Mạch nghe Hứa Trấn Xuyên muốn xỏ khuyên vú mình thì nguầy nguậy lắc đầu, vừa khóc vừa nói.

"Kh-không cần..."

Hứa Trấn Xuyên lập tức trưng bộ mặt cún con ra, than thở nhìn Lý Mạch.

"Chú~~~ chú không thương em à? Chú nhìn xem, trước khi yêu chú em toàn ngủ với mấy đứa trẻ mơn mởn xinh xắn. Chú nhìn chú đi, vừa già vừa cao, chẳng giống song tính chút nào. Vậy mà em vẫn bỏ hết tụi kia để thương chú. Mà muốn chú xỏ có cái khuyên chú cũng từ chối. Chú tệ lắm."

Với mỗi câu "chú tệ lắm" là Hứa Trấn Xuyên lại nắc hông thật mạnh dập vào bướm Lý Mạch, khuấy đảo tử cung mới hình thành của anh. Miệng thì trách anh té tát. Lý Mạch nhìn gương mặt quá đỗi đẹp trai, ngập tràn xuân khí của Hứa Trấn Xuyên, lại sờ sờ mặt già của mình, cảm thấy có lỗi nên cuối cùng đành thoả hiệp.

"Chú... chú xin lỗi. Em thích xỏ khuyên thì cứ xỏ."

"Thôi, chú không muốn thì thôi. Đừng nói như em ép chú."

"Không, chú muốn mà. Đừng giận, chú muốn em xỏ khuyên cho chú mà. Tiểu Xuyên... chủ nhân... vú bò cái phải để chủ nhân xỏ khuyên được không ạ?"

Lý Mạch nỗ lực dỗ dành Hứa Trấn Xuyên, vừa chịu thao vừa nâng vú ép vào miệng Hứa Trấn Xuyên, để cậu gặm cắn thành dấu xanh đỏ đầy ngực, còn nỗ lực tự nhún bướm hầu hạ cậu trai nhỏ tuổi này.

"Yêu chú nhất!!! Giờ thì mở tử cung ra để đầu khấc em hiếp vào nào~~~"

"Ư-ừm... mở tử cung cho tiểu Xuyên đụ vào nha... AHHHHHH"

Tử cung bị khai bao thành bao bọc cặc, Lý Mạch sảng đến phun triều, há miệng ngáp khí.

"Chưa gì đã phun nước, sao chú dâm thế. Có phải từ lần đầu gặp em chú đã muốn được hầu cặc em rồi phải không. Đĩ dâm, biến thái, xấu xa, kỹ nữ đê tiện. Chú lừa em."

"Ahhhh... ah... s-sâu quá... xin lỗi... xin lỗi tiểu Xuyên... là lỗi của chú... xin lỗi..."

Mặc dù không biết bản thân xin lỗi vì điều gì nhưng nghe Hứa Trấn Xuyên trách cứ, sự giáo dục quá tốt đẹp của Lý Mạch liền khiến anh xuống nước xin lỗi trước. Lý Mạch bị địt đến đầu óc lên mây, bướm chỉ biết bú dương vật, cái động mới mọc ra trên người anh bị Hứa Trấn Xuyên cày cấy đến sưng húp mụp rụp, tử cung bị đỉnh đến nhô bụng. Hứa Trấn Xuyên cũng sảng cực kỳ, thân thể Lý Mạch ôm cực vừa tay, cái bướm do chính cậu chăm bẵm mọc ra thì càng khỏi phải bàn, cực phẩm nhân gian. Cặc cậu như tìm thấy cái bao dành riêng cho nó, đút vào là không muốn rút ra luôn. Chưa kể Lý Mạch bình thường sắc sảo bao nhiêu thì khi ngấm thuốc bị địt thì ngu không thể tả, gap moe này như chọc trúng manh điểm của Hứa Trấn Xuyên, làm cậu thích khi dễ chú già mãi.

"Em bắn tinh vào lồn chú nè~ bồn tinh ngoan ngoan~"

Cùng với cú nắc cuối cùng, Lý Mạch ré lên bị Hứa Trấn Xuyên ghìm xuống dái, đại trứng rung lên bơm tinh nã vào tử cung Lý Mạch. Lý Mạch lần đầu bị nội bắn sảng đến nước tiểu nước lồn nước tinh thi nhau phun ra không phân biệt. Sau khi thụ tinh xong thì lồn Lý Mạch đã nhoe nhoét, sưng tấy lại ngập tinh trắng, trông y như thiếu nam bị hiếp dâm thật. Hứa Trấn Xuyên cười khanh khách, tát tát má Lý Mạch vì quá độ cao trào mà ngất xỉu.

"Chú giống đàn bà vãi. Thế này sao cưới vợ được đây. Thôi không sao, có em thương chú, chú làm bồn tinh của em là được rồi."

Hứa Trấn Xuyên hôn cái chụt lên môi Lý Mạch, còn tiện tay chụp ảnh lại cảnh anh tã tượi sau khi bị cậu địt nát. Vui quá, cậu lại lần nữa lật anh lại bắt anh quỳ chổng mông nâng bướm cho mình thao. Cuộc sống của Lý Mạch chính thức rẽ sang một hướng khác (vô cùng vui vẻ và hạnh phúc – trích lời của Hứa Trấn Xuyên) từ đây.